Thánh Khư

Chương 312: Còn có thể một trận chiến




"Không cần vội từ chối, tin tưởng ta, ở lại đối với Sở Phong mà nói là lựa chọn tốt nhất
Nếu bàn về kho điển tịch cùng bí bản qua các đời ở đâu nhiều nhất
Nơi khác sao sánh được với quốc gia bí khố
Ngọc Hư cung chi chủ sắc mặt trịnh trọng, khuyên can Đại Hắc Ngưu bọn hắn
Theo lời y, trong biển sách mênh mông kia thậm chí có cả những thư tịch thần thoại với lai lịch cực lớn
Hiện tại, người có liên quan đang tìm đọc, cố gắng tìm kiếm phương pháp phá giải, sẽ nghĩ cách loại bỏ vật chất màu đen trên người Sở Phong ra ngoài cơ thể
Đại Hắc Ngưu bọn hắn tuy có chút động lòng, nhưng lại càng tin tưởng Hoàng Ngưu, cho rằng nó đến từ thế giới vực ngoại cường đại nên đáng tin cậy hơn cái gọi là quốc gia tàng kinh khố
Đại Hắc Ngưu không muốn cứng rắn với hắn, nói: "Các ngươi có thể tiếp tục tìm đọc sách, nếu tìm được phương pháp phá giải, nói cho chúng ta biết, vô cùng cảm kích
Còn chúng ta trước tiên mang Sở Phong đi Côn Lôn tĩnh dưỡng, bên Tạng Địa cũng có một ít cổ pháp chờ hắn đến xem thử
Ngọc Hư cung chi chủ lắc đầu nói: "Ta phản đối Sở Phong rời đi, còn có một nguyên nhân khác
Cách đây không lâu chúng ta nhận được mật báo, đại dương tuy đóng băng, nhưng nơi sâu dưới đáy biển không yên ổn, đang phát sinh họa loạn, vẫn có kẻ không cam tâm lên bờ
"Có ý gì
Hổ Đông Bắc cảnh giác
Ngọc Hư cung chi chủ cho biết: "Nghe nói, có cường giả Hải tộc đang tiến về phương bắc, có khả năng muốn nhắm vào Sở Phong
Lần trước Sở Phong giết một trong những cao thủ lĩnh quân Hải tộc là Chương Ngư Vương, cũng suýt giết chết Hải Thần Hổ, làm gãy đuôi của nó, gây nên thù hận, có kẻ muốn giết hắn
Nhất là khi biết thân thể hắn xảy ra vấn đề lớn, chúng muốn thừa cơ hội này ra tay
"Vậy thì càng không thể ở lại Thuận Thiên, nơi này quá nguy hiểm, đã thành nơi thị phi rồi, chúng ta mau chóng rời đi, đến Côn Lôn sơn
Đại Hắc Ngưu phất tay nói
"Sai, nếu các ngươi mang theo Sở Phong lên đường, vậy chính là hợp ý bọn chúng, chắc chắn sẽ chặn giết nửa đường
Bọn chúng khẳng định đã sớm đoán ra các ngươi muốn đi đâu
Ngọc Hư cung chi chủ nói
Sắc mặt Đại Hắc Ngưu, Hổ Đông Bắc bọn hắn đều trở nên khó coi, bởi vì trên đường đi bọn hắn đã bị phục kích qua, Hoàng Hà Lý Ngư Tinh cùng một con hải tượng đã liên thủ tập sát, suýt nữa khiến bọn hắn mất mạng
Ngọc Hư cung chi chủ chỉ về bốn phía nói: "Vừa rồi ta đã cho người vận chuyển đến đủ vũ khí, nếu lại có cường giả dị loại tấn công, không chết cũng phải lột da
Ngay sau đó, một vài khu vực của Ngọc Hư cung lộ ra các loại vũ khí như kích quang, mơ hồ có một số nhắm vào Đại Hắc Ngưu bọn người, tiến hành chấn nhiếp
"Đừng có nhắm bậy, bản vương sẽ cho là thật đấy
Đại Hắc Ngưu lạnh giọng nói, cảnh cáo những người đó
"Không được vô lễ
Ngọc Hư cung chi chủ quát mắng
Sau đó, hắn vung tay, cuốn Nguyên Hồng đang nằm cứng đơ bất động trên mặt đất lên, đánh bay ra ngoài, ra lệnh cho những người khác: "Mang hắn đi, nhốt vào hắc lao, để hắn tỉnh táo lại mấy tháng
"Thúc thúc, con sai rồi, đừng làm vậy mà
Nguyên Hồng kêu thảm, nhưng vẫn bị người kéo đi
"Làm sai thì phải trả giá
Ngọc Hư cung chi chủ trầm giọng nói, sau đó nhìn về phía Sở Phong, nhận lỗi với hắn, mong hắn bỏ qua
"Nguyên cung chủ, ta nghĩ chúng ta vẫn nên rời đi thì hơn
Hổ Đông Bắc, Lư Vương cũng đều lần lượt lên tiếng, bọn hắn luôn cảm thấy ở lại đây không được tự nhiên
"Thuận Thiên hỗn loạn, không thích hợp tĩnh dưỡng, ta vẫn nên mang huynh đệ của ta rời đi thôi
Đại Hắc Ngưu lại mở miệng, bởi vì hắn cảm thấy để Sở Phong ở lại đây giống như là bị giam lỏng
Ngọc Hư cung chi chủ thái độ kiên quyết nói: "Không được, Sở Phong là người của Ngọc Hư cung chúng ta, hắn lập công lao lớn như vậy, bây giờ gặp nạn, chúng ta không thể bỏ rơi, càng không thể mặc kệ
Nếu các ngươi có thể bảo đảm hắn an toàn thì thôi đi, nhưng rất có thể sẽ bị chặn giết, ta không thể để các ngươi mang hắn đi mạo hiểm
Đại Hắc Ngưu cảm thấy tà hỏa muốn bốc lên, dựa vào cái gì mà không cho bọn hắn mang đi
Tất cả đều là Ngọc Hư cung chi chủ đoán mò
Hơn nữa Đại Hắc Ngưu luôn cảm thấy Sở Phong ở đây giống như bị giam cầm, căn bản không có tự do gì
Nhất là cách đây không lâu còn xảy ra những chuyện khiến người ta kinh sợ kia, lại còn ép Sở Phong giao ra quyền pháp, hô hấp pháp các loại, càng đòi hắn Kim Cương Trác, làm lòng người lạnh giá
Nơi này còn có thể ở lại sao
Rõ ràng là không thể
"Chúng ta nhất định phải đi
Đại Hắc Ngưu nổi nóng lên, dù biết Ngọc Hư cung chi chủ cường đại, hắn cũng không sợ, mang theo thiền trượng, cùng lắm thì đánh cho nơi này tan hoang
"Ngưu huynh, ngươi quá cố chấp rồi, không nghĩ cho mình, cũng phải nghĩ cho Sở Phong chứ
Đường đi quá nguy hiểm, nếu có chuyện ngoài ý muốn, sẽ khiến tất cả chúng ta đau lòng
Ngọc Hư cung chi chủ trầm giọng nói
Sở Phong nhìn một lúc lâu, cuối cùng mở miệng nói: "Cung chủ, các ngươi đã hỏi ý kiến của ta chưa
Ngọc Hư cung chi chủ nhìn hắn nói: "Sở Phong, ngươi đừng hành động theo cảm tính
Ngươi phải tin rằng, ở lại nơi này ngươi sẽ có cơ hội hồi phục, sẽ lại trở thành cao thủ tuyệt đỉnh
Ngươi còn trẻ, phải có kiên nhẫn
Kho sách trong bí khố quốc gia vượt xa tưởng tượng của ngươi, sẽ có cách giải quyết
"Không cần, ý ta đã quyết
Ngay lúc này, rời khỏi Ngọc Hư cung, cũng là từ giờ trở đi khôi phục tự do, rời khỏi tổ chức dị nhân này
Ta mệt rồi, muốn nghỉ ngơi một chút
Ngọc Hư cung chi chủ nhíu mày, ánh mắt có chút sắc bén, nhìn hắn chằm chằm, cuối cùng khẽ thở dài một tiếng
"Sở Phong huynh đệ, hay là ở lại đi, cung chủ thật lòng đối đãi ngươi, sẽ nghĩ cách để ngươi phục hồi
Ngoài nơi này ra, những nơi khác không có cổ pháp để tra cứu đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một số người nhao nhao khuyên bảo, ngăn Sở Phong lại, mời hắn ở lại
Nhưng Sở Phong không hề lay động, đã quyết tâm nhất định phải đi
Lúc này, Bát Cảnh cung chi chủ cụt một tay cũng tới, nhìn Sở Phong
Đại Hắc Ngưu, Hổ Đông Bắc bọn người cảnh giác
Hai vị Vương giả đỉnh cấp ở đây khiến bọn hắn không thể không sẵn sàng đón địch, lỡ như phải dùng vũ lực, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng
Cuối cùng, Ngọc Hư cung chi chủ thở dài, nói với Sở Phong: "Đã ngươi nhất quyết rời đi, vậy bảo trọng
Đại Hắc Ngưu, Hổ Đông Bắc bọn người nhìn nhau, đều có chút bất ngờ, không ngờ cuối cùng Ngọc Hư cung chi chủ lại nhượng bộ
Điều này khiến bọn hắn cũng thở phào nhẹ nhõm
Sở Phong ôm quyền với đám người Ngọc Hư cung, sau đó xoay người rời đi, đội gió tuyết, dẫn đầu đi ra ngoài
Trước khi đi, Hổ Đông Bắc đột nhiên dừng bước, quay người nói: "Đúng rồi, ai còn mượn binh khí của huynh đệ ta, đã trả lại chưa
Nhân cơ hội này mau giao ra đây
Ta không tin huynh đệ của ta cứ thế mà phế bỏ đâu
Nhanh lên, đừng quá tham lam
Ở phía xa, Chu Côn có chút xấu hổ, hắn cũng ở trong đám người, đứng sau lưng Bát Cảnh cung chi chủ
Lúc này hắn cứng rắn đứng dậy, hai tay dâng lên một thanh phi kiếm màu đỏ thắm
Không ít người đều có chút xao động, bây giờ binh khí có thể dùng tinh thần võ công khống chế thật sự rất ít, vô cùng trân quý
Hổ Đông Bắc cũng không khách khí, một tay đoạt lấy, sau đó phóng ra ngoài khu kiến trúc, đuổi kịp Sở Phong bọn hắn
"Đi
Đi đến một khu đất trống bên ngoài Ngọc Hư cung, Kim Điêu Vương hóa ra bản thể, Sở Phong mấy người đều leo lên lưng nó
Nó đội gió tuyết xông thẳng lên trời cao
Cứ như vậy, bọn hắn đi xa, rời khỏi Thuận Thiên
Gió tuyết rất lớn, tốc độ của Kim Điêu Vương chậm hơn ngày thường không ít
Cả vùng trời đất này đều hoàn toàn mông lung, gió bão tuyết mạnh không ngừng
Thời gian chỉ mới trôi qua một giờ, Kim Điêu Vương bay được mấy ngàn cây số thì trên đường đột nhiên xảy ra biến cố, mấy chùm sáng đan xen bắn về phía bọn hắn
"Móa nó, vũ khí kích quang, đây là vũ khí của nhân loại, muốn bắn chết chúng ta?
Nhưng mà, bọn hắn có thần giác mạnh mẽ, dự cảm được nguy cơ từ trước, Kim Điêu Vương đã sớm tránh né trước một bước
"Không sao đâu, thời tiết khắc nghiệt thế này, loại vũ khí này bị nhiễu loạn, lực sát thương không lớn
Đại Hắc Ngưu nói
Sở Phong không nói gì, nhìn chằm chằm phía trước, rồi lại nhìn xung quanh, hắn cau mày
"Không phải nhân loại phát động công kích đấy chứ
Bằng không thì làm vậy lộ liễu quá, cũng quá mức nhân thần cộng phẫn, phải biết Sở Phong đang ở đây mà
Lư Vương nói
"Phiền phức đến rồi
Lông Hổ Đông Bắc dựng đứng, nó là cường giả đã xé rách sáu đạo gông xiềng, nhất là sau khi có được hô hấp pháp, thực lực tăng vọt, thần giác nhạy bén
Đại Hắc Ngưu nguyền rủa: "Hải tộc, mẹ nhà nó, thật sự có cường giả Hải tộc đến chặn giết chúng ta
Bị Ngọc Hư cung chi chủ nói đúng rồi, đúng là đang diễn ra theo kịch bản hắn nói
Một con lão hổ bằng thanh đồng, không khác gì đúc từ kim loại, ánh sáng lạnh lẽo, vỗ một đôi cánh, khí lạnh ép tới
"Vũ khí của Nhân tộc các ngươi thật sự kém cỏi, hay là tự mình đến chặn giết là thích nhất
Con cự hổ thanh đồng này nói
Nó lơ lửng giữa không trung, tỏa ra khí thế khủng bố, thực lực cường đại phi thường, nhìn chằm chằm vào Sở Phong
"Ngươi và Hải Thần Hổ có quan hệ gì
Sở Phong hỏi
"Cũng không phải con Hải Hổ nào cũng được gọi là Hải Thần Hổ, ngươi nói xem
Thanh Đồng Hổ lạnh lùng nói, lúc này trong lòng nó rất khó chịu
Huyết thống của nó không cao quý và cường đại bằng Hải Thần Hổ, cho nên bây giờ thái độ rất lạnh lùng
Cách đó không xa, một con quái ngư thế mà cũng mọc cánh, bay lượn trên vòm trời, răng sắc bén, lạnh lùng nhìn Sở Phong bọn hắn
"Nghe nói ngươi phế rồi, vừa hay mang ngươi đi, xuống đại dương làm tù binh đi
Quái ngư nói
Cường giả Hải tộc thứ ba cũng là người cuối cùng, có thân người nhưng lại mọc một đôi cánh, đây là một Hải Nhân
Nhân tộc dưới đáy biển tuy thưa thớt, nhưng cũng chia làm mấy nhánh, ví dụ như cường giả Hải tộc Tam Hải là Càn Việt, ví dụ như Hải Nhân La Thiên từng điên cuồng công kích miệng Thanh Bì Hồ Lô ở Long Hổ sơn, muốn đoạt đi ngọn đèn đồng kia, đều đến từ các nhánh khác nhau
"Tự mình qua đây, hay đợi chúng ta tự tay bắt ngươi
Hải Nhân này rất phách lối, sắc mặt lạnh băng, trực tiếp mở miệng như vậy
Dung mạo của hắn tương tự nhân loại, ngoại trừ có vết rách giống mang cá và có thêm một đôi cánh, những điểm khác đều gần như giống hệt nhân loại
"Hạ xuống
Đại Hắc Ngưu nói nhỏ, bọn hắn không thể bay, không giỏi không chiến
Kim Điêu Vương bỗng nhiên lao xuống mặt đất, cuốn theo một mảng lớn gió tuyết
Ba cường giả Hải tộc đuổi theo, cũng đều đáp xuống mặt đất
Oanh
Ngay sau đó, Đại Hắc Ngưu trực tiếp động thủ, vung thiền trượng, khiến nó bộc phát phật quang, uy năng cực lớn, muốn tập kích ba cường giả Hải tộc
Nhưng mà, bọn chúng cười lạnh, đều lập tức lùi ra, trốn đến khoảng cách đủ an toàn bên ngoài
"Trước khi đến, chúng ta đã tìm hiểu rõ ràng rồi
Cái gọi là Phật môn thiền trượng các ngươi có thể huy động mấy lần
Tạm thời tránh mũi nhọn là được, các ngươi đều phải chết
Tên Hải Nhân kia cười lạnh nói
"Ngoại trừ Sở Phong, các ngươi đều phải chết
Con quái ngư kia cũng gật đầu
Ba đại cường giả Hải tộc đều đã xé rách đạo gông xiềng thứ sáu, thực lực phi thường kinh người
Hổ Đông Bắc nhếch miệng, hắn có thể chống đỡ một người, nhưng chắc chắn không đối phó được ba người
"Bản gia, bán cho một nhân tình thế nào, thả chúng ta một ngựa
Hổ Đông Bắc nói với con Thanh Đồng Hổ kia
"Ngươi chết đầu tiên đi
Thanh Đồng Hổ lộ sát khí, không coi Hổ Đông Bắc ra gì, biết nó là kẻ có cảnh giới cao nhất trong đám người, muốn diệt sát đầu tiên
"Ta xử lý ngươi trước
Hổ Đông Bắc giận dữ
"Giết
Hai con hổ gầm thét, cùng xông về phía đối phương, kịch liệt chém giết
Tiếp theo, Lư Vương gầm thét, vung thiền trượng, bức lui tên Hải Nhân đang muốn lại gần
Chỉ là, lúc này con quái ngư kia tấn công tới
Đây rõ ràng là muốn mài chết bọn hắn, Hải tộc đã biết, muốn huy động thiền trượng này cần rút cạn năng lượng của người thi pháp
"May mà còn mang theo thịt quả
Đại Hắc Ngưu nói nhỏ, chuẩn bị ăn thịt quả để bổ sung tinh khí, liều mạng với bọn chúng
"Được rồi
Sở Phong mở miệng, không để bọn hắn hành động thiếu suy nghĩ, sau đó gọi Hổ Đông Bắc trở về
Cuối cùng, ba cường giả Hải tộc cười lạnh, từng bước một đến gần, đều đã sớm đáp xuống mặt đất
"Sở Phong, ngươi nghĩ thông suốt rồi sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Qua đây đi, nếu không, ngươi sẽ sống không bằng chết
Tên Hải Nhân kia kiêu ngạo nhất
"Trên lục địa có người mời các ngươi đến đối phó ta đúng không
Có thể nói cho ta biết là tài phiệt nào, hay thế lực đặc thù nào không
Sở Phong mở miệng
"Ngươi nghĩ nhiều rồi
Hải Nhân lắc đầu, trực tiếp đưa tay, ra hiệu hắn đi qua, muốn bắt Sở Phong đi
"Được thôi, đã như vậy, ta đành miễn cưỡng tiến hành trận chiến cuối cùng vậy
Sở Phong thở dài
"Còn có thể tiến hành trận chiến cuối cùng?
Thanh Đồng Hổ kinh ngạc nghi ngờ, hiển nhiên nó biết rất rõ chuyện của Sở Phong, giờ phút này cảnh giác hẳn lên
Oanh
Ngay sau đó, toàn thân Sở Phong phát sáng, cả người trắng bạc, ngay cả tóc cũng vậy, sau đó bắn vụt ra ngoài, tốc độ gần như muốn đạt đến sáu lần tốc độ âm thanh, so với trước kia càng mạnh và càng nhanh hơn
Đừng nói là cường giả Hải tộc, chính Đại Hắc Ngưu bọn hắn cũng có chút trợn tròn mắt, bị kinh ngạc, bởi vì sự bộc phát của hắn quá kinh khủng, cũng quá đột ngột
Tốc độ tuyệt đối này, thật sự dọa người
"A..
Con quái ngư kia kêu thảm, bởi vì trực tiếp bị Sở Phong lao tới, quyền ấn đánh ra, đã bị đánh nổ tung, hóa thành một đám huyết vụ
Cảnh này cương mãnh bá đạo thật dọa người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Ngươi
Thanh Đồng Hổ phóng thẳng lên trời, tốc độ của chủng tộc bọn chúng rất đáng sợ, nó muốn chạy trốn
Oanh
Sở Phong ném ra Kim Cương Trác, không thèm nhìn, dựa vào cảm giác đánh ra, sau đó liền đuổi theo tên Hải Nhân phách lối nhất
Phốc
Trên bầu trời, Thanh Đồng Hổ bị đánh nát, trông giống như đúc bằng kim loại, nhưng lại có máu tươi văng khắp nơi
"Mẹ ơi, cái này quá cuồng bạo, Siêu Thần rồi
Lư Vương hét lên kỳ quái
Cùng lúc đó, Sở Phong vọt lên, bay lên trời, đuổi kịp Hải Nhân đang vỗ cánh chạy trốn lên không trung
"A..
Hải Nhân kêu thảm, không ngăn được lực lượng cương mãnh bá đạo của Sở Phong, bị hắn trong chớp mắt xé rách một cánh tay, thậm chí giật xuống một cái cánh đẫm máu, trực tiếp bắt sống hắn, kéo xuống mặt đất
Oanh
Sở Phong mang theo hắn rơi xuống đất, tung một quyền, đập gãy nửa người hắn, để hắn khỏi chạy trốn
Tất cả chuyện này xảy ra quá nhanh, giống như mưa to gió lớn, chỉ trong nháy mắt, ba vị cường giả Hải tộc đã hai chết một bị thương
"Nói đi, khai hết ra
Sở Phong nhìn xuống hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.