[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kim Thái Nghiên có cổ họng rất tốt
Điều này khiến Từ Quân Nhiên có thể nghe rõ tiếng la của cô ta
Đầu tiên, Từ Quân Nhiên đứng bật dậy, chạy nhanh lên cầu thang
Đi lên tầng hai, Từ Quân Nhiên nhìn hai bên trái phải nhưng lại không biết phải đi bên nào, nên chỉ có thể hỏi thăm dò:
- Đội trưởng Kim, cô đang ở đâu
Không ai đáp lại
Từ Quân Nhiên lắc đầu bất đắc dĩ, đang định đi sang bên trái xem
Dù sao xem ra, trong nhà cũng không có ai, ngộ nhỡ Kim Thái Nghiên xảy ra chuyện gì, hắn cũng không biết đối mặt với Hô Duyên Ngạo Ba như thế nào
Vừa bước được một bước, hắn lại nghe thấy tiếng rên rỉ nho nhỏ
Nếu không phải vì trong nhà không có ai, tinh thần Từ Quân Nhiên lại đang căng thẳng cao độ, chỉ sợ hắn đã không nghe thấy tiếng kêu nhỏ như không này
Từ Quân Nhiên khẽ nhíu mày, đi về phía phát ra tiếng động, vừa đi hắn vừa hô lớn:
- Đội trưởng Kim, cô đang ở đâu vậy
Vẫn không có ai trả lời, như thể tiếng rên Từ Quân Nhiên vừa nghe thấy chỉ là ảo giác
Mắt thấy đã sắp tới cuối hành lang, cuối cùng Từ Quân Nhiên cũng nghe thấy tiếng nói của Kim Thái Nghiên
- Anh… anh đừng có vào
Giọng nói của Kim Thái Nghiên hơi chần chừ, sau đó lại kêu lên một tiếng đau đớn
Từ Quân Nhiên nghe vậy liền sững sờ, bước chân dừng khựng trước cửa phòng
Hắn nhẹ nhàng đẩy cửa nhưng lại không mở được
- Đội trưởng Kim, cô sao vậy
Cô không sao chứ
Từ Quân Nhiên hỏi thăm đầy quan tâm
Tuy nói quan hệ giữa hai người không thân, nhưng dù sao Kim Thái Nghiên cũng là con gái, trời sinh đãcó ưu thế hơn người
Đã vậy, tính cách của Từ Quân Nhiên là thế, vì thế hắn luôn khiêm nhường và ôn nhu với người đồng chí cảnh sát này
Sau khi trọng sinh, tính cách của Từ Quân Nhiên trở nên như vậy
Hắn luôn không đành lòng trách cứ những cô gái bên cạnh mình, vì thế hắn cũng không đành lòng cự tuyệt trước những yêu cầu của họ
Nguyên nhân của chuyện này rất có thể là vì trước khi trọng sinh, Từ Quân Nhiên đã là một ông già mấy chục tuổi, đã gặp nhiều chuyện trong cuộc sống, gặp qua nhiều người, thấy rõ được nhân tình thế thái
Vì thế hắn luôn coi trọng những con người xinh đẹp xuất hiện trong cuộc đời mình, vì đây là cách duy nhất để hắn cảm thấy cuộc sống này còn có ấm áp
Hoặc nói rằng, đây là một sự giác ngộ sau khi trải qua thăng trầm
Ví dụ tương tự, thông thường, người già đều khá yêu chiều những đứa trẻ cách mình một thế hệ
Thật ra, suy nghĩ này là một đạo lý
- Anh có thể giúp tôi gọi người được không
Giọng nói của Kim Thái Nghiên vang lên, nhưng lại không mạnh mẽ như trong tưởng tượng mà lại có đôi chút mềm yếu
Từ Quân Nhiên sững sờ:
- Không thành vấn đề, cô bị làm sao vậy
Giọng nói bất đắc dĩ của Kim Thái Nghiên vang lên:
- Tôi, tôi bị ngã
Thật ra, lúc này, cô ta đang thấy rất bất đắc dĩ
Khoảng thời gian trước, bận rộn xử lý một vụ án, hơn một tuần lễ lăn lộn trên người khiến cả người cũng đầy mùi
Tắm rửa ở ký túc xá không tiện lắm, cô ta chỉ có thể đợi đến khi về nhà tắm rửa
Nhưng không ngờ, sự việc lại đến nông nỗi này
Vì mấy ngày không nghỉ ngơi, đầu óc choáng váng, chỉ hơi không cẩn thận một chút mà đã bị trượt ngã trong bồn tắm, không chết còn bị thương
Lúc này, Kim Thái Nghiên chỉ thấy, hai tay mình không nhấc lên nổi, ngay cả hai chân cũng không còn chút sức lực nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu không lầm, có khi mình đã bị gãy xương rồi
Quan trọng nhất là, Kim Thái Nghiên cảm thấy, vị trí sau lưng mình hình như còn đang chảy máu
- Có nghiêm trọng không
Đã thế cái tên đáng ghét ngoài cửa còn hỏi có nghiêm trọng không, không nghiêm trọng, tôi đã tự mình đứng dậy rồi
Kim Thái Nghiên tức giận nghĩ
Mãi mà không nghe thấy Kim Thái Nghiên trả lời, vì vậy Từ Quân Nhiên lại nói:
- Vậy tôi đi tìm người bảo vệ tới giúp, được chứ
Ý thức của Kim Thái Nghiên dần trở nên mơ hồ, sắp nói không ra lời, nhưng sau đó, cô ta lại ý thức được một chuyện, bảo vệ khoa đều là đàn ông, lúc này cả người mình đang trần như nhộng, để bọn họ xông vào chẳng phải sẽ bị bọn họ thấy hết sao
- Không, không cần gọi
Chỉ nói được một câu như vậy, Kim Thái thấy hình ảnh trước mắt mình dần trở nên mơ hồ
Từ Quân Nhiên nhíu chặt mày kinh ngạc
Vị đại tiểu thư này làm gì mà lúc thì muốn mình gọi người, lúc lại không, thật khó hiểu
Chần chừ trong giây lát, Từ Quân Nhiên bỗng nhận ra, mình không nghe thấy giọng của Kim Thái Nghiên nữa rồi
Từ Quân Nhiên khẽ cắn môi rồi hạ quyết tâm, hắn lùi về phía sau mấy bước rồi chạy lấy đà, dùng sức đạp cửa
- Ầm
Sau khi phát ra một tiếng vang lớn, cửa phòng tắm đã bị đạp đổ
Đập vào mắt Từ Quân Nhiên là Kim Thái Nghiên nửa nằm trong bồn tắm cùng chiếc khăn tắm
Chỉ có điều, hình ảnh mỹ nhân tắm bồn lại bị dòng máu tươi chảy trên sàn phá hỏng
Da thịt tuyết trắng đối lập với màu máu đỏ tươi lại khiến cho con người ta khó dời mắt
Từ Quân Nhiên xoay người lại theo bản năng, mở miệng nói:
- Xin lỗi, tôi…
Chưa nói hết câu, hắn đã nghĩ ngay đến hai mắt đang nhắm nghiền của Kim Thái Nghiên dưới khuôn mặt đang không ngừng chảy máu
Từ Quân Nhiên quay lưng lại thì mới thấy Kim Thái Nghiên đã hôn mê
Tuy không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng Từ Quân Nhiên cũng không còn tâm trí đâu để ý đến chuyện nam nữ thụ thụ bất thân
Người ta đã bị thương đến mức này rồi, nếu hắn còn nghĩ đến thứ khác, chẳng phải hắn đã giả dối đến cực điểm rồi hay sao
Từ Quân Nhiên nhìn xung quanh, thấy chỗ quần áo Kim Thái Nghiên đã cởi ra, đây đều là quần áo bẩn, xem ra, cô ta đang định thay quần áo, không ngờ lại bị ngã
Hắn vội vàng mặc quần áo cho cô ta
Từ Quân Nhiên khống chế tầm mắt và hai tay của mình, cố gắng không đụng đến những chỗ mẫn cảm của con gái
Phải thừa nhận, dáng người của Kim Thái Nghiên rất đẹp, có lẽ cũng vì quanh năm lăn lộn ở bên ngoài, cơ thể rất khỏe mạnh, làn da không bị rám nắng mà trắng nõn, xương quai xanh rõ nét, nơi đẫy đà lộ ra thật khiến người ta phải xao xuyến
Từ Quân Nhiên mắt nhắm mắt mở, cầm áo sơ mi mặc vào cho Kim Thái Nghiên
Lúc kéo qua phía dưới, tay hắn lơ đãng chạm qua một nơi mềm mềm, sau đó lại nghe thấy tiếng rên của Kim Thái Nghiên, dường như cô ta đã có phản ứng
- Đội trưởng Kim, đội trưởng Kim
Từ Quân Nhiên vội vàng gọi Kim Thái Nghiên
Kim Thái Nghiên mơ màng mở mắt, mơ hồ nhìn thấy có người bên cạnh mình, nhưng cô ta lại không nghe ra đối phương đang nói gì, chỉ thấy bóng miệng đang động, như thể đang nói gì đó
- Tới, tới bệnh viện…
Khó khăn nói ra bốn chữ này, Kim Thái Nghiên lại tiếp tục rơi vào hôn mê
Từ Quân Nhiên bất đắc dĩ cười khổ, cầm khăn tắm bao lấy thân thể của cô ta rồi cúi người ôm Kim Thái Nghiên ra khỏi phòng tắm
Đôi khi, duyên phận giữa người với người đã bắt đầu như vậy
Khi Hô Duyên Ngạo Ba tới bệnh viện thứ nhất của quân khu tỉnh thì thấy Từ Quân Nhiên đang mệt mỏi ngủ trên ghế dài ngoài hành lang bệnh viện, khoát tay ngăn người thư ký đang định gọi Từ Quân Nhiên dạy, ông ta đi đến bên người hắn nhẹ nhàng nhưng không ngờ vẫn kinh động đến hắn
Từ Quân Nhiên mở to mắt, thấy Hô Duyên Ngạo Ba, vội vàng đứng dậy, nói có chút bối rối:
- Chào thủ trưởng
Hô Duyên Ngạo Ba khoát tay:
- Vất vả cho cậu rồi
Lúc nhận được điện thoại của bệnh viện, ông ta đang ở trong cuộc họp thường vụ, nghe nói con gái bị thương phải vào viện liền vội vàng chạy tới đây
- Tiểu Từ, cảm ơn cậu
Hô Duyên Ngạo Ba bảo Từ Quân Nhiên ngồi xuống, mình cũng ngồi bên cạnh hắn, nói ra những lời tự đáy lòng
Con gái là cục thịt trong lòng ông ta, tuy vì một vài nguyên nhân mà tình cảm cha con bất hòa, thậm chí ngay cả tiếng cha, con gái cũng không muốn gọi, nhưng không có nghĩa, trong lòng ông ta không có người con này
Dù sao, tình thân máu mủ ruột rà, trong lòng Hô Duyên Ngạo Ba vẫn luôn lo lắng cho Kim Thái Nghiên
Lúc nhận được điện thoại, suýt chút nữa thì Hô Duyên Ngạo Ba ngất xỉu, cũng may bệnh viện nói đã chữa trị kịp thời, Kim Thái Nghiên không bị nguy hiểm đến tính mạng, nếu không thì Hô Duyên Ngạo Ba cũng không biết phải làm gì
Từ Quân Nhiên lắc đầu cười khổ
Sau khi đưa Kim Thái Nghiên tới tận đây, vội vàng nhắc đến Hô Duyên Ngạo Ba rồi bảo bệnh viện liên hệ cho ông ta
Dù sao, hắn cũng không biết số điện thoại của văn phòng người ta, cho dù biết, hắn chỉ là một cán bộ bình thường, chưa chắc đối phương đã hỗ trợ
Lúc này, nghe Hô Duyên Ngạo Ba cảm ơn, Từ Quân Nhiên vội vàng lắc đầu:
- Bí thư, ngài khách khí quá
Là việc tôi nên làm, cho dù là ai thấy vậy cũng không thể khoanh tay đứng nhìn được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hô Duyên Ngạo Ba nhìn Từ Quân Nhiên tán thưởng rồi gật đầu:
- Nghe nói cậu đưa Thái Nghiên từ nhà đến đây, sao nào, tìm tôi có việc gì sao
Ông ta là người thông minh, dĩ nhiên biết, Từ Quân Nhiên không thể vô duyên vô cớ xuất hiện trong nhà mình
Nếu không lầm, chắc hắn tìm mình
Còn về việc vì sao lại gặp con gái mình, ông ta không dám chắc
Từ Quân Nhiên gật đầu:
- Đúng vậy
Đáng ra có một số việc tôi muốn báo cáo với ngài, kết quả tôi lại quên đem giấy thông hành nên bị chặn lại ở ngoài cửa
Nếu không phải tình cờ gặp đội trưởng Kim, tôi đã không vào được rồi
Sau này, lúc ở trong nhà ngài, đội trưởng Kim lên tầng rửa mặt, tôi ở dưới tầng đọc báo
Lúc nghe tiếng kêu cứu của cô ấy, tôi vội vàng đưa cô ấy đến đây
Hô Duyên Ngạo Ba nghe lời Từ Quân Nhiên nói, gật đầu rồi lại mở miệng:
- Thật sự phải cảm ơn cậu
Tôi vừa hỏi bác sĩ, nếu không phải cậu đưa Thái Nghiên tới đây kịp thời, chỉ sợ đã nguy hiểm đến tính mạng của nó
Cậu là ân nhân cứu mạng của nó đấy
Lúc này, cửa phòng bệnh được mở ra, một bác sĩ đeo kính bước tới:
- Người bệnh đã tỉnh, xin hỏi ai là người nhà bệnh nhân
Hô Duyên Ngạo Ba đứng lên bình tĩnh nói:
- Là tôi
Người kia đánh giá người đàn ông uy nghiêm trước mặt, như thể cũng nhìn thấy khí thế của người phía sau nên liền gật đầu nói:
- Bệnh nhân vừa tỉnh lại, người nhà có thể vào thăm
Hô Duyên Ngạo Ba gật đầu, khách khí nói:
- Làm phiền anh rồi
Nói xong, ông ta quay người nói với Từ Quân Nhiên và thư ký:
- Hai người chờ ở đây, tôi vào xem sao
Sau đó, Hô Duyên Ngạo Ba đẩy cửa phòng đi vào