- Chủ tịch Huyện, chủ tịch Lao đã trở về
Thứ sáu, Lưu Hoa Cường đến văn phòng của Từ Quân Nhiên, nói với Từ Quân Nhiên
Từ Quân Nhiên gật đầu, mấy ngày nay hắn vẫn để Lưu Hoa Cường lưu ý bên chánh hiệp huyện, xem Lao Đức quay về chưa
Dù sao nếu có thể lôi kéo Lao Đức về bên mình, chính là tăng cường quyền nói chuyện của mình trên đại hội thường ủy, là tác dụng quan trọng nhất
Hắn biết rõ, hoạt động của Lao Đức tại tỉnh có tám chín phần không thành công, không nói cái khác, tên của con gái ông ta bị người ta đẩy ra ngoài, tất nhiên cũng cho thấy có người chiếm vị trí của cô ta
Từ Quân Nhiên để Lý Tố Mai nghe ngóng ở tỉnh, hình như vì con gái Lao Đức đắc tội người nào đó, đối phương rất có bối cảnh, truyền lời không để cô ta vào cơ quan chính quyền, vì thế đường đường một sinh viên đại học không tìm được công việc, nếu không ở những năm 80 sinh viên rất được coi trọng, căn bản không thể xuất hiện việc như vậy
- Chủ tịch Lao, ngày mai có thời gian không, cùng tôi vào tỉnh làm chút chuyện
Từ Quân Nhiên gọi điện đến phòng làm việc của Lao Đức, cười nói với Lao Đức
Lao Đức hơi sững sờ, có chút kinh ngạc hỏi:
- Chủ tịch Huyện Từ, ngài đây là…
Ông ta có chút cảnh giác với Từ Quân Nhiên, dù sao ai cũng biết thủ đoạn của vị chủ tịch huyện đại nhân này khá cao, mình cẩn thận không lại chạm phải người ta
Từ Quân Nhiên mỉm cười:
- Có chút chuyện riêng, ngày mai vừa hay là cuối tuần, buổi chiều chúng ra cùng đi, thế nào
Hôm nay là thứ sáu, thường vào chiều thứ sáu, việc cũng không nhiều, ngay cả hai ngày nghỉ cũng có thể nghỉ ngơi, Từ Quân Nhiên định dẫn Lao Đức vào tỉnh hoạt động một chút
Lao Đức không rõ trong hồ lô của Từ Quân Nhiên bán thuốc gì, do dự một chút nói:
- Chuyện này…
Từ Quân Nhiên cười cười:
- Chủ tịch Lao không cần gấp gáp, tôi đi thăm một vị trưởng bối của tỉnh ủy, thăm mấy người bạn cũ, anh có thời gian, có thể đi cùng tôi
Dừng lại một chút, hắn ý vị thâm trường nói:
- Nghe nói con gái anh năm nay sắp tốt nghiệp đại học, sao rồi, sắp xếp công việc xong chưa
Lao Đức thoáng cái hiểu ý của Từ Quân Nhiên, xem ra hắn không rõ từ nơi nào biết được nỗi khổ trong lòng mình, lần này đi tỉnh, chỉ sợ là muốn nhân cơ hội này lôi kéo mình
Chỉ có điều đối với Từ Quân Nhiên, Lao Đức còn có chút nghi ngờ, dù sao con gái ông ta đắc tội người kia, trong tỉnh rất có thực lực
- Chủ tịch Huyện Từ, chuyện này, có thể làm tốt sao
Lao Đức không nhịn được thấp giọng hỏi
Hiểu được ý của Lao Đức, Từ Quân Nhiên cười nhạt nói:
- Buổi chiều anh ngồi xe của tôi, chúng ta cùng vào tỉnh
Việc phải làm nhất định phải làm, Từ Quân Nhiên vẫn rất xem trọng vị chủ tích chánh hiệp Lao Đức này
- Cần mang theo gì đó không
Lao Đức cũng biết, chuyện này không dễ dàng như vậy, không nói cái khác, bản thân vào tỉnh lần trước, mời khách tặng quà tốn không ít tiền, nhưng cuối cùng việc không giải quyết được, dù sao người Trung Hoa có thói quen này, cầu người làm việc nếu không tặng chút đồ, thực sự không hợp quy củ
Từ Quân Nhiên mỉm cười:
- Anh theo tôi là được rồi, cái khác đều không cần
Nghe nói như thế, trong lòng Lao Đức hơi kích động, trước kia nghe nói chủ tịch huyện Từ có quan hệ trong tỉnh, có thể kiếm được nhiều tiền trong tỉnh như vậy, chắc chắn có hậu đài, cũng không biết hắn có thể giúp con gái mình xử lý xong công việc không, dù sao con gái đắc tội người kia, là quan cao của ban tổ chức tỉnh ủy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ tới đây, Lao Đức không khỏi nhíu mày, nhưng vào tỉnh xử lý công việc, dựa vào Từ Quân Nhiên một người thanh niên, cho dù đến từ trong tỉnh, chắc cũng không có quan hệ lớn gì, dù sao nói đến nếu hắn thật sự có hậu đài lợi hại như vậy, cũng sẽ không bị điều đến huyện nghèo khó Nhân Xuyên này
Xế chiều hôm đó, Từ Quân Nhiên cùng Lao Đức ngồi xe lửa vào tỉnh, hai người đều không mang theo quá nhiều người, chỉ có Từ Quân Nhiên gọi Vương hiểu Long thông tín viên cùng đi
- Chủ tịch Lao, con gái anh học ngành gì
Có suy nghĩ gì về công việc không
Nói một chút, tôi xem có thể sắp xếp hay không
Từ Quân Nhiên ngồi trên xe lửa, cười nói với Lao Đức
Đã phải giúp đối phương sắp xếp công việc, phải sắp xếp thích hợp chút
- Con gái tôi tên Lao Vũ, học chuyên ngành Văn thư, là sinh viên trường Đại học sư phạm tỉnh chúng ta, đây không phải là sắp tốt nghiệp rồi sao
Lao Đức không nhịn được thở dài một hơi:
- Chủ tịch Huyện Từ, tôi cũng không giấu ngài, tiểu Vũ đắc tội người ta ở trường, đơn vị vốn do trường phân phối vậy mà không cần nó nữa, ngoài ra vốn có mấy đơn vị cũng muốn nó, kết quả không biết người kia đánh tiếng thế nào, bây giờ đều không đồng ý nhận nó, một đứa con gái tìm công việc vốn không dễ dàng, bây giờ,…
Khi nói đến đây, khuôn mặt Lao Đức cũng bất đắc dĩ
Từ Quân Nhiên nhướng mày:
- Chủ tịch Lao, nếu tin tôi, thì nói với tôi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì
Lao Đức thở dài một hơi:
- Chủ tịch Huyện, tôi cũng không giấu ngài, chuyện này…
Đợi đến sau khi ông ta nói tình hình cụ thể và tỉ mỉ với Từ Quân Nhiên, Từ Quân Nhiên lại trợn mắt há mồm, quả thực có chút ngoài ý muốn
Lao Vũ sở dĩ rơi vào hoàn cảnh như vậy, nói đến cũng là vì vẻ ngoài của cô ta gây ra tai họa, dùng lời của Lao Đức để nói, con gái của mình cũng xinh đẹp, sau khi lên đại học quen một đối tượng, đối tượng này rất nổi tiếng ở trường, không chỉ đẹp trai, hơn nữa còn rất có năng lực, nghe nói còn là cán bộ hội học sinh, nhưng cậu trai này lại được mọi người yêu thích, không biết làm sao, bạn trai của Lao Vũ bị một cô gái khác trong trường để ý đến, xuất thân của cô gái kia tốt, cha là phó trưởng ban thường vụ của ban tổ chức tỉnh ủy, sau khi để ý đến cậu trai kia, rất nhanh liền cướp bạn trai của Lao Vũ
Không chỉ như vậy, vì không để Lao Vũ ở lại tỉnh, còn thông qua quan hệ của mẹ, đánh tiếng với những đơn vị nhìn trúng Lao Vũ, không để họ tiếp nhận Lao Vũ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù thế nào Từ Quân Nhiên cũng không nghĩ đến, sự việc lại là dạng này, náo loạn cả buổi, vậy mà gần giống với cảnh ngộ của mình, chỉ có điều mệnh của Lao Vũ này không tốt bằng mình, có mình ra mặt giúp đỡ giải quyết việc này là xong
Cười cười, Từ Quân Nhiên nói với Lao Đức:
- Chủ tịch Lao, không phải là vị phó trưởng ban kia đánh tiếng chứ
Hắn không tin một phó trưởng ban thường vụ của ban tổ chức tỉnh ủy, sẽ làm ra việc như vậy, dù sao đây cũng là việc không quang vinh gì
Lao Đức cười khổ:
- Tôi nghe ngóng qua không ít quan hệ, việc này là điện thoại của phu nhân trưởng ban…
Từ Quân Nhiên gật đầu, hắn cân nhắc chuyện này chắc cũng chỉ như vậy, dù sao thân trong quan trường, lại là lãnh đạo của ban tổ chức, không thể không biết loại hành vi này có bao nhiêu xấu xa, không nói cái khác, gọi điện không để một sinh viên tìm được việc, thực sự có chút việc bé xé ra to, cũng chỉ có phụ nữ mới có thể làm ra được
- Được rồi, chuyện này anh không cần lo lắng, chút nữa đến tỉnh gọi Lao Vũ đến, tôi dẫn hai người đi làm quen vài người bạn, xem cô bé muốn đến đơn vị nào
Vấn đề này đối với Từ Quân Nhiên mà nói không là gì, tuy Trần Tinh Duệ đã rời tỉnh Tùng Hợp, nhưng nay tỉnh Tùng Hợp vẫn còn có không ít quan hệ, huống chi mấy ngày trước, hắn nghe được một tin tức mới nhất từ thủ đô, đó chính là ứng cử viên tỉnh trưởng tỉnh Tùng Hợp đã được Trung Ương xác định, vừa hay đó là Phương Trung Nguyên
Đến tỉnh rồi, Từ Quân Nhiên và Lao Đức ở phòng của tỉnh, ngày thứ hai liền liên hệ với Lao Vũ
Buổi chiều, Lao Vũ đến phòng của tỉnh, Từ Quân Nhiên xuống lầu liền nhìn thấy một cô bé đứng có dáng dấp thanh tú tao nhã đứng ở hành lang, nói chuyện cùng Lao Đức
- Đây là chú Từ
Sắc mặt Lao Đức nghiêm túc, giới thiệu với con gái
Nhìn thấy Từ Quân Nhiên, Lao Vũ há to miệng, gương mặt kinh ngạc, một tiếng chú dù thế nào cũng không thể gọi ra miệng, cô thấy Từ Quân Nhiên cũng chỉ lớn hơn mình mấy tuổi, thực sự rất bất ngờ, trước đây cô vẫn luôn học trong tỉnh, đối với tình hình huyện Nhân Xuyên không hiểu biết lắm, càng không biết Từ Quân Nhiên là một người rẻ tuổi, trong suy nghĩ của Lao Vũ chủ tịch huyện gọi là Từ Quân Nhiên kia chắc là một người gần giống như cha mình
Từ Quân Nhiên vừa cười vừa nói:
- Đừng gọi là chú, tránh để tôi già đi, chúng ta tự gọi theo cách của nhau đi
Lao Vũ thấy thế mỉm cười, nói:
- Chào anh Từ
Lao Đức trừng mắt, ông ta cho dù thế nào cũng không thích con gái không biết lớn bé như vậy, dù sao Từ Quân Nhiên trên lý thuyết cũng là đồng nghiệp của mình, lại là lãnh đạo, sao có thể gọi thoải mái chứ
Nhưng thấy Từ Quân Nhiên không tức giận, ông ta cũng chỉ có thể thở dài một hơi, lắc đầu vô lực
- Đi thôi, chúng ta cùng đi ăn
Từ Quân Nhiên cười cười, nói với mọi người
Hắn để Lý Tố Mai chuẩn bị một chiếc xe, Vương Hiểu Long lái, mọi người cùng lên xe
Lên xe, Lao Vũ nhìn chung quanh, thấy trên xe chỉ có mình và Từ Quân Nhiên còn có cha, không nhịn được thấp giọng nói:
- Anh Từ, cha, lần này mọi người tới làm việc
Trước khi đến Lao Đức không nói cho cô biết, lần này đến là để giải quyết vấn đề của cô
Lao Đức cười khổ một cái:
- Con gái, còn thấy không đủ phiền phức sao
Lần này chú Từ của con là tới giúp con sắp xếp công việc
Nói đến việc này, sắc mặt Lao Vũ liền thay đổi, thở dài một hơi thấp giọng nói:
- Cha, không được, con liền quay về trong huyện công tác thôi
Con người thường sẽ trưởng thành, mấy tháng gần đây vấp phải trắc trở bốn phía, Lao Vũ đã biết bản thân nay rơi vào hoàn cảnh gì, tục ngữ nói môi trường khiến con người trưởng thành, bây giờ cô đã trưởng thành không ít, ít nhất bản thân không đau buồn sầu khổ như lúc trước nữa
Từ Quân Nhiên nghe hai cha con nói chuyện, cười cười:
- Chủ tịch Lao, tí nữa tôi mời vài người bạn ăn cơm, thuận tiện giải quyết vấn đề công tác của tiểu Vũ luôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lao Vũ khẽ giật mình, có chút bất ngờ nhìn Từ Quân Nhiên một cái:
- Anh Từ, anh thật sự là chủ tịch huyện
Cô thật sự không dám tin, tên này lớn hơn mình có mấy tuổi, sao đã là chủ tịch huyện chứ
Sống trong gia đình quan chức, đối với việc trên quan trường Lao Vũ cũng có chút hiểu biết, không nói cái khác, pông cụ nhà mình nhịn nửa đời người, đến bây giờ cũng mới là cấp chính huyện, vẫn là lúc nghỉ hưu ưu đãi ông, để ông ngồi vào vị trí chủ tịch chánh hiệp
Cho dù như vậy, ở nơi như tỉnh, Lao Vũ rất rõ, năng lực của cha mình căn bản một chút tác dụng cũng không có, mấy lần đến tìm quan hệ trong tỉnh, trước mặt vị phó trưởng ban ban tổ chức tỉnh ủy, đều vấp phải trắc trở mà về
Nhưng bây giờ chủ tịch huyện trẻ tuổi này, lại muốn sắp xếp công việc cho mình, chẳng lẽ hắn không sợ chọc giận quan lớn của tỉnh ủy sao
Thấy Từ Quân Nhiên tràn đầy tự tin, Lao Đức cũng hơi sững sờ:
- Chủ tịch Huyện, trước tiên có phải nên đợi thêm một lúc không
Từ Quân Nhiên cười cười, nhẹ nhàng khoát tay một cái nói:
- Không có việc gì, đều là người trong nhà
Hắn là nói thật, cho dù là Trương phi hay Phương Kiệt, đều là bạn của hắn, Từ Quân Nhiên cũng không khách sáo với họ
Giao tình giữa bạn bè, là anh giúp đỡ tôi sau đó cũng giúp người khác, nếu không bạn bè kiểu quân tử chi giao nhạt như nước, đoán chừng khi hắn thực sự xảy ra chuyện, cũng không đáng tin
Địa điểm sớm đã chọn xong, cách chính quyền tỉnh không xa, một nhà hàng không tồi
Lúc đi vào nhà hàng, Lao Vũ nhìn thấy cách trang hoàng bên trong, thấp giọng nói với cha:
- Rất đắt đó
Lao Đức bất đắc dĩ một hồi, con gái được mình chiều chuộng có chút choáng váng, loại lời nói này sao có thể nói trước mặt chủ tịch huyện, dù sao đây cũng là làm việc cho mình
Hắn biết rõ, lần này mình và Từ Quân Nhiên đến tỉnh, chắc chắn là muốn đi cửa sau tặng quà, nếu không muốn giải quyết việc, thực sự rất khó
Đối với tình huống bây giờ, Lao Đức cũng không có cách nào hiểu được, theo sự phát triển của kinh tế, một vài việc trên quan trường cũng dần dần thay đổi, vốn không cần để ý, bây giờ cần phải để ý, vốn không cần xem xét, bây giờ cần phải xem xét
Khỏi cần phải nói, chỉ cần cầu người khác làm việc, Lao Đức cảm thấy, khó hơn trước kia
Mắt thấy tiến vào phòng đã đặt sẵn, Lao Đức thoáng ngẩn người, vì bên trong lúc này đã đầy người ngồi rồi, một cái bàn lớn, vây quanh là tám chín người, mấy người mình lại là người vào cuối cùng
- Anh Từ, anh đến rồi
Một người dàn ông mặc cảnh phục đứng dậy, hơn hai mươi tuổi, hai đầu lông mày nhìn khá là cương quyết, thấy Lao Vũ nhất thời ngẩn người, rồi lập tức ôm lấy Từ Quân Nhiên
Từ Quân Nhiên giơ tay đập cậu ta một cái:
- Trương Phi cậu là tên khốn, đã hơn một năm không thấy ngược lại béo ra, nói xem, có phải cả ngày ở tỉnh sa đọa không
Trương Phi cười hắc hắc:
- Anh Từ anh đang nói oan uổng em đấy, nếu anh không chê bai, em đến thành phố Đan Giang cùng anh, nhưng cũng phải nói, cục trưởng cục công an các anh phải có nghe lời không
Không nghe lời em nói với ông cụ, đổi người nghe lời qua…
Lao Đức hít một ngụm khí lạnh, trong lòng rất tò mò thân phận của người trẻ tuổi này, mở miệng liền muốn đổi luôn một lãnh đạo cấp phòng huyện, người này khẩu khí thật lớn, hơn nữa nhìn người chung quanh đều là một bộ dáng, đương nhiên, đối với lời của cậu ta không có gì phải nghi ngờ, chẳng lẽ cậu ta không phải đang khoác lác chứ
Nghĩ đến đây, Lao Đức cảm thấy, bữa cơm hôm nay, tuyệt đối không phải đơn giản như vậy, nói không chừng mình có thể biết được núi dựa sau lưng Từ Quân Nhiên rốt cuộc là đâu
Mấy người phân ra khách chủ ngồi xuống, Từ Quân Nhiên tất nhiên ngồi ở vị trí chủ vị, lúc này mới giới thiệu hai cha con Lao Đức và Lao Vũ với mọi người
Lúc nghe được Từ Quân Nhiên giới thiệu Lao Đức là đồng nghiệp của mình, là chủ tịch chánh hiệp huyện Nhân Xuyên, mọi người chỉ nhàn nhạt lên tiếng chào, giống như cán bộ cấp sở như Trần Ái Quốc phó sở trưởng sở giao thông, cũng chỉ gật đầu nhàn nhạt, coi như là bắt chuyện qua
Đây là nể mặt Từ Quân Nhiên, dù sao trong mắt mấy cán bộ của tỉnh này, Lao Đức chỉ là một cán bộ cấp phòng mà thôi
Lao Đức không phải đầu đất, tất nhiên nhìn ra mấy người này không quá quan tâm đến thân phận của mình, ngay cả chào hỏi cũng chỉ nể mặt Từ Quân Nhiên mà thôi
Tuy hôm nay là cầu người, nhưng trong lòng ông ta lại rất không vui vẻ, nhóm người này để mắt cao hơn đầu rồi, bản thân đường đường là cán bộ cấp chính phòng, sao trong mắt họ cái gì cũng đều không phải
Từ Quân Nhiên đương nhiên cũng thấy được vẻ không thoải mái trong lòng Lao Đức, cười cười nói:
- Chủ tịch Lao, tôi giới thiệu cho anh mấy người bạn này
Nói xong, hắn bắt đầu giới thiệu thân phận của mấy người Trương Phi cho Lao Đức
Không nói không biết, vừa nói xong liền giật mình, Lao Đức nghe xong, trên mặt bất động thanh sắc, nhưng trong lòng giống như mở lối
Trong quan trường, người có đức tính tốt không nhất định sẽ thăng tiến, người tính xấu chưa chắc bị giáng chức, thậm chí tương phản
Nịnh nọt thường rất rộng mở trên con đường làm quan, người không hùa theo người khác thường vấp trắc trở
Ở đó không có thị phi tuyệt đối, hôm nay sai lầm, ngày mai có thể liền thay đổi thành đúng
Đạo lý giống như vậy, mặc kệ là cán bộ dạng gì, có lúc chỉ sợ cấp bậc giống nhau, nhưng vị trí khác nhau, ban ngành khác nhau, quyền lực nắm trong tay cũng không giống nhau
Giống như Lao Đức, tuy là cán bộ cấp phòng, nhưng trong lòng ông ta rất rõ, bản thân chủ tịch chánh hiệp huyện chẳng qua là người sắp lui về tuyến hai, trong huyện có lẽ còn có chút tác dụng, nhưng đến tỉnh, không nói cán bộ cấp phòng, cho dù là cán bộ bình thường như phó khoa phó phòng, cũng chưa chắc nể mặt mũi mình
Nhưng hôm nay những người xuất hiện nơi này, thấp nhất cũng là cán bộ cấp phòng, thậm chí còn phó sở trưởng phê duyệt chính của sở giao thông
Phải biết trên quan trường, từ cấp phòng đến phó cục trưởng, giống như cử nhân đến tiến sĩ, tuyệt đối không cùng đẳng cấp
Như thân phận của Trần Ái Quốc, lại thêm quền lực trong tay ông ta, đặt ở bất kỳ nơi nào, đều là chư hầu một phương
Bữa cơm như vậy, cho dù lãnh đạo tỉnh ủy Đan Giang đến, sợ rằng cũng phải nhiệt tình kết giao với hắn
Huống chi, lúc này lại còn công tử của chủ tịch tỉnh mới tân nhiệm và cháu trai của bí thư Ủy ban chính pháp tỉnh, Lao Đức chỉ có thể cảm thán Từ Quân Nhiên không phải có bối cảnh bình thường, thấy những người này dường như coi Từ Quân Nhiên là trung tâm, ông ta càng tò mò bối cảnh của Từ Quân Nhiên, nếu không có bối cảnh lớn, những người này sao lại có thái độ như vậy
Sau khi giới thiệu một phen, Từ Quân Nhiên chỉ chỉ Lao Vũ, cười nói với mọi người:
- Lần này đến, một là thăm các vị, hai là có việc muốn giải quyết
Cháu gái nhỏ này của tôi sẽ tốt nghiệp năm nay, muốn làm việc ở tỉnh, nhưng gặp phải chút rắc rối, mọi người xem có thể giải quyết hay không
Tất cả mọi người đều bất ngờ, không ngờ Từ Quân Nhiên bày ra một trận lớn như vậy, lại là vì giới thiệu công việc cho cô bé này