Trăng non giống như lông mày, ánh trăng trong như nước chiếu xuống căn phòng, chiếu lên hai cơ thể đang quấn lấy nhau không ngừng
- Chị Nhu, cùng tôi được chứ
Câu nói này của Từ Quân Nhiên khiến cho Vương Hiểu Nhu giống như bị một tia sát đánh trúng, ngẩn người không biết nói gì, để mặc cho tay và miệng của Từ Quân Nhiên mơn trớn cơ thể mình, còn chị thì mở to hai mắt nhìn hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
4,5 phút từ từ trôi qua, thần trí của của cô dần khôi phục, nhưng động tác thì không có kháng cự mạnh mẽ như lúc đầu, mà là không biết nên nhìn Từ Quân Nhiên thế nào, thậm chí cô cũng không biết nên để hai tay của mình lên lưng Từ Quân Nhiên hay để ở đâu, cho nên đánh nắm chặt lấy ga giường, giống như là đang phải chịu tội, ngay cả mắt cũng không dám nhìn thẳng vào Từ Quân Nhiên, giống như sợ quấy rầy hắn
Bao nhiêu năm nay, Vương Hiểu Nhu cũng từng nghĩ đến rồi sẽ có một lúc như vậy, nhưng cô chưa bao giờ nghĩ đến, người này sẽ là Từ Quân Nhiên
Từ Quân Nhiên đã động tình, vừa hôn Vương Hiểu Nhu, tay vừa không ngừng mơn trớn trên người cô
Không lâu sau, Từ Quân Nhiên ngừng hôn môi, khi mà Vương Hiểu Nhu tưởng rằng mọi chuyện cuối cùng đã xong, thì lại thấy Từ Quân Nhiên vươn vai, cởi hết quần áo trên người hắn, ném xuống cuối giường, gần với đống chăn màn
Hắn lại tiếp tục hôn lên cổ của Vương Hiểu Nhu, tay tìm thấy vạt áo của cô, nhanh chóng kéo ra, sau đó, trực tiếp cởi hết quần áo trên người Vương Hiểu Nhu, chỉ còn lại chiếc quần lót
Vương Hiểu Nhu vội vàng lấy tay chặn lại, nhưng một chút sức lực của cô đâu thể so với Từ Quân Nhiên
Cuối cùng, toàn bộ quần áo trên người cô cũng được trút bỏ, giống như một con dê trắng, trần như nhộng
Vương Hiểu Nhu vội vàng ôm lấy cơ thể của mình, thở dốc nói:
- Quân Nhiên, chúng ta … Chúng ta không được
Trong phòng khá là tối, ánh trăng dường như vẫn chưa đủ, Từ Quân Nhiên cơ thể trần chuồng, vươn tay định bật chiếc đèn trên đầu giường
Vương Hiểu Nhu không ngờ tên này lại to gan như vậy, vội kêu lên một tiếng, giọng nói mang theo chút hốt hoảng:
- Đừng bật đèn, đừng bật đèn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Bật đèn nhìn mới rõ
Từ Quân Nhiên mỉm cười nói
- Đừng nhìn …
Vương Hiểu Nhu không đồng ý với cách làm của Từ Quân Nhiên, chân tay có hơi luống cuống, vội ôm lấy mặt mình, vô cùng xấu hổ
Tầm mắt của Từ Quân Nhiên đảo qua đảo lại trên người của cô đầy tán thưởng, trong mắt hắn còn hiện lên một ngọn lửa cháy bỏng, không kiềm chế được,
Vương Hiểu Nhu vội vàng lấy chăn che lấy người, ngay cả đầu cũng không để lộ ra
Nhưng cô lại không biết rằng dáng vẻ từ chối kiểu con gái đối với đàn ông lại là kiểu mời chào khó từ chối nhất
Hôm nay, Từ Quân Nhiên cũng đã uống khá nhiều rượu, đã không còn tự chủ được nữa, hơn nữa, Vương Hiểu Nhu quả thật rất đẹp, điều này càng khiến Từ Quân Nhiên không thể kiểm soát được khao khát của mình
Hắn liền vén chăn lên, chui vào trong cùng Vương Hiểu Nhu, dùng tay mò mẫm bên trong, cuối cùng cũng tìm thấy bộ phận quan trọng, hắn quả thực đã không thể nhịn được nữa, hậu quả gì cũng bị ném hết ra sau
Tuy vẫn chưa kết hôn, nhưng Vương Hiểu Nhu sinh trưởng tại một vùng nông thôn, đối với chuyện nam nữ tuy chưa tận mắt thấy qua nhưng cũng có nghe người ta nói đến
Lúc này nhìn dáng vẻ của Từ Quân Nhiên cũng biết là hắn đang định làm gì, vội vàng nói:
- Không được, không được, chúng ta không thể …
Tay của Từ Quân Nhiên không ngừng cử động, không ngừng vuốt ve làn da trơn mịn của cô, thì thầm hỏi:
- Sao lại không được
- Tôi … tôi lớn tuổi hơn anh
Nhẫn nhịn hồi lâu, Vương Hiểu Nhu đột nhiên nói ra một câu như vậy
Từ Quân Nhiên cười nhẹ, nói:
- Vậy thì đã sao
Dù chị có 100 tuổi thì tôi vẫn thích
- Nhưng mà, nhưng mà …
Vương Hiểu Nhu lắp ba lắp bắp một hồi, đột nhiên thốt lên:
- Xuất … xuất thân của tôi không tốt, trong nhà cũng không có bối cảnh gì, cậu cùng với tôi, có gì tốt đâu
Cô thật sự rất lo lăng, tuy có nghe nói từ chỗ của mấy người chị Chu rằng bối cảnh của Từ Quân Nhiên không hề đơn giản, nhưng lúc này đâu cần biết đến nhiều thứ như vậy
Từ Quân Nhiên cười lớn, ghé vào tai của Vương Hiểu Nhu thì thầm:
- Chuyện này không phải vấn đề, có liên quan gì đến tôi và chị đâu
- Nhưng … nhưng như vậy không tốt
Sự lo lắng của người phụ nữ khiến cho Vương Hiểu Nhu có chút do dự, nhưng không thể không thừa nhận, cô thật sự cũng có tình cảm với Từ Quân Nhiên
- Sao mà không tốt chứ
Từ Quân Nhiên rất giữ vững ý nghĩ của mình, tay đột nhiên ngừng lại, thân thể của Vương Hiểu Nhu không được mơn trớn nữa khiến cô cảm thấy có hơi rạo rực, giống như cỏ xanh đang mọc lên
- Chính là … chính là .
không được tốt lắm
Vương Hiểu Nhu trầm mặt một lúc rồi khẽ nói, có điều lúc này chị đã không còn cố chấp như vậy nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ Quân Nhiên không nói gì, chỉ nhẹ nhàng hôn lên cơ thể của cô
Trời đêm ngày càng tối, tuy đã bật đèn nhưng hai người đều đang ở trong chăn, tôi om, không nhìn thấy gì hết, thậm chí còn không nhìn thấy sắc mặt của nhau
Một lúc sau, giọng nói của Vương Hiểu Nhu nhẹ nhàng vang lên:
- Quân Nhiên, cậu có thể để tôi suy nghĩ được không
Cô đang dùng giọng thương lượng để nói với Từ Quân Nhiên
Từ Quân Nhiên mỉm cười:
- Chị cứ việc cân nhắc đi, còn tôi cứ việc hôn …
Nói xong, không đợi Vương Hiểu Nhu đồng ý, hắn lại tiếp tục hôn lên tai, lên cổ Vương Hiểu Nhu
Một lát sau, Vương Hiểu Nhu cảm thấy trong lòng mình giống như đang có một lửa bắt đầu bùng cháy, cô đột nhiên có một cảm giác muốn rên lên, nhưng vì ngại ngùng nên khẽ bịt miệng mình lại, thân thể cũng trở nên hơi cứng ngắc
Cảm nhận được sự thay đổi của người phụ nữ bên dưới mình, Từ Quân Nhiên dừng lại, vuốt ve khuôn mặt của cô, dịu dàng hỏi:
- Chị Nhu, đã suy nghĩ kỹ chưa vậy
Vương Hiểu Nhu cố tránh để không nhìn vào đôi mắt có thể hòa tan mình kia, quay đầu đi, khẽ nói ra:
- Vẫn còn chưa .
Từ Quân Nhiên không có nói tiếp, mà cúi đầu, tiếp tục hôn lên cơ thể cô, tay không ngừng mơn trớn, một lúc lâu sau mới ngẩng đầu lên, nói với Vương Hiểu Nhu lúc này khuôn lặt đỏ bừng, toàn thân run rẩy không nói lên lời:
- Bây giờ thì sao
Đã nghĩ kỹ chưa
Vương Hiểu Nhu không biết làm sao, thở dài một hơi, đột nhiên lên tiếng:
- Cậu cam đoan, không nói cho Quyên Tử chứ
Nghe được câu nói của cô ta, Từ Quân Nhiên có hơi giật mình, tuy men rượu đã kích thích dục vọng của hắn nhưng hắn vẫn không có mất đi thần trí, quan hệ của hắn và Tạ Mỹ Quyên, Vương Hiểu Nhu cũng biết
Cảm giác được phản ứng của Từ Quân Nhiên, Vương Hiểu Nhu khẽ nở một nụ cười, giống như là hồ ly đang ăn vụng, vương tay ôm lấy cổ của Từ Quân Nhiên, cắn môi khẽ nói ra:
- Cậu phải cam đan, cho dù kết hôn với ai, cũng không được không quan tâm đến em …
Từ Quân Nhiên mở to hai mắt, ngạc nhiên hỏi:
- Vậy là có ý gì
Vương Hiểu Nhu không nói thêm gì, chỉ nhẹ nhàng áp đầu của hắn vào ngực mình, Từ Quân Nhiên cũng không thể khống chế nổi bản thân mình nữa, giống như một con mãnh hổ nhào về phía con cừu non là Vương Hiểu Nhu
Một đêm không lời, “xuân sắc mãn viên”