“Kỷ nguyên mới sắp mở ra, mọi thứ đều nên kết thúc cả rồi, lần này là đại tế màu xám!” Bát Thủ Vô Thượng cúi đầu nhìn tờ giấy vàng, giọng nói rất bình thản nhưng thật ra lại mang theo chút rung động
“Quả nhiên kỷ nguyên màu xám đã đến!” Sinh vật Cổ Địa Phủ mở miệng
“Đợi sau khi khí tức vị kia lưu lại tự tiêu tán đi, hoàn toàn yên tĩnh lại, lúc đó chúng ta sẽ bắt đầu!” Bát Thủ Vô Thượng nói
"Mọi thứ đều sẽ kết thúc, rốt cuộc đại tế màu xám cũng đến!” Ngay cả con nhộng khá bình tĩnh tỉnh táo kia cũng nói ra lời như vậy
“Chết hết đi, lại thêm một thời đại nữa kết thúc, hạ màn!”
Tại vùng đất mờ ảo ấy, một vị sinh vật Vô Thượng mở miệng
Bọn họ cao cao tại thượng, quan sát niềm vui nỗi buồn của người khác, sớm đã hờ hững với mọi thứ
Nơi này ngăn cách với chư thiên, không hề giống một thế giới chân thực
Nó rất mông lung, tựa như hình chiếu của một vùng đất cổ vĩ đại nào đó, tạo thành một thế giới nằm ngoài thế gian
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn họ quyết định tuân theo ý trời, hoặc nên bảo là tuân theo dòng chữ lấp lánh trên tờ giấy vàng vừa rơi xuống kia, chấp hành mệnh lệnh
Cảm xúc của con nhộng hơi gợn lên, nó nói: “Lại một kỷ nguyên nữa kết thúc, từ xưa đến nay, có bao nhiêu người có thể bất diệt cùng ngươi và ta
Ôi, trên trời dưới đất, thiên đàng địa phủ, biển cả nhân gian… Có bao nhiêu sinh linh có thể lưu lại
Nhất định đều phải chết
Không một ai nói chuyện, nếu không phải hôm nay rất có khả năng người nọ sẽ trở về thì bọn họ vẫn sẽ thờ ơ như trước, vậy mà bây giờ cảm xúc lại gợn sóng – một hành vi mà theo ý nghĩ của bọn họ là rất thấp hèn
“Ở bên ngoài sao rồi, còn phải đợi tới lúc nào nữa?” Sinh vật Cổ Địa Phủ mở miệng
"Chờ hắn tiêu tán, đến khi vĩnh viễn tĩnh lặng.” Quái vật đến từ hố chôn Thiên Đế lên tiếng
Gã rất dữ tợn, cả người gồ ghề, chảy mủ đổ máu, đầu thú ghép với đầu người thối rữa, miệng rộng như cá sấu, răng cưa nhô ra, thân thể không theo một quy tắc nào, cũng không hề đối xứng, trông rất đáng sợ
“Đại tế màu xám, kỷ nguyên mới sắp bắt đầu, Chủ Tế Giả sẽ xuất hiện à?” Bát Thủ Vô Thượng mở miệng
Dường như loại chủ đề này rất bị kỵ húy, mấy sinh vật khác đều ngậm miệng, không ai trả lời, có vẻ hết sức trầm mặc
Một lúc lâu sau, con nhộng mới hạ giọng nói: "Chờ đi
Nơi đây bỗng chốc yên tĩnh lại, không ai nói gì nữa
Thời gian trôi qua, ở nơi nằm ngoài chư thiên và thế giới này, mọi người đều vô cùng kiên nhẫn, không kẻ nào định tùy tiện ra ngoài đụng độ với vị kia
Lúc này, bia đá ở ngoài kia còn đang phát sáng, quả thật không hề yếu đi chút nào
Trên bình đài tạo nên từ phù văn, bân dưới hai lòng bàn chân bắt đầu lóe ra ánh vàng
Hắn như đang giẫm trên nghìn đời, thân đừng giữa dòng sông thời gian vạn cổ
Hạt ánh sáng liên tục bay tới, ngưng tụ thành hình, ít nhất thì đôi chân trần của hắn cũng đã hiện lên
Nhưng cũng chỉ có vậy mà thôi, nếu không có ai đủ mạnh đứng ra gánh vác, không có ngoại lực mạnh nhất tiếp tục kích thích thì nơi đó sẽ chỉ dừng lại ở trạng thái này
Đây là tình huống như thế nào
Mấy người Chủ nhân Sở nghiên cứu Hắc Huyết, Võ Phong Tử đều lo sợ hãi hùng
Cửu Đạo Nhất thì đang quan sát Sở Phong, vị ở trong sương mù kia là ai
Ánh mắt Cẩu Hoàng càng phức tạp hơn, cuối cùng bí mật truyền âm với Sở Phong, xin hắn chỉ giáo: “Mấy sinh linh Vô Thượng kia rút lui thật ư?”
"Tạm thời rút lui, chúng ta cũng lui
Sở Phong đáp lại
Bây giờ chính là cơ hội, nên rời đi thôi
Hôm nay có quá nhiều chuyện xảy ra, không nên tiếp tục chiến đấu
Mấy vị Vô Thượng đã xuất hiện, nếu không nhờ bia đá hiện ra, phù văn rợp trời, hai bàn chân rơi xuống cắt đứt mọi thứ đang diễn ra thì đã phiền phức to rồi
Cẩu Hoàng nghe xong liền lộ vẻ kích động
Thấy vẻ mặt này của nó, Sở Phong hơi bất ngờ, đồng thời mấy người Cửu Đạo Nhất cũng đều thấy là lạ
“Rời đi thì tốt!” Cẩu Hoàng nâng móng chó của mình, đập lên cái đầu to và đôi tai vuông vức của mình một cái thật mạnh, nghe “Bịch” một tiếng, khiếng mọi người xung quanh nhìn thấy mà còn phải đau thay nó
“Nếu ngươi định tự mình hại mình, vậy để ta tới đập đầu thay cho
Bảo đảm tay nghề của ta rất thông thạo, nhấc đầu ra sẽ không làm tổn thương đến bộ não.” Xác thối mở miệng, đung đưa cuốc xẻng trong tay
"Sư bá, ngươi đừng nghĩ quẩn
Nam tử đầu trọc hơi sốt ruột, tưởng Cẩu Hoàng phát điên rồi
Y lo Cẩu Hoàng không hái được cây thuốc có dược tính mạnh nhất nên thần trí rối loạn
"Giải phong
Ai ngờ, Cẩu Hoàng không hề phản ứng lại bọn họ, cũng không tức giận gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngược lại, nó rất trịnh trọng thực hiện chú ngữ đối với mình
“Ù” một tiếng, cái đầu vuông và đôi tai to của nó run lên, nghìn Thụy Hà trong đầu hóa thành Minh Văn bay ra, sau đó nó liền tỉnh ngộ, cấp tốc tế Đế Chung, in một loại hoa văn thần bí nào đó lên trên Đế Chung
"Chung huynh, đây là Đế Văn Chân Nghĩa, mau sống dậy và tìm hắn!” Đây là lời Cẩu Hoàng thốt ra, nóng vội vô cùng
Sau đó, chiếc chuông sứt mẻ lập tức phát sáng, khắp thân chuông như bị đốt đỏ, hiện lên một bài kinh văn, ngân vang khe khẽ
Cửu Đạo Nhất híp mắt lại, nói: “Tên chó chết này, mục đích tới đây không đơn thuần, chưa chắc là tìm thuốc
Ngay cả mình mà nó cũng giấu, đã phong ấn Tâm Hải từ sớm, lừa gạt chúng ta
Bây giờ giải trừ phong ấn, nó mới bắt đầu thật sự làm việc của mình.”
“Cẩu Tử, ngươi muốn làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đúng là vô liêm sỉ quá mà, giấu cả bọn ta?!” Xác thối không vui
Lúc này Cẩu Hoàng đã lấy lại tinh thần, nói: “Về rồi kể!”
Cả nhóm người im lặng, rốt cuộc con chó này muốn làm gì đây
Vèo vèo vèo
Dị biến phát sinh, Đế Chung kêu khẽ, phù văn chi chít trên thân như đang chấn động kinh văn, hơn nữa còn tự thiêu đốt đỏ bừng, khiến toàn bộ Hồn Hà đều cộng hưởng
Từng tia nắng hiện ra cùng với âm thanh lanh lảnh rất nhỏ, đó là mảnh kim loại hay là đá vụn
Rất nhiều mẩu nho nhỏ bay tới và nhập hết vào chiếc chuông, hòa thành một thể với nó, từ từ tu bổ lại chiếc chuông
Từ thân chuông cho đến thứ mấu chốt nhất của chiếc chuông là quả lắc, chỉ thoáng chốc đã được bổ sung đầy đủ, khá là hoàn chỉnh
Cẩu Hoàng lập tức kích động, chạm đến quả lắc kia
“Có thêm một phần hy vọng phục sinh!”
Nó run rẩy, mọi chân tình đều bộc lộ ra ngoài, tựa như vừa thấy được một loại hy vọng nào đó
Cuối cùng chiếc chuông không được tu bổ hoàn toàn, nhưng quả lắc bên trong đã được đắp nặn đến hơn tám phần
Toàn bộ đều yên ắng lại, không còn trạng thái nung đỏ hay phù văn gì nữa