Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 774: Bí thư Phương Chí




Làm trưởng thư ký tỉnh ủy nhiều năm như vậy, Trần Tuấn Nho vẫn là lần đầu gặp một cán bộ trẻ như Từ Quân Nhiên, trước mặt cấp trên lại không có một chút kính sợ, nếu tên này không phải là người bí thư Phương Chính đích thân điểm danh, Trần Tuấn Nho chắc chắn phải dạy cho Từ Quân Nhiên một bài học
Nhưng Trần Tuấn Nho cũng không biết Từ Quân Nhiên có thể ngây ngốc ở tỉnh ủy Đông Hải lâu dài, trong mắt ông ta, một cán bộ trẻ như vậy, muốn trở thành thư ký của người đứng đầu tỉnh ủy trong cơ quan, còn kém xa lắm, không bao lâu, là có thể thấy được hình dáng ảm đạm rời khỏi văn phòng Tỉnh ủy của Từ Quân Nhiên
Nghĩ tới đây, Trần Tuấn Nho đứng lên, nhấc điện thoại trên bàn làm việc lên, sau khi bấm dãy số nội bộ, dùng ngữ khí rất cung kính nói:
- Bí thư Phương Chính, đồng chí Từ Quân Nhiên đã đến
Đúng, đúng, vậy thì được, tôi lập tức dẫn cậu ấy đến
Từ Quân Nhiên biết rõ, người nói chuyện bên kia với Trần Tuấn Nho, chính là Phương Chính người đứng đầu chấp chưởng Tỉnh ủy Đông Hải hiện nay
Cũng không biết Phương Chính nói gì với Trần Tuấn Nho, sau khi Trần Tuấn Nho đặt điện thoại xuống, nhìn thoáng qua mình, thản nhiên nói:
- Đi thôi, bí thư Phương Chính muốn gặp cậu
Đi sau lưng Trần Tuấn Nho, Từ Quân nhiên từ từ đi trên bậc thang sau lưng ông ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngoài dự đoán là, trên đường đi Trần Tuán Nho không nói thêm cái gì với Từ Quân nhiên, chỉ là yên lặng đi phía trước dẫn đường, Từ Quân Nhiên thấy ông ta không mở miệng, tất nhiên cũng không nói chuyện, hai người cứ trầm mặc như vậy một đường đi về phía trước
Lúc này, thực ra trong lòng Từ Quân Nhiên cũng không rõ ngọn nguồn, dù sao hắn không phải loại đần độn, tất nhiên nhìn ra được, vị trưởng thư ký Trần này dường như không có cảm tình gì với mình, nếu không cũng sẽ không không nói với mình những thứ cơ bản nhất trên quan trường, phải biết rằng theo đạo lý, hắn với tư cách là thư ký thứ nhất mới đến nhậm chức, Trần Tuấn Nho thân là “đại quản gia” tỉnh ủy, ít nhất cũng nên nhắc nhở Từ Quân Nhiên môt vài việc cần chú ý mới đúng
Nhưng hết lần này đến lần khác Trần Tuấn Nho một chữ cũng không nói với Từ Quân Nhiên
Đến trình độ này, Từ Quân nhiên không nhìn ra được trưởng thư ký Trần không hài lòng với mình, hắn thật sự sẽ là tên ngốc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Văn phòng của Phương Chính cũng không cách xa văn phòng của Trần Tuấn Nho, dù sao hai người một người là người đứng đầu Tỉnh ủy, một người là trưởng thư ký Tỉnh ủy, liên hệ rất nhiều, nói một câu rõ ràng hơn, thân là đại quản gia Tỉnh ủy, Trần Tuấn Nho không thể để bản thân có khoảng cách quá xa với Phương Chính
Vì thế, khoảng cách văn phòng của Phương Chính với Trần Tuấn Nho chỉ ngăng cách một tầng lầu mà thôi
Từ Quân nhiên đi phía sau Trần Tuấn Nho, tới tầng lầu văn phòng bí thư của Phương Chính
Văn phòng của Phương Chính lớn hơn của Trần Tuấn Nho rất nhiều, lúc ông ta dẫn Từ Quân Nhiên đi vào, dừng ở cửa đang đóng một cánh cửa, nói với Từ Quân Nhiên:
- Đồng chí Từ Quân Nhiên, đây chính là phòng làm việc của cậu
Giờ Từ Quân Nhiên mới hiểu được, hắn còn tưởng rằng đã đến văn phòng của Phương Chính, hóa ra là đến văn phòng của mình thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gật đầu, Từ Quân Nhiên nói:
- Cám ơn trưởng thư ký Trần, tôi biết rồi
Trần Tuán Nho nói:
- Về sau cậu công tác ở chỗ này, văn phòng của bí thư Phương Chính ở bên cạnh phòng của câu, cậu đi theo tôi
Phòng thư ký thường đều là vị trí gần bí thư nhất, đây cũng là nguyên nhân vì sao thư ký một chức vụ tuy cấp bậc không cao, nhưng lại được mọi người coi là tâm phúc của lãnh đạo, dù sao tất cả mọi người đều biết, cho dù là tâm phúc được lãnh đạo xem trọng như thế nào đi nữa, cũng không thể thời thời khắc khắc canh giữ bên người lãnh đạo, nhưng thư ký vẫn là nghề nghiệp có thể làm được
Không thể không nói, quan trường trung Hoa kỳ lạ chính là ở chỗ này
Cửa văn phòng của Phương Chính khép hờ, Trần Tuấn Nho nhẹ nhàng gõ ba cái, bên trong truyền đến âm thanh rất trung khí
- Là trưởng thư ký Trần sao
Mời vào
Từ Quân Nhiên cau mày, hắn nghe ra, người bên trong dường như có quan hệ không tốt với Trần Tuấn Nho như mình tưởng, nếu không cũng sẽ không xưng hô khách khí như vậy với Trần Tuấn Nho
Phải biết rằng quan hệ giữa trưởng thư ký Tỉnh ủy với người đứng đầu Tỉnh ủy, theo lý thì phải tương đối thân thiết
Nhưng bây giờ xem ra, quan hệ giữa Trần Tuấn Nho với Phương Chính, dường như không phải như vậy
Nghe được tiếng bên trong truyền ra, Trần Tuấn Nho gật đầu, quay người nhìn thoáng qua Từ Quân Nhiên, đẩy cửa dẫn hắn vào
Ánh vào tầm mắt của Từ Quân Nhiên là văn phòng rất lớn, so với gian phòng của Trần Tuấn Nho mà Từ Quân Nhiên nhìn thấy trước đó lớn hơn không phải chỉ gấp đôi
Trong văn phòng còn có mấy cánh cửa, không biết là thông sang đâu
Phương Chính người này là một người đàn ông phương Bắc điển hình, dáng người cao to, nhìn rất cường tráng
Từ Quân Nhiên nhìn ông ta một cái, phát hiện vị đứng đầu Tỉnh ủy này có chút béo, nhưng lại rất rắn chắc, tóc ngắn, rất có cảm giác của đàn ông thành thục
Lúc này Phương Chính đang gọi điện thoại, sau khi nhìn về phía Trần Tuấn Nho cùng Từ Quân nhiên, liền vươn tay phải ra, chỉ về phía sa lon phía trước, ý là mời họ ngồi xuống
Từ Quân Nhiên đi về phía ghế sô pha, nhưng lại không lập tức ngồi xuống, dù sao Trần Tuán Nho là thủ trưởng trực tiếp của hắn, lãnh đạo người ta còn chưa ngồi, hắn là một thư ký cũng không thể ngồi xuống trước
Huống chi, lúc này Từ Quân Nhiên rõ ràng nhìn thấy, Trần Tuấn Nho đi tới phía đặt ấm nước, rõ ràng là định rót nước cho bí thư Phương Chính
Từ Quân Nhiên không phải kẻ ngốc, hắn biết rõ, hôm nay mình không phải là bí thư huyện ủy trong huyện thành, bây giờ hắn đã là thư ký của người đứng đầu Tỉnh ủy, lời nói càn rỡ, trong văn phòng này, hắn là một nửa chủ nhân, hai người còn lại có cấp bậc hành chính khác đều là lãnh đạo của hắn, làm gì có chuyện để lãnh đạo rót nước cho cấp dưới của mình
Cho nên, Từ Quân Nhiên bước nhanh đến bên người Trần Tuấn Nho, nhỏ giọng nói:
- Trưởng thư ký, để tôi
Trần Tuấn Nho rất hài lòng với hành vi thức thời này của Từ Quân nhiên, nhìn thoáng qua Từ Quân Nhiên, gật đầu nói:
- Nước ấm ở bên văn phòng cậu, trà của bí thư cũng ở đó
Từ Quân Nhiên gật đầu, nhận chén trà trong tay Trần Tuấn Nho, đi vào phòng làm việc ở bên cạnh của mình
Cánh cửa kia nhìn như đang khóa, nhưng Từ Quân Nhiên hơi động vào, khóa liền mở, đây là một văn phòng khoảng cỡ 20 mét vuông, ở trong có hai bàn làm việc cỡ vừa, đặt dưới cửa sổ, dựa vào bên cửa, có một ghế sô pha tròn, có vẻ hơi cổ xưa, cũng rất sạch sẽ, không nhiễm một hạt bụi nào, đoán chừng có người cố định đến quét dọn mỗi ngày
Giữa bàn làm việc cùng ghế sô pha, còn có máy ngăn tủ, một góc của phòng làm việc, có một máy đun nước hiện nay ít thấy, nguồn điện đã được cắm, nhưng rõ ràng thời gian không lâu, đèn hiển thị đun nóng vẫn sáng
Từ Quân Nhiên tiến vào đứng ở cửa văn phòng của mình liếc một vòng, đột nhiên nở nụ cười, nơi này chính là phòng làm việc của mình, khởi đầu mới, tất cả đều mới

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.