「 Ân
」 Huyền Dịch khẽ gật đầu
Trong khoảnh khắc, toàn trường yên tĩnh, vạn vật đều lặng câm
Quân Lâm Uyên liền đó ưu nhã dùng bữa, nhưng ánh mắt lại dán chặt lấy Huyền Dịch, gương mặt phong thần tuyệt thế có chút nhíu mày
Mộc Dao tiên tử trừng mắt Huyền Dịch, muốn khóc không được: 「 Tiểu vương gia ức hϊếp ta đã đành, ngươi lại là biểu ca của ta, vì sao ngay cả ngươi cũng ức hϊếp ta
Ô ô ô...」 Phong Tầm đắc ý nhướng mày trêu chọc: 「 Các ngươi thấy chưa
Ta nói có sai sao
Huyền Tiểu Nhị chính là đã khen nàng
」 Mộc Dao tiên tử tức đến nghiến răng nghiến lợi, nàng giận dữ quay đầu, bất ngờ chạm phải đôi mắt vô cảm của Phượng Vũ đang ở phía trên
Nàng ta đang cười nhạo mình sao?
Mộc Dao tiên tử cực kỳ tức giận, trừng mắt Phượng Vũ: 「 Ngươi nhìn cái gì mà nhìn
Ta dù sao cũng biết mình không đẹp bằng Phượng Vũ, nhưng vẫn dễ nhìn hơn ngươi cả ngàn lần, vạn lần, cái đồ xú bát quái này
」 Phượng Vũ đang cắn một miếng xương trâu to trong miệng, bất đắc dĩ nhìn Mộc Dao tiên tử đột nhiên nổi điên với mình, nàng không nói nên lời, chỉ biết ngước nhìn trời..
Nàng đã gây ra chuyện gì với ai
Nhìn thấy vẻ mặt vô tội của Phượng Vũ, Phong Tầm không vui, trừng mắt Mộc Dao tiên tử: 「 Ngươi đang công kích cá nhân à
Tiểu Ngũ nhà ta dù nhìn không đẹp, nhưng tâm địa hiền lương, thuần khiết không hại, đáng yêu hơn ngươi nhiều
」 Phượng Vũ cảm thấy ngượng ngùng, không dám đối diện với ánh mắt của Phong Tầm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn nhìn thấy nàng tâm địa hiền lương, thuần khiết không hại bằng con mắt nào
Nàng rõ ràng chỉ là một con Sói nhỏ khoác da dê, luôn chờ cơ hội cướp đoạt tiên linh quả đó thôi
Mộc Dao tiên tử siết chặt tay, gương mặt xinh đẹp vì giận mà đỏ bừng: 「 Vậy ý của ngươi là, ta không có tâm địa hiền lương, không thuần khiết không hại, không đáng yêu sao
」 Phong Tầm cười như không cười: 「 Người có lòng dạ hiền lương, vừa gặp mặt đã mắng người khác xấu sao
」 Hắn đã nghe thấy
Hóa ra ngay từ đầu hắn đã nghe thấy
Mộc Dao tiên tử kinh ngạc trừng mắt Phong Tầm, thân hình cứng đờ trong chốc lát
Tiểu cô nương tính khí nổi lên, không sợ hãi trợn tròn mắt hạnh: 「 Cho nên, ngươi đã nghe thấy ta mắng nàng xấu, vì muốn trút giận cho nàng, cho nên mới cố ý nhắc đến Phượng Vũ, cố ý nói nàng xinh đẹp hơn ta, đúng không
Tiểu vương gia, kỳ thật ngươi căn bản không biết Phượng Vũ bây giờ lớn lên trông như thế nào đi
」 Phong Tầm thong thả xé một miếng thịt nai cháy tươi mềm, mọng nước, không nhanh không chậm nhếch môi: 「 Nàng có một vị mẹ là đệ nhất mỹ nhân của Quân Võ Đế quốc, dung mạo làm sao có thể kém được
Ta nói cô nương nhà họ Mộc, ngươi đừng có cứng rắn so đo với người ta nữa, người ta căn bản không thèm so với ngươi đâu
」 「 Ngươi —— 」 Mộc Dao đặc biệt, đặc biệt tức giận, nàng đập mạnh xuống bàn: 「 Được
Lát nữa sau núi không ai được đi đâu hết, chúng ta cùng đến Phượng gia lão trạch xem, ta còn không tin, Mộc Dao ta sẽ thua kém một tiểu phế vật
」 Phượng Vũ: 「.....
」 Thế nào gọi là tai bay vạ gió, nàng xem như đã hiểu
Nhưng may mắn thay, đề tài về nàng đã kết thúc, nàng cuối cùng cũng có thể yên tâm ăn cơm một bữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế nhưng, Phượng Vũ rõ ràng là đã vui mừng quá sớm —— Phong Tầm ngẩng đầu, nhìn bầu trời đầy sao lấp lánh, cảm thán một tiếng: 「 Ai, nói ra thì, năm đó Phượng Vũ thật sự là quá chói mắt, mấy năm đó kinh đô khắp nơi đều là truyền thuyết về nàng, các loại kỷ lục tu luyện đều do nàng phá, nhớ không lầm thì nàng bốn tuổi đã tiến vào cấp ba Linh Sư rồi phải không
」 「 Cấp bốn
」 Huyền Dịch nhìn như không chú ý, nhưng lại sửa lỗi chính xác
「 Bốn tuổi Linh Sư cấp bốn đó, chúng ta lúc bốn tuổi còn đứng ngoài cửa, chưa vào được môn Linh Sư
」 Phong Tầm cảm thán lặp đi lặp lại: 「 Đương nhiên Quân lão đại thì ngoại lệ, hắn không phải người thường, không thể tính vào được
」
