Thánh Khư

Chương 3231: Tiên Chủ




Việc này không thể được tra ra
Sau khi tổ chức kia có cảm giác thì đừng nói Chu tộc mà ngay cả các gia tộc thuộc mười vị trí đầu như Hằng tộc, Đạo tộc ra mặt cũng sẽ không có hiệu quả
Sau khi Thợ săn luân hồi phát hiện loại dấu vết này thì chắc chắn sẽ tra đến cùng
Sở Phong biết rõ mình khác với những người luân hồi khác, nên từ lâu đã chuẩn bị tâm lý, sẵn sàng ăn thua đủ
Tại hiện trường, các bô lão Chu tộc đều cứng hết người
Họ còn định nói gì đó, nhưng bây giờ dù có liệt kê ra đủ loại lý do thì e là cũng khó khiến tổ chức kia dừng tay
Khắp thiên hạ sôi lên sùng sục, ngay cả một vài lão quái vật của các tộc cũng đang cắn chặt răng
Không ngờ có ngày mình tận mắt chứng kiến loại chuyện này, một thiếu niên khiêu chiến uy nghiêm của tổ chức vô thượng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Hử?”
Sở Phong bỗng quay đầu lại nhìn một hướng nào đó
Hư không ở đó vặn vẹo và bắt đầu mờ đi, một góc cung điện cổ màu bạc hiện ra
“Chết… hết rồi!?”
Từ trong cung điện vọng ra giọng nói khàn khàn, có vẻ hơi cứng và khá lạnh lùng, giống như đang rất khó hiểu
Sau đó, một đôi mắt màu đỏ máu hiển hiện ngay giữa sương mù trong cung điện bạc
Sở Phong dạo bước tiến lên, hiển nhiên lại muốn ra tay
Lão Cổ nhức đầu lao thẳng tới kéo hắn lại, muốn nói là “Xin lạy tổ tông nhà ngươi, ngươi lại muốn ra tay giết người à?!”
Chu Hi tràn ngập sầu lo lắc đầu, cũng bay vụt đến đứng cùng với Sở Phong
Nàng bí mật truyền âm, đây chỉ là một cung điện ảo ảnh, được dùng như đôi mắt, để tổ chức phía sau Thợ săn luân hồi thấy rõ kết quả nơi này
“Ta nói này huynh đệ, ngươi đúng là nóng tính thật đấy, sao lại quyết liệt đến vậy, giết sạch hết bọn chúng
Cứ đánh tàn phế thôi, để lại người sống là được rồi!” Lão Cổ đổ mồ hôi lạnh đầy đầu
Ánh mắt ông ta sầu não, bởi vì chuyện này không dễ giải quyết
Ông ta thật sự sợ Sở Phong sẽ chết, bởi ông ta biết rõ tổ chức kia đáng sợ cỡ nào
Trong tình hình nước sôi lửa bỏng, dường như cái gì lão Cổ cũng dám nói: “Ngươi dù có muốn giết vài tên thì cũng phải đợi sau này hẵng ra tay
Về điểm này, ngươi phải học đại ca của ta, trước đó hắn từng đưa một vị lão huynh đệ nào đó đi chuyển kiếp, sau khi bị Thợ săn luân hồi để mắt tới thì hết sức tức giận, cuối cùng tìm một chỗ không người lén lút ra tay, giết sạch tất cả, khiến chúng bốc hơi khỏi Dương Gian!”
Nghe được mấy lời này, mọi người đều trợn mắt há mồm, mất đi khả năng nói chuyện
Ngay cả mấy vị lão Cứu Cực cũng nhìn về phía lão Cổ bằng ánh mắt quỷ dị
Trong cung điện màu bạc, đồng tử trong sương mù vốn đang nhin chằm chằm Sở Phong, ánh mắt hung ác và lạnh đến thấu xương, nhưng bây giờ thì trực tiếp nhìn sang lão Cổ
“Đâu phải ta lén ra tay, ngươi đi mà tìm chính chủ ấy!” Lão Cổ chột dạ, cứng đầu cứng cổ ráng chống đỡ ở đó
Rất nhiều người cạn lời
Có một huynh đệ kết nghĩa như thế mệt tâm nhường nào
Rõ ràng ông ta đang kiếm họa về cho huynh trưởng Lê Đà của mình mà, thật đúng là độc nhất vô nhị
“Đại ca ta là Lê Đà!”
Lão Cổ lại bổ sung một câu, ý là ngươi đừng tìm ta, đừng tính sổ lộn người
Bên cạnh, ngay cả Chu Bác có quan hệ căng thẳng với lão Cổ cũng không lên tiếng, không mỉa mai lão Cổ, bởi vì thật sự không còn muốn nói gì nữa
Long Đại Vũ dù không ở gần chiến trường nhưng cũng thông qua tấm gương phản chiếu thấy rõ tình hình ở phương xa, trên gương mặt toàn là vẻ xoắn xuýt
Đi cùng loại người chuyên đào hố như lão Cổ e rằng có ngày gã sẽ rớt hố lúc nào không hay
Nhất là gã vốn đã có thuộc tính hay bị oan ức rồi, thường xuyên gặp xui đến đổ máu
Bây giờ nếu gần gũi với tên Cổ Trần Hải kia nữa thì chắc sẽ bị khắc chết mất
Trong hoàn cảnh ngập tràn sát khí và vô cùng nghiêm túc này, có không ít người lộ ra sắc mặt khác thường, ngay cả một vài lão quái vật cũng muốn phì cười khi thấy cả đời anh danh của Lê Hắc Thủ bị phá vỡ, thật quả là có ánh mắt nhìn người, kết giao nhầm huynh đệ
Cổ Trần Hải này quá hoang đường, cốt cách “diệu kỳ”
Chỉ có một người không nghĩ thế
Sở Phong nhìn về phía lão Cổ, khẽ thở dài một tiếng rồi nói: “Không cần làm thế
Hắn biết rõ tâm ý của lão Cổ, thoạt nhìn tưởng như hoang đường, hành động buồn cười, thậm chí bị người ta bỡn cợt, nhưng tuyệt đối không phải đang làm ẩu làm tả
Trên thực tế, Sở Phong ngay lập tức cảm nhận được tấm lòng lo nghĩ của ông ta, nghiêm túc làm ra loại hành động khiến người đời chế nhạo này
Lão Cổ đang bắt đại ca của ông ta đến gánh trách nhiệm, đến đổ cái vỏ khổng lồ này
Ông ta đang dời đi thù hận của tổ chức kia để cứu Sở Phong
"Đi mau
Lão Cổ bí mật truyền âm
Sở Phong gật đầu
Hắn phải đi tiến hóa, bây giờ đã có đủ thổ chất cấp độ Đại Năng nên sẽ mạnh lên rất nhanh
Đợi sau khi thực lực hắn tăng mạnh thì tiếp tục đi giết Thợ săn luân hồi là được
Khi hắn thật sự muốn ăn thua đủ thì ai phải sợ ai
Nếu để người khác biết ý nghĩ của hắn, e rằng tất cả đều sẽ tê dại da đầu
Tên này điên rồi phải không
Lá gan to bằng trời
Hư không vặn vẹo, mơ hồ không rõ, vô cùng tối tăm
Đôi mắt đỏ máu trong cung điện bạc đáng sợ kinh người, lạnh lẽo tột cùng, mang theo oán độc nhìn chằm chặp Sở Phong
Đôi mắt tựa như con ác quỷ đã chôn trong nấm mồ vô vàn năm tháng, ngủ say rất nhiều kỷ nguyên nay tỉnh lại
Loại oán độc ấy khiến người ta không rét mà run, bị nó nhìn thoáng qua thôi mà cảm giác giống như bị nguyền rủa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ầm ầm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đột nhiên một tiếng nổ vang lên, thiên địa bị đánh mở, năng lượng thực sự quá mênh mông và hùng hậu, giống như đang mở ra một thế giới, chấn động Chư Thiên
Sở Phong đột nhiên bay vụt lên, sử dụng năng lượng mạnh nhất của mình, lấy Kim Cương Trác ra đập lên tòa cung điện màu bạc móp méo giữa hư không kia, phóng thẳng về hướng đôi đồng tử màu máu ác độc
“Bụp” một tiếng, cung điện bạc nổ tung, hư không sụp đổ, ở nơi đó truyền đến tiếng ác quỷ gào thét, cao vút rét lạnh, sau đó mọi thứ đều tiêu tan, cung điện sụp đổ
Máu rơi lấm ta lấm tấm, đôi đồng tử kia bị phá hủy, thoáng chốc biến mất
Vừa rồi không phải là chân thân của sinh vật đó đến mà chỉ là đôi mắt máu do gã dùng thủ đoạn tuyệt thế diễn hóa ra, để trong cung điện giữa hư không, vậy mà đã bị hủy hoại bất ngờ như thế
Sở Phong bay trên không, vầng sáng chói lòa của phù văn lượn lờ quanh người hắn
Sau khi cung điện bạc nổ tung, máu tươi bắn ra tung tóe, chiếu nơi đây thành màu đỏ rực, thế nhưng không có một giọt nào rơi lên người hắn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.