- Lâm tiên sinh, ngài đã từng suy nghĩ về phương hướng phát triển trong tương lai của Tập đoàn Viễn Đại ở Hoa Hạ này không
Câu nói này của Từ Quân Nhiên khiến sắc mặt của Lâm Hạo Đông trở nên kỳ quái
Ông ta nhìn Từ Quân Nhiên đầy kinh ngạc, nửa ngày trời mới mở miệng nói:
- Chủ nhiệm Từ, cậu nói vậy là có ý gì
Rõ ràng, Lâm Hạo Đông cho rằng câu nói vừa rồi của Từ Quân Nhiên là vì muốn thu hút sự chú ý của ông ta
Dù sao thì tuy nói rằng ấn tượng của Lâm Hạo Đông về Từ Quân Nhiên khá tốt, nhưng vẫn chưa đến mức có thể trao đổi về phương hướng phát triển tương lai của Tập đoàn Viễn Đại
Từ Quân Nhiên nhún vai, nhàn nhạt mở miệng nói:
- Lâm tiên sinh, tôi biết ngài không có hứng thú với hạng mục đầu tư vào tỉnh Đông Hải, chỉ có điều, không biết ngài đã từng nghĩ đến việc, cùng với sự phát triển hàng ngày của nền kinh tế Hoa Hạ, lẽ nào hạng mục đầu tư của Tập đoàn Viễn Đại chỉ tập trung vào những ngành nhiều lao động hay sao
Lâm Hạo Đông ngây ngươi một lúc rồi nhìn Từ Quân Nhiên nói:
- Chủ nhiệm Từ có ý gì xin cứ nói thẳng
Ông ta không phải kẻ ngốc, ông ta là người có thể một tay xây dựng nên một đế quốc rộng lớn như vậy, chút suy nghĩ này của Từ Quân Nhiên, ông ta dễ dàng nhận ra
Dĩ nhiên, ông ta cũng hiểu rằng ý trong lời nói của Từ Quân Nhiên chính là muốn kêu gọi hắn đầu tư vào tỉnh Đông Hải
Chỉ có điều, thật ra Lâm Hạo Đông cũng không hứng thú lắm với nội dung Từ Quân Nhiên định nói, nhưng hắn nhắc đến phương hướng phát triển của Tập đoàn Viễn Đại mới khiến Lâm Hạo Đông hứng thú
Chuyện của mình thì mình tự biết, Lâm Hạo Đông biết rõ, cùng với việc quy mô tập đoàn được mở rộng, Tập đoàn Viễn Đại sẽ giống như những gì Từ Quân Nhiên nói
Đối mặt với vấn đề phương hướng phát triển, làm thế nào để tìm được chỗ đứng cho mình trong nền kinh tế đang ngày một phát triển của Hoa Hạ, điều này rất quan trọng, nếu không sớm muộn gì Tập đoàn Viễn Đại cũng sẽ trở thành một đoá hoa xưa mà thôi
Mà những ngành tập trung nhiều lao động đang là những ngành phát triển trọng điểm của Tập đoàn Viễn Đại, nhưng Lâm Hạo Đông hiểu rằng, đây không thể là kế hoạch dài hạn, nhưng những người trong tập đoàn có thể nhận ra điều này không nhiều
Từ Quân Nhiên có thể nhận ra điều này đã chứng tỏ được trình độ của hắn
Vì thế, sau khi Từ Quân Nhiên nói ra khỏi miệng điều này, Lâm Hạo Đông đã biết, chắc ông ta phải tới Đông Hải một lần rồi
Quả nhiên, sau khi nghe Lâm Hạo Đông hỏi, Từ Quân Nhiên cười nói:
- Lâm tiên sinh, không biết ngài có suy nghĩ như thế nào về ngành sản xuất Internet
- Internet
Nhất thời, Lâm Hạo Đông ngây người, kinh ngạc nhìn Từ Quân Nhiên
Từ Qunn Nhiên cười ha hả:
- Tuy đó là một ngành mới, nhưng tôi cảm thấy tương lai sẽ rất phát triển
Lâm tiên sinh nghĩ sao
Lâm Hạo Đông trầm mặc
Đến mức độ như ông ta hiện nay, nhiều việc chỉ cần một cơ hội, những thứ còn lại không cần nói quá rõ ràng
Ông ta có thể tự mình tìm ra phương hướng
Lời này của Từ Quân Nhiên khiến ông ta nghĩ đến một vài việc
Từ Quân Nhiên không nói thêm gì mà đứng dậy xin phép ra về
Hắn tin rằng, mình đã cho Lâm Hạo Đông phương hướng, chắc chắn ông ta sẽ có phản hồi
- Chủ nhiệm, sao rồi
Lúc Từ Quân Nhiên đi ra khỏi khách sạn, Chu Bác Học vội vàng nhìn hắn
Dù sao thì đây cũng là hành động lớn đầu tiên mà Từ Quân Nhiên làm sau khi tới Thủ đô làm việc
Nếu có thể thành công, chắc chắn sẽ tạo được tiếng tốt cho Từ Quân Nhiên
Quan trọng nhất là, Chu Bác Học đã đặt mọi tiền đồ của mình vào trên người Từ Quân Nhiên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu có thể có được thành công, với anh ta có ý nghĩa rất lớn
Từ Quân Nhiên mỉm cười
Dĩ nhiên, hắn hiểu được suy nghĩ của Chu Bác Học, một người lãnh đạo nếu không thể khiến cho cấp dưới có được hy vọng, có quỷ mới muốn đi theo người đó
- Cũng không tệ lắm, về chuẩn bị lại một chút
Mấy ngày tới, chắc Lâm Hạo Đông sẽ tới Đông Hải chúng ta khảo sát
Từ Quân Nhiên cười với Chu Bác Học rồi nói
Chu Bác Học cười vui vẻ
Nếu chủ nhiệm Từ đã nói vậy, xem như đã nắm chắc mọi việc rồi
Xem ra lần này anh ta đặt cửa không sai, chủ nhiệm Từ quả thật là người có bản lĩnh
Sáng ngày thứ hai, văn phòng thường trú tỉnh Đông Hải tại Bắc Kinh nhận được một thông báo của Tập đoàn Viễn Đại, Lâm Hạo Đông sắp tới tỉnh Đông Hải khảo sát, mong nhận được sự hỗ trợ của tỉnh Đông Hải
Lúc nhận được tin tức này, tất cả mọi người trong văn phòng đều ngây người, trừ những người đã biết trước việc đó là Chu Bác Học và Từ Quân Nhiên
Không ai ngờ rằng, Từ Quân Nhiên lại có thể làm được việc kéo Lâm Hạo Đông tới tỉnh Đông Hải, chuyện này quả thật là một chuyện khó tin
Lúc đó, Từ Quân Nhiên mới gọi điện cho bên phía tỉnh uỷ
Sau khi nhận được tin tức này, Phương Chính rất vui, chỉ thị cho Từ Quân Nhiên phải tự mình cùng Lâm Hạo Đông tới Đông Hải
Từ Quân Nhiên không dám thất lễ
Dù sao còn một tuần nữa trường Đảng mới khai giảng, hắn cũng có thể hộ tống Lâm Hạo Đông trở về
Tuy nhiên, lúc Từ Quân Nhiên định rời Thủ đô về, một tin tức được truyền tới khiến hắn không thể hộ tống Lâm Hạo Đông trở về, đó chính là bệnh tình của Tôn lão
Lúc chạy tới bệnh viện thủ đô, Từ Quân Nhiên thấy xung quanh bệnh viện đều là những cảnh vệ mang đạn thật, tất cả đều trông có vẻ rất nghiêm trọng
- Anh, anh đến rồi
Thấy Từ Quân Nhiên xuống xe, Tôn Vũ Hàng nhanh chóng chạy tới nói nhỏ với hắn
Từ Quân Nhiên nghiêm mặt:
- Đã xảy ra chuyện gì vậy
không phải Mấy hôm trước ông ngoại vẫn còn rất khoẻ sao
Mấy cậu đâu rồi
Xảy ra chuyện lớn như vậy, chắc chắn thế hệ thứ hai nhà họ Tôn đều sẽ tề tụ ở đây, lão gia tử chính là trụ cột chân chính của cả gia tộc
Tôn Vũ Hàng nhỏ giọng nói:
- Đi đường không cẩn thận bị ngã
Các chú đang trên đường trở về đây
Từ Quân Nhiên gật đầu:
- Trong nhà hiện giờ ai đang làm chủ
Lúc này, mấy người Tôn Chấn An và Tôn Chấn Bang không ở đây, trong nhà chắc chắn phải có người quyết định
Nếu không vì chuyện lão gia tử đổ bệnh mà cả nhà náo loạn, chỉ sợ sẽ bị người ta cười chê
Tôn Vũ Hàng cười khổ:
- Mấy thím đều đang náo loạn
Các chú thì không ở Thủ đô, tạm thời em xem như người làm chủ
Từ Quân Nhiên ngây người, không ngờ lại xảy ra những chuyện như vậy
Hắn vỗ vai Tôn Vũ Hàng rồi không nói gì
Từ Quân Nhiên đi vào bệnh viện thì thấy một nhóm người đang vây quanh trước cửa bệnh viện
Không ít người âm thầm chảy nước mắt, có người thì tỏ ra vô cùng lo lắng
Rõ ràng mọi người đều hiểu rõ, nếu cây đại thụ che trời như Tôn lão sụp đổ, Tôn gia sẽ đến ngày suy tàn
Từ Quân Nhiên cau mày nói với Tôn Vũ Hàng:
- Những người này bị làm sao vậy
Hắn thấy rõ ràng, trong số những người này có người không phải con cháu huyết mạch của nhà họ Tôn, không ít người chẳng qua chỉ là bà con họ hàng xa mà thôi
Nếu hắn nhớ không lầm, người đang chỉ tay với y tá ở đó chẳng qua chỉ là bà con một cán bộ của nhà họ Tôn ở Thủ đô mà thôi
Khung cảnh náo loạn này nào có giống như đang ở trong bệnh viện mà giống như ở ngoài chợ hơn
Tôn Vũ Hàng cười khổ:
- Hết cách rồi, đều là người thân cả, vừa nghe nói lão gia tử bị bệnh nặng, mọi người đều tới thăm
Từ Quân Nhiên cười lạnh:
- Thăm
Anh thấy bọn họ tới thăm dò tin tức thì đúng hơn
Hắn là người hiểu rõ về vấn đề này
Biểu hiện của những người này không phải là vì quan tâm tới lão gia tử, phần lớn những người trong số họ đều tới để thăm dò tin tức, xem xem rốt cục lão gia tử có thể vượt qua cửa ải này hay không
Dĩ nhiên bọn họ cũng tỏ ra quan tâm tới Tôn lão gia tử, nếu không vượt qua được cửa ải này, đạo lý tan đàn xẻ nghé Từ Quân Nhiên không phải không hiểu
Phải biết rằng,trong số những người này, hắn biết rõ, nhiều người đều không vừa mắt với gia tộc
Sở dĩ hắn biết những thứ này là vì, Từ Quân Nhiên đã bí mật gặp Tào Tuấn Minh
Tào Tuấn Minh nói rằng, trong trận phong ba năm kia, không ít họ hàng thân thích của nhà họ Tôn đều né tránh, bí mật kết giao với các gia tộc khác
Nguyên nhân rất đơn giản, những người này tự nhận không phải là con cháu đích tôn của nhà họ Tôn, tự nhận không quan tâm đến việc thay đổi địa vị
Nghe thấy lời Từ Quân Nhiên nói, Tôn Vũ Hàng bất đắc dĩ cười khổ:
- Anh, chuyện này cũng không còn cách nào khác, theo cấp bậc thì họ đều là trưởng bối, em cũng không tiện nói gì thêm
Từ Quân Nhiên gật đầu:
- Được rồi, em đưa anh đi tới chỗ bác sỹ chữa trị chính đi
Tôn Vũ Hàng hiểu rõ, cho dù là Tôn lão gia tử hay đám người Tôn Chấn Bang, họ đều cho rằng Từ Quân Nhiên là người cầm đầu vãn bối đời thứ ba nhà họ Tôn
Tuy Từ Quân Nhiên không phải họ Tôn, nhưng hiện nay, đời thứ ba nhà họ Tôn đều nhận định rằng, người anh họ này mới đích thực là người được các trưởng bối coi trọng
Nếu không phải người ta không muốn làm gia chủ nhà họ Tôn, chỉ sợ vị trí đứng đầu đời thứ ba nhà họ Tôn đã sớm được ấn định.Vì thế, Tôn Vũ Hàng luôn thuận theo lời nói của Từ Quân Nhiên
Từ Quân Nhiên đi theo Tôn Vũ Hàng đi vào phong của bác sỹ chữa trị chính
Bệnh viện quân khu là nơi chữa trị cho những cán bộ kỳ cựu, là nơi có lịch sử lâu đời, trang thiết bị hiện đại, kỹ thuật tiên tiến, bệnh viện tổng hợp cho việc chăm sóc sức khoẻ, chữa bệnh, nghiên cứu khoa học, dạy học, khôi phục chức năng
Trong ký ức của Từ Quân Nhiên, bác sỹ có thể làm việc ở đây dĩ nhiên cũng đều là những nhân tài có trình độ cao, vì thế hắn cũng rất khách khí với vị bác sỹ này
- Xin chào Chủ nhiệm Tần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ Quân Nhiên khách sáo chào hỏi trước sự dẫn dắt của Tôn Vũ Hàng
Chủ nhiệm Tần khá bất ngờ
Thấy người tới là người được Tôn Vũ Hàng đưa vào, ông ta còn tưởng là một lãnh đạo nào đó trong đời thứ hai của nhà họ Tôn tới
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không ngờ người vào lại là một người thanh niên khoảng 30 tuổi, nhìn có vẻ nhã nhặn như học giả
- Xin chào, xin hỏi cậu là
Chủ nhiệm Tần tò mò nhìn Từ Quân Nhiên
Từ Quân Nhiên mỉm cười:
- Tôi họ Từ, công tác ở tỉnh Đông Hải, là cháu ngoại của Tôn lão
- A, Từ Quân Nhiên đúng không nhỉ
Chủ nhiệm Từ đột nhiên nắm tay Từ Quân Nhiên lắc lắc:
- Nghe danh đã lâu, nghe danh đã lâu
Từ Quân Nhiên ngây người:
- Chủ nhiệm Tần biết tôi sao
Chủ nhiệm Tần cười nói:
- Tôi không biết cậu nhưng vợ tôi lại biết cậu
Ông ta vừa nói như vậy đã khiến Từ Quân Nhiên và Tôn Vũ Hàng ngây người
Một người đàn ông nắm tay mình lắc nhiệt tình như vậy rồi còn nói vợ tôi biết cậu
Đừng nói là Từ Quân Nhiên, ngay cả Tôn Vũ Hàng cũng thấy vị chủ nhiệm Tần này khá khó hiểu