Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 403: Cố ý bới móc.




- Anh hỏi cái đó làm cái gì, xem nó là ai ư, đến một người đánh một người, đến hai người đánh cả đôi
Nghe lời nói của Từ Quân Nhiên, Tào Tuấn Vĩ gõ gõ tàn thuốc, không biết nói gì
Anh ta thật không để hai người kia vào trong mắt, thủ đô có số ít công tử nhà giàu, anh ta không quen biết
Trước đây nhà họ Tào có lẽ không được tính là gia đình nổi trội nhất thủ đô
Nhưng sau khi theo Tào lão gia đứng đầu cao nhất thuyền lớn này, khí thế của nhà họ Tào càng ngày càng lớn đã dần dần qua mặt họ Tôn và họ Hoàng trước đây được xếp trước nhà họ Tào trở thành hào môn đệ nhất thủ đô
Tào Tuấn Vĩ tự nhiên khiến cho bất kỳ ai đều phải lo lắng không kẻ nào muốn khiêu chiến
Trừng mắt liếc Tào Tuấn Vĩ một cái, Từ Quân Nhiên hạ giọng nói:
- Anh Vĩ, anh nhanh yên lặng trong chốc lát đi bằng không đừng trách tôi trước mặt anh trai cho anh một bài học
Anh ấy đã nói rồi, tháng sau về thủ đô họp
Nghe Từ Quân Nhiên nhắc đến anh trai Tào Tuấn Minh, Tào Tuấn Vĩ lúc này mới lè lưỡi một cái, hậm hực rồi thôi
Hết cách rồi, nhị thiếu gia nhà họ Tào không sợ trời không sợ đất, sợ nhất chính là anh trai ruột của mình
Cho dù lão gia nói chuyện anh ta cũng dám đối phó vài câu nhưng khi Tào Tuấn Minh nói, Tào Tuấn Vĩ một câu cũng không dám cãi, giống như chuột thấy mèo vậy
Kiếp trước Từ Quân Nhiên đã tận mắt nhìn thấy, Tào Tuấn Minh vì em trai đánh nhau với người khác ở bên ngoài, mắng Tào Tuấn Vĩ xối xả
Ở Thủ đô ngang ngược càn rỡ nhị thiếu gia nhà họ Tào cũng có số má, ngay cả một câu cãi lại cũng không có
Bây giờ nghe nói Từ Quân Nhiên muốn mách anh trai
Tào Tuấn Vĩ đương nhiên không dám lên tiếng
Chỉ là yên lặng ghi khoản kia lên hai vạch trên người, dự định một lát nữa lấy tiền lãi trở về
Bất đắc dĩ lắc đầu, Từ Quân Nhiên không có cách nào với nhị ca này, nhìn về phía cảnh sát giao thông, khách khí nói:
- Đại ca, anh nói tôi nghe một chút, hai người kia lai lịch thế nào
Cảnh sát kia không nói gì, trong lòng nói thầm hai vị có đủ thần kỳ
Buổi sáng đã đánh người, biết rõ gây ra đại họa mà vô tư chạy đến ăn cơm
Thậm chí ngay cả hỏi thăm đối phương là ai cũng không làm, cũng không biết thật sự không sợ hãi hay vẫn giả vờ ngây ngốc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng anh ta không sốt ruột, ngược lại xem ra rất nhiệt tình, dứt khoát bẩm báo thẳng thắn với Từ Quân Nhiên
- Người lái xe kia cũng không phải dạng vừa, trong nhà có một ông cấp phó bộ, ông nội thế hệ trước đã mất trước giải phóng, dựa vào đời trước trông nom đến bây giờ
Lợi hại là chị gái của anh ta, gả cho người chồng tốt
Người ta xưng danh một trong ba công tử ở thủ đô, trong nhà có mấy vị lãnh đạo cấp bộ có danh có tiếng, lão gia vẫn ở bên trên, nói chuyện vẫn có tác dụng lắm
Người như vậy ở thủ đô cũng là tiêm chích, biết không ít quan to, nói lời anh đừng cải lại, việc người ta giết chết tôi cũng chỉ là việc xảy ra chỉ trong tíc tắc thôi đấy
Từ Quân Nhiên như có điều suy nghĩ gật gật đầu, nhìn về phía Tào Tuấn Vĩ
Nhị thiếu gia nhà họ Tào cười hắc hắc, biết rõ Từ Quân Nhiên có ý gì:
- Chậc chậc, thật là có khí phách
Được, ta gọi cuộc điện thoại đã
Thằng nhóc này móc ra một tấm thẻ, chạy đến bên trong một bốt điện thoại bên đường gọi một cuộc điện thoại
Thời gian này thủ đô đã bắt đầu từng bước lắp đặt các buồng điện thoại công cộng rồi, thuận tiện nhanh chóng
Không đến thời gian nửa giờ, cục công an thủ đô cử người đến, xuống bốn năm cảnh sát hình sự vũ trang đầy đủ
Xem ra đến có chuẩn bị, biết rõ vũ lực của Từ Quân Nhiên và Tào Tuấn Vĩ rất tốt
Nhưng bên này là người thông minh, biết rõ lúc này có thể lái nổi xe con phú hào
Đó chính là phú hào thật đánh thật cho nên cũng rất khách khí với Tào Tuấn Vĩ
- Xin chào, đồng chí, mời xuất trình giấy tờ của anh
Cảnh sát hình sự dẫn đầu kia tóc đã muối tiêu rồi, tuổi hơn bốn mươi, mở miệng hoàn toàn không muốn bắt người
Mà là yêu cầu Từ Quân Nhiên và Tào Tuấn Vĩ xuất trình giầy tờ tùy thân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người ta lại không phải ngốc, biết rõ lái xe quân đội còn dám sau khi hành hung một trận đem xe đập đi, muốn nói hai vị trước mặt không có gia thế gì, kẻ đần mới tin
Tào Tuấn Vĩ còn muốn chơi kích với người ngoài, lại bị Từ Quân Nhiên trừng mắt một cái
Từ Quân Nhiên đưa ra giấy công việc của mình, đưa cho cảnh sát hình sự kia nói:
- Đều là hiểu lầm
- Hiểu lầm
Cảnh sát hình sự sửng sốt một chút, đưa tay nhận lấy giấy công tác của Từ Quân Nhiên, xem qua một chút cũng là việc ngoài ý muốn
- Cán bộ tỉnh Tùng Hợp đến à
Cảnh sát hình sự kinh ngạc nhìn Từ Quân Nhiên
Trong thông báo anh ta nhận được, hai người này là thương nhân từ phía nam đến
Tào Tuấn Vĩ ngại ý tứ của Từ Quân Nhiên, cũng không chơi kịch giả ép nữa mà cầm chứng minh thư của mình ra, khi đối phương thấy địa chỉ lại một lần nữa ngây người ra
Lắp bắp do dự cả buổi, cảnh sát hình sự kia mới cẩn thận hỏi:
- Địa chỉ này của anh, không sai chứ
Tào Tuấn Vĩ cười hắc hắc:
- Đương nhiên là không sai, đã lớn lên từ nhỏ ở đó, sao có thể ghi sai được chứ
Từ Quân Nhiên cầm chứng minh nhân dân của anh ta xem qua, cũng nở nụ cười, chả trách cảnh sát hình sự kinh ngạc như vậy
Địa chỉ bên trên chứng minh thư kia rõ ràng là địa chỉ khu cảnh bị thủ đô
Từ Quân Nhiên bây giờ mới nhớ ra trước đây nhà họ Tào sống ở khi cảnh bị thủ đô
Kiếm ăn trên đất thủ đô, khả năng nhìn nhận là một thứ vô cùng quan trọng
Khi hai cảnh sát trẻ tuổi đi theo cảnh sát hình sự kia vẫn còn kinh ngạc sư phụ của mình tại sao lại thay đổi thái độ nhanh như vậy liền thấy sư phụ của bọn họ cười đưa giấy chứng nhận cho hai người thanh niên kia, căn bản không giống với lúc đầu khi nhận được chỉ thị nói phải đối phó bọn họ
Ngược lại là bắt chuyện rất khách khí với đối phương
Gia thế kia rõ ràng là có chút thú vị
- Hai vị, các anh vừa hát ở chỗ nào ra à
Lão cảnh sát hình sự vẻ mặt cười khổ nhìn Từ Quân Nhiên và Tào Tuấn Vĩ
Ông ta có ngốc cũng hiểu được gì mà thương lái phía nam chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai vị này rõ ràng là lão ngoan chủ của thủ đô
Hôm nay là diễn một vở kịch chuyển lợn ăn hổ, muốn lấy người sửa người đây
Từ Quân Nhiên cười bất đắc dĩ, chỉ vào Tào Tuấn Vĩ nói:
- Nhị ca tôi không phải đã từng sống ở phía nam sao, nhất thời cao hứng, nhất thời cao hứng thôi
Lão cảnh sát hình sự nhìn thoáng qua Tào Tuẫn Vĩ đang cười hắc hắc bên cạnh, lại thăm dò Từ Quân Nhiên một chút, giấy tờ của hai người trước khi đến liên hệ, ông ta cuối cũng đã phân biệt ra hương vị rồi
Trong hai người trước mặt, người trẻ tuổi tham chính, công tác ở cơ sở
Mà vị này lớn tuổi hơn chút, đoán chừng bây giờ đang buôn bán ở bên Lĩnh Nam
Đây là khắc họa hiện thực của rất nhiều nhà trong thủ đô, có người tham chính, có người buôn bán
Những ngoan chủ nổi tiếng thực sự thủ đô hiện tại cũng đã lui về, hoạt động trên phố, chính là một số mặt hàng không nhập
Làm cảnh sát ở thủ đô, người nào có thể trêu chọc, người nào không thể chọc vào, đó là một môn học vấn thâm cao
Dù sao thủ đô tam giáo cửu lưu đông, không biết lúc nào sẽ chọc vào, không nên dây vào nhân vật lớn
Lão cảnh sát hình sự biết rõ, một đội trưởng đại đội cảnh sát hình sự cục thành phố cấp trên của mình cũng là vì một bản án hoàn khố mà đắc tội với người không nên đắc rội, kết quả bị triệt tiêu đến cùng, đến chén cơm cảnh sát cũng không kịp ăn
Nếu không phải được quý nhân nào đó bảo vệ thì cũng không thể làm trưởng cục công an huyện đơn giản như vậy
Bên này Từ Quân Nhiên nói chuyện với lão cảnh sát hình sự
Bên kia Tào Tuấn Vĩ cũng không nhàn rỗi, bản lĩnh lớn nhất của anh ta là tự làm quen, không có vẻ kiêu ngạo gì, không quan tâm nhân vật tam giáo cửu lưu, chỉ cần nhị gia họ Tào tâm tình tốt, không đến mấy câu có thể thân quen ngay đối phương
Mấy cảnh sát hình sự tuy nói cũng biết cấp trên muốn bắt hai người này
Nhưng anh chàng Tào Tuấn Vĩ thông minh, đi lên trước bỏ hộp thuốc ra, dù sao lão gia nhà họ bây giờ cai thuốc, cái hộp thuốc kia hoặc là bị lão đại bóc lột hoặc là bị anh ta lẽn lấy ra
- Tôi nói đây lão đệ, nếu gần như vậy, chú thấp hơn tôi cái đầu rồi
Một cảnh sát hình sự tiếp thuốc của Tào Tuấn Vĩ, hút một hơi nói
Tào Tuấn Vĩ cười cười:
- Chuyện này chốc nữa nói sau
Đúng rồi, vụ án hôm nay, Lý Quốc Sinh sao không tới vậy
- Cậu quen đội Lý à
Người nói chuyện rõ ràng có chút ngoài ý muốn, trong lời nói kèm theo một vòng kinh ngạc
Tào Tuấn Vĩ cười hắc hắc:
- Anh ta lên chức rồi
Tôi nhớ thì ra sở trưởng phân cục này đã đến rồi
Người nọ nhìn thoáng Tào Tuấn Vĩ, thấp giọng giải thích:
- Đội trưởng Lý trước kia ở đồn công an nhưng năm nay đã đề bạt đến đội cảnh sát hình sự rồi
Tào Tuấn Vĩ gật gật đầu, lại nói ra mấy cái tên đều là người quen bên công an thủ đô
Mấy người này rõ ràng là có quen biết, rất nhanh anh ta đã hòa mình vào đám người này, bắt đầu nói chuyện khí thế ngất trời
Vị cầm đầu kia thậm chí vỗ ngực nói:
- Đã đều là người mình, tôi nghĩ một chút biện pháp lại từ đầu
Mọi người hòa giải với nhau, ngẩng đầu không thấy cúi, đều là các ông ở thủ đô, không việc gì phải gây khó dễ, hay là bỏ qua đi
Cái này là điểm tốt của việc nhiều bạn bè
Bạn của bạn cho dù không tính là bạn của mình, nhưng trên thể diện không thể làm khó
Nhiều khi người ở thủ đô là vậy, thanh thế lớn bày ra trận thế, có lẽ chưa hẳn thực sự đã đánh đến một chỗ
Mọi người đều có người quen biết, cùng nhau hòa giải, một bên bỏ tiền cũng không phải
Căn bản sự việc cứ thế qua đi
Nhưng rất đáng tiếc hôm nay gặp là nhị thiếu gia họ Tào tâm tình không vui vẻ lắm, còn có Từ Quân Nhiên thấy náo nhiệt không sợ lớn chuyện
Góc độ Từ Quân Nhiên, Tào Tuấn Vĩ tính khí có chút ít ngang ngược càn rỡ của đợi thứ hai này cũng không đến nổi nào, chỉ cần sự việc khống chế trong phạm vi nhất định vẫn là có thể
- Vậy thì tốt quá, cảm ơn anh
Tào Tuấn Vĩ nghe vậy nở nụ cười, khóe miệng lộ ra nụ cười ý vị thâm trường, dùng chân di di tàn thuốc mình vừa hút xong vứt trên mặt đất, lại móc ra một gói thuốc chia cho mấy anh công an, dường như thuốc lá này cả Trung Hoa người có tư cách sử dụng chúng khoảng chừng chục người, giống như một hộp thuốc lá phổ thông mấy hào bán ven đường
Từ Quân Nhiên suy nghĩ, đến bên cạnh Tào Tuấn Vĩ, hạ giọng nói:
- Gần như có thể lắm, đừng đả thương người ta
Tào Tuấn Vĩ quay đầu lại nhìn anh ta một cái:
- Yên tâm đi, trong lòng tôi nắm chắc
Hôm nay xử lý tiểu tử này là vì cậu ta không làm đúng bổn phận
Từ Quân Nhiên ngây người một lúc, không ngờ Tào Tuấn Vĩ đã sớm có mưu tính, anh ta kinh ngạc hỏi:
- Thì sao, cháu trai kia trêu chọc chú rồi hả
Tào Tuấn Vĩ lắc đầu, nói với Từ Quân Nhiên chuyện từ đầu đến cuối
Sắc mặt Từ Quân Nhiên thoáng trầm xuống, sau một hồi lâu nói với giọng lạnh lùng:
- Đánh
Đem cháu trai kia đánh tới bệnh viện

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.