Xác thối suýt thì nổ tung ngay tại chỗ
Ở đây toàn người quen với nhau, vậy mà gã vừa nghe được câu gì
Mặt mo tức khắc đỏ lên gay gắt
Xác thối giậm chân, thật sự muốn phát điên, làm sao chịu nổi
Giờ phút này, ngay cả Võ Phong Tử, chủ nhân Sở nghiên cứu Hắc Huyết… đám nhãi già kia cũng đều đang dùng ánh mắt sáng rỡ mà nhìn gã
Tình huống này là thế nào
Xác thối chẳng thiết sống gì nữa, gã… không đấu nổi với người kia
"Ngươi đừng nói nữa, chủ hồn ở nơi nào, ta quất chết hắn
Xác thối vô cùng kích động
"Hơn phân nửa là chủ hồn kia của ngươi lại phân hóa, tách ra một tia hồn quang nữa rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cũng không biết là định đi làm chuyện xấu gì nữa, có thể là việc hệ trọng!” Cửu Đạo Nhất nhàn nhã nói
"Hắn ở đâu, ta thật muốn dùng xà beng đập chết hắn!” Khói trắng xịt ra từ lỗ mũi xác thối, còn trong hai mắt thì bốc lên lửa đỏ
“Trong một lần bất ngờ ngoài ý muốn, hắn lại chuyển sinh, ở tại dương gian.” Sở Phong thở dài
Xác thối tức giận vô cùng, hỏi lại: “Cái gì
Bị chết một lần, sao nghe thê thảm thế
Chủ hồn làm việc kiểu gì vậy, chả nên trò trống gì, còn tệ hơn cả con chó kia nữa!”
Cẩu Hoàng đang hớn hở cười trên nỗi đau của người khác, nghe đến say sưa, kết quả lại bị đâm chọt cho một câu, mặt chó lập tức xịu xuống
Nó nói: “Dù gì cũng khá hơn kẻ nào đó vừa tòi ra thêm một ông cha!”
"Ta đâm chết ngươi, dám đâm vào lòng ta
Xác thối phẫn uất
Sở Phong thở dài, nói: “Năm đó cũng tại ta không bảo vệ tốt cho hắn, ôi, chuyện xảy ra cách đây chắc cũng mười mấy năm rồi
Con trai đáng thương của ta, con ở đâu vậy, có khỏe mạnh không
Đừng phiêu bạt nơi hoang dã nữa, khiến ta lo quá.”
Khóe miệng của mấy người ở đây giật giật liên hồi
Xác thối càng nghĩ càng cảm thấy khó chịu
Phân hồn của mình sao xui xẻo quá vậy
Đừng nói hắn thật sự đang trong cảnh màn trời chiếu đất, bụng ăn không no, xin ăn dọc đường đấy nhé
Như vậy thì thật quá đáng thương và đáng buồn
Xác thối lập tức ngồi không yên, cảm xúc lại bị kích động lần nữa, nổi bão với Sở Phong
“Ngươi xem lại mình đi, bản thân thì mạnh như vậy, tu vi cao như vậy, tuổi cũng chất chồng, vậy mà còn yêu đương làm gì
Lão quái vật mấy kỷ nguyên mà còn sinh con, ngươi có thấy ngượng không
Cái mặt già của ngươi không đỏ à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Với lại ngươi còn không bảo vệ được hắn, cần ngươi làm gì
Mặt Sở Phong lập tức đen sì, yêu không yêu mặc xác ta, với cả ta bao tuổi cần ngươi quan tâm à
Hắn rất muốn nói, bản tọa phong nhã hào hoa, mới mấy chục tuổi thôi có biết không hả
Nói vậy khiến hắn cũng thấy hơi xấu hổ đấy
Chỉ có điều, hắn vẫn không thể nói mấy lời đó ra, bởi chưa phải lúc
Bây giờ quả thực hắn đang giả làm lão già, giả làm hóa thạch sống
“Thôi, dù gì ngươi cũng không phải là đứa con trai mà ta muốn tìm, ngươi đi đi!” Sở Phong không muốn để ý đến gã nữa
Xác thối lại bị chọc tức đến xù lông, đồng thời cũng không muốn phản ứng hắn, chủ yếu là đầu óc gã bây giờ đang rất rối, không biết phải tiếp tục trò chuyện như thế nào
Gã hận không thể chạy biến đi ngay lập tức, không bao giờ gặp lại nhau nữa
Đế thi và Đế Chung đều được Cẩu Hoàng chuyển vào trong quan tài đồng, chuẩn bị lên đường
Nhưng có người đột nhiên nôn nóng kêu lên, xông vào quan tài giữ chặt Cẩu Hoàng lại, không cho nó đi
“Ngươi cái tên điên này, có chuyện gì vậy?” Cẩu Hoàng hỏi
Võ Phong Tử ngậm chặt miệng
Cũng vì bản thân ông ta không đánh lại đối phương, hơn nữa con chó đen này còn mang theo Đế Chung, không thì ông ta đã ra tay dạy cho nó làm sao để trở thành người tốt, thành chó ngoan, đồng thời cũng hỏi cho ra nhẽ giữa hai người họ thì ai mới là kẻ điên
Cẩu Hoàng cười tủm tỉm, nói: "Ta nhìn ngươi rất thuận mắt, mới nãy ngươi chiến đấu hết sức dũng mãnh, diệu thuật mà ngươi tự sáng tạo ra cũng không tệ
Ừm, ngươi là Võ Hoàng, đủ ngông đấy, bởi vì ta cũng được tôn làm Hoàng, danh xưng của hai ta không khác nhau là mấy
Nghe nói ngươi rất điên, mà người đã tự xưng là Hoàng, tức là muốn kế thừa đạo thống Hoàng vị ta, biết đâu hai ta thật sự có duyên, trong cơ thể ngươi có khi đang chảy vài tia chân huyết của ta, hoặc có huyết thống cao quý của ta.”
Ngươi cút
Võ Hoàng suýt thì không tự kìm được nữa mà nổi bão với nó
Ông ta biết rất rõ, con chó này nói dông nói dài, cuối cùng là đánh lảng sang chuyện khác
“Trả lại đạo cốt của sư phụ cho ta!” Ông ta nói rất gọn gàng dứt khoát, không muốn nghe giọng… chó sủa của nó nữa
“Để ông ta ở lại bên cạnh ta tốt đến nhường nào, “Nhân trượng cẩu thế”, đến lúc khôi phục ta có thể dạy cho ông ta tiến vào tầng cấp cao hơn.” Nói một hồi, Cẩu Hoàng mất hết cả hứng, bèn xua tay nói: “Rồi rồi, để ta trả lại cho ngươi.”
Dù sao họ cũng mới cùng nhau hợp sức diệt địch, nó cứ khăng khăng giữ lại bộ đạo cốt không mấy tác dụng đó thì cũng không hay
Nhưng mà mặt chó đúng là thay đổi xoành xoạch, vừa rồi nó còn đang thưởng thức Võ Phong Tử, kết quả mới chưa bao lâu, sau khi trả lại đạo cốt cho ông ta xong thì lập tức dặn dò Lê Đà rằng: “Tên điên này chẳng phải hạng tốt lành gì, trên người có mùi hương lạ lắm, hơn phân nửa là đang luyện một loại tà công đáng sợ nào đó, cẩn thận kẻo trở thành đại địch của ngươi
Mau lấy thân thể thật của ngươi trong quan tài giấu giữa lớp tường kép của Đại âm Phủ và Đại Dương Gian ra đi, đừng để thuyền lật trong mương, bị tên điên này giết chết
Kẻ này… ta cảm thấy hơi lạ.”
Đây là lời nhắc nhở của Cẩu Hoàng
Lê Đà bình tĩnh nói: “Đối thủ thua dưới tay ta chưa ai là đuổi kịp bước chân của ta
Trước mắt cứ để Dưỡng Sinh Quan tại đó đã, dùng hai loại khí âm – dương cùng các sợi xích đại đạo của những văn minh khác nhau tẩm bổ cho Bất Diệt Thân.”
Cẩu Hoàng nghe vậy thì lười không hỏi thêm nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Võ Phong Tử liếc nhìn họ, thầm mắng: Các ngươi xem ta là không khí à
Thật đúng là khinh người quá đáng, sau này… tất nhiên sẽ tính toán các ngươi sau
Sau đó Cẩu Hoàng lại bí mật truyền âm với Võ Phong Tử, nói: "Đi về nhanh đi, hang ổ của ngươi bị người ta moi sạch rồi, nhưng ta thề tuyệt đối không phải là ta đâu, bản hoàng chỉ mang theo một bộ xương này thôi, ta đến trễ.”
Võ Hoàng ngẩn người, sau đó xoay người rời đi, như thiêu như đốt, mang theo đạo cốt biến mất không còn bóng dáng
Không lâu sau, ở vùng đất cực bắc vang vọng tiếng rít gào đầy giận dữ của ông ta: “Lê Đà, ngươi dám cướp sạch đạo trường của ta, trộm sách của ta
Ta thề..