Sở Phong lắc đầu, luôn cảm thấy mọi việc quá không chân thực
Lúc này, trước mắt hắn hiện ra bóng dáng của nhóm Cẩu Hoàng, xác thối
Hắn không muốn dính líu gì đến những người đó nữa, kẻ nào cũng đều là phần tử nguy hiểm
Đương nhiên, nếu hắn gặp phải sinh vật Hồn Hà hay sinh linh Địa Phủ thì hắn cũng tuyệt đối không nương tay, có thể đánh thì đều sẽ đánh chết
Nhưng điều đó không có nghĩa là hắn muốn chủ động tham gia vào
Cánh tay và cẳng chân của hắn rất nhỏ, thật sự không gánh nổi trời, đó là chuyện chỉ có đại lão mới làm được
Hắn còn trẻ, tương lai còn dài, hắn vốn chỉ nên là một thanh niên trai tráng của đô thị hiện đại bình thường
Mà bây giờ là chuyện gì xảy ra
Không biết vì sao, Sở Phong thấy nhớ nhà da diết, nóng lòng muốn trở lại Địa Cầu
Giờ phút này, hắn không muốn đối mặt với thế giới Thần Ma nữa
“Đây là thời kỳ chán tiến hóa được ghi trong sách sao?” Sở Phong suy nghĩ
Theo một vài ghi chép cổ, trong quá trình tiến hóa kiểu gì cũng sẽ gặp phải thời kỳ mệt mỏi, nhất là một vài sinh vật tiến hóa với tốc độ quá nhanh, thân thể và linh hồn không ngừng đột phá thì càng dễ rơi vào tình trạng ấy
Bởi vì, khi chủng tộc sinh vật bình thường tiến hóa thì không phải chỉ một thế hệ là có thể hoàn thành, mà cần đến hàng trăm nghìn, hàng triệu năm
Lúc này, Sở Phong nghi ngờ thời kỳ mệt mỏi của mình đã đến
Không phải là không thể tiến hóa, mà là cần tích lũy, cần tự mình điều chỉnh, hoặc cần một sự kích thích thật lớn từ bên ngoài, khiến cho thân thể và tinh thần của mình “hưng phấn” lần nữa, bước qua đạo khảm này
"Được rồi, ta cần nghỉ ngơi, nên mới thấy nhớ nhà và không còn ý chí chiến đấu, muốn quay về quê cũ.”
Đối với dương gian, đương nhiên hắn vẫn còn luyến tiếc và không muốn rời đi, dù sao hắn còn rất nhiều người quen chưa tìm ra được
“Tạm thời sống ẩn núp một chút, không lộ diện nữa, tìm ra những người ấy.” Sở Phong mở miệng, sau đó lại thở dài: “Chỉ sợ thực lực quá mạnh, không cho phép mình ẩn thân
Con người mình ấy mà, từ xưa đến nay lúc nào cũng rất dễ trở thành tiêu điểm.”
Da mặt của hắn ngược lại không tiến vào thời kỳ mỏi mệt, vẫn dày vẫn rắn như vậy
Sau này sẽ gặp phải sự cố gì nữa
Hắn nghĩ, mình phải chuẩn bị trước thôi
Tạm thời đừng nói đến đại tế nữa, nếu bây giờ nó xuất hiện thật thì hắn cũng không có lực mà đối kháng, chẳng thay đổi được gì
Còn những cái khác như đầu nguồn quỷ dị, vùng đất bên trên trời xanh… Nếu có người đến làm loạn thì sao
Hắn lắc đầu, đi được tới đâu hay tới đó đi
Giờ phút này, hắn không muốn có dính dáng gì tới thế giới ngoài kia nữa, chỉ muốn lặng im một thời gian
Hắn nghĩ tới con chó kia, lần gặp đầu tiên còn hạ chú lên người hắn, muốn hắn đi tìm đại dược
Chắc vào thời khắc mấu chốt con chó kia sẽ không triệu hoán hắn qua đâu nhỉ
“Còn có mối liên quan này nữa chứ
Con chó này, ngươi cút xéo đi đấy, ta tuyệt đối không đi đâu, sau này không còn dính dáng gì đến nhau nữa
Có lọ đá ở đây, ta không sợ lời nguyền phát ra đâu.”
Vả lại, có thể có lời nguyền gì chứ
Chắc chỉ là do con chó kia gạt người
Đúng vậy, con chó kia còn sai hắn đi tìm người đấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ với cánh tay cẳng chân nhỏ xíu này của hắn, chỉ với sức lực của một tiên nhóc trẻ măng như hắn mà muốn đi tìm Nữ Đế vô địch ư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chắc hắn còn chưa tìm ra nàng thì đã chết mất xác trên đường rồi
“Cút đi con chó kia, ta không đi
Lời nguyền gì chứ, ta tin ngươi cái rắm, con chó già nhà ngươi thật sự rất hư!”
Không biết từ bao giờ Sở Phong đã bước vào một nơi rất đậm hơi thởi trần tục, tương tự với quán bar ở Địa Cầu
Hắn bắt đầu uống rượu
Ở phía xa, tiếng người huyên náo, ánh đèn lấp lóe, hắn ngồi thu lu trong một góc tối, uống cạn từng ly rượu nồng
Có loại màu hổ phách thơm ngát, cũng có loại màu vàng cay nồng, còn có màu đỏ tím ngọt lịm… Đối với hắn, những loại rượu này chẳng là gì cả, không thể nào khiến hắn say
Nhưng rượu không khiến người say, người tự say
Tâm trạng lên lên xuống xuống, vui buồn thất thường, đủ loại cảm xúc đồng thời ùa tới khiến hắn hơi say, cảm giác buồn bã dâng tràn, mà càng nhiều hơn cả là sự bối rối
Con đường tương lai ra sao, phải đi như thế nào
Không bao lâu sau, hắn đã nghĩ tới đủ loại vấn đề trên người mình
Mới đây thôi hắn còn cõng một sinh vật bí ẩn nào đó, bàn tay xù xì đầy lông ấy khiến hắn bây giờ vẫn không rét mà run
Suy nghĩ cẩn thận, trên người hắn quả thật có rất nhiều vấn đề
“Có phải ta đã tính sót thứ gì đó hay kh6ong?”
Sở Phong bỗng tự hỏi, cảm thấy nghi ngờ
Hắn nhó tới chuông thời gian
Năm xưa Lê Đà bị nhiễm chuông thời gian nên xảy ra chuyện, liệu hắn cũng sẽ như thế
Mặc dù hắn từng thấy quái vật Tứ Cực Phù Thổ, với lại còn suýt thấy chúng bị đánh chết, nhưng chuông thời gian không giống như đám sinh vật Vô Thượng kia
Chuông thời gian được dùng để đốt quái vật nơi đó, diệt sạch bọn chúng
Bây giờ chuông thời gian không ở trong Tứ Cực Phù Thổ, chứng tỏ nơi đó đã xảy ra vấn đề lớn
Đám quái vật kia giành được tự do rồi ư
Chuông thời gian đặc biệt ở chỗ thứ nó đốt có khả năng đều là sinh vật Vô Thượng, nên mới bị nhiễm phải thứ gì đó khó lường, đó là kết quả sau một quá trình tích lũy lâu dài
Sở Phong thở dài, vừa nghĩ đến đây thì càng có nhiều vấn đề nảy ra hơn
Đương nhiên, lọ đá là vấn đề lớn nhất
Không ngờ nó lại dẫn dắt hắn đi đến Hồn Hà, thu thập vật chất hồn, điều này quả thực hơi đáng sợ
Rốt cuộc ai mới là chủ nhân đây
Rốt cuộc là Sở Chung Cực ta, hay là bình Thiên Đế nó?
Sở Chung Cực ta được xem là gì
Và hạt giống kia là như thế nào
Liệu có nảy mầm không
Trong lòng Sở Phong rối như tơ vò, bỗng rất muốn ném lọ đá và hạt giống đi
Hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, chắc chắn là đều có liên quan đến lọ đá
Lúc này, hắn quan chiếu bản thân, nhìn vào trong lọ đá
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quả nhiên, hạt giống thứ hai đã biến đổi rất nhiều
Trước đó nó chỉ có một màu đen tuyền, ảm đạm không ánh sáng, mà đáng sợ nhất là khô quắt queo lại, tựa như từng bị nghiền ép đến mức biến dạng, thiếu sức sống nghiêm trọng
Còn bây giờ, nó đen bóng và căng đầy, tràn trề sức sống
Đây là muốn nảy mầm rồi ư
Sở Phong hít một hơi khí lạnh
Quả thật hạt giống này cần vật chất hồn, mà ở Hồn Hà, nó đã hấp thu vô vàn vật chất hồn tinh túy, vậy mà chỉ đủ để khôi phục về trạng thái bình thường
Như vậy, muốn nó nảy mầm và nở hoa kết trái thì có phải cần một lượng rất nhiều