Không bước được một chân vào cửa, cũng không có thành tựu gì vô địch cho nên dù có lưu lại vô biên vạn năm thì vẫn muốn được trùng kích lần nữa
Chỉ là năm đó Thiên Đế đánh ra quyền ấn thì sao lại có thể dễ hóa giải như vậy được chứ
Không có chết đi cũng chưa từng hóa đạo, cũng đã xem như tạo hóa của hắn ta rồi
"Tôi nói sao lại giống như xoa đầu mèo, lại giống như đang đánh đầu chó, giống như là cha đánh con trai, thì ra là Vô Thượng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cửu Đạo Nhất thở dài
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng vô luận nghe thế nào đều có chút không đúng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ khi nào chuẩn Vô Thượng cũng bị người khinh thường
Lại còn khinh bỉ tới mức đó nữa
Phải biết rằng nếu Vô Thượng chân chính không xuất kích thì chuẩn Vô Thượng cũng đủ để có thể đẩy ngang vạn giới, vô địch trên trời dưới đất
Cẩu Hoàng rất cao hứng, lại rất thương cảm nói: "Xem ra năm đó chúng ta chỉ thiếu một bước đã có thể triệt để san bằng nơi này, mặc dù có Cổ Địa Phủ, có quái vật dưới Tứ Cực phù thổ tới viện trợ, kỳ thật cũng đã đánh tàn bọn họ, Hồn Hà thật sự phế đi, năm đó cơ hồ xem như san bằng, Vô Thượng chân chính quả thực cũng không có, chết tiệt, vậy mà chỉ còn lại có một chuẩn Vô Thượng.”
Nó rơi lệ, năm đó quá gian nan, vô số anh kiệt ngã xuống, vô số đệ tử Thiên Đình hồn lạc ngoại vực, thân chết ở quê nhà và rời xa dương gian, chết cũng không có người giúp thu cốt
Mà bọn họ cư nhiên xuyên thủng nơi này, kỳ thật có thể xem như là thành công sao
Nếu không, Vô Thượng chân chính sao lại không đi ra
Dù sao bây giờ cũng đã như thế này, Khổng Tước tộc chuẩn Vô Thượng - Cửu Sắc Hồn Chủ cũng không ổn, hơn phân nửa cũng đã chết đi
Lúc này, Sở Phong sắp tiến vào Ách Thổ
Đây là một ngày sắp được ghi vào sử sách, coi như là khởi đầu cho sự kịch biến kỷ nguyên
Ầm ầm
Toàn thân Cửu Sắc Hồn Chủ đều là vết thương cũ nhưng hắn ta vẫn chưa khuất phục, còn muốn đối kháng nhưng trong tiếng bước chân kia, toàn thân hắn ta bị sang chấn tới mức nứt nẻ, máu me văng khắp nơi
"Ta..
Ngửi thấy mùi hương rất quen!”
Cẩu Hoàng đang đi theo Sở Phong muốn quét dẹp Hồn Hà, đột nhiên dừng lại, mũi nó hấp háy, đôi mắt to như chuông đồng nhìn chằm chằm vào một nơi trong Hồn Hà
Không thể không nói mũi của nó quá nhạy bén, xứng đáng thông linh, mà ngày xưa khắp chư thiên vạn tới cũng không có ai có mũi linh mẫn hơn nó
"Nơi đó..
Thần sắc cẩu Hoàng ngưng trọng chỉ về một chỗ
Xác thối cùng nó ăn ý, im lặng xuất hiện ở nơi đó, cuốc đồng động, nhanh chóng đào ra một cái hố lớn, rất sâu, tựa như một mảnh đại uyên
Đây là lĩnh vực chuyên môn của ông, khai quật các di tích, tìm kiếm bao nhiêu sự thật thời tiền sử kỷ nguyên, ông là sở trường nhất
Dưới đất lớn, là một cái hố vạn người, tất cả đều là hài cốt, có người đã hóa thành cốt phấn, có người còn là xương trắng, mà có người vẫn mang theo huyết nhục thối rữa như trước
"Tìm được..
Cẩu Hoàng nhào xuống, thân thể đều có chút phát run
Nó tìm thấy một ..
Tấm da đẫm máu, vết máu đậm màu đến nay vẫn chưa khô
"Là ngươi..
Làm sao có thể như vậy, năm đó ngươi chết ở chỗ này sao
"Cẩu Hoàng mất mát, lần nữa phát hiện dấu vết của một vị cố nhân, đây là da chân thân dính máu
“Là vị Thần Tằm Lĩnh lưu lại.”
Cẩu Hoàng trong lòng phát khổ, nói: "Là hắn
Sau khi trưởng thành, hắn vẫn luôn nghịch thiên nhưng rốt cuộc vẫn chết ở nơi này
”
"Hắn cũng đã chết..
Nam tử đầu trọc cất giọng rất bi thương
Thần Tằm Lĩnh, công pháp của bọn họ quá đặc thù, danh chấn thiên hạ, ngay cả con hầu tử vô cùng cường đại kia, vị Thánh Hoàng cương liệt kia cũng là những người đã từng tu luyện qua công pháp của họ
Mà vị này đã chết, năm đó trải qua một hồi đại kiếp nạn sau đó gặp được Thiên Đế, được mang theo bên người, cùng tiểu thánh viên và mấy người khác được coi là hy vọng tương lai của Thiên Đình
Vậy mà hắn lại cứ thế..
Chết ở đây
"Chỉ có một tấm da dính máu, không nhất định là đã chết
Xác thối đột nhiên mở miệng, bởi vì nó biết rõ, bộ tộc này sống rất dai
Loại công pháp này khiến cho bọn họ có thể có nhiều cơ hội sinh tồn hơn, thậm chí chết một lần thì khi hồi sinh sẽ còn mạnh hơn
“Đúng, không có mùi của hài cốt, chẳng lẽ người đó vẫn còn sống!” Trong lúc Cẩu Hoàng chìm vào cảm giác mất mát, trịnh trọng gật đầu như vậy, tiếp tục cho mình một hy vọng
Mặc dù nó biết, hy vọng là rất mong manh
“Trên tấm da có chữ!” Xác thối rất cẩn thận, liếc mắt một cái nhìn thấy chân tướng, mặc dù đã bị vết máu kia che đi nhưng làm sao có thể thoát khỏi ánh mắt tinh tường của nó
“Hắn ta..
Còn sống không
Ta rất khiếp sợ nhưng cũng vô cùng vui sướng nhưng cũng cảm thấy thương tâm, vô cùng đau lòng, làm sao lại có thể là vị đó được chứ
Giống như là mộng mị, trên tấm da lưu lại của Thần Tằm Lĩnh, hàng chữ ban đầu xiên vẹo như cỏ dại, lộn xộn không rõ, khiến cho người ta cảm thấy vô cùng hỗn loạn
Điều này cũng cho thấy tâm trạng của hắn ta lúc đó rất rối loạn, khiếp sợ, vui sướng, thương tâm, tuyệt vọng, đau lòng, quá phức tạp, rốt cuộc là phát hiện ra điều gì chứ
Tuy nhiên dòng chữ kế tiếp cũng là làm cho đám người Cẩu Hoàng, Xác thối như rơi xuống hầm băng, có chút kinh hãi
Căn cứ vào những chữ ghi lại, đại khái ý tứ là Hồn Hà còn có Vô Thượng, vẫn chưa từng xuất thế, cho dù trận chiến kia sắp kết thúc thì vị Vô Thượng nào đó vẫn còn nguyên vẹn không tổn hao gì ở bế quan, cũng không phải đã xuất hiện
Điều này làm cho mấy người Cẩu Hoàng quả thực không thể tin được, năm đó đánh đến Hồn Hà vỡ nát, vạn vật như bị diệt vọng, nếu không có mấy cổ địa tới viện trợ thì làm gì còn tồn tại thứ gì khác, nhất định sẽ bị san bằng triệt để, trong tình huống này mà Hồn Hà còn có Vô Thượng bế quan chưa ra
“Hắn ta vô cùng nguy hiểm, năm xưa không kém Thiên Đế, thế nhưng mà vẫn còn sống, cũng chưa từng chết đi mà còn lưu tới nơi này
Mà hiện tại hắn ta còn đang kiên trì bế quan, quá đáng sợ!”
Những lời này, những ghi chép này giống như làm hao hết tinh khí cuối cùng của Thần Tằm Lĩnh
“Có lẽ vị đó không nhúc nhích được cho nên chỉ có thể bế quan, nhưng sau này nhất định phải cẩn thận, Hồn Hà cho dù không trọn vẹn thì vẫn còn có chí cường giả như trước!”
Hiển nhiên vị Thần Tằm Lĩnh cuối cùng muốn xé rách hư không, đem tấm da mang theo máu này tung ra ngoài để cảnh cáo mọi người nhưng đáng tiếc là thất bại, cho nên cuối cùng vẫn ở lại nơi này, được chôn theo năm tháng trong hố hài cốt