Ngự Minh Dạ giận dữ trừng mắt nhìn Phượng Vũ, 「 ngươi nữ nhân vô liêm sỉ, thay đổi thất thường kia
Ngươi có biết cảm thấy xấu hổ không?
Ngươi lại dám đi hôn Quân Lâm Uyên
Chẳng lẽ ngươi quên mất, ngươi là nữ nhân của lão tử
」 Lần này Phượng Vũ mới hiểu, hóa ra Ngự Minh Dạ nổi giận vì chuyện này
Nhưng mà, hắn dựa vào điều gì mà tức giận đến mức đó?
「 Đó không phải là do tình thế bắt buộc sao
Ta làm vậy cũng là để lấy được nước cốt Tiên Linh Quả mà
」 Phượng Vũ thẳng thắn đáp, hơn nữa, ai là nữ nhân của Ngự Minh Dạ cơ chứ
Chẳng phải đều do chính hắn tự phong hay sao
Ngự Minh Dạ cười lạnh: 「 Ngươi không thể dùng phương pháp khác sao
Chỉ có thể dùng mỗi phương pháp này thôi à?
」 Phượng Vũ dùng sức trừng mắt lại: 「 Đây chẳng phải là phương pháp đơn giản và hiệu quả nhất sao
Ngươi nhìn xem, chẳng phải đã mượn được nước cốt Tiên Linh Quả rồi sao
」
Ngự Minh Dạ giận đến mức sắc mặt tím tái, hắn chỉ vào trán Phượng Vũ: 「 Ngươi chính là muốn hôn Quân Lâm Uyên, ngươi chính là yêu thích hắn, ngươi đến bây giờ còn đối với hắn nhớ mãi không quên có đúng không?
Nói
」
Phượng Vũ từ trên xuống dưới đánh giá Ngự Minh Dạ đang hổn hển, chợt buột miệng thốt ra một câu như bị quỷ thần xui khiến: 「 Ngự Minh Dạ, ngươi sẽ không thật sự yêu thích ta đó chứ
」
Ngự Minh Dạ nghe vậy, má lập tức đỏ bừng, hắn giận dữ trừng mắt Phượng Vũ: 「 Ta sẽ yêu thích loại nữ nhân thủy tính dương hoa như ngươi sao?
Đùa gì thế?
」
「 Vậy thì tốt, vậy thì tốt
」 Phượng Vũ vỗ ngực, một trận mừng rỡ
Ngự Minh Dạ chỉ bị chọc giận đến mức gân xanh nổi lên, lồng ngực kịch liệt phập phồng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phượng Vũ lại tỏ vẻ như không có chuyện gì: 「 Đã ngươi không yêu thích ta, ta cũng không yêu thích ngươi, vậy chúng ta liền sau này không gặp, giang hồ không thấy nữa nhé ~ 」 Vừa nói dứt lời, thân hình Phượng Vũ nhanh như tia chớp, phi vọt về phía trước
Ngự Minh Dạ không ngờ Phượng Vũ lại nói đi là đi, lập tức giận đến mức sắc mặt càng thêm tím tái: 「 Ngươi dám chạy?
Quay lại cho ta
」 Ngự Minh Dạ tức tối muốn đuổi theo, nhưng hắn lại khổ sở nhận ra, dưới bàn chân hắn dường như dính phải chất keo cường lực vô địch, hai chân hắn căn bản nhấc không nổi
Hơn nữa, lúc này chất keo cường lực vô địch đã thấm sâu vào đế giày, Ngự Minh Dạ vốn định vứt bỏ giày, thế nhưng bây giờ, bị dính chặt không chỉ có giày, mà còn cả hai chân của Ngự Minh Dạ
Nha đầu thối này
Lại dám tính kế hắn
Nàng chôn chất keo cường lực vô địch từ lúc nào mà hắn lại không hề hay biết?
Ngự Minh Dạ có một cảm giác bị người ta lừa gạt sâu sắc, vô cùng nhục nhã, hắn hướng về phía bóng lưng Phượng Vũ gầm thét lớn tiếng: 「 Nha đầu thối
Ngươi còn dám chạy?
Chẳng lẽ ngươi quên mất Vạn Tưởng Xuyên Tâm Phệ Hồn Đoạn Cốt Độc Tâm Hoàn sao?
Ngươi sẽ chết vì Vạn Độc Xuyên Tim đó
」
Phượng Vũ đã đi ra xa gần trăm mét, trong lòng không khỏi cảm thấy cạn lời, nàng quay đầu lại làm mặt quỷ với Ngự Minh Dạ: 「 Hóa ra Ngự công tử gọi thuốc dán thông mạch bằng cái tên hoa mỹ và bá đạo như vậy ư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
」
Thuốc dán thông mạch
Nha đầu thối này lại biết
Nàng đã sớm biết cách trị liệu của thuốc dán thông mạch sao?
Cho nên trước đó nàng cố ý giả vờ không biết ư
Ngự Minh Dạ nghĩ đến việc trước đó mình còn ra vẻ nghiêm túc uy hiếp đối phương, nhất thời cảm thấy mình thật ngu ngốc..
Chỉ đáng hận
Ngự Minh Dạ tức đến mức đấm vào cây: 「 Phong Tiểu Ngũ, ngươi dừng lại cho ta, quay đầu lại
Chờ ta bắt được ngươi, ngươi sẽ sống không bằng chết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
」 Lại dám hố hắn
Nha đầu thối này lấy đâu ra can đảm vậy chứ
Phượng Vũ dưới chân khói bốc lên, trượt đi càng nhanh hơn
Nàng còn dám dừng lại chỗ nào nữa
「 Á
」 Ngự Minh Dạ giận đến mức sắc mặt tím tái, cơn tức tối khiến hắn bộc phát ra một hai trăm phần trăm thực lực, hai chân thoát ra khỏi chất keo cường lực vô địch, nhưng đồng thời, cũng khiến nội phủ hắn bị thương, một ngụm máu tươi tùy thời có thể phun ra
「 Phong Tiểu Ngũ, ngươi dừng lại cho ta
」 Ngự Minh Dạ hoàn toàn không để ý đến nội thương của mình, niệm đầu duy nhất của hắn bây giờ là phải bắt được Phong Tiểu Ngũ, phải bắt được nha đầu thối này
Phượng Vũ quay đầu nhìn lại, ôi thôi ——
PS: Buồn ngủ quá, 4 chương còn lại sẽ đăng vào ban ngày mai nhé ~~ Cầu phiếu đề cử ạ!
