- Quân Nhiên, chị…
Lâm Vũ Tình vội chạy tới, cô chưa kịp nói gì, Từ Quân Nhiên đã xua tay:
- Chị Vũ Tình, không có chuyện gì đâu, người này em biết
Nói xong, hắn lướt qua Lâm Vũ Tình, đi đến trước mắt người thanh niên với khuôn mặt sầu não, thò tay gõ lên đầu anh ta một cái:
- Anh Vĩ này, anh tiếp đón em trai thế sao
Người thanh niên cười khổ:
- Quân Nhiên à, anh sai rồi
Em đừng nói cho đại ca biết được không
Từ Quân Nhiên trừng anh ta một cái rồi mới nhàn nhạt đáp:
- Sau này sẽ tính sổ với anh
Đi thôi, đưa em đi gặp đại ca
Nói xong câu đó, hắn quay người giới thiệu với Lâm Vũ Tình còn đang sững sờ:
- Chị Vũ Tình, đây là em trai của lão đại trong ký túc xá của em
Chị cứ gọi anh ấy là anh Vĩ, đều là người một nhà
Nghe nói là người quen, Lâm Vũ Tình mới thoáng thả lòng, cúi đầu đi sau lưng Từ Quân Nhiên
Từ Quân Nhiên để Lâm Vũ Tình ngồi ghế sau, còn mình ngồi cạnh ghế lái xe, nói với Tào Tuấn Vĩ đang vui vẻ cười với hắn:
- Em nói này anh Vĩ, anh đã mua xe thật rồi sao
Tào Tuấn Vĩ cười ha hả:
- Em trai của tôi ơi, em không nhớ anh là ai sao
Dựa vào bản lĩnh của anh, một vạn tệ không thành vấn đề
Vừa nói, anh ta còn vừa vui vẻ nhấn còi
Từ Quân Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu
Hắn không biết nói gì với người ngạo mạn này cả
Tào Tuấn Vĩ không phải là người bình thường
Theo những gì Từ Quân Nhiên nhớ được, người này là một trong số những nhà buôn hiếm hoi ở thủ đô
Ỷ vào việc gia đình có điều kiện, lộng hành trong những năm 80
Sau này, lúc nhà nước đả kích đầu cơ trục lợi, cũng nhờ vào bối cảnh gia đình đủ mạnh, nên anh ta dùng hết gia tài để bảo vệ tính mạng
Đợi đến những năm 90, lại bắt đầu kinh doanh bất động sản, dần dần trở thành trùm bất động sản ở thủ đô
Sở dĩ hắn hiểu rõ người này như vậy là vì, anh trai của Tào Tuấn Vĩ, cũng là người lúc này Từ Quân Nhiên muốn gắp, là nhạc phụ kiếp trước của hắn, cũng là bạn học của cha nuôi – Tào Tuấn Minh
Chỉ sợ, mọi người đều không ngờ, trong số đám sinh viên Từ Quân Nhiên, ngoài Hoàng Tử Hiên – con cháu lãnh đạo tính cách kiêu căng kia ra, còn có một người nữa cũng là con cháu lãnh đạo
Cha của Tào Tuấn Minh làm đến chức phó thủ tướng, đã từng làm cán bộ cấp tỉnh, tuy giữa chừng bị người ta ám hại, nhưng ông ta vẫn chịu đựng được
Từ Quân Nhiên biết, mấy năm sau, dưới sự giúp đỡ của mấy ông lão, Tào Tuấn Minh từ đại học đã bắt đàu phát triển, trở thành một trong số những lãnh đạo có học thức hiếm có trên chính đàn Hoa Hạ, một đường bước lên mây
Ở thời đại của hắn, Tào Tuấn Minh đã là một trong số những lãnh đạo lớn
Nhưng đó cũng là một trong số những người tạo chuyện để đối phó với Hoàng Tử Hiên ở nhà họ Hoàng
Vì thế, lần này Từ Quân Nhiên tới thủ đô, người đầu tiên hắn muốn gặp chính là Tào Tuấn Minh
Tào Tuấn Vĩ lớn hơn Từ Quân Nhiên 5 tuổi, từ nhỏ đã không thích học, thích dạo chơi khắp nơi trong thành phố
Mẹ anh ta là em của một lão đại ca nổi danh trong quân đội ở thủ đô, anh ta lớn lên trong đơn vị bộ đội, hình thành tính cách cao ngạo, không sợ trời không sợ đất
Ngoài sợ hãi anh cả Tào Tuấn Minh, anh ta không coi ai ra gì hết
Nhóm sinh viên đầu tiên chênh lệch tuổi tác khá lớn, như Từ Quân Nhiên, lúc nhập học hắn mới 17 tuổi mà Tào Tuấn Minh đã 32 tuổi
Mấy người bạn cùng ký túc xác của Từ Quân Nhiên đều biết, mọi người rất quan tâm đến tiểu huynh đệ mồ côi cha mẹ này
Tào Tuấn Minh đặc biệt cảnh cáo em trai, không cho phép khi dễ Từ Quân Nhiên, nếu không, chắc chắn sẽ xử lý Tào Tuấn Vĩ
Tào Tuấn Vĩ rất thông minh, anh ta cũng rất khâm phục Từ Quân Nhiên
Dù sao, anh ta cho rằng, nếu như mình cũng mồ côi cha mẹ như hắn, thì dù có thế nào đi chăng nữa, anh ta cũng không thi nổi vào đại học Kinh Hoa
Lúc đó, phần tử trí thức là những người rất đáng được tôn trọng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Quân Nhiên, việc của cậu anh ấy đã nghe nói rồi
Mẹ kiếp, hôm nào đấy tôi phải tìm đám người nhà họ Hoàng cho chúng biết tay
Tào Tuấn Vĩ vừa lái xe, vừa bất bình thay Từ Quân Nhiên
Chuyện Từ Quân Nhiên bị Hoàng Tử Hiên tính kế, mấy người bạn cùng phòng lúc đầu đều không biết rõ
Họ đều tưởng Từ Quân Nhiên tự động yêu cầu về Toàn Châu, sau này, Tào Tuấn Minh vô tình biết được tin tức này, điều này khiến bạn học của Từ Quân Nhiên hiểu rõ tình hình, những ngày sau Hoàng Tử Hiên thật thảm
Từ Quân Nhiên khẽ cười, lắc đầu nói:
- Anh đừng lẫn lộn mọi chuyện vào nhau thế chứ, tôi đã có ý cả rồi
Tào Tuấn Vĩ nhếch miệng:
- Giọng điệu giống hệt anh trai tôi, hai người không hổ danh là bạn học 4 năm
Dừng lại trong giây lát, anh ta liếc nhìn Lâm Vũ Tình đang ngồi phía sau, cười hì hì nói:
- Em còn xinh hơn cô gái kia
Lâm Vũ Tình ngồi ghế sau bỗng cau mày
Cô đang thoải mái trở lại sau tình huống lúc nãy, nghe thấy những lời Từ Quân Nhiên nói với Tào Tuấn Vĩ, cô đã hiểu ra rất nhiều điều
Xem ra, ở thủ đô, mọi chuyện của Từ Quân Nhiên có vẻ không thuận buồm xuôi gió cho lắm
Từ Quân Nhiên thở dài, điều chỉnh lại cảm xúc, nói với Tào Tuấn Vĩ:
- Đúng rồi, anh Vĩ dạo này thế nào rồi
Hắn nhớ mang máng, trước khi rời thủ đô, Tào Tuấn Vĩ bắt đầu con đường “đi buôn”
Không chỉ có anh ta, lúc này, buôn bán đã trở thành một nghề thịnh hành ở thủ đô
Những năm 70, 80 thế kỷ 20, mọi người mua đi bán lại
Trong nền kinh tế hàng hóa, buôn bán là hành vi cơ bản và dễ gặp nhất
Nhưng vào thời kỳ nền kinh tế không phát triển nhất, có bán có mua, vừa mua vừa bán, mua xong lại bán, mua vào giá thấp, bán ra giá cao
Vào những năm 1960, cách làm này gọi là “đầu cơ trục lợi”, sẽ bị đem ra xử lý
Những năm 1970, cái này gọi là “con buôn hai mang”, cũng là những việc không được coi trọng
Đến những năm 1980, tên gọi “nhà buôn” nửa khen nửa chê mới xuất hiện
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc đầu, đám nhà buôn chỉ là những người đi thu thấp mấy trăm quả trứng gà ở nông thôn, cẩn thận trở về thành phố đổi lấy phiếu lương thực
Hoặc là những người dùng đồng hồ điện tử ở những vùng duyên hải, đội mũ quân trang lên đi chào hàng ở các thành phố lớn, sau này mới phát triển cái gì mà hút hàng, thiếu hàng
Nhưng Từ Quân Nhiên biết, sau năm 79, nhà nước tiến hành cải cách giá cả nguyên vật liệu
Giá cả của những sản phẩm phân phối trong hệ thống cả nước tăng cao, ví dụ như giá than tăng từ 14,52 tệ/tấn lên 32,32 tệ/tấn; xi măng tăng từ 40 tệ/tấn lên 90 tệ/tấn
Nhưng trên một phương diện khác, nhà nước cũng cho phép xí nghiệp lên kế hoạch tự tiêu sản phẩm, nhưng cũng phải bán ra theo giá thị trường
Điều này tạo nên “giá đôi”, cũng là giá “song quỹ chế” mà người ta hay nói (giá của nhà nước và giá thị trường đồng thời tồn tại)
Trong tình hình này, giá thị trường thường cao hơn giá hệ thống nhà nước một tới hai lần
Những nhà buôn như Tào Tuấn Vĩ dựa vào quan hệ gia đình, đi cửa sau lợi dụng sự chênh lệch giá cả để mưu lợi bất chính
Quả nhiên, Tào Tuấn Vĩ cười hì hì, nhỏ giọng nói với Từ Quân Nhiên:
- Dĩ nhiên là xi măng rồi
Hiện này, một tấn có thể kiếm được giá gấp đôi
Thế nào, Quân Nhiên, cậu làm với tôi đi, anh trai đảm bảo có thể giúp cậu kiếm một vạn tệ trong vòng một năm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]