Đỗ Vĩ nói về chuyện của mình với Tiết Võ
Thật sự với gã, giờ đây việc này là chuyện đắng
Chính mình nói trong nhà có mối quan hệ, nhưng so với người ta thì còn kém xa lắm
Nếu mình không có các học sinh giúp đỡ và không lấy chữ tín trong buôn bán thì đoán chừng đã sớm bị Tiết Võ nuốt rồi
Mấy ngày trước, có hợp đồng xuất khẩu trang phục
Người ta nói chuyện với Tiết Võ
Kết quả, Tiết Võ nóng vội đưa ra giá cao
Đối phương rơi vào đường cùng nên tìm đến Đỗ Vĩ
Đỗ Vĩ không suy nghĩ cẩn thận vội đón lấy mối hàng này
Sau đó, hắn mới biết chuyện này sẽ đắc tội với Tiết Võ
Chẳng qua lúc đó, Đỗ Vĩ nghĩ Tiết gia không cần hợp đồng làm ăn này , nên nhận lấy mà không hề cân nhắc kỹ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ai có thể nghĩ, vì việc đó mà tới hôm nay lại gặp Tiết Văn ở chỗ này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Gần đây, gã cũng cảm giác thấy khác thường trong làm ăn
Công ty của hắn gặp phải những khó khăn nên phải kiểm điểm, rút kinh nghiệm
Nếu như không được các bạn học cũ ở các ban, ngành hỗ trợ thì Đỗ Vĩ đã không ngừng kêu khổ
Nghe Đỗ Vĩ nói xong, Từ Quân Nhiên hiểu ra
Ở Hoa Hạ, kinh tế chuyển mình nên thường xuyên xuất hiện những sự việc
Có những người dựa vào các Công ty, Xý nghiệp căm thù dân doanh có vốn liếng ít
Người như Đỗ Vĩ cũng có rất nhiều
Rõ ràng là người ta không có ý làm, nên hắn đã làm
Kết quả là hết lần này tới lần khác đắc tội với người
Đối phương đã lợi dụng hết thảy các mối quan hệ để trừng trị hắn
Kết quả sau cùng, chỉ có Đỗ Vĩ là bị phá sản trong sự chán nản
- Anh em họ Tiết
Từ Quân Nhiên hừ lạnh một tiếng
Hắn không nghĩ tới, chỉ mới mấy năm mà Thủ đô lại ra một đôi hảo hạng như thế này
-Ta hỏi, mấy người ôn chuyện đã xong chưa
Tiết Văn không phải sốt ruột
Mắt hắn thấy Đỗ Vĩ cùng Từ Quân Nhiên châu đầu, ghé tai nói chuyện và không gọi người động thủ
Hắn cảm thấy, hôm nay, đối phương đã xuống thang
Và, cho dù Đỗ Vĩ có bản lĩnh lớn bằng trời cũng không có biện pháp xoay chuyển tình thế
Từ Quân Nhiên lạnh lùng nhìn sang hỏi:
- Cậu làm chuyện này, cha mẹ cậu có biết không
-Hả
Bị Từ Quân Nhiên hỏi, hắn ngây người ra một lúc
Thằng này bắt đầu hơi nhiều lời
Rốt cuộc là nó có ý gì đây
Nhìn qua Từ Quân Nhiên, Tiết Văn cười gượng:
-Mày là ai
Muốn chết sao
Trong nhà, gã là đứa phản nghịch nhất
Gã ghét nhất người bên ngoài dùng cha mẹ để giáo dục hắn
Hôm nay, Tiết văn không biết Đỗ Vĩ cũng ở chỗ này
Hắn vừa mới đi toilet thì có người nhìn thấy Đỗ Vĩ xuất hiện
Lúc này Tiết Văn mới nhớ tới mấy ngày trước đó nghe ông anh nói chuyện họ Đỗ đoạt của anh một hợp đồng buôn bán
Do dó, hắn tạm thời gọi một nhóm người muốn dạy Đỗ Vĩ một bài học tại đây
Gã không giống với người anh Tiết Võ
Tiết Võ thuộc lớp người ngang ngược có dã tâm
Việc buôn bán đều ưa thích ngầm mưu quỷ kế
Nếu đối phó với Đỗ Vĩ, thì anh gã cũng theo đường dây khác mà động thủ chứ không đích thân ra tay
Tiết Văn thì lại khác
Gã ăn chơi theo kiểu thiếu gia
Khi biết tin Đỗ Vĩ, phản ứng đầu tiên của gã là hôm nay có thể đánh nó một trận
Đánh Đỗ Vĩ có để lại hậu quả gì không thì gã không hề cân nhắc tới
Đúng là họ Đỗ là người làm ăn, có thể bắt mình lại sao
Có chăng hắn chỉ bị mẹ mắng vài câu mà thôi
Nhân viên ngành thương nghiệp quốc doanh, cho tới bây giờ cũng đều là thương lượng trước
Chỉ là một thương nhân thôi, đánh thì đánh
Lúc này thấy Từ Quân Nhiên như chim đầu đàn, Tiết Văn nổi nóng
Y cảm thấy không hiểu ra sao cả
Tên này cố ý gây phiền toái cho mình đấy
Nếu không năm lần, bảy lượt ra gây chuyện, không phải quấy rồi thì là cái gì
-Mày là ai mà dám nói như vậy với anh Văn của bọn tao
Tiết Văn còn chưa mở miệng thì cạnh hắn có tên chó săn đứng ra mắng Từ Quân Nhiên
Từ Quân Nhiêu chau mày lại
Đám người kia hung hăng thật không hợp thói thường
Mở miệng, ngậm miệng là cha mẹ lão tử
Chúng không biết nơi đây là địa phương nào nữa
-Quân Nhiên, đối phương có nhiều người
Chúng ta phải đi thôi
Lúc này, Đỗ Vĩ đến bên Từ Quân Nhiên nói nhỏ:
-Thằng Tiết Văn này ra ngoài rất hung hăng, nói chuyện với hắn một chút, giới hạn thấp nhất đều không có
Không thể kháng lại ngang ngạnh của nó đâu
Mọi người đã có mười mấy năm quan hệ
Đỗ Vĩ cũng không nói với mấy bạn cứ đi trước, tôi ở lại đỡ đòn mà nói ra như thế
Từ Quân Nhiên cười gượng, lắc đầu:
-Không được
Tránh hôm nay, nhưng không tránh được mười năm
Hôm nay, cậu có chúng tôi che trở có thể chạy thoát
Còn ngày mai thì sao
Ngày mốt thì sao
Cậu lại không thể ném công ty đi
Đám người này nhất định không ngừng tìm cậu làm phiền đấy
Nói xong, Từ Quân Nhiên quay đầu nhìn về phía Tiết Văn:
-Tiết Văn, cậu có dám để cho tôi gọi điện thoại hay không
Tiết Văn ngây người một lúc
Hắn không nghĩ tới tên này bị nhiều người vây quanh như thế mà còn nghĩ tới gọi điện thoại tìm viện binh
Có khả năng tên này chính là chủ nhân rồi
Dựa vào tính cách của Tiết Văn, hôm nay nhất định là hắn muốn sửa cho Đỗ Vĩ một bài học
Quanh hắn đang có nhiều đàn em đứng xem
Hơn nữa, Từ Quân Nhiên thể hiện như thế, cho hắn thấy có cảm giác rất kỳ lạ: như mình không hề sợ hãi
Trong nội tâm hắn xuất hiện một câu hỏi nghi ngờ
Tiết Văn không phải là đồ ngốc
Ở thủ đô có Ngọa hổ, tàng long
Tiết gia dựa vào cấp phó bộ của ông ngoại
Nếu ở nơi khác thì đây là cây đại thụ che trời
Nhưng, đây là thủ đô, đừng nói đại thụ che trời mà tiểu thụ còn chưa tính tới
Nơi Thủ đô rộng lớn này, còn có cao nhân nào vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mặc dù Tiết Văn có thể bình yên vô sự thoải mái qua một thời gian bởi hắn có phương pháp trong từng hoàn cảnh
Mặt khác cũng bởi hắn thông minh chưa bao giờ trêu chọc vào nhân vật lợi hại
Hắn có thể tùy tiện đánh một tên tiểu thương, nhưng bên trong là thể chế cán bộ
Tiết Văn phảinghĩ kỹ dù sao đánh quan không như đánh người bình thường
- Mày là ai
Tiết văn nghĩ và hỏi Từ Quân Nhiên một câu
hắn cũng không muốn chọc dây vào ai đó
Từ Quân Nhiên vừa định nói chuyện thì sau lưng có tiếng kêu vang lên:
-Anh
-Hả
Từ Quân Nhiên ngạc nhiên xoay người lại nhìn thấy nhiều người đang thẳng hướng mình đi tới
Đi đầu là hai khuôn mặt quen thuộc
-Vũ Hàng, Vũ Hiên
Từ Quân Nhiên kinh ngạc nhìn hai người
Đúng là Tôn gia đời thứ ba: Tôn Vũ Hàng và Tôn Vũ Hiên
-Anh, sao anh lại ở chỗ này
Anh về Bắc Kinh khi nào
Tôn Vũ Hàng đã nhanh chân đi tới trước mặt Từ Quân Nhiên và hỏi
So với Tôn Vũ Hàng, ngược lại Tôn Vũ Hiên rất bình tĩnh
Hắn đi tới trước mặt từ Quân Nhiên nói:
-Anh gầy thế
Lần trước Từ Quân Nhiên về Bắc Kinh thì hai người họ không ở đó
Bây giờ, Tôn Vũ Hàng cũng hơn hai mươi tuổi đang công tác ở cơ sở
Nghe nói, Vũ Hàng đã là Phó Chủ tịch huyện
Còn Tôn Vũ Hiên ở trong quân đội làm đến cấp trưởng
Họ đã thành hy vọng của Tôn gia trong quân đội
Hai người kia cùng Từ Quân Nhiên khi trở lại Tôn gia đã có quan hệ không tệ
Nhiều năm như vậy, ở Tôn gia, Từ Quân Nhiên cùng các trưởng bối đời thứ hai cải thiện không ít về quan hệ
Đời thứ ba quan hệ với hắn cũng khá
Tôn Vũ Hiên và Tôn Vũ Hàng nằm trong số đó
Từ Quân Nhiên rất gần gũi với hai người này
-Tôi vừa về mấy ngày nay
Vốn định đến mai về thăm ông ngoại đấy
Từ Quân Nhiên cười, vươn tay vỗ lên bả vai Tôn Vũ Hàng
Tôn Vũ Hàng gật đầu;
- Em nói đúng mà
Nghe nói anh dậy cho Hoàng tử Hiên một trận
Tên kia từ Đông Hải phải trở về Bắc Kinh
Từ Quân Nhiên liếc mắt
ân ân oán oán Chính mình cùng Hoàng tử Hiên
Như thế nào mà như toàn bộ Bắc Kinh cùng biết
Khoát khoát tay, Từ Quân Nhiên nói thẳng:
-Chuyện này, thực ra bên trong rất phức tạp
Cậu đừng nói nhảm nữa
Sở dĩ chuyện này gây lớn như vậy, vì Hoàng tử hiên hơi quá đáng
Chuyện của nữ nhân mà bí mật vu cáo mình, mặt khác nguyên nhân trọng yếu – cũng là do Phương Chính ở bên trong trợ giúp mình
Dù sao, thư ký của Chủ tịch mưu hại thư ký của Bí thư, chuyện này mà truyền đi sẽ rất rắc rối
Nên Tưởng Phương Trọng chưa mãn nguyện cũng phải nắm bắt lỗ mũi của Hoàng tử hiên chuyển đi nơi khác
Sau chuyện này, nội bộ tỉnh Đông Hải đấu tranh nên Từ Quân Nhiên không thể nói ra trước mặt nhiều người được