Thánh Khư

Chương 3240: Con đường Nữ Đế




Chỉ trong khoảnh khắc, gã như bị tước đi tuổi thọ dài bằng cả kỷ nguyên, cả người khô quắt lại rồi mục ra, sau đó chia năm xẻ bảy, không có máu mà chỉ có hạt bụi
Khi gã đổ gục xuống thì cũng hóa thành bụi
Chỉ một đòn thôi đã mang lại kết quả này, tựa như thời gian lướt đi, trôi qua thiên cổ, thương hải tang điền, trong một hơi thở mà giống như trải qua hàng tỷ năm

Dương Gian, vùng đất cực bắc
Võ Phong Tử bỗng mở mắt ra, nói: “Hình như có đạo tắc thời gian nở rộ, giúp thuật thời gian của ta thuế biến thêm một chút.”
Trong lúc nói chuyện, quanh người ông ta đều là mưa ánh sáng, mảnh vỡ thời gian bay tán loạn
Ông ra đạp trên sóng ánh sáng, sau đó bước ra ngoài
Lúc Võ Hoàng xông ra và tế ra thuật thời gian, một danh sơn nào đó ở Dương Gian cũng chấn động dữ dội, sau đó nứt ra một cái khe
Có sinh vật tỉnh lại, có tiếng nói già nua truyền ra
“Lúc ta say ngủ, có người lên núi trộm lấy quyển kinh thời gian đã mục nát của ta, bây giờ hắn… lại xuất hiện?”
Ở chiến trường hai giới, tuy gió thổi rất nhẹ nhưng lại mang theo cái lạnh rét mướt
Mảnh vụn rơi xuống từ giữa không trung, bay lả tả
Đó là những hạt bụi còn lại sau khi một sinh vật cấp Đại Năng tan rã
Mà mọi chuyện đều xuất phát từ cái nhấc tay của nữ tử kia, khiến từng cơn mưa ánh sáng trút xuống, đánh tan trận vực do nhóm Thợ săn luân hồi hùng mạnh bày ra
Đây là sức mạnh to lớn nhường nào
Mọi người bị chấn động cực mạnh
Một mỹ nhân xinh đẹp không gì sánh được, tư thái xuất trần tựa như không phải người hồng trần lại nghịch thiên đến vậy
Chỉ một cái vung tay tùy tiện của nàng đã giết Thợ săn luân hồi cấp độ Đại Năng
Ngoài ra, mọi người nhìn thấy cái gì
Trận vực tuyệt thế do sáu sinh linh Đại Năng cùng bố trí, gọi ra cả con đường luân hồi mơ hồ, vậy mà bị nàng đánh gãy một đoạn
Trong tiếng nổ đùng đoàng cùng với những cơn chấn động dữ dội ở chiến trường hai giới, con đường cổ thần bí chìm trong sương mù kia vẫn đang sụp đổ, nổ tung một đoạn lớn
Chuyện này thực sự quá kinh người
Những gia tộc ở đây có ai là phàm tục
Đạo thống truyền thừa có thể đến đây và dám quyết đấu với Đọa Lạc Tiên Vương tộc đều là tộc đàn đỉnh cấp với bề dày lịch sử, đương nhiên biết về con đường luân hồi
Vậy mà bây giờ nó bị người ta đánh gãy mất một đoạn, thực sự quá dọa người rồi
Nữ tử trẻ tuổi phong hoa tuyệt đại này nhìn rất có tiên khí, tuyệt lệ xuất trần, nhưng mỗi lần ra tay đều là sấm vang chớp giật, không thể ngăn cản
“Diệu thuật thời gian, có một không hai, từng là pháp vô địch!”
Một lão quái vật thở dài
Ông ta là một sinh linh Cứu Cực, nhân vật khiến ngay cả ông ta cũng phải tôn sùng thì có thể tưởng tượng được pháp này mạnh mẽ đến mức tuyệt đối
Trên thực tế, từ chiến tích trong quá khứ cùng với các loại truyền thuyết lưu truyền từ thời Tiền Sử đấn nay, thuật thời gian đúng là rất đáng sợ, khiến người ta nghe mà biến sắc
Bằng không, năm xưa sau khi thua trong tay Lê Đà, vì sao Võ Phong Tử phải liều chết đi đào ra từng danh sơn một, dù phải đối diện với hoàn cảnh cửu tử nhất sinh cũng nhất quyết tìm ra thuật thời gian đã thất truyền
Quả thật năm ấy Võ Phong Tử đã phải đối mặt với mối nguy hiểm rất lớn
Nên biết rằng, bên dưới một vài danh sơn có tồn tại bí ẩn nào đó từ kỷ nguyên trước, thậm chí là kỷ nguyên cổ xưa hơn nữa, trấn áp nơi đó
Võ Phong Tử làm vậy là vì muốn thuế biến, muốn mạnh hơn, mượn thuật thời gian đối kháng với pháp vô địch của Lê Đà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Nguyên tộc cũng có loại bí pháp này, nhưng hình như không trọn vẹn
Lúc này, một lão quái vật khác nói nhỏ
Trên chiến trường, quanh thân mấy Thợ săn luân hồi đều âm u đầy tử khí, rét lạnh vô cùng, đôi mắt vẫn đỏ ngầu
Chúng đều là sinh vật đặc biệt, nếu tính tuổi thọ thì đáng ra đã phải chết từ lâu rồi, nhưng vì tổ chức luân hồi cưỡng ép "Giữ lại", bảo toàn sinh mạng cho những Đại Năng đã rất già này, song thân thể lại nát rữa không chịu nổi, rất yêu tà
Trong tiếng ầm ầm, năm kẻ còn sống nhanh chóng thay đổi bộ pháp, để con đường luân hồi kia vang lên âm thanh khe khẽ và được triệu hoán ra lần nữa
Chúng không hề có ý định dừng tay
Mấy Thợ săn luân hồi áp trận ở phía sau cũng bắt đầu hành động, một trong số chúng thay hình đổi vị giống như ác quỷ, thoắt ẩn thoắt hiện hệt như u linh, thế chỗ kẻ vừa chết ban nãy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Con đường luân hồi mặc dù sụp đổ một góc, nhưng lại hiển hiện rõ ràng hơn, bắt đầu thật sự giáng lâm nơi đây
Yêu Yêu ra đòn xong cũng không định thu tay lại
Mấy kẻ kia đã khăng khăng muốn tấn công thì sao nàng có thể nương tay
Nàng như Lăng Ba tiên tử, lại như Cửu Thiên Huyền Nữ bước ra từ trong hồ lớn thời Viễn Cổ, thoạt nhìn nhẹ nhàng chậm rãi nhưng thật ra nhanh đến cực hạn
“Ầm” một tiếng, nàng lại đập xuống một chưởng, mưa ánh sáng che trời lấp đất, tất cả đều là hạt thời gian óng ánh, mang đến cảm giác như thể đang thực hiện một nghi thức vô cùng thần thánh, nhưng thật ra lại rất đáng sợ, phá hủy mọi ngăn cản
Trên thế gian này, cái gì đáng sợ nhất
Một vài lão quái vật chắc chắn sẽ nói là thời gian, bởi vì nó có thể bào mòn cường giả, chôn vùi đủ loại gia tộc mạnh nhất, và còn có thể vùi lấp vô số kỷ nguyên
Trong dòng thời gian, mọi thứ đều sẽ mục nát, tồn tại vĩ đại đến đâu cũng sẽ tàn lụi, cuối cùng tan đi như bụi trần
Không gì có thể tồn tại vĩnh viễn, vô luận là côn trùng hèn mọn hay là sinh vật Chung Cực mạnh nhất, trong thời gian đều hóa thành bình đẳng, khó thoát khỏi cảnh tan thành mây khói
Rất nhiều người kinh hãi, dù cách rất xa nhưng họ vẫn không kìm được mà lùi về, sợ bị hạt thời gian này quét trúng, không ai muốn gánh hậu quả đáng sợ kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngay cả một vài lão quái vật cũng híp mắt, lộ ra sắc mặt khác thường
Một mỹ nhân tuyệt đại xuất trần mà lại có thể diễn dịch thuật thời gian đến mức độ này, thực sự hơi doạ người
Tương truyền, diệu thuật này là khó tu nhất, không thì sao lại được xưng là thuật vô địch nằm trong ba vị trí đầu mạnh nhất thế gian
Mà con cháu Võ Phong Tử kể khổ, bảo khó mà tu thành, cho nên ông ta mới bất đắc dĩ đi phá giải thuật thời gian, đơn giản hoá nó đi thành bản thổ sơ là Trảm Thiên Thu – thuật này thì Sở Phong từng gặp phải rồi
Ầm
Lần này đáng sợ hơn, hạt ánh sáng như biển mây, lại như ánh bình minh chiếu rọi thế gian
Trong vầng sáng rực rỡ và thần thánh ấy hiện ra vĩ lực vô thượng, khiến cả ba Đại Năng tan biến

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.