- Bí Thư Từ, hóa ra cậu ở đây, làm tôi tìm cậu mãi
Một giọng nói thanh thúy truyền đến, Từ Quân Nhiên sững sờ, quay đầu nhìn lại, phát hiện hóa ra là Lý Càn Khôn
Lúc mà Từ Quân Nhiên đang cảm thấy kì quái vì sao Lý Càn Khôn lại khách khí với mình như vậy, thì lại nhìn thấy có mấy người nữa đi theo phía sau anh ta, giờ mới hiểu ra, hóa ra là nói chuyện không được tiện
- Cục trưởng Lý, có chuyện gì thế
Trên mặt Từ Quân Nhiên nở ra nụ cười, hỏi Lý Càn Khôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lý Càn Không bảo đám người bên cạnh chờ một chút, lúc này mới đến trước mặt của Từ Quân Nhiên, cười nói:
- Rất lâu rồi chưa gặp cậu, dạo này sao rồi, có thời gian trò chuyện
Nói xong, ông ta mở trừng hai mắt nhìn Từ Quân Nhiên
Từ Quân Nhiên lập tức hiểu được, cười gật đầu:
- Được chứ, lát nữa tôi đến cục tài chính tìm ngài
Sau khi hai người tách ra Từ Quân Nhiên dứt khoát tìm một chỗ ven đường ngồi xuống một lúc, ước chừng thấy thời gian cũng được một lúc rồi, mới đứng dậy đi đến cục tài chính huyện
Thời gian lúc này đãsắp đến giờ tan làm, hôm nay dù sao cũng không có việc gì, Từ Quân Nhiên cũng không lấy làm vội
- Ngồi đi
Đến phòng làm việc của Lý Càn Không, ông ta cũng vừa mới trở về, nhìn thấy Từ Quân Nhiên liền gật đầu, để cho Từ Quân Nhiên ngồi xuống trước
Sau khi Từ Quân Nhiên ngồi xuống, không đợi đến khi Lý Càn Khôn mở miệng, hắn hỏi trước:
- Chú, cái chủ ý góp vốn sửa đường là ai đề xuất với chú thế
Lý Càn Khôn khẽ giật mình:
- Sao rồi, có vấn đề gì sao
Từ Quân Nhiên nở nụ cười nhăn nhó, đem những điểm bất lợi của việc góp vốn nói một lượt với Lý Càn Khôn, lúc này mới bất đắc dĩ nói:
- Chú nghĩ kĩ xem, chuyện này nếu như làm hỏng rồi, ai sẽ gánh chịu trách nhiệm đây
Lý Càn Khôn vốn dĩ vẫn còn vừa lòng đắc ý, vui mừng thì lúc này sắc mặt đã bắt đầu trắng bệch, ông ta có thế nào cũng không thể nghĩ tới, vẫn còn có một vấn đề như vậy, nếu như không phải Từ Quân Nhiên nhắc nhở cho ông ta, nếu như một ngày Dương Duy Thiên nghĩ không thông tiếp thu ý kiến của ông ta, một khi vốn góp bị chụp cái mũ phi pháp, đến lúc đó ông ta biến thành đầu sỏ gây nên sự việc, có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa được tội
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Cái này, cái này…
Lý Càn Khôn lắp bắp nửa ngày cũng không nói nên lời
Sắc mặt của Từ Quân Nhiên ngược lại vẫn như thường, cũng không hề có dáng vẻ gì là quá lo lắng, dù sao chuyện này có hắn ở đây, Dương Duy Thiên có lẽ sẽ không có chủ ý góp vốn, bây giờ hắn hỏi Lý Càn Khôn, chỉ là hy vọng tìm hiểu một chút rốt cuộc là ai đứng ở sau lưng bày cho Lý Càn Khôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phải biết rằng dựa vào những hiểu biết của hắn về Lý Càn Khôn, ông ta căn bản không phải loại người có thể nghĩ ra được chuyện góp vốn, cho nên chuyện này, khẳng định có người ở phía sau dốc hết sức để ông ta tìm Dương Duy Thiên góp vốn, mà con người này, mới thực sự là kẻ rắp tâm hại người
Bất luận có thế nào, nhất định phải lôi được người này ra
Phải biết rằng, con người này có thể ra tay lần thứ nhất, thì cũng có thể ra tay lần thứ hai, một khi y thông qua trưởng cục tài chính Lý Càn Khôn ảnh hưởng đến Dương Duy Thiên đưa ra một quyết định sai lầm, vậy coi như là thật không còn cách nào có thể cứu vãn rồi, Từ Quân Nhiên biết rõ, ý chí của một lãnh đạo sẽ không dễ dàng bị người khác lung lay thay đổi, cho nên những chuyện mà lãnh đạo đã quyết định thì sẽ kiên trì tới cùng, cho dù là sai, ông ta đều sẽ kiên trì
Nếu như thật sự xảy ra tình huống như vậy, cho dù là chính mình, cũng không có cách thay đổi một số chuyện rồi
- Chú, rốt cuộc là ai bày cho chú cái chủ ý này
Từ Quân Nhiên nhìn Lý Càn Khôn, chậm rãi hỏi
Lý Càn Khôn nhìn thấy khuôn mặt nghiêm túc của Từ Quân Nhiên, nét mặt nghiêm túc mà trước nay chưa bao giờ có, lúc này mới cau mày đáp:
- Là cục trưởng Hồ nhắc tới trong một lần hội nghị nội bộ, lúc đó tôi cũng không để ý, sau đó cảm thấy rất có đạo lý, liền gọi ông ta đến phòng làm việc hỏi lại một chút, sau đó báo cáo cho Bí thư Dương
Cậu cũng biết, tài chính trong huyện đang rất căng thẳng
Tôi đây không phải là nghĩ cách giảm bớt căng thẳng hay sao
Cục trưởng Hồ
Hồ Cương
Trong đầu liền hiện lên cái tên này, sắc mặt của Từ Quân Nhiên thoáng trở nên khó coi, thật không thể tưởng tượng được người này lại ở sau lưng tác quái, nếu như đã như vậy, làm không tốt việc này thì rũ bỏ quan hệ với Tần Quốc Đồng, phải biết là Hồ Cương đi lại thân thiết với Tần Quốc Đồng, Từ Quân Nhiên lại còn nghe được Dương Duy Thiên trong lúc vô ý đề xuất một câu, buổi sáng lúc mà Dương Duy Thiên đi giải quyết việc Tần Quốc Đồng cùng Thẩm Dũng Cảm đánh nhau, Hồ Cương với Tần Quốc Đồng đang ở trong văn phòng
Bình tĩnh mà xem xét, nếu như đặt vào lúc bình thường, chỉ dựa vào cái này, bất cứ ai cũng không thể kết luận được việc này có liên quan đến Tần Quốc Đồng, điều này có chút ý mưu luận, nhưng thời gian ngắn như vậy Từ Quân Nhiên cũng không nghĩ ngợi được nhiều như vậy, chỉ mong có thể quật ngã Tần Quốc Đồng, bản thân cũng coi như hoàn thành được một tâm nguyện
Cho nên Từ Quân Nhiên khẽ cắn môi, nói với Lý Càn Khôn:
- Chú, bây giờ chú lập tức đi tìm Bí thư Dương, đem chuyện này báo cáo với Bí thư Dương
Lý Càn Khôn sững sờ, hơi kinh ngạc nhìn Từ Quân Nhiên:
- Cái này, không phải cậu nói Bí thư Dương đã đồng ý đề nghị của cậu rồi, sẽ không dùng đến ý kiến của tôi nữa sao
Từ Quân Nhiên lộ ra một nụ cười nhăn nhó:
- Tuy nói là Bí thư Dương sẽ không tiếp thu ý kiến của ngài, nhưng ngài đừng quên, một khi ở địa phương khác có người góp vốn, Bí thư Dương sẽ nhớ đến đề nghị lúc đầu của ngài, ngài cảm thấy ông ấy sẽ cho rằng ngài cũng là sai lầm sao
Nghe xong những lời nói này của Từ Quân Nhiên, sắc mặt của Dương Duy Thiên thoáng trở nên khó coi, cũng giống như vốn dĩ đang vui mừng vô tư vô lự, thì chốc lát bị người trước mặt cầm súng chĩa vào đầu, vốn dĩ là sắc mặt vui vẻ thì lại cứng nhắc chẳng khác nào như tượng đất
tuy rằng ông không phải là cán bộ cao cấp, nhưng cũng là người đã lăn lộn bao nhiêu năm trên quan trường, đương nhiên cũng đã trải qua không ít sóng gió, đặc biệt là những năm hạo kiếp, giữa người với người lục đục đấu đá, khiến cho Lý Càn Khôn đã sớm biết, ở trong quan trường, lòng dạ con người chính là thứ không đáng tin nhất
Làm cấp dưới ở trong quan trường, những lúc xung phong thì cần tính đến bước lùi sau này, đem cơ hội nhường cho lãnh đạo, hơn nữa lúc làm việc phải tiến lên trước một bước, đem hết những khó khăn, khổ đắng để lại cho bản thân, chỉ có những thuộc hạ như vậy, mới được lãnh đạo thích, những tên thuộc hạ không có việc gì đưa ra cho lãnh đạo những chủ ý vớ vẩn, sau đó vờ giống như là người vô sự vậy
Lãnh đạo không chỉ không biết dùng người, một khi lãnh đạo nghĩ đến những kẻ đã từng đưa ra những chủ ý xấu với mình, bất kể cái chủ ý đấy cuối cùng có được lãnh đạo tiếp thu hay không, tạo thành tổn thất, đều sẽ ở trong lòng của lãnh đạo, giống như là hung hăng đâm một cây gai xuống vậy
Nếu nói những lời không dễ nghe, Dương Duy Thiên sẽ không bận tâm Lý Càn Khôn có hiểu kinh tế hay không, có phải ở chỗ người khác nghe được những lời đồn hay không, có phải bị người khác lợi dụng hay không, điều mà ông ta có thể nhìn thấy, Lý Càn Khôn đưa ra cho ông ta chủ ý, cái chủ ý nếu như được ông ta chấp nhận, không biết lúc nào Dương Duy Thiên sẽ bị tước mất chức, bị người ta đuổi khỏi cái ghế Bí thư huyện ủy
Trong tình huống như thế này, mặc dù trước đó giữa hai người có quan hệ tốt đến thế nào, ngày sau tất nhiên cũng sẽ sinh lòng hiềm khích
Phải biết rằng, cho dù Từ Quân Nhiên trước kia có quan hệ thân mật đến thế nào với Dương Duy Thiên, thì sau khi Dương Duy Thiên để lộ ra việc muốn giấu nhẹm đi ý tứ của ông, trong lòng cũng sẽ sinh ra tâm tư bất mãn, hơn nữa Dương Duy Thiên với Lý Càn Khôn, vẫn chưa từng có quan hệt tốt như vậy
Nhân tâm, vốn là thứ khó đoán biết nhất trên thế gian này
Vì vậy sau khi nghe Từ Quân Nhiên nói xong, sắc mặt Lý Càn Khôn thoáng cái đã biến sắc thành màu gan heo
Từ Quân Nhiên nói thật:
- Chú Càn Khôn, chú lập tức đi tìm Bí thư Dương, đem tất cả chuyện này nói từ đầu đến cuối cho ông ấy biết
Lý Càn Khôn tự hiểu ra, Từ Quân Nhiên là muốn tốt cho mình, gật đầu nói:
- Chú biết rồi, chú lập tức đi ngay
Hai người lại nói vài câu, Lý Càn Khôn đã không còn tâm tư tiếp tục nói gì nữa, bây giờ tâm tư của ông đều là làm thế nào để lấy được sự thông cảm của Dương Duy Thiên, trong lòng nghĩ đến cái chủ ý vớ vẩn của Hồ Cương nói với mình, nửa người dưới sớm đã hận đến thấu xương, đến bước này rồi, nếu như ông vẫn không biết rằng Hồ Cương là đang hãm hại mình, vậy thì Lý Càn Khôn ông sống mấy chục năm nay cũng coi như sống uổng rồi
Từ Quân Nhiên từ cục tài chính huyện đi ra rồi trở về phòng làm việc của mình, không đợi đến khi mông hắn ngồi ấm chỗ trên ghế, Lưu Liễu liền dẫn người tìm đến tận cửa
Lúc buổi sáng chia tay, Lưu Liễu nói hắn đem người đi thẩm vấn Tần Thọ Sinh, còn phải bố trí chuyện bắt Tần Minh, có điều Từ Quân Nhiên không ngờ tới, anh ta lại đến tìm mình
Điều mấu chốt nhất là, anh ta còn đem theo đám cảnh sát vũ trang đầy đủ đến
- Cục trưởng Lưu, thế này là thế nào
Từ Quân Nhiên nhìn Lưu Liễu, có chút kinh ngạc
Lưu Liễu sắc mặt nghiêm túc, ghé sát tai của Từ Quân Nhiên nói vài câu, nét mặt của Từ Quân Nhiên thoáng cái đã trở nên nghiêm túc
- Thật sao
Từ Quân Nhiên có chút không ngờ tới mà hỏi
Lưu Liễu rất nghiêm túc gật đầu:
- Chắc chắn 100%, tôi vừa mới báo cáo với Bí thư Dương
Từ Quân Nhiên đứng dậy, gật đầu:
- Vậy được, tôi lập tức đưa anh qua đó
Một đoàn người lác đác bước ra khỏi phòng làm việc, thu hút nhiều phần đông nhân viên vây quanh xem, mọi người nhao nhao đều đang hiếu kỳ, không biết chủ nhiệm Từ gần đây ru rú trong nhà, dẫn người của cục công an huyện đi làm cái gì, đặc biệt phía sau còn có cục trưởng Lưu Liễu đi cùng
Lúc mà trời chạng vạng tối, Từ Quân Nhiên đi cùng với đám người Lưu Liễu, xuất hiện ở cửa trước đại viện công xã trấn Lý gia
Tuy nói là vì Dương Duy Thiên muốn tận lực giấu Từ Quân Nhiên, an bài công việc khác cho hắn, nhưng cái chức phó bí thư đảng ủy công xã trấn Lý gia treo trên đầu hắn vẫn không được miễn
Trong những âm thanh chào hỏi, Từ Quân Nhiên bước vào phòng làm việc của Phùng Hồng Trình
Trong lúc bước vào bên trong, các cán bộ của công xã, rất nhiều người không gặp được Từ Quân Nhiên, trong lòng ít nhiều cũng có chút ngượng ngùng, có điều, biểu hiện bề ngoài, ai cũng rất lịch sự chào hỏi:
- Bí thư Từ
- Bí thư Từ, hôm nay nhìn ngài, có vẻ tinh thần không hề tệ
- Bí thư Từ, chào ngài
……
Phùng Hồng Trình lúc này đang dựa người trên ghế sa lon đợi, vừa nhìn thấy Từ Quân Nhiên, cười rồi đứng dậy
- Bí thư Từ, hoan nghênh về nhà
Lời của Phùng Hồng Trình rất khách khí, nhưng trong những lời ấy, lại mang lại cho Từ Quân Nhiên một loại cảm giác rất ấm áp, xem ra Phùng Hồng Trình con người này cũng không hề tệ, biết công xã trấn Lý gia có sự phát triển hôm nay, tất cả đều dựa vào mưu đồ của Từ Quân Nhiên, không phải vì Từ Quân Nhiên bây giờ đang bị tận lực chèn ép ở trong huyện mà xa lánh Từ Quân Nhiên
Đây chính là ưu điểm cơ bản đối với những địa phương khác, ai vì mình làm việc, vì mình làm được việc, bọn họ nhìn thấy rất rõ, tục ngữ nói ánh mắt của quần chúng là sáng như tuyết, có lẽ bọn họ không có cách nào quyết định được quyền vị của một người, nhưng bọn họ có thể quyết định được thái độ đối đãi với một người