Không thể không nói, Mộc Dao tiên tử mỗi lần đều có thể nói trúng chỗ mấu chốt của sự việc, thế nhưng tất cả mọi người không tin nàng
Phong Tầm càng trừng mắt Mộc Dao tiên tử: "Ngươi câm miệng cho ta
Mộc Dao tiên tử hừ một tiếng, quay mắt trừng Phượng Vũ: "Ngươi nói
Ngươi rốt cuộc đã đi đâu
Tại sao vừa rồi người đã không thấy tăm hơi
Có phải ngươi đã đi thông phong báo tin cho người khác rồi không?
Phượng Vũ với khuôn mặt mờ mịt không hiểu nhìn Mộc Dao tiên tử, nháy đôi mắt trong suốt đen trắng phân minh: "Ta chỉ là đi ra ngoài một lát thôi
"Không cần nói ngươi ra ngoài đi vệ sinh
Chúng ta đã tìm khắp mọi nơi, chính là không hề nhìn thấy ngươi
Đi vệ sinh có thể đi xa đến vậy sao
Mộc Dao tiên tử liên tục chất vấn
Phượng Vũ với vẻ mặt vô tội: "Ta đi tắm rửa, ngay tại Huyền Nhai Bộc Bố cách nơi này năm cây số
Mộc Dao tiên tử một mực không tin: "Vậy tại sao chúng ta đến nơi đó gọi ngươi, mà ngươi lại không đáp lời?
"Có lẽ là tiếng nước ở Huyền Nhai Bộc Bố quá lớn, cho nên không nghe thấy chăng
Phượng Vũ với vẻ mặt vô tội: "Ngươi thật sự có đến Huyền Nhai Bộc Bố gọi ta sao
Mộc Dao tiên tử: "..
Phượng Vũ đối mặt với Mộc Dao tiên tử thì nhẹ nhõm tự nhiên, đối diện ánh mắt của Huyền Dịch, cũng có thể giữ được sự tĩnh táo tự kiềm chế, nhưng mà..
Khi ánh mắt nóng bỏng, giống như ánh nhìn của chim ưng ấy chăm chú nhìn nàng..
Phượng Vũ chỉ cảm thấy trong lòng đột nhiên chấn động, nhịp tim trong nháy mắt tăng tốc, đầu óc càng trở nên trống rỗng, tay chân cũng không biết nên đặt ở đâu..
Ánh mắt của Quân Lâm Uyên, quá mức sắc bén
Nhìn thẳng vào lòng người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phượng Vũ âm thầm thở ra một hơi, nàng quay đầu lại, đôi mắt trong suốt như nước ấy, nhìn thẳng Quân Lâm Uyên
Bốn mắt nhìn nhau, dường như có ngọn lửa bốc lên, tia lửa điện chớp, ánh sáng lấp lánh
Đôi mắt sắc bén như ưng của Quân Lâm Uyên nhìn thẳng Phượng Vũ, hắn đứng người lên, một tay đặt ra sau lưng, từng bước đi về phía Phượng Vũ
Cuối cùng, hắn bình tĩnh đứng trước mặt nàng, như từ địa phủ chiếu rọi
Phượng Vũ từ nhỏ được mỹ nhân sư phụ dạy dỗ, đã thấy nhiều chuyện đời hơn rất nhiều người, thế nhưng khi Quân Lâm Uyên dùng ánh mắt áp bách ấy nhìn chằm chằm nàng, nàng vẫn cảm thấy lòng bàn tay mình toát mồ hôi
Thật là một cường giả đáng sợ với uy lực đè nén
Phảng phất như giây phút sau, hắn có thể bóp lấy cổ nàng và bẻ gãy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phượng Vũ cảm thấy lưng một trận lạnh lẽo
"Quân..
Thái tử
Phượng Vũ cố gắng trấn định bản thân, ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn thẳng hắn
Quân Lâm Uyên nhìn chằm chằm Phượng Vũ mà không nói một lời, nhưng đôi mắt sắc bén như chim ưng ấy nhìn chăm chú vào nàng, bỗng nhiên, bàn tay phải trắng nõn như ngọc của hắn vươn về phía Phượng Vũ..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phượng Vũ cảm nhận được một loại mùi vị của cái chết, nàng chỉ cảm thấy toàn thân dựng cả lông tơ
Trên trán lấm tấm một vòng mồ hôi nhỏ
Nàng không thể lui
Nếu nàng lui, sẽ chứng tỏ nàng có điều mờ ám, vì vậy nàng không những không thể lui, mà còn phải nhìn thẳng vào ánh mắt của Quân Lâm Uyên mà không né tránh
Điều này thật khó, vô cùng khó khăn..
Phong Tầm mấy lần muốn tiến lên, nhưng đều bị Huyền Dịch giữ lại
Ngay lúc Phượng Vũ tưởng rằng Quân Lâm Uyên sẽ bóp lấy cổ họng mình..
Đầu ngón tay xương khớp rõ ràng của Quân Lâm Uyên lại kẹp lấy một cánh hoa ngọc lan trắng
Gỡ xuống từ trong tóc Phượng Vũ
Phượng Vũ nhìn chằm chằm Quân Lâm Uyên, từ từ thở ra một hơi..
Vừa rồi có khoảnh khắc ấy, cổ họng nàng phát lạnh, thật sự tưởng rằng Quân Lâm Uyên sắp ra tay
Phượng Vũ nhìn thấy quả tiên linh kích cỡ bằng quả lê treo bên hông Quân Lâm Uyên..
Đây là quả tiên linh nàng tâm tâm niệm niệm, nàng đã nhìn chằm chằm suốt năm năm qua!
