Thánh Khư

Chương 3111: Vang dội cổ kim ai có thể địch




­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­ ­
Quả thật, xác thối là một tồn tại vô cùng đặc biệt
Cho đến bây giờ, thực lực của xác thối vẫn dao động rất lớn, gã từng trải qua mấy kỷ nguyên, sống từ thời vô cùng xa xưa
Trên người gã có chút vấn đề, chủ yếu là do có không ít thời đại gã bị “đứt đoạn”
“Đứt đoạn” ở đây nghĩa là, gã được “chôn cất” mãi từ xưa đến tận bây giờ
Nói theo một ý nghĩa nào đó, có lẽ gã đã chết từ rất lâu
Đây chính là điểm đặc biệt của gã, hồn quang của gã từng tắt ngúm, nói cho ngay thì được xem là chết rồi
Thế nhưng, thân xác gã vẫn trường tồn với thời gian, từ xưa đến nay chưa bao giờ thay đổi
Mặc dù được chôn cất không chỉ một lần, nhưng thân xác gã đã nhiều lần khôi phục và dưỡng ra hồn quang, tạo dựng nên một “người” mới
Nên mới bảo rằng, tên này rất dị, rất đặc biệt
Trên thân thể gã khắc rất nhiều thứ, có vài ấn ký nếu kích hoạt sẽ gây nên vài chuyện kỳ dị
Lúc gã nói lời này, Cẩu Hoàng đang nhìn hắn chằm chằm, hai mắt lập lòe sáng như sói đói
Về phần Cửu Đạo Nhất thì càng không cần nói, tại thời đại cổ xưa nhất ấy, tất nhiên lão từng gặp gã rồi
Xác thối trừng mắt, nói: "Nhìn gì chứ, chưa trông thấy thiếu niên anh tuấn ngời ngời, dồi dào sức sống bao giờ à?”
Cẩu Hoàng nghe vậy liền ngoác cái miệng rộng của mình ra, nở nụ cười, nói: “Chỉ với bộ thịt khô già khú này của ngươi á
Vừa ôi vừa thiu, thối không chịu nổi, nói lời đó mà không thấy ngượng mồm à?”
Bộ răng của nó chẳng còn cái nào nguyên vẹn, mà cái miệng rộng lúc cười thì ngoác đến tận mang tai
Mặt xác thối lập tức đen sì, biết bao thời đại rồi, con chó này vẫn luôn đối nghịch với gã
Nhưng ngay sau đó gã lại nhíu mày, lo nghĩ đến vài chuyện
“Thân thể này của ta hơn phân nửa là có vấn đề
Phải biết rằng, ta còn cả một thân đạo hạnh
Ta không giống với người khác, chôn cất chỉ là đang ngủ, trên người ta có rất nhiều ấn ký, không thể giống như bây giờ được.”
Xác thối sầu lo, đó là một vấn đề rất nghiêm trọng
Nói theo một ý nghĩa nào đó, thân xác gã quan trọng hơn hồn quang, nhờ bao năm tháng tích lũy ròng rã mà đã đạt đến mức không tưởng tượng nổi, có bảo thân xác gã nghịch thiên cũng không đủ
Vậy mà thân thể gã lại bị thối rữa, chuyện này rất nghiêm trọng
“Ngay đến vật chất chẳng lành cũng chẳng thể ăn mòn ta như vậy
Đây có phải là thân xác của ta không?” Xác thối hoài nghi, trong lòng dấy lên một cảm giác bất an
Đáng tiếc, có người không hiểu sâu về quá khứ của gã, từ đầu đến cuối vẫn luôn nghi ngờ rằng nếu xác thối không phải là con trai mình thì cũng phải có quan hệ với con trai mình
Không sai, người đang ôm mối hoài nghi ấy chính là Sở Phong
Nếu để xác thối biết được chuyện này, gã không bị tức chết thì cũng nôn ra máu
Ầm
Đột nhiên, sóng năng lượng dữ dội tuôn ra từ dưới vực sâu
Nếu không nhờ Hồn Hà ngăn cách bớt thì chắc sẽ hình thành một làn sóng xung kích mang tính hủy diệt, làm rung chuyển nền tảng cốt yếu của chư thiên vạn giới
May mà dải đất kia ngăn cách ở ngoại giới
Dù vậy, vẻ mặt của đám Cẩu Hoàng, Cửu Đạo Nhất vẫn rất nghiêm túc, họ cảm nhận được tính nghiêm trọng của tình hình hiện giờ, lẽ nào mọi chuyện đều sẽ kết thúc vào ngày hôm nay
“Lùi nữa đi!”
Bọn họ lùi lại thật nhanh
Trên thực tế, tình hình lúc này còn đáng sợ hơn những gì họ tưởng tượng
Dưới vực sâu là hỗn độn, xuyên qua đó là một vùng đất hoàn toàn mơ hồ, vượt khỏi thế gian
Cường giả Cổ Địa Phủ, quái vật trong hố chôn Thiên Đế… Lúc này tất cả đều đang ho ra máu, thân thể suýt thì nổ tung
Mặt của Bát Thủ Vô Thượng trắng bệch, cái này..
Quá kinh khủng
“Đã bảo rồi, đừng suy nghĩ nhiều, đừng tơ tưởng gì hết, xảy ra chuyện lớn rồi thấy chưa!” Giọng nói nghiêm nghị phát ra từ trong kén nhộng, trên kén đã có vài vết rách
Ở phía xa, đôi bàn chân kia vẫn còn nhưng chẳng hề phản ứng gì tới bọn chúng
Những dấu chân vàng óng in đậm giữa hư không toát lên vẻ thần thánh và an lành
Còn vùng đất mờ ảo này thì đã vỡ nát non nửa
Mọi chuyện trở nên như vậy là do Bát Thủ Vô Thượng cùng quái vật trong hố chôn Thiên Đế không nhịn được mà muốn ra tay, định lợi dụng đặc điểm mờ ảo nơi đây để mai phục giết chết người kia
Bởi vì chúng thật sự quá sợ hãi, mắt cá chân của vị kia trông có vẻ như đang sắp ngưng tụ ra, sắp xuất hiện một cách chân thực, hơn nữa trong khoảnh khắc chúng như nghe thấy tiếng thở dài
Điểm mấu chốt nhất chính là, cuối cùng đôi chân ấy đã dừng bước, không tiến vào nơi được gọi là “Tế địa” kia, cũng không vượt qua cửa ải theo kiểu tự sát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chúng lo rằng, vị này còn đứng ở đây nữa thì sẽ dần dần ngưng thực, thân thể xuất hiện, vậy thì sẽ rất kinh khủng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vùng đất mờ ảo này vô cùng siêu phàm, sở hữu sức mạnh không thể tưởng tượng nổi, nơi nơi khắc đầy những trận vực sát phạt cực mạnh, được xưng tụng là “bất cứ kẻ địch nào bén mảng tới đều sẽ bị đánh giết”
Thế nhưng, chúng đã thất bại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau khi nhanh chóng kích hoạt trận vực nơi đây, phù văn bay đầy trời, sát khí tỏa ra như biển, đủ loại công kích thuật pháp Vô Thượng từ xưa đến nay đểu được phát động, đánh ra ngoài
Nhưng chúng đã nhìn thấy cái gì
Đôi chân kia vẫn đang tản bộ trong dòng sông thời gian như xưa nay vẫn thế, một niệm thành hạt ánh sáng, một niệm lại hóa thành đôi chân của vị kia, không pháp thuật, không đạo nào có thể xâm nhập
Thậm chí, khi đôi chân kia đột nhiên phát sáng và dùng sức đạp xuống, trận vực được xưng là mạnh nhất nơi đây cũng sụp ra, tan rã, khiến sinh vật Vô Thượng đều bị phản phệ
Chuyện này cực kỳ khiếp người, đôi chân kia đạp nứt nơi đây nhưng bản thân nó thì lại không bị gì, thậm chí dấu chân vàng óng mà hắn để lại trong hư không vẫn tỏa ra ánh sáng thần thánh chói lọi, không thể xóa nhòa
Rốt cuộc hắn đang ở trạng thái gì
Bát Thủ Vô Thượng kinh hãi
Chỉ có một đôi chân thôi, thế mà bọn họ mạnh như vậy mà khi liên hợp lại vẫn không hủy diệt được sao
Điểm may mắn duy nhất chính là đôi chân kia không nhằm vào chúng, chỉ nán lại trong một khoảng thời gian ngắn ngủi rồi lại bắt đầu tiến lên
Chẳng lẽ hắn vẫn muốn đi vào vùng đất Chủ tế ư
"Hắn không thấy được chúng ta
Quái vật trong hố chôn Thiên Đế lộ ra sắc mặt khác thường
“Đúng là có vấn đề, ta thấy hơi nghi ngờ rồi đó!”
Đôi mắt của cường giả Cổ Địa Phủ lóe lên tia sáng khiếp người, từng tia vật chất màu đen tỏa ra trông như khói đặc, lại như ngọn lửa đen ngòm
Y nhìn chằm chằm vào đôi chân kia, trong lòng nảy lên một loại suy đoán nào đó

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.