Giờ phút này, không ngờ Long Đại Vũ không phẫn nộ, cũng không nghĩ đến chuyện báo thù, mà ngược lại lệ rơi đầy mặt, rưng rưng nói: “Ngươi con mẹ nó… Rốt cuộc xuất hiện
Gã cắn răng nói ra
Long Đại Vũ thật sự ứa nước mắt, rất khó nói rõ loại cảm xúc này, vì chờ một người xuất hiện mà gã lại… khổ sở như thế
Đợi gần ba đêm, hết lần này tới lần khác bị cho leo cây, đứng hít gió núi, đối mặt với ánh trăng thê lương, gã sắp điên đến nơi rồi
Dưới ánh trăng trong ngần, trông Sở Phong xuất trần và huyền ảo, bộ áo trắng tinh rộng thùng thình khẽ lay động, đi tới thật nhanh từ một nơi xa tận đường chân trời, hệt như vệt sáng giữa đêm khuya
Lúc này, ba vị lão huynh đệ của Quái Long đều đang ẩn núp, cắt đứt đường lùi của Sở Phong, bảo đảm không để cho thiếu niên này chạy trốn
"Đại Vũ
Cách rất xa, Sở Phong đã kêu lên vô cùng thân thiết, vẫy tay nói to: “Ta là Đại Đức ca của ngươi đây!”
Quái Long nghe vậy, cơn tức bùng lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta còn không biết ngươi là ai hả
Có hóa thành tro ta cũng nhận ra, kêu la cái gì
Nhất là bây giờ, đã gặp nhau rồi mà ngươi còn ồn ào, nhận làm ca ca ngay trước mặt mấy lão huynh đệ của ta, khiến ta mất mặt
Đánh chết ngươi
Gió lớn thét gào, dưới ánh trăng bàng bạc, bụi đất cuộn lên, chỉ nháy mắt sau Sở Phong đã từ một nơi rất xa đi đến gần Quái Long, khiến hàng thông già trên đỉnh núi lay động dữ dội, tiếng thông reo réo rắt
Hắn chạy quá nhanh, ngay cả hư không xung quanh cũng bị móp méo
Sau khi đến chỗ Quái Long, đằng sau hắn mới vọng lại từng tiếng nổ rung trời, sương trắng cuộn lên
"Đã lâu không gặp, ngươi… Hai mắt đỏ ngầu hết cả rồi, khóe mắt còn ướt nữa
Đại Vũ, ta không nhìn lầm ngươi, ngươi cũng là người trọng tình cảm giống ta, hảo huynh đệ
Sở Phong vừa nói vừa lao đến, tặng cho Long Đại Vũ một cái ôm thật thắm thiết, vô cùng thân mật, đúng theo hình ảnh của hai người bạn cùng chung hoạn nạn lâu ngày gặp lại
Ai ướt khóe mắt
Ai khóc
Long Đại Vũ đẩy hắn ra, cảm giác khó chịu khôn tả
Ngươi không biết ta rất muốn đánh chết ngươi sao
Ta mà cảm động á
Ta mà khóc á
Nghĩ gì thế
Giờ phút này, gã thật sự khó chịu không gì sánh được, đến mức nổi da gà khắp người, nhất là phần vai nơi bị Sở Phong ôm lấy, giống như bị sâu róm bò đầy lên vậy
Gã lắc tay thật mạnh như đang rũ bỏ gì đó, lùi lại mấy bước, cắn răng nói: "Tào Đức, Cơ Đại Đức, ngươi dám tới thật à?
"Đại Vũ, ta vượt qua thiên sơn vạn thủy, dù bị Đại Năng truy sát, bị thương nặng, ta cũng cố gắng chạy đến tối nay, rốt cuộc đã gặp lại ngươi rồi!” Sở Phong bày ra vẻ mặt thắm thiết tình cảm
Cút
Long Đại Vũ lại lắc tay thật mạnh, cảm giác buồn nôn và chán ghét trỗi dậy
Cơ Đại Đức chết tiệt, ta muốn lột da ngươi lúc ngươi còn đang sống, ngươi còn giả bộ gì chứ
Chỉ có điều, lúc này cuối cùng gã cũng tự tin hơn
Chỉ cần Sở Phong chịu tới là được, tiếp theo không có bậc cửa nào là không qua được nữa, mọi thứ đều đáng giá, có thể từ từ trừng trị hắn rồi
Nghĩ đến đây, gã hít sâu một hơi để mình hoàn toàn bình tĩnh lại, sau đó lấy một cái ghế ra khỏi pháp khí không gian của mình, bệ vệ ngồi xuống
Tiếp theo, gã lấy một cái bàn ngọc ra, bày biện dị quả cấp Thần đầy ắp bàn
Dưới ánh trăng, dị quả căng mọng óng ánh, hương thơm ngào ngạt tỏa khắp nơi
Cuối cùng gã lại ngâm một bình trà, hương trà thanh mát lượn lờ trong gió núi
Lúc này rồi mà Quái Long còn bày đặt ra vẻ, khiến mấy lão huynh đệ núp trong bóng tối đều cạn lời
Rốt cuộc gã đã phải chịu kích thích lớn chừng nào mà ra nông nỗi này
Trăng sáng treo cao, hàng thông mọc kín trên đỉnh núi, nước suối róc rách, khói mỏng lượn lờ, bao phủ khắp chốn, hài hòa mà yên ắng
"Cơ Đại Đức, ngươi có biết tội của ngươi không?
Quái Long đột ngột cất to giọng nói, giống như đang ngồi thẩm vấn phạm nhân trước tòa
Gã ngồi sau bàn ngọc nhìn Sở Phong chằm chằm, thầm nghĩ rốt cuộc mình cũng có thể xả giận
"Biết tội gì
Không phải chỉ cho ngươi cõng nồi vài lần thôi à
À phải, ngươi có chuẩn bị dị thổ mà ta nói hôm trước chưa?” Sở Phong nhàn nhã đáp lại, hắn cũng lười giả bộ thêm
Hắn không đời nào phối hợp với Long Đại Vũ đâu, cứ thích bày trò, hắn sẽ không cho Quái Long cơ hội được thoải mái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sở Phong tùy tiện đi tới, cầm một quả Thần lên gặm, chất lỏng đỏ tươi phát sáng lập tức chảy ra, mùi trái cây thơm nồng thấm đẫm ruột gan, tỏa hương khắp núi, khiến người say mê
"Ngươi để xuống cho ta, ai cho ngươi ăn?
Quái Long bị chọc tức
Tên Cơ Đại Đức này thật đúng là to gan, đây chính là vật đại bổ mà gã dùng để tẩm bổ cho cơ thể mình, bây giờ chỉ mang ra làm vật trang trí, kết quả tên chó chết này còn không hề khách sáo cầm lên ăn
"Dị thổ đâu, mang hết ra đây!” Sở Phong mở miệng
Long Đại Vũ không ngờ đối phương còn thiếu kiên nhẫn hơn cả mình
Gã quát: “Cơ Đại Đức tên khốn kiếp nhà ngươi, sao ngươi vô liêm sỉ quá vậy, làm ta oan ức gánh tội thay, còn cho ta leo cây hai lần liên tiếp, khiến bản long mất hết mặt mũi
Bây giờ ngươi dám bất kính với ta, hôm nay ngươi xong đời rồi
Nhưng gã lại bị bất ngờ lần nữa, Sở Phong còn quyết đoán hơn cả gã, đúng lúc trở mặt, nói: “Đừng nói nhảm nữa, giao hết dị thổ ra đây
Ta cho ngươi biết, đây không phải mua bán, ta không giao dịch gì với ngươi cả
Ta đây là vơ vét tài sản, là uy hiếp, là cướp sạch!”
Mẹ ngươi chứ, trở mặt còn nhanh hơn và triệt để hơn cả bản long
Ngươi đến để cướp sạch bản long ấy hả
Long Đại Vũ cảm thấy mình đang bị thiếu dưỡng khí trầm trọng, dạ dày cũng đau quặn, đúng là lấn át rồng quá đáng mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Các lão ca ca, đến, ra tay cho ta, trước tiên tới cắm cọc, trồng một cái cây người trên đỉnh núi này!” Quái Long gầm lên giận dữ, thực sự đã tức điên lên
Làm sao để hả giận
Chỉ có ra tay đánh tên Tào Đức này một trận tơi bời, khiến hắn tàn phế nhưng không cho phép giết chết, chỉnh đốn hắn một trận, từ từ dạy dỗ và hành hạ hắn
Đúng lúc này, Sở Phong lại ra tay trước, hắn vươn một tay ra tóm lấy Quái Long
Hai người họ có thể nói là thuyền hữu nghị quá nhỏ, muốn nhảy ra là nhảy ra ngay
Quái Long cười lạnh, không hề hoảng hốt mà ngược lại rất bình tĩnh, chỉ đứng yên đó nhìn Sở Phong chứ không hề tránh né
Ý của gã là, ngươi làm gì được ta
Đương nhiên gã không sợ, trong rừng thông ngay đằng sau gã có một vị Đại Năng đã trải qua quá trình tiến hóa rất lâu năm, thực lực hùng mạnh khiếp người, một khi mở ra lĩnh vực thì một Hằng Vương dù có tài năng khủng khiếp đến đâu cũng chẳng đáng chú ý
Thiên Tôn này nọ đều không làm gì được, chỉ một bàn tay cũng đủ đè chết