Thánh Khư

Chương 3181: Chứng kiến Chung Cực




Sở Phong nói: “Phải không, ngươi bị người ta dọa rồi, ở đây đã trở thành nơi vô chủ, ta có thể cảm ứng được, bên trong có địa mạch sinh khí nồng đậm, nhưng không có khí tức của người sống.”
Những ngày qua Sở Phong đã trải qua đủ loại chuyện quái lạ, ngay cả khu vực khủng bố như Hồn Hà mà còn từng đích thân tới, có cảm ngộ rất sâu với những thứ liên quan tới trận vực, đã trở thành Thiên Sư chân chính, không phải chỉ tiếp cận mà đã hoàn toàn bước vào trong lĩnh vực bí hiểm này
Lão Cổ hít một hơi khí lạnh, nói thế nào thì năm xưa nơi này cũng được xem là một danh sơn, theo lẽ thường, không có vài Đại Năng hợp tác với nhau thì không dám vào đó thám hiểm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thậm chí, có vài danh sơn thoạt nhìn không đáng chú ý, suy tàn một thời gian rất lâu rồi, nhưng chỉ sơ sót một cái thôi thì ngay cả sinh vật Cứu Cực đi vào cũng phải lãnh hậu quả
"Ngươi đừng biến khéo thành vụng
Lão Cổ nhắc nhở
Ông ta luôn cảm thấy, ma đầu Sở Phong này gióng trống khua chiêng quá, không hợp thói thường cho lắm, rốt cuộc là hắn muốn thúc chín đại dược gì
Còn nữa, trước cột mốc tiến hóa mà hắn lại di chuyển dược thụ như vậy liệu có được không
Lão Cổ ôm đầy một bụng câu hỏi
Ông ta suy đoán, có lẽ Sở Phong có báu vật không gian cấp tiểu thế giới, dược thụ trồng ở ngay trong đó nên mới có thể ổn thỏa di dời vào trong danh sơn
Ngọn núi này xám xịt, quả thật không đáng chú ý, nhưng trong quá khứ rất xưa trước kia từng nổi danh, trong thiên hạ không có bao nhiêu sinh vật dám tiếp cận
Đương nhiên, thời kỳ tràn đầy sức sống của danh sơn này đã là kỷ nguyên trước, đến kỷ nguyên này nó gần như không có động tĩnh gì
Cũng chính bởi vì vậy, nó mới rơi xuống đến top một nghìn
"Không được, ngươi vẫn đừng nên đi, quá nguy hiểm
Lão Cổ ngăn cản
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng mà, mặc cho ông ta khuyên giải, Sở Phong vẫn nhất quyết tiến lên, không hề nản lòng
Đương nhiên, hắn cũng yêu cầu lão Cổ không được đến gần, mặc dù hắn rất có lòng tin nhưng vẫn sợ xảy ra sự cố ngoài ý muốn, nên dặn lão Cổ chuẩn bị trận vực truyền tống ở đỉnh núi xa xa, lúc nào cũng có thể trốn đi được
Ầm ầm
Sở Phong mở lòng núi ra, đi qua khe hở nham thạch và tiến vào trong
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bên trong, thi hài nằm la liệt khắp nơi trên đất nhưng đều đã mục nát cả, chỉ cần chạm nhẹ vào là vỡ vụn ra, hơn nữa mặt đất chất đầy bụi, vừa đạp lên là bụi mù cuồn cuộn
“Hiu quạnh quá, sinh vật ở đây chết hết rồi ư?” Lão Cổ kinh ngạc
Biết bao năm qua, không phải không ai dám nảy ra ý đồ đi vào đây, nhưng cuối cùng đều phải rút lui hết, bởi vì vào thởi Viễn Cổ, nơi này còn từng bộc phát sát cơ, giết chết một Đại Năng tự tiện xông vào
Hiển nhiên đủ loại thi hài ở đây không phải của chủ nhân chính, mà được tích lại qua những tháng năm lịch sử, có lẽ là của kẻ địch, cũng có thể là của môn đồ đệ tử của chủ nhân chính
Còn chủ nhân chính thì không biết là sinh vật từ mấy kỷ nguyên trước, ẩn núp đến kỷ nguyên này thật không dễ dàng
Cuối cùng, Sở Phong đã tìm ra chủ nhân chính nằm trong thạch thất lớn nhất trong lòng núi, đó là một bộ xương vỡ nát, còn có một phần da rách rưới
Đây là do bị thứ gì ăn hết, hay là do hắn ta thuế biến thất bại
Sở Phong nghiêng về khả năng sau nhiều hơn
Đáng tiếc hơn nữa là không còn gì lưu lại, chủ nhân chính bế tử quan đã tiêu hao hết mọi thứ, ngay cả vật báu năng lượng trên thân cũng bị hắn ta hấp thu sạch sẽ, bảo vật… nát bấy
Ngay cả tổ mạch dưới mặt đất xung quanh khu vực này cũng khô kiệt, chỉ có bụi bặm cùng tro tàn
Lão Cổ cũng tới, nói: “Đã chết thật rồi!”
Sau đó ông ta nói tiếp: “Nếu có đủ thời gian tìm người đào bới địa mạch của danh sơn này thì trong vòng năm năm sẽ có thể cướp lấy cùng rèn luyện ra một phần thổ chất cấp độ Đại Năng!”
Dù sao nơi này đã rất nhiều năm không tinh luyện
Dị thổ trong thiên hạ, những thổ chất quý báu đặc biệt ấy đều tới từ đâu
Đều có xuất xứ từ trong đại xuyên và danh sơn, đều được sàng lọc tỉ mỉ từng chút một từ trong tổ mạch dưới đất, từ từ luyện ra
Có thể nói rằng, mổi một hạt dị thổ đều vô cùng trân quý, hòa với máu và xương, bởi vì cần chém giết, cần tranh đoạt
Các đại xuyên danh sơn hiện có và các loại tịnh thổ tu luyện, tổ mạch… đều đã bị người ta chiếm lấy
Mà đây đều là do các tộc giao đấu với nhau, phân chia địa bàn, gắng sức giành lấy
Sở Phong thở dài, nơi này cực tốt, nhưng hắn lại không có thời gian, sao có thể đợi được hơn năm năm để đi luyện thổ
“Rồi, chính là chỗ này!” Sở Phong lấy ba hạt giống ra, trong đó có một hạt hình dạng rất quái lạ, đỏ tươi và ươn ướt, trông như một cái Lò Bát Quái
Đương nhiên, lão Cổ không nhìn thấy hạt giống này, trong mắt ông ta chỉ có hai hạt giống, hơn nữa một trong hai viên còn giống như bị ép dẹp
"Ngươi cmn đùa ta
Ánh mắt lão Cổ cực kỳ hung ác, Sở Phong đang đùa ông ta à
Ông ta nghĩ rằng, Sở Phong không có nền móng, cũng không đến từ tiền sử, lần này hơn phân nửa là nhờ vận may mới tìm được một bí cảnh, lại có thể thu vào trong vật báu không gian
Kết quả, ma đầu Sở Phong tùy tiện mở túi lấy hai hạt giống tầm thường ra, chính là đại dược àm hắn nói đấy hả
Nhìn bề ngoài của hạt giống kia kìa, đen sì, hoặc nên nói là màu tím sậm, còn bị ép dẹp, ép hỏng
Thứ này mà trồng được á
Với lại, có đại dược nhà ai mà bây giờ mới đi gieo như vậy không
Cái nào mà chẳng phải nuôi trồng từ rất rất lâu rồi, kết ra nụ, sau đó mới hao phí thật nhiều để thúc chín
Còn ngươi, ngươi nhặt bừa hai hạt đậu, chọn đại hai hạt cỏ dại mang về đấy hả
Còn dám lừa ta
Gạt lấy dị thổ của ta
Lão Cổ tức đến mức hai lỗ mũi cũng muốn xì khói
"Đừng nóng vội, lát nữa sẽ để ngươi chứng kiến thần tích
Sở Phong nghiêm túc
Quả thật hắn không đùa, có thể tiến hóa ngay trước mặt lão Cổ chứng tỏ hắn hoàn toàn tin tưởng ông ta
Lần này, lão Cổ khá là trượng nghĩa, một mình ông ta đã đưa cho hắn gần bốn phần tiến hóa thổ cấp Đại Năng, ơn nghĩa này rất nặng
Sở Phong cảm thấy, sau này mình nên báo đáp lão Cổ thật tốt
Lão Cổ càng nghi ngờ hơn, trong lòng luôn thấy Sở Phong không làm được trò trống gì
Ông ta chưa bao giờ thấy ai đến lúc sắp tiến hóa mới đi trồng thuốc cả
Sở Phong cũng thở dài, nói: "Thuốc không có vấn đề, ta lo lắng nhất chính là dị thổ chưa đủ
Sau đó, hắn xoay người rời đi, quyết định dạo thêm một vòng nữa, không thì trong lòng sẽ rất khó chịu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.