Thần Thám Vừa Mở Mắt Ra Ta Đã Bị Còng Trong Phòng Thẩm Vấn !

Chương 9: Tiểu thuyết kịch bản




Trần Ích với cái bụng đói cồn cào về đến nhà
Biệt thự tọa lạc trên một thảm cỏ xanh rộng lớn, vắng bóng hẳn những ồn ào náo nhiệt của thành thị, thật yên tĩnh mà xa hoa
Tường ngoài màu đỏ sậm phối hợp mái vòm kiểu cách, vừa cao quý vừa trang trọng
Cảnh tượng này khiến trong lòng Trần Ích thầm nghĩ, ông già tiện nghi của mình tuy bên ngoài tùy tiện, không ngờ trong lĩnh vực kiến trúc lại tao nhã như thế
"Thiếu gia đã về
Sau khi mở cửa, một phụ nữ trung niên dáng dấp người giúp việc cung kính chào hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Ích ừ một tiếng, đi vào sảnh chính
Thiếu gia
Làm như nhà họ Trần là một đại gia tộc, kỳ thực hắn chỉ là con một, địa vị nhà họ Trần cũng không hề khoa trương như vậy, chỉ là một công ty niêm yết bình thường thôi
Đây cũng là do Thẩm Anh quá cưng chiều hắn, Trần Chí Diệu không làm gì được hắn mà ra
Trong phòng khách, hai người đang kiên nhẫn chờ đợi, thấy Trần Ích về, Thẩm Anh liền vội đứng lên
"Tiểu Ích, con về rồi, con đã chạy đi đâu vậy hả
Trong giọng nói mang theo cả trách móc lẫn quan tâm
Trách móc chiếm 10% còn quan tâm chiếm 90%
Trần Chí Diệu mặt đen lại: "Ngày nào cũng chỉ biết lêu lổng bên ngoài, ngươi có còn chuyện gì chính sự không hả

"Cứ tiếp tục như thế, sớm muộn ngươi cũng hối hận
"Hôm nay, chính là một ví dụ điển hình đấy
Giọng nói cũng mang theo trách móc, và cả quan tâm
Trách móc chiếm 50% còn quan tâm chiếm 50%
Cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ khiến Trần Ích nhún vai, quay đầu nói: "Trương dì, cho bát mì đi, đói bụng, bát lớn nha
Trương dì nở nụ cười ấm áp: "Dạ được, có ngay đây ạ
Nói rồi liền đi vào bếp làm việc
"Ngồi xuống đây
Có chuyện nói với con
Trần Chí Diệu lạnh giọng lên tiếng
Trần Ích cũng sẽ không cãi lời với "Phụ thân" từ trên trời rơi xuống, ngoan ngoãn đi tới, ngồi xuống đối diện Trần Chí Diệu
Thẩm Anh đứng cạnh Trần Ích, nhìn Trần Chí Diệu nói: "Ông thôi đi, con người ta không sao là tốt rồi, phương pháp giáo dục của ông có thể thay đổi chút không
Trần Ích liếc nhìn Trần Chí Diệu một cái, dùng thân phận mới đánh giá lại hắn
Một người tay trắng dựng nghiệp thành công, đúng là có bản lĩnh không nhỏ, đây là sự thật
Chỉ là trong phương pháp giáo dục vẫn giữ tư tưởng truyền thống, đề cao việc roi vọt sẽ khiến con ngoan, đặc biệt là đối với con trai
Trong mắt đối phương, phương pháp giáo dục nghiêm khắc có thể khiến cho đứa trẻ nề nếp hơn, hiểu chuyện hơn
Đáng tiếc, phương pháp này lại có khuyết điểm
Sẽ có một ngày phản tác dụng, rất khó quay lại như ban đầu
Lần này Trần Chí Diệu không nghe Thẩm Anh, nhìn chằm chằm Trần Ích nói: "Con cho ta một câu chắc chắn, khi nào con nghĩ lại, khi nào bắt đầu đi làm
"Từ giờ trở đi, ta không thể để con tùy tâm sở dục chơi bời lêu lổng như thế được
Không đợi Thẩm Anh mở miệng, Trần Ích cười nói: "Cha nói đúng, từ giờ con sẽ chuẩn bị những chuyện liên quan đến công việc
"Tháng sau cục công an thành phố Dương Thành tuyển người vào đội hình sự, cha thấy con làm cảnh sát thì sao ạ
Lời này khiến vẻ mặt Trần Chí Diệu khựng lại, vốn định tiếp tục phê bình nhưng đành phải nuốt vào trong
Đến cả Thẩm Anh cũng sững sờ ra
"Tiểu Ích, con vừa nói cái gì
Thẩm Anh dường như không nghe rõ
Trần Ích nhắc lại: "Thi vào ngành công an ấy ạ, không được sao ạ
Một nghề cao quý mà
Xác định mình không nghe nhầm, Thẩm Anh và Trần Chí Diệu nhìn nhau, cả hai đều thấy trong mắt đối phương sự nghi hoặc và bất ngờ sâu sắc
Làm công an đương nhiên là được, vấn đề là con có phải cái loại đó đâu
Người ta nói cha mẹ hiểu con nhất, Trần Ích có đức hạnh thế nào, bọn họ biết rất rõ
Ngay cả Thẩm Anh, người vốn hay nhìn Trần Ích qua lăng kính của một người mẹ, lúc này cũng phải ấp úng
Muốn chất vấn nhưng lại sợ đả kích đến Trần Ích
Nếu con làm được cảnh sát thì cha mẹ mát mặt, nhưng vấn đề là con không làm được a
Công an..
thôi bỏ đi
"Con nghiêm túc đó chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một lúc sau, Trần Chí Diệu ngập ngừng mở miệng, phá tan sự im lặng trong phòng khách
Giọng điệu cũng không còn nghiêm khắc nữa
Thằng nhóc này sao tự nhiên lại thay tính đổi nết, tự nhiên lại muốn thi vào ngành công an
Chẳng lẽ vào đồn cảnh sát một chuyến, lại có hiệu quả như thế sao
Biết vậy, đáng lẽ phải cho nó vào đó từ lâu rồi
Trần Ích gật đầu: "Nghiêm túc, ngày mai con bắt đầu học, chuẩn bị cho kỳ thi tháng sau
"Trong khoảng thời gian này, mong cha mẹ đừng làm phiền con
Thấy đối phương không có vẻ gì là đang nói đùa, Trần Chí Diệu há hốc mồm, một lúc không biết nên nói gì
Một chuyện đáng để vui mừng như vậy, nhưng hắn lại chẳng vui nổi
Có lẽ, là vì đã lường trước được kết quả rồi
Thẩm Anh hoàn hồn, vui vẻ cười nói: "Đây mới đúng là con trai ta chứ
"Đã muốn thi thì có cần mẹ tìm cho con một thầy gia sư để kèm cặp không
"Con yên tâm, mẹ sẽ tìm cho con người giỏi nhất nước, tốn bao nhiêu tiền cũng không thành vấn đề
Trần Ích lên tiếng: "Không cần đâu ạ, con tự học được
"Một kỳ thi thôi mà, đơn giản thôi ạ
Thiên phú quyết định giới hạn trên, cố gắng quyết định giới hạn dưới
Kiếp trước hắn có thể đạt được thành tựu tầm cỡ quốc tế, phần lớn là do thiên phú
Khả năng trí nhớ siêu phàm, chỉ cần nhìn một lần là nhớ, là một trong những kỹ năng cơ bản của hắn
Thi viết thì quá dễ rồi
Còn về phần phỏng vấn..
Chỉ cần hắn muốn, hắn có thể khiến người phỏng vấn phải nghi ngờ nhân sinh luôn
Thẩm Anh: "..."
Bà cảm thấy con trai mình tự nhiên trở nên tự tin quá mức rồi
Chính xác hơn thì là tự đại
Nhưng con trai khó khăn lắm mới có mục tiêu, nên dù không đáng tin cậy thì bà cũng không nỡ dội gáo nước lạnh
Mặt khác, thấy Trần Ích có vẻ hờ hững, cơn giận của Trần Chí Diệu lại trào lên
Vốn định mắng cho vài câu hão huyền viển vông, nhưng đành phải nhịn xuống
Tâm tư của hắn cũng giống Thẩm Anh, lúc này không thể dội gáo nước lạnh
Rất nhanh, Trương dì mang mì nóng hổi tới, Trần Ích ăn như hổ đói, sau đó liền lên lầu chuẩn bị nghỉ ngơi
Nhìn cánh cửa phòng Trần Ích đóng lại, Thẩm Anh lập tức quay đầu: "Ông Trần, Tiểu Ích không sao chứ
Trần Chí Diệu trầm mặc một hồi, nói: "Theo dõi thêm xem sao, nếu có vấn đề thì tìm bác sĩ tâm lý mà khám
"Vào cái chỗ như thế, ít nhiều cũng bị sang chấn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thẩm Anh bất mãn nói: "Nếu thật là vậy, mấy người trong đội hình sự thành phố đó, tôi nhất định phải tính sổ với bọn họ
Lần này Trần Chí Diệu không phản bác
Nếu con trai thật sự có vấn đề gì, hắn cũng không thể bỏ qua được
Về phòng, Trần Ích vừa định đi ngủ thì một tin nhắn gửi đến
Năm nay tin nhắn đã lỗi thời rồi, chỉ còn lại công dụng nhận mã xác minh
Hắn tiện tay cầm điện thoại lên xem, bỗng dưng ngẩn người
Không ngờ, lại là tin nhắn của người liên hệ gửi đến, mà lại có nội dung thực tế
【Trần Ích
Tại sao lại chặn WeChat của tôi
Bỏ rơi tôi rồi sao
Không phải là tôi không đồng ý lời theo đuổi của anh, thì anh cũng phải cho tôi thời gian cân nhắc chứ
Mới có mấy ngày mà anh đã từ bỏ rồi
May mà tôi vẫn luôn do dự, nếu không thì làm sao biết được anh là người không đáng tin đến thế
Đã như vậy, thì không cần liên lạc nữa, tạm biệt
】 Nhìn thấy tin nhắn này, thần sắc Trần Ích trở nên cổ quái
Kịch bản sau khi xuyên không, sao lại giống trong tiểu thuyết đến thế này
Nếu cứ theo kịch bản thông thường phát triển, có phải là hắn phải giải thích cho cô gái này rằng mình đã có được cuộc đời mới, sẽ không chìm đắm vào chuyện yêu đương nữa
Sau đó đối phương sẽ ngơ ngác, tiếp tục truy vấn, rồi mối quan hệ lại trở nên rối như tơ vò, đến tận đại kết cục
Trong tiểu thuyết, ghét nhất là việc đá nữ chính, độc giả sẽ mắng không ngớt lời
Cho nên, đây là một trong những thành viên hậu cung ư
"Xem nội dung tin nhắn thì đây là một cô gái có mưu mô đây, chán thật
Ngón tay Trần Ích di chuyển đến mục chặn tin
Không nói những cái khác, chỉ dựa vào câu cuối cùng kia thôi đã đủ thấy rõ bản chất Hải Vương Bạch Liên Hoa rồi
Không muốn liên lạc nữa à
Không liên lạc thì cô nhắn cái tin này làm gì hả?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.