Sau bốn mươi phút
Một thanh niên đến bãi cát vàng, trên người mặc áo thun bó sát, trên cổ đeo một sợi dây chuyền vàng, miệng ngậm tăm, còn mang theo kính râm
Hàn Bân nhìn hắn một chút, có chút dở khóc dở cười: "Trần Tam, ngươi đây là kiểu ăn mặc gì vậy
"Bân ca có đẹp trai không
Trần Tam tạo dáng
"Quê mùa
"Đừng có nháo
"Thật sự là quê mùa
Hàn Bân đi qua kéo sợi dây chuyền vàng của hắn: "Thời buổi nào rồi còn đeo cái đồ chơi này
"Bân ca, ngươi nhẹ tay một chút, đây là mạ vàng, mài hết lớp mạ là không đeo được đâu
"Tháo kính râm ra đi, đêm hôm khuya khoắt mà còn mang kính làm gì
Hàn Bân có chút cạn lời
Trần Tam tên thật là Trần Đức Phúc, vì trộm bình điện mà bị bắt, tên nhóc này nhớ ăn không nhớ đánh, bị bắt không chỉ một lần, thuộc loại người việc lớn thì chẳng sao, việc nhỏ thì cứ làm mãi
Hàn Bân lúc còn là cảnh sát ở đồn công an, từng tham gia hoạt động giáo dục giúp đỡ người mãn hạn tù, hỗ trợ họ giải quyết những khó khăn trong sinh hoạt, công việc, học tập, giúp họ thuận lợi hòa nhập xã hội
Trần Tam là đối tượng được Hàn Bân giúp đỡ, hai người tiếp xúc lâu ngày, Hàn Bân mới biết Trần Tam vì sao tái phạm nhiều lần, nguyên nhân trực tiếp là do thiếu tiền, nguyên nhân căn bản là do cảm thấy cuộc sống quá nhàm chán, luôn muốn tìm chút kích thích, nếu không sẽ thấy toàn thân khó chịu
Để ngăn việc đối phương tìm kích thích mà phạm tội, Hàn Bân phát triển hắn thành người chỉ điểm, vừa tìm được kích thích, lại không phạm tội, còn có thể kiếm thêm tiền tiêu, có thể nói là một công ba việc
Trần Tam sao có thể không vui
Hàn Bân ném cho hắn một chai bia, chào hỏi Tương An Dương rồi đi về phía bờ biển
Trần Tam bật nắp chai bia, uống một ngụm: "Bân ca, nghe nói ở đây có một cô gái chết đuối, dáng vẻ rất xinh đẹp, ngay cả quần áo cũng không mặc, có thật không
"Nghe ai nói bậy bạ vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hàn Bân có chút dở khóc dở cười
"Buổi chiều đánh mạt chược nghe người ta nói
Trần Tam lại uống một ngụm bia, gần cạn chai: "Bia này vị cũng ngon, chỉ là hơi ít thôi
"Hôm nào thay đổi, mời ngươi uống cho đã
Hàn Bân nói
"Hắc hắc
Trần Tam cười: "Bân ca, hôm nay anh tìm tôi có nhiệm vụ gì
"Chính là vụ cô gái chết đuối mà ngươi nói đó
"Ổ cỏ, vụ này là anh đang làm
"Đúng
"Vậy cô ta đến cùng có mặc quần áo hay không
Trần Tam lộ vẻ tò mò
Hàn Bân "..
"Đùa thôi, tôi chỉ không ngờ lại trùng hợp vậy
"Không còn sớm, nói chuyện chính đi
Hàn Bân cùng người này đi đến bờ biển, nơi này vắng vẻ không một bóng người, cũng không cần lo lắng bị ai nghe lén
..
Hôm sau buổi sáng
Nhà ăn phân cục Ngọc Hoa
Trên bàn dài gần cửa sổ, Hàn Bân, Tăng Bình, Lý Huy, Điền Lệ ngồi cùng nhau ăn sáng, đây không phải là do bốn người hẹn trước mà là do đi làm và ăn cơm lệch giờ một chút mà gặp nhau
Mỗi ngày đến nhà ăn ăn cơm không ít người, đồ ăn sáng cũng rất phong phú, Hàn Bân gọi một phần canh thịt dê và một cái bánh đá
Canh thịt dê nhiều, bên dưới là bột gạo, bên trên có mấy miếng thịt dê; bánh đá có thêm trứng gà, tàu hủ ky, thịt giăm bông, hai thứ này ăn bữa sáng là no bụng
Hôm nay phải chạy án, không ăn nhiều chút là không được
"Tăng đội, vành mắt anh sao lại đỏ như vậy
Điền Lệ cẩn thận quan sát, phát hiện ra sự khác thường của Tăng Bình
"Thức đêm chứ sao
Vừa nói, Tăng Bình vừa ngáp một cái
"Tối hôm qua anh không phải nói là không có nhiệm vụ sao
Điền Lệ hỏi
"Các cô cậu thì không có nhiệm vụ, còn tôi và Trịnh đội thì làm việc đến tận mười hai giờ, ăn chút gì đó về đến nhà thì đã hơn một giờ rồi
"Có chuyện gì vậy
Hàn Bân cũng có chút nghi hoặc
"Nhà Hà Thi Nhị đến nhận xác liền một lúc bốn người, cha mẹ Hà Thi Nhị, anh trai và em gái, bọn họ khóc lóc thảm thiết, tôi và Trịnh đội hết khuyên người này lại dỗ người kia, đoán chừng nửa phân cục cũng nghe thấy
Tăng Bình cảm khái nói
"Giờ đó đoán chừng trong phân cục cũng chẳng có mấy người
Lý Huy nói
"Đồ nhóc, đừng có ở đó cười trên nỗi đau của người khác, lần sau có nhà người chết đến nhận xác thì cứ để cho cậu đấy
"Tôi đồng ý
Điền Lệ giơ hai tay lên
"Tôi cũng đồng ý
Hàn Bân cười nói
"Xin đừng chọc Tăng đội, công việc này tôi không làm được, anh đại nhân có đại lượng đừng so đo với tôi
Lý Huy xin tha
Tăng Bình mặc kệ hắn, tiếp tục nói: "Người nhà Hà Thi Nhị lôi kéo tôi cùng Trịnh [tâm sự] nửa ngày, bọn họ nhất quyết cho rằng Hà Thi Nhị không thể tự tử, cầu chúng tôi nhất định phải bắt được hung thủ giết người
"Tôi là người mềm lòng không chịu được cảnh tượng này
Lý Huy nói
Điền Lệ nghe xong liền nổi giận, phần lớn các công việc nhận xác đều do cô phụ trách: "Ý anh là tổ 2 là người lòng dạ sắt đá chắc
"Điền tỷ, tôi không có ý đó, tôi nói chị là nữ trung hào kiệt, tôi không dám so bì với chị
Lý Huy cười hề hề nói
"Tăng đội, tối qua anh có làm biên bản không
Hàn Bân hỏi
Tăng Bình lắc đầu: "Lúc đó cảnh tượng hỗn loạn không làm biên bản được, cha mẹ Hà Thi Nhị quá kích động còn quỳ xuống xin chúng tôi, họ rất hối hận, cũng rất đau lòng, khiến trong lòng tôi cũng không dễ chịu
"Cha mẹ cô ấy hối hận điều gì
"Hối hận vì chuyện sính lễ, không gả Hà Thi Nhị cho Mao Nghị Nhiên, nếu Hà Thi Nhị không đến Cầm Đảo thì đã không chết rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tăng Bình thở dài:
"Tôi còn nhớ rất rõ, ba của Hà Thi Nhị lúc đó nắm lấy tay tôi, nói là ông ta hại chết con gái; còn mẹ của Hà Thi Nhị thì ngồi dưới đất tự tát mình
Bầu không khí trên bàn ăn trong chốc lát trở nên trầm lắng
Sau khi ăn xong, Tăng Bình đứng dậy, nói một câu: "Hôm nay mọi người vất vả chút, tìm đủ chứng cứ vụ giết người để lập án, trước tiên phải cho ba mẹ Hà Thi Nhị một câu trả lời
Nhìn theo Tăng Bình rời đi, Lý Huy dang tay ra: "Trên người Hà Thi Nhị không có vết thương chí mạng rõ ràng, cũng không có ai chứng kiến hay video giám sát, muốn tìm được chứng cứ để lập án đâu có dễ
"Không có chứng cứ trực tiếp, có thể tìm chứng cứ gián tiếp để chứng minh
Hàn Bân nói
"Chứng cứ gián tiếp gì
Hàn Bân suy tư một lát, mới thốt ra một chữ: "Chờ
"Chờ cái gì
Hàn Bân đứng dậy: "Chờ anh ăn xong rồi, giúp tôi thu dọn chén đũa
Lý Huy "..
"Đinh linh linh..
Hàn Bân vừa ra khỏi nhà ăn thì điện thoại di động của anh liền vang lên
Hàn Bân lấy điện thoại ra xem, là Trần Tam gọi, liền nhấn nút nghe: "Alo
"Bân ca, anh đang ở đâu vậy
"Trong cục
Hàn Bân nói, nhìn thấy xung quanh không có ai, tiếp tục hỏi: "Đêm qua hai người kia có động tĩnh gì không
"Tối qua không có động tĩnh, nhưng bây giờ đã có động tĩnh, anh qua không
"Động tĩnh gì
"Hai người bọn họ cùng nhau đi ra khỏi khách sạn rồi
"Theo dõi xem bọn họ hai người muốn làm gì
"Bân ca, tôi theo dõi cả đêm rồi, buồn ngủ quá
"Đừng lơ là, hãy theo dõi đi
"Vậy nếu bọn họ đón xe thì sao
"Cậu cũng đón xe mà theo
Hàn Bân nói
Trần Tam cười nói: "Tiền xe có thanh toán không
Hàn Bân cười, sao anh lại không hiểu chút tâm tư của cậu ta: "Không chỉ tiền xe thanh toán, chỉ cần cậu cung cấp chứng cứ hữu dụng, tôi sẽ báo cáo với lãnh đạo xin thưởng cho cậu
Trần Tam vỗ ngực một cái: "Được, anh cứ yên tâm đi."
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]