Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 554: Cải tử hoàn sinh.




Trong tiểu thuyết võ hiệp có một câu lời kịch rất kinh điển, gọi là người trong giang hồ, thân bất do kỷ
Từ Quân Nhiên rất rõ, có đôi khi chính mình kỳ thật cũng gần như vậy, người ở quan trường, tương tự cũng là thân bất do kỷ
Nếu như không phải là bởi vì tình thế “bức”, Từ Quân Nhiên cảm thấy mình chắc chắn sẽ không chỉ thị bí mật cho đám người Diệp Hữu Đạo đuổi theo điều tra vụ án giết người của Mã gia thôn kia, đương nhiên cũng sẽ không biết chuyện của hôm nay
Nhìn Trương Phi cùng Diệp Hữu Đạo ở trước mặt, Từ Quân Nhiên yên lặng hút thuốc
- Anh Từ, anh nói xem, chuyện này, phải làm thế nào đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trương Phi không được bình tĩnh như Diệp Hữu Đạo, trực tiếp hỏi Từ Quân Nhiên
Từ Quân Nhiên rất lâu rất lâu không nói, trầm mặc gần giống như một khối nham thạch
Chuyện này liên lụy, thật sự là quá lớn, dù sao dựa theo lời chứng mà bọn Trương Phi lấy được từ trong miệng của Trần Bưu, thêm vào đó dựa vào một vài dấu vết mà Thôi Tú Anh cùng Vương Hiểu Long điều tra được, Từ Quân Nhiên đã có thể khẳng định, huyện Phú Lạc tồn tại một đám người khai thác mỏ than, vụng trộm hái trộm vàng
Những người này lợi dụng quyền lực trong tay, trấn áp những phạm nhân đang ở trong trại chuyển đến mỏ, để cho bọn họ với tư cách thợ mỏ, hơn nữa sau khi phát sinh sự cố sập hầm mỏ, thi thể của người gặp nạn bị chôn vùi, bị qua mắt
Chỉ là hiện tại những gì mà Từ Quân Nhiên biết, cũng đã liên lụy đến chủ tịch huyện Vương Trường Lâm cùng bí thư huyện ủy Tề Tam Thái, còn có phó chủ tịch huyện Mã Tụ Bảo…, thậm chí còn có cả bí thư chính pháp huyện ủy Lý Xuân Thủy cũng liên lụy ở trong đó
Từ Quân Nhiên không rõ, những người này căn bản cũng không phải là cùng một phe phái, rốt cuộc là sức mạnh nào, đem bọn họ đặt cùng một chỗ, cùng tham dự vào chuyện này
Mấu chốt nhất là, Từ Quân Nhiên mơ hồ hoài nghi, nếu như Trần Bưu thực sự không có nói dối, cái tên Lôi Bạo hiện tại cùng Diệp Vĩ Dân liều mạng muốn nắm lấy khu vực khai phá khoáng sản huyện Phú Lạc, có phải cũng có suy tính gì hay không, y đối với sự tồn tại bí mật của quặng mỏ này, tương tự cũng là một trong những người biết chuyện này
- Chuyện này, không thể rò rỉ tin tức ra ngoài
Sau một hồi lâu, Từ Quân Nhiên chậm rãi mở miệng nói ra
Bất kể như thế nào, đã liên lụy đến các lãnh đạo cấp bậc thường ủy huyện ủy, cũng có nghĩa là một khi sự tình bại lộ, tuyệt đối sẽ có một trận tẩy rửa chấn động cả huyện Phú Lạc, cho nên Từ Quân Nhiên không thể không thận trọng xử lý việc này, hắn cũng rất rõ Diệp Hữu Đạo cùng Trương Phi vì cái gì mà trở lại, dù sao dựa theo cách nói của Trần Bưu, Lý Xuân Thủy bí thư chính pháp ủy kiêm cục trưởng cục công an huyện đã không thể được tín nhiệm nữa rồi
Thời đại này trại tạm giam vẫn là thuộc về Chính pháp ủy quản lý, bọn họ còn lâu mới tin, Lý Xuân Thủy hệ thống chánh pháp thế lực khắp toàn bộ huyện Phú Lạc, lại không biết một việc nhỏ như thế này
Nếu như y đã biết rõ, mà qua nhiều năm như vậy từ đầu đến cuối lại không có bất kỳ động tĩnh gì, như vậy cho thấy, vị bí thư Lý này e rằng cũng là người trong cuộc
Từ Quân Nhiên đương nhiên không muốn vì chuyện này, trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích
Tuy nhiên hắn biết rõ, chính mình hôm nay chỉ cần sơ ý một chút, sẽ lâm vào vực sâu vạn kiếp bất phục
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì những kẻ mông không sạch sẽ kia, sợ nhất, chính là tình huống như vậy
Bọn họ cho dù có thể nào cũng sẽ không cho phép có người vạch trần bí mật này
Cổ nhân có một câu, gọi là miệng nhiều người xói chảy vàng, ý tứ đại khái nói là, một chuyện nếu như bị người ta nói nhiều lần, thì chắc chắn đến kim loại cũng có thể bị hoà tan
Từ Quân Nhiên đương nhiên biết rõ đây đều là vô nghĩa, nhưng hắn cũng hiểu được đạo lý ba người thành hổ, những gì mà Trần Bưu nói không phải là chuyện đùa, nếu như mình tùy tiện vạch trần, chẳng khác gì là đắc tội hơn phân nửa thường ủy huyện ủy huyện Phú Lạc, nói không dễ nghe một chút, làm chuyện này không tốt bản thân mình vừa ra cửa, nửa đường sẽ gặp phải kẻ truy sát
Từ Quân Nhiên giương cao chính nghĩa, thế nhưng lại không thích làm liệt sĩ nằm ở trong quan tài bị người ta cúng bái
- Chuyện các ngươi đi tìm Trần Bưu, có bao nhiêu người biết rõ
Từ Quân Nhiên trầm ngâm chốc lát, hỏi Trương Phi
Diệp Hữu Đạo lắc đầu:
- Có đến hai ba đội viên của tôi biết, đều là huynh đệ đã theo tôi nhiều năm, không có vấn đề gì
Hơn nữa, bọn họ cũng không biết chúng ta tìm Trần Bưu làm gì, còn tưởng rằng là truy trốn
Tôi chỉ nói là đang bắt một người là manh mối của một vụ án giết người
Từ Quân Nhiên nhẹ gật đầu, Diệp Hữu Đạo là người chững chạc, anh ta nói như vậy, vậy xem ra không cần phải lo lắng trong một thời gian
- Bây giờ tôi phải đi vào trong tỉnh, vụ án này tôi cảm thấy, hãy để cho người ở trong tỉnh xuống điều tra thì tốt hơn
Từ Quân Nhiên suy nghĩ kỹ cả buổi, mới nói thật nhỏ
- Vấn đề an toàn thì sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Diệp Hữu Đạo do dự một chút, lo lắng hỏi Từ Quân Nhiên, anh ta cũng sợ hãi, dù sao chuyện này nếu quả như thật như những gì Trần Bưu đã nói, đây mới thực sự là đại án kinh thiên, nói không chừng sẽ lên tin tức
Từ Quân Nhiên nở nụ cười:
- Tiểu Phi cùng tôi đi tỉnh, lần này, chỉ sợ phải mời ông của cậu ra mặt rồi
…….
…… Diệp Hữu Đạo cùng Trương Phi đưa người đến Liêu Đông, ở một chỗ đất công trường bỏ hoang tìm thấy Trần Bưu, cái tên đã giả chết đang tại ngoại, nói là giả chết cũng không chính xác, bởi vì trên hồ sơ ở chỗ cảnh sát, tên phạm nhân Trần Bưu đã chết nhiều năm trước rồi, mà nguyên nhân cái chết của y chính là bởi vì chảy máu não “ cấp tính”
Câu chuyện như vậy, nếu như ở vào thời sau, ít nhất cũng là tác phẩm tiểu thuyết kinh tâm động phách khiến cho phần đông đọc giả chú ý đến
Thử nghĩ một hồi, một phạm nhân bị phán án, phải mòn mỏi trong tù hơn mười mấy, hai mươi năm, nhưng bởi vì chảy máu não mà chết ở trong trại giam, kết quả vài năm sau, người này vẫn sống sờ sờ xuất hiện ở trước mặt người khác
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, chỉ sợ đổi lại là bất cứ kẻ nào đều sẽ không tin vào sự thật này
Lúc ấy Trương Phi cùng Diệp Hữu Đạo, hai người cùng nhau đột kích thẩm tra Trần Bưu, trọng điểm cuộc phỏng vấn của bọn y đương thời cùng bị tuyên cáo đã tử vong cùng với Trần Bưu còn có hơn mười mấy phạm nhân, những người này rốt cuộc đã đi đâu, chẳng lẽ cũng giống như Trần Bưu, sau khi tham dự chuyện gì, được bí mật phóng thích
Vấn đề này, mới là mục đích thực sự của bọn họ lần này, chỉ có mở ra bí ẩn này, mới có thể vạch trần bản án nhiều năm cắm cọc yên lặng chưa được giải quyết ở huyện Phú Lạc
Chín năm trước, Trần Bưu thất thủ đả thương phó chủ nhiệm công xã lúc đó là con trai của Mã Tụ Bảo, chuyện này gây ra đều khiến mọi chuyện rất không thoải mái, lại nói tiếp không trách Trần Bưu, ông ta chẳng qua là vụng trộm lên núi muốn đi lấy quặng, từ quặng than Hồng Tinh ở bên cạnh trộm lấy một ít than đá về dùng, lại không ngờ rằng gặp con trai của Mã Tụ Bảo cùng với người khác ở trên núi không biết làm cái quỷ gì, hai bên nổi lên xung đột, con trai của Mã Tụ Bảo động thủ trước, lại không ngờ Trần Bưu cũng không phải cái đèn đã cạn dầu, chính y ngược lại bị ông ta đả thương
Trần Bưu nghĩ tới chạy trốn, nhưng vừa nghĩ tới vợ con đều ở đây, sợ chủ nhiệm Mã dẫn người trả thù người nhà của mình, đành phải nhận tội tự thú
Lúc đầu thẩm phán quyết mười năm, không ngờ Mã Tụ Bảo không biết sử dụng quan hệ thế nào, vậy mà chống án, cứ như vậy, thường xuyên qua lại, trải qua hai lần thẩm lí và phán quyết, ông ta bị phán án tạm tử hình, cho rằng mình chết chắc rồi
Thật tình không biết, đây chỉ là một phần bắt đầu của đoạn truyền kỳ
- Thực ta, tôi muốn ra nước ngoài, anh có thể đừng làm phiền tôi được không
Đột nhiên Chương Tuyết Kiều buông ra một câu với hắn
Đối với cách nghĩ của cô gái này, Từ Quân Nhiên không khỏi bật cười
Thật sự rất giống hắn khi còn trẻ, luôn khao khát được đi ra ngoài để ngắm nhìn thế giới
Mà người có tiền như Chương gia đại tiểu thư đây thì chẳng cần nói cũng hiểu, cái gì cũng trở nên đơn giản như lái một chiếc xe vậy
Hơn nữa hắn được biết, Chương gia hiện tại đã có người nhúng tay vào chuyện làm ăn, còn rốt cuộc có lợi dụng thế lực gia tộc hay không thì hắn đương nhiên không rõ lắm
Nhưng mà có thể chắc chắn một điều, sống trong gia tộc lớn Chương Tuyết Kiều sẽ thích một cuộc sống tự do tự tại, hơn là việc phải gặp mặt một người có tính cách trầm lắng như hắn
- Không sao, tôi sẽ nói với người trong nhà, trước 30 tuổi sẽ không nghĩ đến chuyện kết hôn
Từ Quân Nhiên lãnh đạm nói với Chương Tuyết Kiều
Đây cũng không phải chỉ để an ủi cô ta, mà chính là lời nói thật trong lòng hắn
Dù sao làm quan 30 tuổi mới kết hôn cũng không tính là muộn
Hơn nữa, dựa vào điều kiện của Từ Quân Nhiên, chỉ cần trước khi kết hôn được thăng lên lãnh đạo cấp sở, tự nhiên sẽ chẳng có ai nói này nói kia
Huống chí hắn cũng cần một chút thời gian để nói chuyện với hồng nhan tri kỷ của chính mình cũng như ông cụ trong nhà .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.