"Giòi
Sở Phong nói với gã một cách vô cùng thẳng thắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn nghĩ, đau dài không bằng đau ngắn, hay là cứ để gã tiếp nhận hiện thực sớm chút thì hơn
"Giòi?
Long Đại Vũ thét lên, cúi đầu nhìn mình, sau đó giọng của nó càng chói tai càng the thé hơn, kêu la thảm thiết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đương nhiên gã cũng đã nhìn ra, sau đó trực tiếp bắt đầu hoài nghi nhân sinh, cái này là cmn thuế biến kiểu gì vậy
Sao ta lại biết thành giòi rồi?
Gã đập mạnh đầu lên đất
"Giòi
Lão Cổ cũng gật đầu
Ba người Kỳ Phong trợn mắt há mồm, sau đó không biết nói gì cho phải, bèn lặng lẽ đứng đó nhìn huynh đệ nhà mình
"Ta không thiết sống nữa!” Long Đại Vũ vèo một tiếng nhảy lên hư không, di chuyển nhanh chóng trên mặt biển hệt như tia chớp, thực sự quá kinh người
"Đại Vũ, tỉnh táo lại
Kỳ Phong khuyên giải
"Tỉnh táo cái rắm ấy, ta thành giòi luôn rồi này
Ta cmn đi chuyển thế đầu thai, kết thúc kiếp này đây!” Long Đại Vũ bi phẫn ngửa mặt lên trời thét dài
"Ngươi không phải giòi
Kỳ Phong mở miệng
Hai vị Đại Năng khác cũng cố gắng nhịn cười, lúc này đều đã nhìn ra gì đó
“Các ngươi còn biết cảm thông là gì không, lúc này mà còn cười?!” Long Đại Vũ run rẩy
Sau đó gã phát điên tru lên: "Ta..
Tiến hóa thành một con giòi?
“Khụ khụ, ngươi chỉ là giống giòi thôi, không phải giòi.” Sở Phong nói
Cuối cùng vẫn là lão Cổ nhịn không được, nói: "Tằm
Long Đại Vũ ngẩn người, không phải giòi mà biến thành tằm rồi
Sao vậy được
Gã là rồng mà, sao lại lột xác thành côn trùng vậy
Còn suýt bị người ta xem là giòi
"Ừm, trong cơ thể ngươi chắc có dòng máu của Thần Tằm
Kỳ Phong mở miệng
Sau đó hắn ta giải thích, năm xưa ở thời Tiền sử, vào đời thứ nhất của Long Đại Vũ, có lần gã trọng thương ngã gục, kết quả toàn thân kết kén và tái sinh lần nữa
“Khi ấy nếu là bất cứ sinh linh nào khác thì đều đã chết rồi, không thể nào sống nổi, nhưng ngươi thì vẫn sống.” Một vị Đại Năng khác cũng mở miệng
Sở Phong thì lại càng nghiêm túc: “Đừng coi thường Tằm tộc, có khi họ còn mạnh hơn
Ngươi cũng biết, ở điểm cuối Hồn Hà có một sinh vật Vô Thượng chính là Thần Tằm, hoàn mỹ khiếp người, đã từng vô địch
Khi Sở Phong nói đến đây, hắn không kìm được nghĩ đến một vấn đề khiến hắn run sợ hoảng hốt
Cẩu Hoàng và xác thối đã nhặt được một tấm da tằm nhuốm máu ở Hồn Hà, trên đó ghi một sự kiện, Thần Tằm Vô Thượng ở cuối Hồn Hà trước khi sa đọa từng có một đệ đệ
Tiểu Tằm ấy từng là bạn chí cốt với nhóm Cẩu Hoàng
Năm xưa khi đi cùng Thiên Đế tiến công Hồn Hà, hắn ta đã thoáng thấy được huynh trưởng của mình, cuối cùng chẳng biết đi đâu
Trong lúc thương tâm tuyệt vọng hắn ta đã để lại tấm da tằm nhằm nhắc nhở kẻ đến sau
Giờ khắc này, Sở Phong vô cùng nghi ngờ thân phận của Long Đại Vũ, chẳng lẽ gã là con cháu của Tiểu Tằm
Thậm chí gã thật ra chính là Tiểu Tằm bản thể, chẳng qua xảy ra vấn đề gì đó nên mới hóa thành hình dạng như bây giờ
"Đại Vũ, lai lịch của ngươi thế nào, phụ mẫu là ai
Sở Phong hỏi
Câu trả lời của Long Đại Vũ quả nhiên càng khiến Sở Phong nghi ngờ hơn
Chính gã cũng không biết phụ mẫu là ai, khi vừa thức tỉnh đã là hình rồng, bò ra từ một danh sơn nào đó
Sở Phong nhíu mày, căn cứ vào những sự kiện này thì cũng không thể xác định được gì
“Một con rồng nhỏ như ngươi mà lại có thể nở ra từ trong danh sơn, đúng là rất lạ.” Lão Cổ nói
"Được rồi, tạm thời đừng nghĩ mấy chuyện này nữa, ngươi không sao là được rồi.” Sở Phong nói
"Cái gì mà không sao chứ
Bây giờ ta bé xíu đây này!” Long Đại Vũ tức giận không thôi, nhưng cũng may là gã có thể hóa thành hình người
Lúc trở lại thành người thì gã không bị biến nhỏ
“Trong cấm địa nào đó có Tằm tộc đấy, nói không chừng ngươi có quan hệ với họ, còn có thể có quan hệ với Lão Tằm ở Hồn Hà kia.” Sở Phong thảnh thơi nói
"Được rồi, không thèm nghĩ nữa
Long Đại Vũ lắc đầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cuối cùng, Sở Phong lên đường, một mình chạy về Chu tộc, lão Cổ đi theo ở phía xa, còn ba vị Đại Năng cùng Long Đại Vũ thì đợi bên bờ biển
Nếu có chuyện gì xảy ra thì tất nhiên họ sẽ cảm ứng được sóng năng lượng trong biển
Dù sao, vô luận là Sở Phong hay là lão Cổ thì đều có lực chiến đấu cấp Hỗn Nguyên
Trong một vài tiểu thế giới ở Chư Thiên thì Hỗn Nguyên chính là sinh linh mạnh nhất, tương hợp với đạo, là tồn tại giống như Giới Chủ
Ở trung tâm của vùng biển nội hải, mây ngũ sắc chan hòa, thần quang chiếu rọi bốn phía, từng tòa tiên sơn cao ngút tận mây xanh, chùm sáng lượn lờ, sương trắng lởn vởn, linh khí nồng đậm xua mãi không tan
Từng hòn đảo treo trên bầu trời, thần thánh mà siêu nhiên
Quỳnh lâu ngọc vũ đứng sừng sững ở trên bầu trời, tiên quang chảy xuôi
Đủ loại công trình kiến trúc cổ xưa như điện đường vàng rực cùng tháp lâm màu xanh đồng cũng thỉnh thoảng ẩn hiện trong hư không, lơ lửng ở trên tầng mây
Khu vực nằm ở trung tâm biển này không thể ước chừng được, khí tạo hóa nồng đậm vô cùng
"Đây chính là Chu tộc
Sở Phong thở dài, không hổ là gia tộc đứng thứ sáu Dương Gian, những gì hắn nhìn thấy chắc chắn chỉ là một góc của tảng băng chìm, là vùng ngoài rìa của đạo tràng
Chỉ thế thôi mà đã rất kinh người rồi, nơi đây cung cấp nuôi dưỡng một vài Đại Năng tu hành cùng lúc tuyệt đối là dư sức
Đồng thời, hắn vững tin, trong Chu tộc nhất định có lão Cứu Cực tọa trấn, không thì quá có lỗi với cái danh đạo thống thứ sáu – loại truyền thừa vô địch này
Đương nhiên vô luận là Đại Vũ thối nát hay lão Cứu Cực có trạng thái khá khẩm hơn một chút, cả hai đều không ở trong đạo tràng này
Loại sinh vật ấy nếu không dùng thân xác của mình trấn áp tại đầu nguồn tạo hóa của Chu tộc thì cũng ẩn trong Tổ Điện bí mật nào đó
Nếu không xảy ra chuyện lớn như diệt tộc hay thay đổi kỷ nguyên thì xưa nay gần như không hề lộ diện
Vì vậy Sở Phong hoàn toàn không lo lắng có loại quái vật cỡ này trốn trong bóng tối xông ra đánh hắn
Mặc dù bây giờ hắn rất mạnh, nhưng trong lòng của sinh vật loại này thì còn lâu mới gây chú ý được
Sau khi đến nơi, Sở Phong không dám khinh thường, bước trên sóng biển màu vàng, nhìn tiên sơn phía trước cùng với hòn đảo trôi nổi trên hư không, trực tiếp ôm quyền
Không cần hắn mở miệng, có người đã phát hiện ra hắn từ sớm
“Ai?”
Trên một tiên sơn giữa biển, một ông lão tóc trắng da dẻ hồng hào mở mắt ra
Đây rõ ràng là một vị Thiên Tôn, nhưng chỉ phụ trách canh giữ ở ngoài rìa sơn môn