Thăng Thiên Chi Lộ

Chương 821: Tôi muốn mang cô ấy đi!




Quay trở lại thời điểm 20 phút trước
Từ Quân Nhiên đứng trước mặt Hoàng Tử Hiên lại không nể mặt gã chút nào, bầu không khí xung quanh đã bắt đầu có chút khẩn trương
- Cậu muốn gì đây
Một người đàn ông mặt chữ quốc, đầu tóc chải chuốt sáng loáng mở miệng hỏi Từ Quân Nhiên
Từ Quân Nhiên liếc mắt nhìn y, nhún nhún vai, nhàn nhạt nói:
- Không có gì, tôi chỉ muốn mang cấp dưới của mình rời khỏi đây thôi
Có vấn đề gì à
Người kia ngây người một lúc, đang muốn mở miệng thì Từ Quân Nhiên đã quay đầu nhìn về phía Lý Tư Kỳ, căn bản không để ý tới hắn
Từ Quân Nhiên hỏi nàng:
- Đi hay không
Lúc này đầu Lý Tư Kỳ đã có chút choáng váng rồi
Cô không rõ sao đang yên đang lành Trưởng phòng Từ lại tranh chấp với mấy người này làm gì
- Trưởng phòng Từ, việc này…
Lý Tư Kỳ còn chưa nói hết thì đã thấy Tô Dương đi tới, tay đang kéo tay của một tên đàn ông, hình như lúc hai người trò chuyện rất vui vẻ, cười duyên nói với Lý Tư Kỳ:
- Kỳ Kỳ, tụi mình đi chơi chung nha
Từ Quân Nhiên cau mày
Ban đầu ấn tượng của hắn với cô bé này rất rốt, nhưng nó đã bắt đầu thay đổi sau những gì hôm nay cô ta thể hiện
Xem ra, cô gái này không chỉ có khát vọng mà còn có dã tâm rất lớn muốn gả cho nhà quyền quý
Chẳng qua Từ Quân Nhiên cũng biết ở thời đại này thì loại chuyện này chẳng có gì đáng trách
Mỗi người đều có quyền chọn cách sống cho riêng mình
Bản thân hắn cũng không phải là Thượng Đế, không có quyền định đoạt cuộc đời người khác
Liếc mắt thật sâu nhìn Tô Dương, Từ Quân Nhiên tiếp tục hỏi Lý Tư Kỳ:
- Theo tôi rời đi hay là ở lại, tự cô quyết định đi
Lý Tư Kỳ đang do dự thì gã đàn ông lúc nãy cùng cô trò chuyện đã cầm lấy chén rượu trên bàn, nói:
- Lý tiểu thư, chén rượu này tôi mời cô, uống xong chúng ta lại tiếp tục nói chuyện…
Hắn còn chưa dứt lời, Từ Quân Nhiên đã nhìn chòng chọc vào mặt gã
Từ Quân Nhiên nhớ rõ lúc ở trong nhà cầu mình đã nghe rõ ràng, chính là tên này muốn hạ dược với Lý Tư Kỳ
Nhìn thái độ của gã thì chắc rất yên tâm với chỗ dựa sau lưng
Từ Quân Nhiên tiến về phía trước một bước, chắn ở trước người gã ta, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Chén rượu này cậu có dám uống hay không
Người nọ ngây người một lúc, theo bản năng hỏi ngược lại:
- Anh nói cái gì
Từ Quân Nhiên lạnh lùng nhìn gã, đưa tay tiếp lấy ly rượu, ngửi một chút rồi đặt lên bàn:
- Phụ nữ đẹp thì người nào cũng thích, việc này chẳng có gì đáng nói
Chẳng qua nếu như cậu thật sự có bản lĩnh thì hãy theo đuổi người ta, tốt nhất đừng bao giờ dùng những thủ đoạn thấp hèn thế này
Nếu như hắn nhớ không lầm thì thứ trong rượu là một loại thuốc kích tình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bình thường thì không màu không vị nhưng để vào trong rượu thì sẽ tỏa ra một chút hương lài
Sở dĩ Từ Quân Nhiên biết điều này là do lúc ở Kinh Thành vô tình nghe nhân viên phục vụ trong quán bar Dạ Sắc nói với nhau
Mọi người ở đây đều sửng sốt
Hoàng Tử Hiên cùng mấy người phía sau gã sắc mặt âm trầm, rõ ràng đối với việc Từ Quân Nhiên làm hỏng kế hoạch của bọn chúng rất bất mãn
Khuôn mặt Lý Tư Kỳ đã tái nhợt, cô khó tin nhìn người đàn ông lúc nãy còn đang lịch sự trò chuyện với mình
Ngay cả Tô Dương bây giờ cũng đã có chút run rẩy, cô bỗng nhiên cảm giác được cái vòng tròn này xem ra cũng không đơn giản như mình nghĩ
- Từ Quân Nhiên, anh nói vậy là có ý gì
Hoàng Tử Hiên đang đứng một bên rốt cuộc không nhịn được nữa, lạnh lùng hỏi Từ Quân Nhiên
Đàn em của mình bị thua thiệt, lão đại như gã tất nhiên phải ra mặt giúp bọn chúng đòi lại thể diện
Nếu không hôm nay mang nhiều người như vậy đến đây lại thật sự bị Từ Quân Nhiên đạp cho một cái, sau này còn lăn lộn thế nào được
Từ Quân Nhiên mỉm cười:
- Chẳng có ý gì cả
Chẳng qua mắt tôi không quen nhìn những kẻ đê tiện, hạ lưu, không biết xấu hổ thôi
Sắc mặt Hoàng Tử Hiên thoáng cái xanh mét
Mặc dù Từ Quân Nhiên không chỉ thằng mặt người nào nhưng trong lời nói rõ ràng là nhằm về phía bọn hắn
- Chà, bên này náo nhiệt quá nhỉ
Ngay lúc đó liền vang lên một tiếng trêu tức
Tằng Văn Khâm và Điền Hoài Nhân, hai tên này từ nãy đến giờ không biết chạy đi đâu, bây giờ mới lung la lung lay bước tới
-Anh Điền, anh đến rồi
- Tằng ca…
Dù sao ở đất Đông Hải này so với Từ Quân Nhiên thì danh tiếng của Tằng Văn Khâm và Điền Hoài Nhân lớn hơn nhiều
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy hai người bọn họ đi đến, không ít người vừa cười vừa theo chân bọn họ chào hỏi
Hai tên này như hai tượng Phật đứng sau lưng Từ Quân Nhiên
Tằng Văn Khâm nhìn về phía Hoàng Tử Hiên, nhe răng cười cười:
- Thế nào
Không phải Hoàng đại thiếu gia muốn cùng mấy anh em chúng tôi liều mạng đấy chứ
Tên từ xưa đến giờ chính là như vậy
Đừng nhìn bọn họ đều đã ba mươi tuổi mà lầm, nói về tính tình thì chẳng khác gì trẻ con, nói chuyện có thể làm người ta tức chết
Giờ này khắc này Hoàng Tử Hiên hận không thể đấm một phát vào mặt y, có điều hắn biết rõ bây giờ không phải lúc bình thường
Nếu vừa tới Đông Hải đã gây sự với Tằng Văn Khâm, bản thân gã cũng chẳng được lợi lộc gì
Nghĩ đến đây, Hoàng Tử Hiên cắn răng, nhìn Tằng Văn Khâm trầm giọng:
- Tằng Văn Khâm, rốt cuộc anh có ý gì
Nhất định muốn gây sự với tôi phải không
Tằng Văn Khâm vừa muốn nói chuyện, Từ Quân Nhiên đã mở miệng trước:
- Tôi nói lại lần nữa, tôi không có hứng thú gây sự với cậu
Bây giờ tôi chỉ nói một câu, tôi muốn mang cô gái này đi, không ai phản đối chứ
Hoàng Tử Hiên trầm mặc, ánh mắt nhìn về phía Từ Quân Nhiên, thật lâu không nói gì
Đám người sau lưng gã hung hăng nhìn chằm chặp vào người Từ Quân Nhiên, nhưng cũng không ai dám mở miệng
Đúng lúc đó, Lý Tư Kỳ bỗng nhiên đứng dậy nói với Từ Quân Nhiên:
- Trưởng phòng Từ, tôi đi với anh
Tuy rằng cô không rõ rốt cuộc giữa Từ Quân Nhiên với Hoàng Tử Hiên có ân oán gì, lại đem mình kẹp ở giữa làm công cụ tranh đấu
Nhưng trực giác của phụ nữ nói với cô, cô nên lựa chọn tin tưởng Từ Quân Nhiên
Cứ như vậy, Từ Quân Nhiên kéo Lý Tư Kỳ cất bước rời đi
Sau đó, giữa ánh mắt âm trầm của Hoàng Tử Hiên, đám người Tằng Văn Khâm cười ha ha rời khỏi quán karaoke
Lý Vân nhìn theo bóng lưng Từ Quân Nhiên, qua một lát cũng đứng lên yên lặng rời khỏi
Nhiệt độ trong phòng hát không cao, lúc bước ra ngoài Từ Quân Nhiên mới cảm thấy không khí xung quanh hơi nóng
Gió thổi qua hắn mới biết áo quần mình đã thấm ướt mồ hôi
Vừa rồi trong đó hắn cùng với Hoàng Tử Hiên tranh phong, nhìn qua thì có vẻ áp đảo nhưng chẳng qua hắn dùng chiến thuật khinh thường đối phương mà thôi
Chỉ có điều đối với chiến thuật này hắn rất xem trọng
Không nói việc đối phương người đông thế mạnh, quan trọng hơn là so với bản thân mình thì thân phận của những người đó càng khiến cho người ta dễ tin tưởng
Hắn không phủ nhận việc hôm nay mình làm trong lúc vô ý đã đắc tội với không ít người, nhưng hắn không thể khoanh tay đứng nhìn đối phương không kiêng dè gì dùng thủ đoạn thấp hèn như vậy để lập uy được
Tằng Văn Khâm và Điền Hoài Nhân một mực yên lặng theo bên người Từ Quân Nhiên, trên mặt bình tĩnh, không ai mở miệng
Bọn hắ họhấy dáng vẻ này mới xứng với hình tượng thâm trầm trước một đám người trợn mắt há mồm rời khỏi phòng hát
- Mẹ nó, quá hưng phấn rồi
Điền Hoài Nhân rốt cục nhịn không được mở miệng nói
Phải biết rằng lúc đó có hơn mười tên hoàn khố vây quanh Hoàng Tử Hiên
Chỉ cần một ánh mắt của gã thì bọn họ sẵn sàng lao lên động thủ với đám Tằng Văn Khâm
Mà phía Tằng Văn Khâm bên này, tính cả ba người họ thì cũng chỉ khoảng bảy, tám người
Đây cũng không phải nói lực kêu gọi của Tằng Văn Khâm không đủ mà là buổi tụ hội này không phải tổ chức trên địa bàn của hắn, chắc chắn phải chịu mất ưu thế
Về phần Điền Hoài Nhân, theo cách nhìn của hắn, những việc hôm nay bản thân trải qua thực sự quá kích thích
Mặc dù là con trai của thường ủy Tỉnh ủy nhưng hắn chưa bao giờ kiêu ngạo như hôm nay
Nếu phải dùng một từ để hình dung thì con mẹ nó phải kêu là khí phách mười phần
Cái từ khí phách này nói ra thực tế có chút không thích hợp, nếu là ở địa phương khác thì có lẽ Điền Hoài Nhân chẳng thèm để ý
Nhưng sau hôm nay, hắn thực sự thấy được ma lực và sức nặng của nó
Không nhất định cứ phải lấy BWM đạp hết ga chạy trên đường mới gọi là hung hãn
Cũng không nhất thiết cứ phải cầm thương cầm gậy đứng trước một đống kẻ địch nằm ngổn ngang mới được coi là dũng mãnh
Cái kiểu có người giúp mình đem áo khoác phủ lên vai, trên mặt có chút mồ hôi, phá vỡ luật lệ đứng trên đường lớn giẫm dưới chân những kẻ tự cho mình là hơn người
Đứng phía trên quảng trường phảng phất có cảm giác không chỗ nào đi không được, quả thực có chút tự đắc
Cuộc đời mỗi con người luôn có lúc muốn hướng tới một loại cảm giác gọi là “Phiêu bạt”
Rất nhiều người đều trải qua thời tuổi trẻ điên cuồng hay hô hào: “Tôi muốn đứng dậy, xách ba lô lên và đi”
Nhưng có thể thực hiện được thì không có mấy người
Có mấy ai đủ dũng khí bất kể ngày đêm mang theo mình một chiếc ba lô đi về nơi xa, chạy trốn tất cả trói buộc của cuộc sống để chấp nhận một cuộc đời nay đây mai đó
Thân phận của Điền Hoài Nhân đã định sẵn hắn có rất ít khả năng gặp những chuyện như thế này
Hắn thậm chí cảm thấy từ trước đến nay bản thân mình chỉ sống theo quán tính
Mỗi một lần tụ hội, bản thân cũng chỉ là nhân vật tầm thường
Gặp người hợp ý thì trò chuyện mấy câu còn không nói ít vài lời, sau đó mỗi người một hướng
Đây chính là cuộc sống của hắn
Nhưng giờ phút này, hắn bỏ mặc xoay người bước đi trước ánh mắt âm trầm của Hoàng Tử Hiên, một đại thiếu gia đến từ thủ đô, hơn nữa còn là thư ký của tỉnh trưởng (chủ tịch tỉnh) mới nhậm chức
Điều này làm cho Điền Hoài Nhân bỗng nhiên có một chút cảm giác hành hiệp trượng nghĩa
Không một chút ràng buộc, tràn trề niềm vui
Giống như hiệp khách sau mỗi trận giết chóc đều có thể an toàn thoát đi, trở về nhà thì trước mặt đã xuất hiện một bầu rượu nóng, ngửi thấy hương vị của một con dê nướng
Giây phút đó dù rất nhiều người cô độc vẫn không thể nào hiểu hết được
- Tôi nói này, không lẽ chúng ta cứ rời đi như vậy sao
Điền Hoài Nhân nói một câu không thấy có người trả lời, nhịn không được lại mở miệng hỏi hai người Nhiên, Khâm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ Quân Nhiên dừng bước, quay đầu nhìn về phía hắn:
- Ha ha, anh Điền, anh còn muốn như thế nào nữa
Điền Hoài Nhân ngây người một lát, lập tức lắc đầu cười khổ
Đúng vậy, gã còn có thể làm gì đây
Thân phận của mình so với từng người trong đám đó chưa chắc thua kém
Nhưng nếu bọn chúng tập hợp thành nhóm thì đây là một cổ lực lượng mà không kẻ nào dám khinh thường
Vì vậy, mặc dù biết rõ bọn khốn kiếp kia định làm gì nhưng việc họ có thể làm cũng chỉ là mang một cô gái bên cạnh Từ Quân Nhiên sắp rơi vào miệng cọp đi mà thôi
Có một số việc, rõ ràng biết đó là sai trái nhưng lại bất lực
Không phải vì bản thân mình nhu nhược mà là mọi chuyện vượt quá khả năng mình có thể đảm đương
Đá cục đá trước mặt, Từ Quân Nhiên thản nhiên nói:
- Hôm nay còn nhiều thời gian, hiện tại mọi việc chỉ mới bắt đầu thôi
Nói xong câu đó, hắn nhìn về ánh tịch đang buông xuống dương cách đó không xa, trong mắt lộ ra sát khí ác liệt
Nếu như Hoàng Tử Hiên đã tới, tỉnh Đông Hải này chỉ sợ về sau càng ngày càng thú vị rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.