Từ Quân Nhiên vẫn luôn thấy kỳ quái, vì sao Bạch Lâm giữ chuyện phá bỏ và rời đi nơi khác kín như bưng, bây giờ xem ra, dường như chuyện này không chỉ Bạch Lâm biết rõ, ngay cả Đoạn Thế Kiệt cũng biết chuyện, chỉ có điều xem ý tứ của Đoạn Thế Kiệt, dường như có chút không vui vẻ
Nghĩ tới đây, hắn suy nghĩ rồi vẫn lên tiếng nói:
- Vừa mới bắt đầu khi trong huyện thảo luận phương án, tôi không quá tán đồng, công trình bản mẫu không có lợi ích thiết thực cho người dân, ngược lại khiến cuộc sống của họ rắc rối hơn, người dân vốn không có tiền sửa nhà, rất nhiều người đều cảm thấy bản thân có chỗ ở có cái ăn, không muốn vì sửa phòng mà phải gánh nợ nần nhiều như vậy
Bí thư Bạch phê bình tôi không có tầm nhìn xa, tôi chỉ có thể thiểu số phục tùng đa số
- Cậu đấy
Sau này nên kiên trì nguyên tắc là nguyên tắc, không thể thỏa hiệp
Lúc đầu trên quyết sách chuyện này, tôi cũng có trách nhiệm, không hỏi qua việc này
Không giấu gì cậu, gần đây thành ủy nhận được mấy phong thư của người dân huyện Nhân Xuyên các cậu từ tỉnh ủy, vốn không đồng ý với các cậu, là chính quyền hai cấp huyện, xã cưỡng chế họ làm
Cậu xem xem, quyết sách một hạng mục lớn như vậy sai lầm, sẽ liên lụy đến bao nhiêu mạng người
Hơn nữa, rõ ràng là khuyết điểm của một người, lại bắt cả một tập thể gánh chịu
Chính quyền bên kia, sau này cậu phải to gan phụ trách, nên nguyên tắc phải kiên trì nhất định phải kiên trì, tuyệt không từ bỏ, có bất đồng không sao cả, thành ủy có thể ra mặt giải quyết, sợ cái gì
Sợ nhất là hòa hợp êm thấm, cùng một tiếng nói
Những lời này của Đoạn Thế Kiệt, lập tức khiến Từ Quân Nhiên ngây ngẩn cả người, hóa ra trong thành phố chịu áp lực, tỉnh ủy chuyển tới, chắc chắn là một vị đại lão nào đó trong tỉnh biết việc này, Đoạn Thế Kiệt chịu chỉ trích của tỉnh, tất nhiên muốn bản thân đứng ngoài chuyện này, còn vấn đề của Bạch lâm, Đoạn Thế Kiệt đang trong tình cảnh Bồ Tát qua sông còn khó giữ, làm sao lo lắng được cho Bạch Lâm
Từ Quân Nhiên nghe thấy, cảm giác lo lắng từ từ tăng lên, không thể không nhẹ gật đầu với Đoạn Thế Kiệt, nói:
- Có sự ủng hộ của bí thư, nên kiên trì tôi sẽ kiên trì
Hai người hàn huyên một lúc, Từ Quân Nhiên cáo từ Đoạn Thế Kiệt đi ra từ đại viện thành ủy, trong lòng ấm áp, hắn vốn không nghĩ đến, ban ngành thành phố Đan Giang nhìn bề ngoài như mặt hồ tĩnh lặng, nhưng phía sau sự tĩnh lặng này, lại là sóng cả mãnh liệt
Mọi người đều giấu biểu cảm, nhưng sâu trong lòng họ, đều có tính toán riêng của bản thân
Hắn biết, Đoạn Thế Kiệt sở dĩ cổ vũ, khuyến khích mình như vậy, là muốn kéo mình từ bên Bối Siêu Quần qua, kết thành mặt trận thống nhất với mình, cô lập Bối Siêu Quần
Dù sao nếu ngay cả mình cũng bị kéo qua, Bối Siêu Quần ở bên lãnh đạo tỉnh ủy, đặc biệt là trước mặt Phương Trung Nguyên, chắc chắn sẽ mất điểm, như thế xem ra, lần nói chuyện này không chỉ hóa giải cho mình, còn kéo gần quan hệ với Đoạn Thế Kiệt hơn, đây là điều Từ Quân Nhiên vốn không nghĩ đến
Về tới huyện Nhân Xuyên, tâm tình Từ Quân Nhiên tốt hơn trước nhiều, hắn đã cảm nhận được rõ ràng giông tố sắp đến, cảnh bí thư Đoạn cùng chủ tịch thành phố Bối quyết đấu, thậm chí còn khó nói huơu chết về tay ai, hắn có thể giành được lợi ích gì từ màn tranh đấu quyền lực này hay không cũng rất khó nói, nhưng ít nhất có một điểm hắn chắc chắn, hắn sẽ trở thành đối tượng hai bên tranh đoạt, hắn có thể bàng quan quyết định phương hướng của mình
Từ Quân Nhiên bên này yên lòng, Mã Vạn Lý lại càng thêm lo lắng, vì trong khoảng thời gian này Từ Quân Nhiên vẫn không gặp Mã Vạn Lý, điều này khiến Mã Vạn Lý lao tâm tổn lực quá độ, lại không dám đi tìm Từ Quân Nhiên, đành phải thương lượng với vợ một chút, đi tìm lãnh đạo cũ, chủ tịch huyện tiền nhiệm Đỗ Trọng
Nay Đỗ Trọng đã công tác ở Đại hội nhân dân thành phố, hôm nay ăn tối xong, đang xem tin tức, đột nhiên nhận được điện thoại của Mã Vạn Lý, nói muốn đến nhà ông một chút
Ông ta cảm giác được trong giọng nói của Mã Vạn Lý, giống như gặp rắc rối gì
Cười cười, Đỗ Trọng nói:
- Vậy được, cậu tới đi
Để điện thoại xuống, trong lòng Đỗ Trọng đột nhiên nhớ đến nhiều chỗ tốt của cấp dưới cũ này
Từ công xã đến thị trấn, Mã Vạn Lý vẫn luôn là cấp dưới của ông ta, công tác chăm chỉ, chịu khó, hơn nữa năng lực cá nhân cũng mạnh
Sau này mình được điều đến làm thường ủy trong huyện, lại điều Mã Vạn Lý qua, từ phó trưởng khoa đến trưởng khoa, lại từ trưởng khoa đến phó cục trưởng, vốn còn định đề bạt y lên làm cục trưởng, có thể nói một đường đi lên của Mã Vạn Lý, đều không tách rời sự chiếu cố của ông ta
Mà Mã Vạn Lý cùng vợ cũng coi như có tâm, ngày lễ đầu năm đều không quen mang thuốc và rượu đến thăm Đỗ Trọng, Đỗ Trọng không để ý những thứ này nhiều hay ít, mà để ý đến phần tình cảm này
Lúc thường nhà ông có việc nhỏ gì, vợ cũng lười nói với ông ta, trực tiếp gọi điện cho mã Vạn Lý giải quyết
Vì chuyện này ông còn từng phàn nàn với vợ, nói bà không nên hơi một tí là làm phiền người ta, Mã Vạn Lý cũng có chuyện của cậu ta
Vợ lại nói, nói đến dễ nghe, trông cậy vào ông không được, không gọi điện thoại cho cậu ta thì gọi cho ai
Trong lòng vợ, sớm đã coi hai người họ là người nhà
Lẽ ra, hắn đường đường là chủ nhiệm Đại hội nhân dân thành phố, tuy nói muốn lui về tuyến hai, để Mã Vạn Lý làm cục trưởng sau khi phân tách không phải nói đùa, nhưng đối thủ cạnh tranh của ông hết lần này đến lần khác không phải ai khác, lại là nhân tình của Bạch Lâm, điều này khiến Đỗ Trọng cảm thấy khó giải quyết, không thể không ra hạ sách để hắn tìm Từ Quân Nhiên
Kỳ thật, trên quan trường không có ưu thế vĩnh viễn, cũng không có hoàn cảnh bất lợi vĩnh viễn, bất cứ chuyện gì đều không ngừng thay đổi, giống như buổi sáng lúc Từ Quân Nhiên nói chuyện với Liễu Cường, là ông ta biết Mã Vạn Lý không có bao nhiêu hy vọng, buổi chiều sau khi nói chuyện với Đoạn Thế Kiệt, lại cảm thấy Mã Vạn Lý hoàn toàn có khả năng thắng
Nguyên nhân kỳ thật rất đơn giản, nếu Đoạn Thế Kiệt không có mâu thuẫn với Bối Siêu Quần, tất nhiên Từ Quân Nhiên nhường Bạch Lâm một bước trong chuyện này, hoặc nói là sẽ để ý mặt mũi Bạch Lâm, nhưng khi Đoạn Thế Kiệt hậu đài sau Bạch Lâm xem Từ Quân Nhiên thành thẻ bài quan trọng tranh đoạn quyền lực, tình hình lại hoàn toàn thay đổi, chỉ cần y hơi ám chỉ với Đoạn Thế Kiệt, bản thân muốn người của mình nắm quyền lực trong tay, Đoạn Thế Kiệt chắc chắn sẽ cân nhắc lợi hại, nói không chừng liền quyết định không giúp đỡ bên nào, đến lúc đó Từ Quân Nhiên hoàn toàn có thể lợi dụng lực ảnh hưởng của bản thân ở huyện Nhân Xuyên để Mã Vạn Lý lên vị trí cục trưởng
Mã Vạn Lý tất nhiên không biết những điều này, Ông đang cùng vợ là Phùng Quyên cầm đồ tiến vào nhà Đỗ Trọng
Mỗi lần đến Đỗ gia, họ thường bao lớn bao nhỏ, có lúc là hoa quả tươi, có lúc là đồ bổ, có lúc còn mang mỹ phẩm
Họ đến đây, giống như đến nhà người thân
Đi vào nhà, cũng không cần vợ Đỗ Trọng tiếp đón, vợ Mã Vạn Lý như nửa chủ nhân, luôn chủ động pha trà cho mọi người, còn mở miệng gọi vợ của Đỗ Trọng là chị, khiến bà ấy vui vẻ
Đỗ Trọng nhìn thoáng qua họ, liền trêu Phùng Quyên:
- Cô gọi vợ tôi là chị Điền, nên gọi tôi là anh rể mới đúng
Phùng Quyên cười ha ha:
- Gọi là anh rể không lịch sự, phải gọi là anh trai
Đỗ Trọng cười nói:
- Vậy cô gọi một tiếng, tôi nghe xem
Phùng Quyên liền ỏn à ỏn ẻn gọi một tiếng:
- Anh trai
Mọi người nghe xong liền cười to một trận, Đỗ Trọng cười trả lời, Phùng Quyên cười ha ha nói:
- Không được không được, không quen, vẫn nên gọi là lãnh đạo
Đỗ Trọng thấy Mã Vạn Lý có chút ỉu xìu, biết anh ta có việc, nói:
- Được rồi, hai người phụ nữ các cô xem tivi, Vạn Lý, cậu theo tôi vào thư phòng một chút
Hai người một trước một sau tiến vào thư phòng, Đỗ Trọng hỏi Mã Vạn Lý:
- Nói xem, cậu gặp phải chuyện gì
Mã Vạn Lý kể lại chuyện mình tặng quà cho Từ Quân Nhiên, lại bị Từ Quân Nhiên gọi đến trả lại, còn phê bình một trận, cuối cùng cười khổ nói:
- Chuyện này đã qua gần một tuần, vẫn không có tin tức, xem ra chủ tịch huyện Từ bên kia đã chọn được ai rồi
Đỗ Trọng nhướng mày:
- Cậu đưa bao nhiêu tiền
Mã Vạn Lý do dự một chút, thấp giọng nói:
- Mười ngàn
Sau đó lại chuẩn bị thêm hai mươi
Trong lòng Đỗ Trọng lộp bộp một chút, nghĩ thầm tên tiểu tử cậu được nha, tôi làm cho cậu nhiều việc như vậy, cho đến bây giờ cậu chưa mang ba mươi ngàn đến cảm ơn tôi, vì để đạt được vị trí cục trưởng, lại bỏ ra nhiều tiền đi tặng người ta như vậy
Nhưng, nói đi nói lại, cho dù y cầm ba mươi ngàn đến đưa cho mình, mình có thể nhận sao
Ba năm trước, ông nghĩ cách cho Mã Vạn Lý vị trí phó cục trưởng, Mã Vạn Lý mang một phong bao thư mười ngàn đến cảm ơn ông, bị ông cự tuyệt trước mặt
Ông không phải không cần tiền, cũng không phải không ham tiền, ông cảm thấy, tình bạn của họ sớm đã vượt qua khái niệm tiền bạc
Tuy quan hệ của y và Mã Vạn Lý không cần dùng tiền để cân bằng và duy trì, nhưng quan hệ của Mã Vạn Lý và người khác, nếu không có tiền mở đường được sao
Ông không dễ trả lời vấn đề này, hiện thực xã hội chính là như vậy, cũng không thể trách Mã Vạn Lý
Ba mươi ngàn, con số này cũng không phải là nhiều, không phải là ít, xem ra, Mã Vạn Lý thực sự không đếm xỉa gì đến
Mã Vạn Lý thấy ông không nói gì, đoán không ra Đỗ Trọng rốt cuộc đang suy nghĩ gì, liền sợ hãi nói:
- Tôi thật sự muốn làm cục trưởng, nếu tôi không có cơ hội thì cũng thôi đi, bây giờ Trương Mẫn đang bị kiện tụng quấn thân, Tần Thọ phản bội chủ tịch huyện Từ, tôi vừa hay có cơ hội, cho nên mới làm như vậy, không biết sẽ dẫn đến rắc rối gì không
Đỗ Trọng sững sờ:
- Cậu nói cho tôi nghe, xảy ra chuyện gì
Đợi sau khi Mã Vạn Lý kể lại chuyện xảy ra trong huyện gần đây cho Đỗ Trọng xong, biểu tình của Đỗ Trọng càng cổ quái
Đến được vị trí của ông ta như hiện nay, nhìn sự việc cũng rõ hơn Mã Vạn Lý một chút, ông ta mơ hồ cảm thấy, đây chắc là có cơ hội xoay chuyển
Mã Vạn Lý bất đắc dĩ nói:
- Ngài nói xem, Từ Quân Nhiên hắn vì sao cự tuyệt chứ, hay là chê tiền ít
Đỗ Trọng nói:
- Tôi đang nghĩ, không biết vị chủ tịch huyện Từ này cự tuyệt thật, hay là cự tuyệt giả
- Bây giờ tôi cũng không nắm chắc, nhìn từ thái độ hắn nói chuyện với tôi, hắn thật sự cự tuyệt tôi
Từ thời gian trả lại, tôi nghi ngờ, có phải có người tặng hắn nhiều hơn tôi không, hắn chỉ đành phải trả lại tôi, vì khoản tiền này hắn đã giữ mấy ngày rồi
Mã Vạn Lý nói ra suy nghĩ của mình
Đỗ Trọng nhẹ lắc đầu, trong lòng cũng đã có kết luận, nếu thật sự như Mã Vạn Lý nói, chỉ sợ việc Từ Quân Nhiên trả lại tiền là thật, liên hệ đến một tin đồn mình từng nghe thấy, ông không nhịn được mỉm cười:
- Cậu đấy, thật sự là hồ đồ
Mã Vạn Lý ngạc nhiên im lặng:
- Sao ạ, lão lãnh đạo, tôi không nên tặng
- Không phải không nên tặng, là thời cơ tặng không đúng
Đỗ Trọng chậm rãi nói:
- Nếu trước đây Tần Thọ không đầu quân về phía Bạch Lâm, cậu tặng cũng không có vấn đề gì, nhưng bây giờ cậu tặng, liền đồng nghĩa là đưa ra câu đố khó cho hắn, dù sao nếu nhận tiền của cậu, chẳng khác nào nhận lợi ích rồi mới giải quyết việc cho cậu, vì thế hắn chỉ có thể trả lại tiền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mã Vạn Lý thoáng mơ hồ:
- Chuyện này, chuyện này rốt cuộc là thế nào
Đỗ Trọng thấy bộ dáng đáng thương của Mã Vạn Lý, chỗ nào giống một cục trưởng
Có lẽ đây là tính phức tạp của con người, y ở trước mặt mình, là người cầu xin, tất nhiên là khúm núm, ở đài truyền hình, lại thành người bố thí, tất nhiên vênh váo tự đắc
Hoàn cảnh khác nhau, vai trò cũng khác nhau
Nhìn Mã Vạn Lý giờ khác này, Đỗ Trọng không nhịn được có chút đồng tình, liền an ủi:
- Sự việc còn chưa đến nổi nào, cậu đừng đoán mò
- Đến lúc đó, vẫn phải xin ngài…nói vài lời giúp tôi
Mã Vạn Lý làm bộ đáng thường nhìn Đỗ Trọng nói
- Yên tâm đi, có cơ hội tôi nhất định sẽ nói hộ cậu
Đỗ Trọng cười ha ha nói
Mã Vạn Lý lúc này mới có chút vui mừng, liên tục gật đầu nói:
- Được được được, tôi yên tâm rồi
Bất đắc dĩ lắc đầu, Đỗ Trọng đứng lên nói:
- Đi thôi, đi ăn cơm
Ông ta cũng không nói cho Mã Vạn Lý, cơ hội mình có thể nói chuyện thực ra cũng không lớn, dù sao hôm nay mình chẳng qua là cán bộ kỳ cựu tuyến hai, trước mặt người như Từ Quân Nhiên, làm gì có mặt mũi lớn như vậy
Huống chi, Đỗ Trọng mơ hồ nghe nói, Từ Quân Nhiên người này, có bối cảnh tỉnh thành
Nhưng Đỗ Trọng lại cảm thấy, Từ Quân Nhiên chắc để Mã Vạn Lý làm cục trưởng cục truyền hình, dù sao công tác tuyên truyền không có bất cứ lãnh đạo nào muốn buông tha
Từ Quân Nhiên không có người hữu dụng trong tay, Mã Vạn Lý xem ra là một sự lựa chọn không tệ
Chỉ có thời cơ điều Mã Vạn Lý tặng quà không đúng, vì thế mới khiến Từ Quân Nhiên có chút do dự
Kỳ thật ông ta đoán không sai, Từ Quân Nhiên bây giờ đang có suy tính như vậy trong lòng
Bản thân không có nhiều người hữu dụng trong huyện Nhân Xuyên, Tần Thọ tên khốn kia nếu đã dám chọn dựa vào Bạch Lâm, cho dù thế nào vị trí cục trưởng cục truyền hình cũng không thể để y ngồi vào, vì thế cho dù thế nào cũng cảm thấy Mã Vạn Lý có chút không đáng tin, nhưng Từ Quân Nhiên vẫn lựa chọn ủng hộ
Thông qua mấy lần báo cáo công tác của chính quyền thành ủy, trong lòng Từ Quân Nhiên sớm đã có dự tính, hắn cảm thấy kết quả của trận giao phong giữa Đoạn Thế Kiệt và Bối Siêu Quần, tất phải có một người đi, một người ở lại
Nếu tương lại Bối Siêu Quần đuổi được Đoạn Thế Kiệt, Bối Siêu Quần sẽ tiếp tục để Bạch Lâm là bí thư huyện ủy sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chắc chắn sẽ không
Ngược lại, cho dù Đoạn Thế Kiệt đuổi được Bối Siêu Quần, đến lúc đó, cơ hội thăng quan của Bạch Lâm không phải lại đến sao
Nếu Bối Siêu Quần bị điều đi, trong thành phố chắc chắn sẽ tiến hành tẩy trừ quyền lực, Bạch Lâm hiển nhiên không cam lòng làm bí thư huyện ủy huyện Nhân Xuyên, hắn nhất định sẽ nghĩ biện pháp vào thành phố, ít nhất cũng phải làm lãnh đạo cấp phó sở
Như vậy, vị trí không phải lại bị trống sao
Cho nên, đối với việc tuyển chọn cục trưởng đài truyền hình, Từ Quân Nhiên ngược lại có cách nghĩ mới
Gọi điện thoại vào tỉnh, Từ Quân Nhiên khách sáo chào hỏi Trịnh Nguyên phó trưởng ban tuyên truyền tỉnh ủy
- Trưởng ban Trịnh, chào ngài
Từ Quân Nhiên vừa cười vừa nói
- Ha ha, tôi nói này chủ tịch huyện Từ, cậu cũng đừng đánh vào mặt tôi, nếu lão lãnh đạo biết, còn không đến lột da tôi sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trịnh Nguyên cười nói với Từ Quân Nhiên, ông vốn là chủ nhiệm văn phòng của Trần Tinh Duệ, Trần Tinh Duệ trước khi bị điều đi tuy mang theo Trương Trọng Kiên, nhưng cũng đề bạt Trịnh Nguyên từ cán bộ cấp phòng lên phó sở
Từ Quân Nhiên gật đầu nói:
- Vậy tôi cũng nói ngắn gọn thôi, anh Trịnh ban tuyên truyền các anh gần đây muốn xuống dưới giữ chức rèn luyện tạm thời không
- Hả
Trịnh Nguyên ngây người một lúc, lập tức nở nụ cười:
- Rèn luyện
Thế nào, bên cậu thiếu người
Có thể sống trong cơ quan tỉnh ủy, sao có thể là đầu đất chứ
Từ Quân Nhiên mỉm cười, nói đến chuyện cục truyền hình, cuối cùng cười nói:
- Tôi đang thiếu trưởng cục truyền hình cấp khoa, anh Trịnh xem xét một chút đi
Trịnh Nguyên vừa cười vừa nói:
- Yên tâm đi, không quá ba ngày, đảm bảo giải quyết được
Ba ngày sau, tại đại hội văn phòng bí thư, trưởng ban tuyên truyền huyện ủy chủ động nhắc đến, ban tuyên truyền tỉnh ủy sắp phê duyệt cán bộ tạm giữ chức đến huyện Nhân Xuyên, lên vị trí cục trưởng cục truyền hình, dựa vào chỉ thị của trưởng ban tuyên truyền tỉnh ủy, sẽ tuyển chọn từ đó
Huyện Nhân Xuyên bên này, Từ Quân Nhiên quả quyết đưa ra, Tần Thọ có thể đảm nhiệm cuc trưởng cục thể thao, Mã Vạn Lý, đề bạt làm phó cục trưởng thường vụ, đồng nghĩa là cấp chính khoa
Đề nghị này, đã nhận được sự ủng hộ của đám người Liễu Cường và Vương Mãnh, được thông qua tại hội nghị
Trên quan trường chính là như vậy, phải chuẩn bị quyền tốt, phải chơi người khác tốt trước, quyền mưu chính là trêu người, trêu người không tốt, đồng nghĩa có quyền không biết dùng
Từ Quân Nhiên cảm thấy Đoạn Thế Kiệt không đơn giản, Đoạn Thế Kiệt không đơn giản giống Bối Siêu Quần, ngoài mặt khách sáo tôn trọng lẫn nhau, nhưng bên trong lại có tính toán riêng
Đến nơi như vậy, không có kẻ ngốc, phải tinh ranh hơn so với từng người
Bình thường mà nói, sắp xếp nhân sự đều phải trên đại hội văn phòng bí thư trước, đại khái sau khi quyết định kế hoạch, rồi mới thảo luận tập thể ở hội nghị thường ủy huyện ủy, thông qua biểu quyết, liền trở thành quyết định của huyện ủy, làm văn kiện Đảng, bất cứ ai cũng không thể thay đổi
Từ Quân Nhiên am hiểu quy tắc trong đó, cái gọi là đại hội thường ủy, đơn giản là sân khấu, ai cũng biết, đặt trong tay người đứng đầu cương vị quan trọng, không phải người tài giỏi và đắc lực của bí thư, thì là thân tín của chủ tịch huyện, mà ngay cả từng cán người đứng thứ hai thứ ba của bộ cục, cũng đều có bối cảnh, nếu tuyển chọn người này không có vấn đề quan trọng, trên đại hội thường ủy, các thường ủy cũng sẽ không tùy tiện đưa ra ý kiến
Lúc trước Mã Vạn Lý có thể giữ được đãi ngộ cấp chính khoa, làm phó cục trưởng, đã không tồi, Từ Quân Nhiên cảm thấy hắn coi như có thể dùng được
Nói trở lại, không đưa tay đánh người đang cười, lãnh đạo cấp nào không gặp phải người tặng quà mình
Ai cũng gặp được, tặng hay không là việc của người khác, nhận hay không là việc của anh, nếu anh lấy việc tặng quà ra khoe khoang mình liêm khiết thế nào, nhất định sẽ được tán dương trước mặt, sau lưng cười nhạo, nói anh vì nổi danh không tiếc đạp người khác dưới chân
Những lãnh đạo không muốn đem cấp dưới của mình ra công chúng, càng không muốn làm anh hùng chống hủ bại
Nếu anh thành anh hùng chống hủ bại, có thể được cấp trên biểu dương, cấp dưới sẽ học tập anh, nhưng cho dù là cấp trên hay cấp dưới, trong lòng mọi người đều không kính trọng anh, ngược lại khinh bỉ anh, cảm thấy anh vì nổi tiếng, phá hủy quy tắc ngầm của quan trường, là một phần tử đầu cơ