Ở một nơi như Trung Hoa, trưởng thành có nghĩa là biết che đậy những góc cạnh và sắc nhọn của mình đi
Thế nên Từ Quân Nhiên có thể thấy những người đang ngồi đây vẫn chưa được coi là trưởng thành
Đối với hắn, Lâm Viễn thực sự không có gì đáng để so sánh với mình
Thậm chí, hắn còn chẳng có hứng xử lý đối phương
Hắn chẳng muốn lộ thân phận của mình ra vì trong suy nghĩ của mình, hắn không cùng đường đi với họ
Lúc này, phục vụ đã mang đồ ăn lên
Đồ ăn rất thịnh soạn
Thôi Tú Anh nhìn Từ Quân Nhiên bằng vẻ sốt ruột
Cô vội vàng nói:
- Đồ ăn tới rồi, mọi người ăn đi
Lâm Viễn cười gật đầu, nói:
- Đúng vậy đấy
Mọi người đừng khách sáo
Hôm nay để tôi mời
Chúng ta vừa ăn vừa uống, cần gì lại gọi phục vụ
Khuôn mặt Trương Mai lộ ra vẻ ngưỡng mộ, nói:
- Ha ha, Lâm Viễn
Anh thật là hào phóng đấy
Lần nào cũng để anh mời
Mọi người ở đây sẽ ngại đấy
Lâm Viễn giống hệt một lão đại trong giang hồ của xã hội cũ khoát khoát tay, nói:
- Không vấn đề
Chúng ta là bạn học
Vui là được
Về sau mọi người cần gì cứ liên lạc với tôi
Từ Quân Nhiên bó tay nhìn mấy thanh niên mới bước chân vào xã hội chưa lâu biểu diễn
Trong lòng hắn thực sự có chút khó chịu
Tuổi trẻ thật tuyệt, vô ưu vô phiền
Có điều, cũng hơi khó chịu đối với những thanh niên như Lâm Viễn
Lúc nào bọn chúng cũng ra vẻ ta đây
Tuy nhiên, hắn cũng hiểu, gã dù sao là con trai của một phó chủ tịch thành phố, cũng có cái để mà khoa trương
Bọn họ dùng rượu Mao Đài
Rượu thật hay giả thì chỉ có ma mới biết
Dù sao cũng phải trả kha khá tiền
Trung Hoa là như vậy, uống rượu không cần phải để ý chuyện thật giả, uống cái mác của nó là chính
Một nam sinh đeo kính đứng dậy rót rượu
Đầu tiên, anh chàng khảng khái giới thiệu một hồi nào là rượu này khó lấy được như thế nào
Sau đó, anh ta rót cho Lâm Viễn một chén đầy, rồi lần lượt theo chiều kim đồng hồ
Các cô gái được ưu tiên rót ít hơn
Sau cùng đến lượt Từ Quân Nhiên
- Ha ha, quả nhiên là rượu ngon
Ngửi mùi thơm nhàn nhạt của rượu, Từ Quân Nhiên bất giác buột miệng khen
Nếu bình tĩnh mà nói, đối với hắn, hành vi của những thanh niên này rất ngây thơ
Hắn đã từng đấu đá trong quan trường lâu năm, có lúc cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thôi Tú Anh cầm ly rượu ở trước mặt mình cười hì hì nói với Từ Quân Nhiên:
- Anh Từ, em mời anh một ly
Hi vọng anh sớm được bay cao bay xa vạn dặm
Từ Quân Nhiên cười cười
Hắn nâng ly chạm cốc với cô, nói:
- Vậy phải mượn lời nói của em rồi
Thôi Tú Anh nghịch ngợm thè lưỡi, dáng vẻ vô cùng đáng yêu
Nhất thời, điệu bộ đó thu hút ánh mắt của mấy thanh niên ngồi đó
Lâm Viễn nhìn thấy liền cảm thấy như có lửa ghen tị bốc lên đầu
Gã cũng cầm ly lên, nói:
- Nào, chúng ta cùng chạm cốc
Chúc mọi người hôm nay cùng họp mặt ở đây
Mọi người cùng nâng ly uống một ngụm
Sau đó, Lâm Viễn lại nhiệt tình mời mọi người cùng ăn
Thái độ của gã hết sức nhiệt tình, liên tục gắp thức ăn cho Thôi Tú Anh
Thôi Tú Anh làm sao không hiểu ý của gã
Hôm nay cô đưa Từ Quân Nhiên tới đây cũng muốn đối phương biết mình đã có bạn trai
Thấy tình hình như vậy, cô liền cầm bát lên, nói:
- Lâm Viễn, không cần làm phiền anh
Anh đừng khách sáo vậy
Tôi tự gắp được
Lâm Viễn nghe vậy đờ mặt ra
Cũng may đúng lúc này cô bạn cùng phòng của Thôi Tú Anh là Tiểu Hoa nhanh mồm nhanh miệng nói xen vào:
- Lâm Viễn
Anh không thể thế được
Chẳng lẽ em xấu thế sao
Lần tụ tập này do chính Lâm Viên đề nghị
Mọi người đều biết lý do của gã
Chẳng phải gã đang muốn có được đệ nhất mỹ nhân Thôi Tú Anh ở trường bổ túc này ư
Có điều không ngờ là hôm nay Thôi Tú Anh lại đưa một người nữa đến
Nhìn dáng vẻ hai người thân thiết như vậy, quan hệ chắc chắn không phải bình thường
Do đó, không khí bữa cơm có phần hơi lạ
Nếu không phải có đám Tiểu Hoa và Trương Mai hoạt bát náo động thì bữa cơm chắc khó tiếp tục
Lâm Viễn cười nhìn khuôn mặt thản nhiên của Từ Quân Nhiên
Gã giơ cốc lên nói với hắn:
- Nào, cán bộ Từ, chúng ta lần đầu gặp nhau, cạn một ly
Từ Quân Nhiên nhìn gã rồi cười hà hà
Hắn cầm cốc uống cạn
Tửu lượng của hắn rất tốt, tất nhiên không để ý ba thứ trò trẻ con của Lâm Viễn
Nhưng Lâm Viễn lại không nghĩ như vậy
Thấy Từ Quân Nhiên uống rất vui vẻ, gã cười hả hả, nói:
- Người miền Bắc chúng tôi thường rất coi trọng tình cảm
Một cốc là thêm một chút tình thân
Nào, chúng ta lại thêm đôi ly nữa
Từ Quân Nhiên nhướng mày, thản nhiên:
- Tôi mệt rồi
Không muốn uống nữa
Sắc mặt của Lâm Viễn đột nhiên trở nên khó coi
Gã cho rằng rõ ràng Từ Quân Nhiên đang không nể mặt gã
- Ha ha, cán bộ Từ làm vậy là không nể mặt tôi rồi phải không
Ở thời đại này, những nhân viên nhà nước không rõ thân phận thường được gọi chung là cán bộ
Đương nhiên, thông thường chỉ ở nông thôn mới xưng hô như vậy
Lâm Viễn cố tình xưng hô như vậy rõ ràng với mục đích chế nhạo hắn
Những người khác có mối quan hệ tốt với Lâm Viễn cũng cười, nói:
- Đúng vậy đấy
Uống rượu mà
Toàn những lão gia gia tại sao lại không uống được rượu
Từ Quân Nhiên nhìn Lâm Viễn và đám bạn bè của gã
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn vẫn bình tĩnh:
- Tôi uống rượu xưa nay chỉ dựa vào tâm trạng của mình
Không ai ép được
Lời này hắn nói cũng hơi nặng
Lâm Viễn đờ mặt ra
Đúng lúc này, Thôi Tú Anh đứng dậy cầm ly rượu lên, nói:
- Nào, tôi mời mọi người một ly
Cô đã thấy hắn mất hứng
Nếu Lâm Viễn tiếp tục ép hắn, không chừng Từ Quân Nhiên có thể hắt rượu vào mặt gã
Thế nên Thôi Tú Anh quyết định đứng ra hòa giải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cô chỉ định đưa người yêu ra ngoài cho khuây khỏa, lại không ngờ gặp Lâm Viễn không biết chừng mực như thế này
Gã làm Từ Quân Nhiên bực mình rồi
Ấn tượng của Thôi Tú Anh với Lâm Viễn cũng kém đi khá nhiều
Phụ nữ thường vô lý như vậy
Thôi Tú Anh cơ bản đã quên mất chính cô mới là người đưa Từ Quân Nhiên tới đây
Nhưng giờ, cô đang đổ hết trách nhiệm lên đầu người khác
Dù Thôi Tú Anh đã đứng ra hòa giải, nhưng không khí trên bàn rượu đã lạnh đi
Điều quan trọng nhất vẫn là thái độ của Từ Quân Nhiên quá lãnh đạm
Đó là sự lạnh nhạt và coi thường vô tình bị lộ ra
Nó khiến những người ở đây cảm thấy hắn như không thèm bận tâm tới họ
Là bất cứ bị đối xử như vậy cũng đều cảm thấy không vui
Có thể nói nếu không phải Từ Quân Nhiên là bạn do Thôi Tú Anh đưa tới thì chắc khối người đã đứng dậy cáo từ
Mà không chỉ có vậy, từ lúc Từ Quân Nhiên ngồi xuống tới giờ, hắn chẳng có ý định bù đắp lại thiếu sót này
Hắn cứ ngồi như một ông kễnh ở đó
Thi thoảng Thôi Tú Anh gắp thức ăn cho hắn, hắn chỉ gật đầu ừm một tiếng
Thi thoảng hắn trả lời một câu lại đủ khiến cho Thôi Tú Anh vốn là người kiêu hãnh số một trong trường bổ túc cảm thấy hoan hỉ
Điều này khiến Lâm Viễn chỉ muốn bóp nát đôi đũa trong tay gã
Vừa lúc đó, cửa phòng vang lên ba tiếng gõ
Sau đó, có mấy người đi vào
Đi đầu là một người đàn ông tầm hơn bốn mươi tuổi, nhìn mặt có thể đoán là đã uống khá nhiều
- Hà hà, Chủ tịch huyện Từ, tôi biết ngay là cậu mà
Người đàn ông đeo kính, trông có vẻ oai vệ
Một câu nói của y khiến tất cả mọi người đều ngây ra
Chủ tịch Huyện Từ
Đầu Lâm Viễn nổ ùng một tiếng
Lập tức, gã cảm thấy có một cảm giác bất an
Gã là con trai của phó chủ tịch thành phố Lâm Hoằng Nghị, đương nhiên quen biết rất nhiều nhân vật lớn ở Song Tề
Người đàn ông trước mặt này gã đã gặp nhiều lần
Có điều, những lúc đó bố hắn đều bắt kêu là chú
Thật không ngờ ông ta lại quen Từ Quân Nhiên
Hơn thế, điều quan trọng là người đàn ông có tên là Từ Quân Nhiên này lại là chủ tịch huyện
Từ Quân Nhiên đứng lên, cười cười, nói:
- Anh Lâm, anh nói vậy không đúng rồi
Thấy tôi mới tới nói chuyện
Sao, sợ tôi bắt anh mời à
Anh Lâm giật mình, cười ha hả, nói:
- Mời à
Đường đường đại thiếu gia Từ để tôi mời thì có phải mặt tôi phải oai tới tận thủ đô ấy chứ
Bí thư Trần hôm qua còn nhắc với tôi đấy
Ông ấy nói mấy hôm nay cậu đến thành phố
Tôi còn đang tính xem phải mời đại thiếu gia của thủ đô này như thế nào
Không ngờ lại gặp ngay ở đây
Hì hì, tôi nói rồi người anh em, chúng ta làm một ly đi
Vừa nói, y vừa giơ chén rượu trong tay mình lên
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Từ Quân Nhiên vẫn thản nhiên cầm ly rượu trước mặt, thận trọng nói:
- Tôi cũng uống nhiều rồi, nửa ly thôi đấy
Tròng mắt của Lâm Viễn chỉ thiếu nước bắn ra ngoài
Người đó là Lâm Văn đấy
Ông ta là thư ký trước kia của bí thư thành ủy Trần Đại Dũng cơ đấy
Giờ ông ta đang là trưởng khu Long Phong của thành phố Song Tề, chắc chắn là một nhân vật có số má
Nghe nói, ông ta theo trưởng phòng tài chính Chu Trạch Thành
Ông ta còn xưng anh em huynh đệ với rất nhiều nhân vật có tiếng trong thành ủy
Thế mà tay Từ Quân Nhiên lại còn sĩ diện, tỏ vẻ chứ
Nhưng trái với dự đoán của mọi người, Lâm Văn cũng chẳng để ý tới điều này
Ngược lại, y vuốt vuốt đầu, cười nói:
- Vậy được
Tôi lại quên mất quy tắc của cậu chứ
Thế này đi, cậu tùy tâm, còn tôi cạn ly
Nói rồi, hai tay y cầm ly rượu ngửa cổ uống cạn
Lúc này, mọi người đều ngẩn ra
Lâm Viễn, kẻ am hiểu về chuyện trong quan trường còn thấy kinh ngạc hơn
Gã theo cha mình đã mưa dầm thấm lâu biết bao nhiêu chuyện
Thái độ của Lâm Văn rõ ràng đang rất tôn kính Từ Quân Nhiên
Một trưởng khu, một cán bộ cấp phòng ban của sở sao lại tôn trọng một đại thiếu gia Từ còn chưa biết từ đâu tới thế này
Lâm Văn mời rượu xong, mấy người phía sau lần lượt tới chúc rượu
Họ vừa tự giới thiệu vừa giơ ly kính Từ Quân Nhiên
Nghe giới thiệu thì đây toàn là những cán bộ quản lý trong thành phố Song Tề
Trong tay họ có rất nhiều thực quyền
Hơn thế, bọn họ đều uống cạn, hồn nhiên không để ý tới Từ Quân Nhiên chỉ tùy tiện đưa ly nhấp môi một cái rồi thôi
Chờ mọi người uống rượu xong, Lâm Văn cười và nói:
- Chủ tịch Huyện Từ, tôi không quấy rầy nữa
Hôm nay hóa đơn cứ để cho tôi
Cái mặt này cậu phải nể tôi
Bằng không, lần sau tới huyện Phú Lạc, tôi phải uống rượu thỏa trong phòng làm việc của cậu thì thôi
Từ Quân Nhiên hơi ngạc nhiên nhưng lập tức bật cười, nói:
- Tôi nói này, anh Lâm …
Hắn còn chưa nói xong, Lâm Văn đã quay sang phía mọi người, nói:
- Mọi người cứ từ từ ăn uống
Chúng tôi đi trước đây
Y cũng thấy rõ cả phòng đều là đám thanh niên trẻ tuổi
Một đám đại lão gia như y ở đây thì e rằng không phù hợp lắm
Cửa phòng đóng lại, trong ánh mắt vừa khó hiểu vừa ngạc nhiên của mọi người, Từ Quân Nhiên từ từ ngồi xuống
Hắn thản nhiên:
- Đã có người trả tiền vậy chúng ta ăn thôi
Ngồi cạnh hắn, Thôi Tú Anh vẻ mặt đầy kiêu hãnh thích thú mỉm cười
Bên cạnh là Lâm Viễn với nét mặt tái xanh như đang bị táo bón