Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 543: Thời gian hạnh phúc.




Mặt trời đã lên cao, quân vương không lên triều sớm
Cuối cùng Từ Quân đã rõ ràng vì sao đế vương thời cổ đại lại thường bị gán cho cái danh hiệu hôn quân
Đổi lại thành bất cứ kẻ nào, nếu một đêm không ngủ, cố gắng “cày cấy” thì sợ rằng ngày thứ hai cũng không có sức lực rời giường làm việc
Cũng giống như Từ Quân Nhiên, mãi tới khi mặt trời đã lên cao bằng ba con sào của ngày thứ hai, hắn mới chậm rãi mở mắt, nhìn thoáng qua Vương Hiểu Nhu còn đang say trong mộng đẹp trong lòng mình, tâm lý ngoài cảm giác hạnh phúc ra thì cũng không có cảm giác gì khác
Buổi tối hôm đó, Từ Quân Nhiên làm tới “đại tứ hỉ”, quả thực khiến bản thân và Vương Hiểu Nhu mệt tới rã rời
Mà lúc này thấy dáng vẻ động lòng người của Vương Hiểu Nhu, Từ Quân Nhiên không khỏi lại “đói lòng”, vuốt ve nhẹ nhàng vai người đẹp, muốn đại chiến thêm một hồi
- Đáng ghét
Đừng mà
Phía dưới người ta còn đang đau đó
Vương Hiểu Nhu không còn cách nào thừa nhận cuồng phong bạo vũ của người đàn ông này, trực tiếp ngăn cản ý nghĩ và động tác của Từ Quân Nhiên
Từ Quân Nhiên bất đắc dĩ cười cười
Có một số việc đúng là không thể chỉ biết mình, hôn nhẹ Vương Hiểu Nhu một cái, sau đó hai người lại rơi vào mộng đẹp
Ngủ thẳng tới trưa, Vương Hiểu Nhu mới chậm rãi tỉnh lại
Cô ngồi dậy từ từ, duỗi thắt lưng lười biếng một cái, lại đột nhiên phát hiện ra người đàn ông sáng còn ngủ cạnh mình giờ đã không thấy đâu nữa, ngẩng đầu nhìn đồng hồ thạch anh một chút, phát hiện đã gần mười một giờ
Bỗng nhiên có mùi thơm truyền từ ngoài cửa phòng ngủ vào
Vương Hiểu Nhu hít hà, lập tức nhận ra mùi trứng ốp la
Đi ra phòng khách, cô liền thấy Từ Quân Nhiên đang quay lưng lại phía mình trong phòng bếp, đang nấu bữa sáng cho mình
Nhìn cảnh này, Vương Hiểu Nhu tự nhiên cảm thấy lòng ấm áp
Đây không phải là cuộc sống mình vẫn khát vọng sao
Len lén đi lại phía sau Từ Quân Nhiên đang vội vàng nấu nướng, Vương Hiểu Nhu ôm lấy eo hắn, cười hì hì nói:
- Ông xã, chào buổi sáng
Từ Quân Nhiên đã làm xong trứng ốp la, tắt bếp, nghiêng đầu đụng nhẹ vào đầu Vương Hiểu Nhu, dịu dàng nói:
- Nào, mau ăn sáng đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Xoay người lại, Từ Quân Nhiên thấy Vương Hiểu Nhu đang mặc áo sơ mi của mình, bên dưới không quần cũng không váy, để lộ hai chân trắng như tuyết
Vạt áo sơ mi mặc dù phủ tới mông nhưng lại lộ rõ đường cong tròn lẳn phía dưới
Trong nháy mắt đó, Từ Quân Nhiên cảm thấy thiên hạ mình liền có phản ứng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bất cứ người đàn ông nào đối mặt với một người phụ nữ như hoa như ngọc thế này cũng khó có thể kiềm chế nổi
- Sao lại mặc áo sơ mi của tôi chạy ra đây
Hai tay Từ Quân Nhiên dứt khoát luồn vào bên trong áo sơ mi, tay trái nắm lấy phần đẫy đà của phụ nữ, tay phải vuốt xuống phía dưới không có áo sơ mi bao phủ, quả nhiên bên trong trống không không có gì
Từ Quân Nhiên dứt khoát đưa tay sờ mó trên cặp đùi trắng như tuyết kia
- Á… Cậu đừng sờ loạn
Sơ mi của cậu vừa rộng vừa dài, mặc rất thoải mái
Vương Hiểu Nhu cười quyến rũ
Cô đã từ thiếu nữ biến thành phụ nữ, được Từ Quân Nhiên chiều chuộng mà càng phát ra ý vị của phụ nữ, hiển nhiên cũng tỏa ra vẻ phong tình khiến người ta động lòng
- Hơn nữa tối qua cậu đã xé rách váy của tôi rồi
Tôi chỉ còn cách mặc áo sơ mi của cậu
Những lời này thật sự quá dụ hoặc người
Hiện tại trên người Từ Quân Nhiên chỉ có mỗi cái quần đùi, mắt thấy người phụ nữ của mình đưa tay che trước ngực mà không che nổi, lửa nóng trong lòng Từ Quân Nhiên thoáng cái đã lại bùng lên
Hắn không thể không thừa nhân, Vân Đình Phong thật sự giống như một tiểu yêu tinh lúc nào cũng khiến người ta có thể phạm tội, làm cho bản thân không thể tự khống chế
- Chị à, chị thật là quá mê người rồi
Làm tôi không thể khống chế nổi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ Quân Nhiên cười hì hì nói với Vương Hiểu Nhu
Vương Hiểu Nhu liếc nhìn người đàn ông của mình đầy quyến rũ, hừ một tiếng, không nói gì thêm
Hai tay Từ Quân Nhiên ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn, không ngừng xoa từ trên xuống dưới, nhào nặn cặp mông tròn lẳn của cô, miệng cũng không nhàn rỗi, cười hì hì nói:
- Chị, hiện tại chị đã khôi phục rồi hả
Có muốn nữa không, chúng ta lại vận động chút
- Vận động cái gì mà vận động
Vương Hiểu Nhu đầu tiên là sửng sốt, lập tức hiểu ý Từ Quân Nhiên, lập tức khuôn mặt xinh xắn đỏ bừng, vươn tay vỗ nhẹ lên ngực Từ Quân Nhiên, mắng:
- Giờ đã là buổi trưa rồi đấy, còn vận động gì nữa
Cũng không sợ người khác tìm tới cửa sao
Mặc dù nói là rất thích loại chuyện này nhưng tâm lý Vương Hiểu Nhu lại thẹn thùng
Chẳng qua hai bàn tay đáng ghét của người đàn ông này không ngừng tác quái trên người mình, làm trong trong lòng Vương Hiểu Nhu cũng ngứa ngáy
Không hay biết, lý trí đã chịu thua bản năng, giọng điệu nói chuyện trở nên vừa ngọt ngào vừa quyến rũ, đôi tay ngọc đã vươn lên cổ hắn
- Hắc hắc, dù sao hôm nay chị cũng không có chuyện gì làm, có được không hả
Từ Quân Nhiên lặng lẽ cắn vành tai xinh xắn của Vương Hiểu Nhu, nói nhỏ:
- Nhàn rỗi mà
Hơn nữa chị kêu nhỏ một tiếng không được sao
Trừng mắt lườm Từ Quân Nhiên một cái, Vương Hiểu Nhu nhỏ giọng căm giận nói:
- Dù sao phía dưới người ta hiện giờ đã sưng lên rồi
Cậu tự nhìn đi
Cô cũng đã nói như thế rồi, đương nhiên Từ Quân Nhiên không thể được voi đòi tiên được
Dù sao thì tình cảm là quan trọng, nếu chỉ dựa vào nửa người bên dưới thì không có cách nào duy trì được đoạn cảm tình này
- Được rồi, được rồi
Tôi chỉ nói như vậy thôi
Lát nữa chúng ta ăn cơm, xế chiều tôi còn phải đến văn phòng chính phủ
Từ Quân Nhiên vươn tay vuốt ve mái tóc của Vương Hiểu Nhu, dịu dàng nói
Phụ nữ đều thích đàn ông quan tâm mình
Thấy Từ Quân Nhiên như vậy, Vương Hiểu Nhu dịu dàng hôn lên trán hắn, xem như thưởng cho người đàn ông biết quý trọng mình
Hai người cùng ăn cơm trưa, lại triền miên một trận nữa
Lúc này Từ Quân Nhiên mới cất bước rời khỏi phòng ngủ của Vương Hiểu Nhu, đi về phía văn phòng chính phủ huyện Phú Lạc
Tại giới chính trị, khi một người có chuyện cũng giống như một người ngã ngựa trên đường
Ngã sấp xuống cũng không đáng sợ, đáng sợ là lúc đó có một chiếc xe đi tới
Mà trong giới chính trị lại có rất nhiều chiếc xe sẽ nghiến qua người ngươi
Làm quan không sợ gặp chuyện không may, sợ nhất là sau khi xảy ra chuyện, tường đổ mọi người còn đẩy thêm
Từ Quân Nhiên hiểu rất rõ mình một khi từ chối đề nghị giải hòa của Lôi Bạo thì nhất định sẽ đắc tội Diệp Vĩ Dân, tiếp theo sẽ đắc tội với vị bí thư Thành Ủy Diệp Đức Hoa
Đến lúc đó khẳng định phía Diệp Đức Hoa sẽ tiến hành trả thù mình
Mà hiện tại Từ Quân Nhiên cần làm là dò xét ý tứ của mấy vị lão đại tỉnh ủy, xem bọn họ có bị thuyết phục hay không, có ra tay đối phó với mình như trước không
- Chủ tịch huyện Từ tới rồi
Có việc gì sao
Thư ký của Vương Trường Lâm tất nhiên biết vị phó chủ tịch huyện đang nổi tiếng như cồn Từ Quân Nhiên này
Thấy Từ Quân Nhiên đi tới, anh ta vội vàng đứng lên, cung kính bắt chuyện với Từ Quân Nhiên
Từ Quân Nhiên cười ha hả, trực tiếp hỏi:
- Chủ tịch huyện có ở đây không
Tôi có chút việc cần báo cáo với ông ấy
Ánh mắt người nọ lóe lên nhưng không trực tiếp trả lời Từ Quân Nhiên ngay
Từ Quân Nhiên thấy thế, thoáng nhíu mày

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.