Bạch Lâm có vẻ già nua
Từ Quân Nhiên cẩn trọng quan sát người hợp tác với mình, phát hiện trong một năm gần đây, dường như Bạch Lâm đã già đi rất nhanh
- Chủ tịch Huyện có chuyện gì không
Bạch Lâm nhìn Từ Quân Nhiên, nhàn nhạt hỏi
Ông ta biết rõ, không có chuyện gì, Từ Quân Nhiên không thể vô duyên vô cớ chạy tới văn phòng bí thư huyện ủy của ông ta, chắc chắn là có chuyện gì đó tìm mình
Từ Quân Nhiên cũng không khách sáo, sau khi ngồi xuống hắn liền nói chuyện Hà Xương Thịnh đưa ra yêu cầu với Bạch Lâm
Đã vậy, còn thông báo tình hình kêu gọi vốn đầu tư lần này cho Bạch Lâm, cuối cùng hắn thận trọng nói với Bạch Lâm:
- Bí thư, tôi nghĩ là chúng ta có thể suy tính một chút không, tình huống đặc biệt phải đối đãi đặc biệt
Để ông ta vào khu mới phát triển ở thị trấn Đào Hoa để sản xuất trước, sau đó ông ta sẽ có thể thu hút thêm nhiều nhà đầu tư vào huyện ta
Hơn nữa, ngành sản xuất này cũng xem như ngành sản xuất của Triều Dương, làm được sẽ trở thành một dây chuyền sản xuất, thúc đẩy sản xuất các sản phẩm nông sản của huyện ta
Bạch Lâm không nói gì, một lúc lâu sau mới gật đầu nói:
- Chuyện này không phải là không thể thương lượng
Thế này đi, cậu bảo bên phía Cục đầu tư làm một bản báo cáo
Chúng ta tổ chức cuộc họp thường vụ huyện ủy, nếu không có vấn đề gì thì được thôi
Từ Quân Nhiên nghe Bạch Lâm nói không có vấn đề gì là đã biết chuyện này cũng không phải là chuyện lớn
Bạch Lâm không phải là kẻ ngốc, ông ta biết mảnh đất ở thị trấn Đào Hoa đang ở trong tình trạng nào
Đã lâu không có người tới đầu tư, để đó cũng rất lãng phí
Hiện nay đã có người muốn đầu tư, cho dù như thế nào thì cũng là một thành tích đáng kể
Từ Quân nhiên hiểu rõ, chỉ cần Bạch Lâm và hắn đều đồng ý, trong cuộc họp thường vụ huyện ủy cũng sẽ không thành vấn đề
Quan trọng hơn cả là, một khi đưa ra được nghị quyết của cuộc họp thường vụ huyện ủy, xem như đã có suy nghĩ trong lòng, cũng không dám âm thầm làm ra chuyện gì mờ ám
Dù sao, chuyện mà cuộc họp thường vụ huyện ủy đã đưa ra nghị quyết mà còn can thiệp vào sẽ tạo nên sai lầm rất lớn
Nghĩ tới đây, Từ Quân Nhiên liền gật đầu nói với Bạch Lâm:
- Được, tôi sẽ đi làm chuyện này
Hắn đang đứng dậy định ra ngoài, cửa văn phòng Bạch Lâm đã có người gõ cửa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngay sau đó, chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Đặng Văn Binh đã đi vào, vừa thấy Từ Quân Nhiên ở đó, anh ta đã cười nói:
- Thật ngại quá, hai vị lãnh đạo cứ tiếp tục nói chuyện, tôi chờ một chút cũng được
Từ Quân Nhiên mỉm cười:
- Không cần đâu
Chúng tôi đã nói xong rồi, chủ nhiệm Đặng có chuyện gì cứ nói với bí thư Bạch đi, tôi đi đây
Đặng Văn Binh nói:
- Chuyện tôi muốn báo cáo là chuyện hôm qua người dân ở thị trấn Đào Hoa đã lên kêu oan
Đến vừa kịp lúc, may mà chủ tịch huyện cũng ở đây, vậy tôi xin phép được báo cáo với cả hai vị lãnh đạo luôn
Bạch Lâm liếc nhìn Từ Quân Nhiên, kinh ngạc hỏi:
- Kêu oan
Sao lại kêu oan
Từ Quân Nhiên cười lạnh trong lòng, tự nhủ ông cứ giả vờ đi, chuyện lớn như thế này, làm gì có chuyện ông không biết cơ chứ
Chỉ có điều, nếu Bạch Lâm đã muốn giả vờ hồ đồ trước mặt hắn, hắn cũng không tiện lật tẩy ông ta, cứ để ông ta giả vờ cho đến cuối đi
Vì thế, Từ Quân Nhiên chỉ nhàn nhạt mở miệng nói:
- Sáng hôm qua, có hơn một trăm người dân ở thị trấn Đào Hoa đã tập trung ở cửa chính huyện ủy kêu oan, tất cả đều là những người dân chạy tới vì chuyện phá bỏ, di dời, yêu cầu lãnh đạo huyện phải bảo đảm được lẽ phải, yêu cầu phía nhà đầu tư phải bồi thường tiền an táng và chăm sóc sức khỏe
Bạch Lâm chau mày, một lúc lâu sau mới đáp lại:
- Có chuyện này sao
Không phải đã xử lý rồi sao
Chủ tịch Huyện Từ, sao cậu lại biết chuyện này
Từ Quân nhiên nói:
- Đúng lúc tôi đi ngang qua nên đã hỏi qua chuyện này
Những người này yêu cầu công ty giải tỏa phải bồi thường 100 ngàn NDT, lúc đó, tình hình rất căng thẳng
Rất nhiều người trong nhóm chủ nhiệm Đặng đều ở đó
Để tránh cho đám đông bị kích động, gây ra sự cố nghiêm trọng hơn, tôi đành phải đồng ý với yêu cầu của họ, lúc đó, họ mới chịu đi khỏi đó
Bạch Lâm nghe Từ Quân Nhiên nói xong thì không có bất cứ biểu cảm nào, ngược lại còn liếc nhìn Đặng Văn Binh
Đặng Văn Binh vội vàng nói:
- Bí thư, chủ tịch huyện, chuyện lần này đều phải trách tôi làm việc không cẩn thận, vì thế mới có thể khiến cho người dân loạn lên như vậy
Hôm qua, sau khi chủ tịch huyện Từ trấn an tinh thần của người dân xong, tôi đã phái người tới thị trấn Đào Hoa tìm hiểu tình hình, đồng thời cũng đã tiến hành thương lượng với bên phía xây dựng, cuối cùng đã đi đến nhất trí
Bên công ty xây dựng bỏ ra 50 ngàn NDT, bên phía huyện chịu 50 ngàn NDT, vấn đề này sẽ được giải quyết như vậy
Từ Quân Nhiên lắng nghe Đặng Văn Binh nói, mày nhíu càng lúc càng chặt
Hắn thấy làm thế có vẻ không hay cho lắm
Chuyện này rõ ràng là trách nhiệm của bên phía công ty xây dựng, rõ ràng phải do công ty xây dựng chịu trách nhiệm, vì sao lãnh đạo huyện Nhân Xuyên lại phải nhận trách nhiệm chứ
Đây không phải là vấn đề tiền bạc, mà còn có cả vấn đề trách nhiệm
Lẽ nào Đặng Văn Binh không hiểu chuyện này
Khi hắn đang định nói ra điều này, Bạch Lâm lại nói:
- Các cậu thỏa thuận bồi thường như thế nào là việc của các cậu, nhưng có một điều kiện cậu nhất định phải bảo đảm với tôi, không được cho phép bất cứ ai kêu oan nữa
Chuyện này mà to lên chắc chắn sẽ gây ra ảnh hưởng cực lớn
Đặng Văn Binh vội vàng gật đầu như một con gà mổ thóc rồi nói:
- Được, được được, phải phải phải, chúng tôi cũng đã nói với những người tới kêu oan rồi, yêu cầu họ phải viết một cam kết, cam kết không được phép khiếu kiện nữa mới hỗ trợ cho họ khoản tiền này
Đi ra khỏi phòng làm việc của Bạch Lâm, Từ Quân nhiên thấy rất khó chịu
Hắn không ngờ, vấn đề tính mạng con người mà Bạch Lâm lại chẳng coi ra gì, không biết với ông ta, cái gì mới được xem là chuyện lớn
Còn có cả hành động của một chủ nhiệm văn phòng huyện ủy như Đặng Văn Binh nữa, chủ động gánh trách nhiệm cho công ty xây dựng, chắc là công ty xây dựng này có quan hệ gì đó với Bạch Lâm rồi
Nhưng điều Từ Quân nhiên không ngờ tới chính là, khi hắn về đến văn phòng chủ tịch huyện, một tin tức đã khiến hắn vô cùng chấn động:
- Anh nói cái gì
Hà Xương Thịnh đi rồi
Từ Quân Nhiên kinh ngạc nhìn Quan Ba ở trước mặt mình
Hắn đang cố gắng tranh thủ tiền đầu tư của Hà Xương Thịnh, rốt cục người này làm gì để ông ta đi mất rồi
Khi Quan Ba và Lưu Hoa Cường khổ sở báo cáo tin tức này, Từ Quân Nhiên chết lặng cả ngày trời mới cắn răng nổi trận lôi đình nói với Lưu Hoa Cường:
- Trước đó tôi đã nói với anh rồi, phải làm tốt chuyện của Hà Xương Thịnh, anh đã làm gì rồi hả
Sao lại để người ta chạy mất rồi hả
Lưu Hoa Cường ngập ngừng trả lời:
- Tôi cũng không biết đã làm bao nhiêu chuyện, bề ngoài ông ta nói không sao, không ngờ trong lòng lại luôn canh cánh với chuyện này
Từ Quân Nhiên thở dài:
- Vất vả lắm tôi mới đả thông được bên phía bí thư Bạch
Lãnh đạo đã đồng ý yêu cầu của ông ta, ông ta lại lấy chúng ta ra làm trò đùa
Cái người Hương Giang này thật là, không phải muốn làm gì thì làm đâu
Nếu đã làm thì phải giữa thể diện chứ, trên thế giới này làm gì có chuyện gì thập toàn thập mỹ chứ
Cũng được thôi, trời đã muốn mưa thì chúng ta phải tuân theo thôi
Ông ta đã muốn đi thì mặc ông ta thôi
Chỉ có nơi hẻo lánh như chúng ta mới coi trọng ông ta thôi
Nếu là khu đông nam duyên hải, thương nhân nhỏ như vậy rất nhiều, ai quan tâm chứ
Đừng nói đến việc chúng ta phải cầu cạnh ông ta như ông nội thế đâu
Quan Ba thấy sắc mặt Từ Quân Nhiên hòa hoãn lại mới mỉm cười, gật đầu nói:
- Chủ tịch Huyện nói không sao, cũng chỉ có chỗ chúng ta mà thôi
Từ Quân Nhiên suy nghĩ một lát rồi nói với Lưu Hoa Cường:
- Bên phía Cục công an không phạt tiền ông ta chứ
Lưu Hoa Cường lắc đầu nói:
- Không thể nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu tôi không dựa vào chức vị của ngài để đi đòi người, chắc chắn Cục công an sẽ phạt rất nặng
Quan Ba hừ lạnh một tiếng rồi nói:
- Sớm biết thế này, việc gì chúng ta phải khổ sở đưa ông ta ra thế chứ
- Đúng đấy, đúng đấy
Chỉ có điều, tuy nói không phạt ông ta, nhưng ông ta cũng chịu đủ rồi
Mười mấy khách làng chơi cùng bị nhốt trong một căn phòng lớn, không có chỗ ngồi, chỉ có không khí mù mịt, chỉ có chỗ đứng khiến người ta hít thở không nổi
Vất vả lắm tôi mới tìm được ông ta trong đám người đó
Sau khi đưa ra, đồn trưởng còn bắt ông ta đăng ký, nếu như phải đăng ký thì tôi còn tới đó làm gì nữa
Đồn trưởng nghe thấy tôi nói vậy mới chịu làm theo ý tôi
Cũng khó trách vì sao Hà Xương Thịnh lại sợ hãi như vậy, một khi bị bắt vào đó, chẳng khác nào bầy dê bị nhốt vào chuồng, làm gì còn nhân cách tôn nghiêm nữa chứ
Trong huyện triển khai việc diệt trừ tệ nạn, không làm không được, nhưng cũng không thể làm quá mức
Nước quá trong cũng sẽ không có cá, không thể làm sạch sẽ như 20 năm trước được
Ai còn dám đầu tư vào đây chứ
Lưu Hoa Cường tức giận nói
Anh ta thấy cái người tên Hà Xương Thịnh này đúng là không hề trượng nghĩa chút nào, cứ thế bỏ đi mà không hề nói tiếng nào, làm uổng công của chủ tịch huyện
Thế nhưng trong huyện mà có chút hành động nào quả thật có thể bẻ cong thành thẳng
Từ Quân Nhiên thấy lời Lưu Hoa Cường nói cũng không phải là không có lý
Về vấn đề này, hắn cũng thấy Cục Công an cũng làm hơi quá
Nếu lãnh đạo của một khu vực không đặt việc quan tâm người dân và xây dựng kinh tế lên hàng đầu, chỉ chăm chăm đi xây dựng những công trình giữ gìn hình tượng hoặc quá coi trọng việc loại bỏ tệ nạn, điều này cũng đồng nghĩa với việc nơi đó sẽ ngày càng thiếu đi sức sống, một con đường thẳng cũng không đi nổi, nhất định sẽ tạo nên một xã hội phát triển dị dạng
Nhưng nếu như muốn thay đổi cục diện này, không phải ngoại lực không thể làm, hoặc những người có quyền cao chức trọng có thể thay đổi, nếu không, những người ở cấp dưới ai dám manh động cơ chứ
Bọn họ chỉ có thể tuân theo mệnh lệnh của cấp trên mà thôi
Trong việc tiến hành mọi công việc, không còn nghi ngờ gì nữa đây chính là những quyết sách sai lầm mà cấp trên đã đề ra
Bất kể là những công trình trong huyện hay là việc xây dựng văn minh, nếu anh đã nói nó quan trọng, chắc chắn cũng có thể nói ra một đống lý do quan trọng
Nếu nói không quan trọng cũng có thể tìm ra những lý do cho sự không quan trọng đó
Cùng một sự việc, khuynh hướng cá nhân của người đưa ra quyết sách không đồng nhất, những mức độ quan trọng khác cũng không thống nhất
Chính vì vậy, người đưa ra quyết sách mới có không gian cực lớn
Trong không gian này, nếu quyền hạn của cá nhân không bị hạn chế, ý thức của cá nhân sẽ chuyển hóa thành quyết sách của cả tập thể, trở thành phương hướng phát triển của địa phương, quyết sách quan trọng của đời sống người dân
Thật ra, Từ Quân Nhiên cũng hiểu Bạch Lâm đưa ra ý kiến biến huyện Nhân Xuyên thành huyện văn minh điển hình cũng xuất phát từ sự quan tâm đến văn minh xã hội của cả huyện
Thế nhưng, anh ta lại không để tâm đến tình hình thực tế của cả huyện, như những thành phố lớn ở kiếp sau, một khi đã có hoạt động xây dựng văn minh xã hội, nhất định phải đẩy mạnh việc quét sạch mọi tệ nạn
Thông thường đều do Ủy ban chính pháp hay Cục công an chấp hành, tiến hành thanh trừ, kiểm tra toàn diện với các ngành nghề giải trí, một số tụ điểm giải trí và các khách sạn
Những bên phải ngừng kinh doanh sẽ phải ngừng kinh doanh, những bên cần đóng cửa sẽ phải đống cửa
Ông chủ của nhiều khách sạn khổng thể tiếp tục, lên tiếng kêu oan
Nhiều người bị dọa bỏ chạy, thuê phòng, ngành công nghiệp nhà hàng, tiêu thụ may mặc, các cửa hàng mỹ phẩm, những ngành nghề liên quan cũng sẽ bị ảnh hưởng
Tiếp sau đó, một vài thương nhân từ nơi khác tới cũng phải bỏ đi tới nơi phát triển mạnh mẽ hơn
Cùng với sự thất thoát của lượng người tiêu dùng, thuế thu nhập tài chính cũng giảm đi
Việc dẹp trừ tệ nạn có ảnh hưởng rất lớn đối với nền kinh tế
Trong lòng mọi người đều hiểu rõ, nhưng không ai muốn nói ra, vì từ trung ương tới địa phương, quét sạch tệ nạn là thanh trừ sự xấu xa của xã hội
Nếu anh có ý kiến nào khác, điều đó chứng tỏ giác ngộ chính trị của anh có vấn đề
Tuy trong lòng Từ Quân Nhiên rất đồng tình với quan điểm của Lưu Hoa Cường, nhưng bề ngoài vẫn duy trì một khoảng cách nhất định, đặc biệt là bên ngoài không thể dễ dàng tán đồng
Đến cấp bậc của hắn, nói năng hay làm gì cũng phải hết sức thận trọng, không thể thể hiện suy nghĩ, cảm xúc của mình ra bên ngoài
Nếu không làm vậy, có khi sẽ nghe nhầm đồn bậy
Truyền đến tai của lãnh đạo cấp trên, chắc chắn họ sẽ có suy nghĩ riêng
Người bên dưới sợ nhất lãnh đạo nghĩ khác về mình
Một khi lãnh đạo đã có suy nghĩ khác về mình, điều đó cũng chứng tỏ anh sẽ bị liệt vào phần tử bất hảo
Nghĩ tới đây, hắn thở dài, tự giễu nói:
- Được rồi, đi rồi thì thôi
Chọc vào chuyện này, chắc chắn sẽ lại có chuyện khác
Ông ta đi rồi thì sẽ có người khác tới
Sau khi chuyện kêu gọi nhà đầu tư thất bại, Từ Quân Nhiên rất buồn rầu
Để cho Hà Xương Thịnh có thể vào được khu đất mới phát triển ở thị trấn Đào Hoa, hắn đã phải tích cực tranh thủ yêu cầu từ phía Bạch Lâm
Vừa mới giải quyết xong bên phía Bạch Lâm, Hà Xương Thịnh lại bỏ đi
Điều này khiến hắn thấy vô cùng khó chịu, quả thật không phải cảm giác của con người
Không báo cáo với Bạch Lâm thì không được, mà báo cáo với Bạch Lâm thì hắn không mở mồm nổi
Từ Quân Nhiên biết rõ, Bạch Lâm làm như vậy thực tế là ý của bí thư thành ủy Đoạn Thế Kiệt
Hiện nay, Đoạn Thế Kiệt cũng đang làm công tác này ở trên thành phố, Bạch Lâm làm như vậy ở huyện Nhân Xuyên chẳng qua là vì ảnh hưởng của lãnh đạo mà thôi
Từ Quân Nhiên bất đắc dĩ chỉ có thể mặt dày nói mọi chuyện với chủ tịch thành phố Bối Siêu Quần mà thôi, không ngờ, Bối Siêu Quần lại nói:
- Đúng là làm bừa rồi
Tôi đã sớm nói rồi, không thể làm quá mức, bọn họ lại không nghe
Cứ tiếp tục như vậy, đừng nói đến những thương nhân mới không dám đến, chỉ sợ cả những người cũ cũng không giữ nổi đâu
Từ Quân Nhiên đã sớm nghe nói đến việc Bối Siêu Quần không tán đồng về cách làm của Đoạn Thế Kiệt với việc này
Nghe những lời này của ông ta, hắn mới nhận ra, không những không đồng ý mà ông ta còn cực lực phản đối việc đó
Cũng khó trách, Bối Siêu Quần là cán bộ địa phương, lại là người đứng đầu thành phố, vì thế ông ta lại càng chú trọng đến việc xây dựng kinh tế và bảo vệ địa phương
Đoạn Thế Kiệt là cán bộ từ nơi khác tới, lại là bí thư thành ủy, dĩ nhiên sẽ càng chú trọng đến việc xây dựng cấu trúc thượng tầng
Từ Quân Nhiên biết một chủ tịch huyện như mình, tốt nhất là không liên quan đến những mâu thuẫn, tranh đấu này
Tuy trong việc này, hắn vẫn thiên về phía Bối Siêu Quần
Hắn do dự một lát rồi nói phụ họa theo:
- Chủ tịch nói cũng có lý
Nếu tiếp tục như vậy, nguồn thu tài chính năm nay chắc chắn sẽ giảm sút
Sắc mặt Bối Siêu Quần không tốt lắm
Ông ta trầm giọng nói:
- Không chỉ tụt dốc, mức độ tụt dốc chắc chắn sẽ không nhỏ
Việc quét sạch mọi tệ nạn là yêu cầu của cấp trên, việc phải làm thì vẫn phải làm, những cũng không thể quá mức, đến mức đã đuổi người ta đi mất rồi
Ai còn thuê phòng, ăn cơm, mua quần áo, ở khách sạn nữa chứ
Nếu bị như vậy, cả chuỗi ngành nghề sẽ bị gián đoạn
Dĩ nhiên, không phải chỉ có thể dựa vào đó để phát triển kinh tế, những cũng không thể làm quá mức sạch sẽ, bây giờ là thời đại gì rồi, làm gì có chỗ nào không như vậy chứ
Các cô ấy cũng phải sinh tồn, họ đuổi các cô ấy đi, chuyển dời cả dây chuyền đó đến một địa điểm khác, tương lai trở thành hình mẫu văn minh cho cả nước để mà làm gì
Vậy chẳng phải đã trở thành hư vô hay sao
Từ Quân Nhiên vừa nghe vừa không ngừng gật đầu
Hắn thấy Bối Siêu Quần nói rất đúng, hắn hoàn toàn đồng ý với quan điểm này
Mại dâm là một hiện tượng xấu của xã hội, lãnh đạo không thể bỏ qua, nhưng cũng không thể triệt phá nó như triệt phá lũ
Chẳng qua đó chỉ là chút bùn cát trong một xã hội phát triển mà thôi, chắc chắn sẽ không vì thế mà thay đổi xã hội, ảnh hưởng đến cục diện tốt đẹp của toàn thể
Khỏi cần phải nói, Từ Quân Nhiên biết rõ, mâu thuẫn chủ chốt của xã hội tương lai tập trung vào vấn đề việc làm, vấn đề dưỡng lão bảo hiểm, vấn đề số tiền tối thiểu để đảm bảo mức sống, vấn đề giá phòng cao thấp, vấn đề tham nhũng, chỉ có những vấn đề này mới trực tiếp ảnh hưởng đến lợi ích của người dân
Nếu một cô gái hành nghề mại dâm và một phần tử tham nhũng cùng hoành hành, đã vậy còn cho phép người dân nhỏ nước bọt vào họ, người đầu tiên chết chìm không phải là những cô gái hành nghề mại dâm mà chắc chắn là các quan tham ô
Hắn vẫn tưởng rằng chỉ có mình mới ý thức đến tính căn nguyên của vấn dề này, không ngờ Bối Siêu Quần cũng không đồng tình lắm với việc làm của Đoạn Thế Kiệt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông ta cũng đã nhận ra được sự mâu thuẫn của sự việc này
Xem ra, trong bất cứ tình huống nào hoặc bất cứ thời gian nào, chắc chắn cũng sẽ không chỉ có một người cơ trí, cũng không thể chỉ có một người tỉnh táo
Chỉ có điều, dĩ nhiên, Từ Quân Nhiên không thể nói xấu bí thư thành ủy trước mặt Bối Siêu Quần, nhưng hắn có thể nghĩ như vậy
Hắn không thể biểu lộ suy nghĩ của mình nhưng hắn không thể không tỏ rõ thái độ của mình
Nếu không, Bối Siêu Quần nhất định sẽ cho rằng hắn không tán đồng quan điểm của ông ta
Từ Quân Nhiên cố tình vừa cười vừa nói:
- Chủ tịch thành phố nhìn nhận vấn đề thật sáng suốt, quả là người nhìn xa trông rộng
Chả trách những người bên dưới đều mong chờ ngài trở thành bí thư thành ủy
Nếu ngài nắm quyền quản lý thành phố Đan Giang, chắc chắn sẽ khiến thành phố Đan Giang ngày càng phát triển mạnh mẽ
Bối Siêu Quần nghe lời Từ Quân Nhiên nói thì mỉm cười thâm thúy, nhìn Từ Quân Nhiên, ý vị thâm trường hỏi:
- Tôi nói cậu này, cậu cảm thấy lời này nói có thích hợp không vậy
Từ Quân Nhiên cười hì hì, ngồi đối diện Bối Siêu Quần nói:
- Chủ tịch, người khác nói có thể không phù hợp, nhưng lời tôi nói không có gì không phù hợp cả
Nói xong, hắn cũng thâm trầm nói với Bối Siêu Quần:
- Chúng ta là người một nhà, ngài nói xem
Bối Siêu Quân giơ tay gõ vài cái trên mặt bàn, khẽ gật đầu nói:
- Ha ha, đúng vậy, người một nhà