Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 390: Mỹ nhân Xuân Cung.




Đối với Từ Quân Nhiên, hắn biết rõ, trong cái thùng nhuộm không đáy đầy bùn lầy tanh hôi như quan trường, nếu muốn giữ thân trong sạch thì phải trả một cái giá rất lớn
Dù sao hàng ngàn năm nay Trung Hoa đã có rất nhiều tấm gương chứng mình rằng, trong cả đám người xấu nếu phát hiện có người không chịu cùng nhóm làm bậy thì những người đó sẽ phải lựa chọn
Nói một cách chính xác là những người không bị nhiễm bùn đó sẽ chỉ có hai sự lựa chọn
Thứ nhất, họ sẽ phải lựa chọn chấp nhận thông đồng với cả bọn, hoặc không thì thủy hỏa bất dung, cho đến khi nào một bên bị tiêu diệt hoàn toàn
Mà Từ Quân Nhiên cũng biết, muốn tồn tại lâu dài ở trong quan trường thì chỉ có một sự lựa chọn duy nhất là không được để ham muốn tầm thường chi phối
Một quan chức nếu muốn nơi ở hoặc đơn vị mình tiến được tới vị trí cao nhất ngôn cửu đỉnh, nếu không phải có quyền lực đủ lớn thì cũng phải là người công tâm
Điều này nói thì dễ nhưng khi bắt tay vào làm lại không hề dễ tí nào
Nguyên do bởi vì nó yêu cầu mỗi lời anh ta nói ra, mỗi việc anh ta làm đều phải công tâm chứ không vì mục đích cá nhân
Mà một khi những người này làm được việc đó, thậm chí không phải là người đứng cao nhất hay cao thứ hai cũng đủ khiến cho người khác sợ hãi
- Cậu đấy, tôi cũng không biết nói cậu thế nào nữa
Tạ Mỹ Quyên nói với Từ Quân Nhiên bằng giọng bất lực
Từ Quân Nhiên nở nụ cười tươi, nói:
- Những việc này tôi thấy cứ thuận theo tự nhiên thì tốt hơn
Nào, chúng ta uống rượu
Nói rồi hắn đưa ly rượu lên nhấp một ngụm
Sau đó lại cau mày, quay đầu nói với ông chủ:
- Ông chủ, rượu này của ông sao uống giống nước vậy
Ông chủ tiệm nghe thấy Từ Quân Nhiên nói vậy đi tới vẻ không hài lòng nói:
- Trẻ ranh như cậu, rượu của tôi là rượu Mao Đài chính cống đấy
Cậu chưa uống rượu ngon bao giờ à
Từ Quân Nhiên cười cười nói:
- Tôi không phải chưa từng uống rượu Mao Đài thực sự
Nhưng sao lại có thứ mùi vị này
Tạ Mỹ Quyên cũng bật cười, nói:
- Đúng vậy đấy chú
Rượu này của chú uống không ra sao cả
Cô cũng là người tính tình cởi mở, lại thêm công tác ở bên tổ chức nên ngày thường đi cơ sở thường phải tiếp xúc quan hệ với các cán bộ cấp dưới
Tất nhiên từ đó cũng kinh nghiệm chinh chiến rượu chè đầy mình, tửu lượng khá tốt
Ông chủ của tiệm cơm chắc tầm năm mươi tuổi, nghe hai người đều nói như vậy thì có vẻ không chịu được, trừng mắt nhìn bọn họ, nói:
- Các cô cậu chờ đó xem
Nói xong y quay người đi vào bếp phía sau, một lát sau bê một vò rượu ra, để ngay trước mặt Từ Quân Nhiên và Tạ Mỹ Quyên, nói:
- Các cô cậu uống đi, hừ
Từ Quân Nhiên và Tạ Mỹ Quyên nhìn nhau, khuôn mặt đều lộ nét cười, cầm bình rượu lên rót cho mình một ly
Sau khi nếm một ngụm, ánh mắt Từ Quân Nhiên sáng lên, nói với Tạ Mỹ Quyên, nói:
- Rượu này ngon
Cũng có thể do rượu này tốt nên hai người cứ chén cậu chén chị khá lâu
Từ Quân Nhiên dần dần đã cảm thấy lâng lâng, tới khi mở mắt được ra đã phát hiện bên ngoài đã tối đen
Không biết là đã bao lâu, trời tối đen một mảng Nhưng điều quan trọng nhất là lúc này hắn đang nằm trên một chiếc sa lông, hơn thế lại luôn cảm giác đang bị rượu khống chế, hai mi mắt chỉ muốn sụp xuống
- Ua a, đây là đâu
Từ Quân Nhiên mơ màng, vịn ghế salong đứng dậy
Ngẩng đầu lên nhìn chiếc đồng hồ phía sau hắn kêu tính ting trong ánh trăng mờ mờ, cố gắng lắm hắn mới nhìn rõ được thời gian lúc đó đã là chín giờ tối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vịn ghế sô pha đi về phía trước, Từ Quân Nhiên phát hiện trước mắt đen thui
Hắn cũng không biết mình ở đâu, còn Tạ Mỹ Quyên đâu
Từ Quân Nhiên đột nhiên nhớ ra, dường như lúc cuối cùng hắn và Tạ Mỹ Quyên đã rời khỏi tiệm cơm đó
Hai người hình như đã uống hết nửa bình rượu, đều lâng lâng như nhau cả
Nhưng giờ hắn ở một nơi hoàn toàn xa lạ
Còn Tạ Mỹ Quyên thì đâu rồi
- A,
Trong khung cảnh tranh tối tranh sáng, một tiếng kêu khẽ bị nén lại vang đến bên tai hắn
- Chuyện gì xảy ra
Người nào
Trong cái đầu vẫn còn hơi choáng váng của hắn hiện lên một suy nghĩ
Theo bản năng, hắn lần theo dấu vết của âm thanh mới nghe được
Cuối cùng hắn thấy ở phía xa, có một chỗ hình như có ánh sáng
- U a aa, chẳng lẽ Tạ Mỹ Quyên ở bên trong
Ốm ư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này ý thức của hắn đã tỉnh ra khá nhiều
Dù hắn đã uống kha khá rượu nhưng khả năng chống đỡ với đồ uống có cồn tốt hơn Mỹ Quyên nhiều
Lúc này dò dẫm đi về phía ánh sáng, trong lòng hắn muốn xem Tạ Mỹ Quyên bị làm sao
Nhưng khi tới cửa, đúng lúc hắn định mở miệng thì lại một lần nữa ngẩn cả người
Quả thực mà nói, Từ Quân Nhiên lúc này không khác gì một con rối đang há miệng, chân đóng đinh tại chỗ
Không thể không nói rằng, dù là kiếp trước hay kiếp này thì hắn đều không phải xử nam, đã gặp rất nhiều đàn bà phong tình
Có điều lúc này nhìn thấy cảnh tượng trước mắt hắn, khiến cho chỗ sâu nhất trong lòng hắn như bị ai cầm gì đó bẩy lên vậy
Hắn chỉ cảm thấy bụng dưới của mình trong chốc lát như đang bốc lên một đám lửa
Chỉ là một cái khe cửa nhỏ trước mắt hắn, nhưng hắn có thể nhìn thấy mọi thứ và nghe được rất rõ ràng
Vốn hắn vẫn cho rằng đó là tiếng kêu vì đau, nhưng thực tế đó lại là tiếng thở dốc gợi cảm
Âm thanh đó lúc này nghe như đang không ngừng hít thở, rất dồn dập, lại dường như khiến lỗ tai của người khác phải quay cuồng
Mà điều quan trọng nhất là, lúc này kẻ đang bò trên giường lại là Tạ Mỹ Quyên
Chiếc áo cô mặc lúc trước không biết đã vứt xó nào rồi
Giờ cả người không còn một mảnh vải, chiếc váy đã tuột xuống dưới quá đầu gối
Thị lực của Từ Quân Nhiên khá tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn từ trong bóng tối nhìn rõ, một tay Tạ Mỹ Quyên đang tự xoa nắn ngực của mình, còn một tay khác lại đang làm động tác ở giữa hai đùi
Vì lưng quay về phía cửa nên Từ Quân Nhiên không nhìn rõ thứ trước mặt, chỉ có thể nhìn thấy cái mông tròn trắng đang run rẩy không ngừng
Nó khiến cho lòng hắn bất chợt cũng run lên
Cái này, đ.mẹ nó, cũng kỳ quá mà
Trong lòng Từ Quân Nhiên thầm chửi bậy một câu, nhưng thực tế thì hắn không thể hình dung nổi tâm trạng của mình lúc này
Hiền thục, đoan trang
Đó là cảm nhận của Từ Quân Nhiên về Tạ Mỹ Quyên trong thời gian vừa qua
Trong ấn tượng của hắn thì người đẹp này tuy rất xinh đẹp nhưng không phải là loại đong đưa lẳng lơ
Dáng người xinh đẹp ma mị đã đành, nhưng xinh đẹp thế mà lại chịu độc thân, mà cũng chẳng chịu làm điệu làm bộ với bất cứ tên đàn ông nào
Đó là cảm nhận của hắn về Tạ Mỹ Quyên
Mà theo như đám Dương Quang nói lại thì Tạ Mỹ Quyên rất có tài nấu ăn
Cô thuộc tip người bên ngoài thì giỏi ngoại giao, bên trong lại là tay nội trợ tài ba
Một người phụ nữ như vậy, thế mà giờ đang toàn thân bốc lửa trên giường làm những chuyện như thế này
Điều đó khiến Từ Quân nhiên cảm thấy nghi ngờ không biết có phải do hắn uống nhiều mà nhìn nhầm không
Hay là hắn đã ảo giác mang hình ảnh những cuốn phim mình đã xem từ một quốc đảo nào đó tái hiện lại trên người Tạ Mỹ Quyên
- Thật là không ngờ được
Từ Quân Nhiên lúc đó bất giác thở mạnh một tiếng, co người lại, không dám phát ra một tiếng động nào, sợ kinh động đến Tạ Mỹ Quyên
Trong phòng đèn sáng, Tạ Mỹ Quyên đang quỳ trên giường lúc này bắt đầu mệt dần
Cô dần xoay người, khẽ ngẩng đầu lên, mái tóc dài suôn mềm xõa xuống ngang vai, tiếng thở vẫn hơi dồn dập, cổ họng kêu rên lên từng hồi, động tác ở giữa hai chân ngày càng nhanh, thậm chí cô còn cho cả hai tay vào
Miệng cô rên rỉ liên hồi
Từ Quân Nhiên thầm cảm nhận được cơ thể cô đã trải qua một trận quyết liệt, vã mồ hôi, rồi lại nổi lên những mảnh đỏ ửng
- Trời ạ
Giờ nhịp tim củaTừ Quân Nhiên cũng dường như tăng mấy trăm lần
Lần đầu tiên hắn nhìn thấy cảnh tượng mạnh mẽ và diễm tình như vậy, quả thật là bị kích động
Chị Tạ này không phải là quá cởi mở ư
Từ Quân Nhiên khẽ thầm cảm khái
Cũng phải biết lúc đó mới là năm 1984, không phải giai đoạn quan hệ nam nữ và quan niệm về giới tính cởi mở như thế kỷ hai mốt
Nói không ngoa rằng, tư tưởng của con người lúc đó thực sự vô cùng ấu trĩ và bảo thủ
Trên phố có bao nhiêu cặp tình nhân sánh đôi, nếu gặp người quen liền tách nhau ra
Kể cả Lâm Vũ Tình và Từ Quân Nhiên cũng vậy, hai người luôn phải cẩn thận khi đi trên phố, sợ thu hút ánh mắt của người khác
Thế mà giờ hắn đang được chứng kiến một màn xuân cung sống như thế này, làm sao có thể khiến hắn không miệng đắng lưỡi khô cho được
Từ Quân Nhiên cũng chỉ là người đàn ông bình thường
Trong hoàn cảnh như thế này mà hắn không có phản ứng gì mới gọi là lạ
Thế nên hắn chỉ cảm thấy trong lòng mình dường như đang có một ngọn lửa thiêu đốt
Ngọn lửa khiến cả người hắn và phần thân dưới dường như đang có một thứ gì đó vuốt ve, mất đi cảm giác tự nhiên
Mà điều khiến hắn bất lực là dường như cơ thể đang mất kiểm soát
Rõ ràng biết mình phải rời đi mà mắt vẫn không chịu rời khỏi cơ thể Tạ Mỹ Quyên đang ở trước mặt
Bởi vì Tạ Mỹ Quyên lúc này đang ngẩng đầu khuấy động một mảnh rừng nhiệt đới tươi tốt ở phía dưới
Thế nên hắn nhìn rất rõ khoảng rừng rậm đó, cả hai vầng ngực đầy đặn có hai quả nho hồng hồng ở trên
Lý trí mách bảo Từ Quân Nhiên phải rời khỏi đó ngay lập tức, bằng không khi Tạ Mỹ Quyên trở về trạng thái cân bằng, phát hiện ra hắn thì có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không giải thích nổi
Tuy nói hắn uống nhiều, nhưng việc hôm nay tuyệt đối là việc riêng của cô
Giờ để cho hắn nhìn thấy, vì xấu hổ, chắc chắn cô sẽ trở mặt với hắn
Đến lúc đó không giải thích được đã đành, thậm chí hắn có thể sẽ gây ấn tượng xấu cho Chu Trạch Thành
Dù sao thì cũng có thể nói như thế này hắn khác gì lưu manh
Nghĩ tới đây, trán hắn vã mồ hôi
Người đẹp cảnh vui tuy quan trọng nhưng không thể đánh cược với tiền đồ được

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.