Thánh Khư

Chương 3291: Ta đến từ Trời xanh




Trong sương mù xám, có dao động quỷ dị xao động, lan tràn về phía trước, sương mù xám vô biên quay cuồng, đánh thẳng tới chỗ Sở Phong
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cửu Đạo Nhất vung tay áo, cắt đứt hư không, nói: “Ai đang càn rỡ?!”
Ông chặn lại sương mù xám như biển, không thể nhìn Sở Phong gặp nạn, lấy lời của ông ta trước đó, đây là đệ tử ký danh của Đệ Nhất sơn, không cho phép lão quái vật tộc khác hạ độc thủ
“Ầm!”
Sương mù xám nổ tung, trực tiếp tan tác, khí tức quỷ dị tràn ngập, khiến vô số người ở đây đều khiếp sợ, cảm thấy ý sợ phát ra từ nơi sâu nhất đáy lòng, đây chính là quái vật đáng sợ và bất tường trong tế địa
“Cho các ngươi cơ hội, cho các ngươi thời gian, bây giờ lại muốn khiêu khích, muốn sớm diệt vong ư?” Trong sương mù xám, có sinh linh lạnh lùng cất tiếng
Nó hẳn là sinh vật cấp bậc Chân Tiên, do sương lớn tạo thành, chợt tán chợt tụ, loại vật chất đó rất nồng đậm, vô cùng yêu tà, tương đối khiếp người
Ngay cả Cửu Đạo Nhất cũng hơi kiêng dè, không phải sợ nó, mà là lo phá vỡ cân bằng, người chủ tế sau lưng nó sẽ gây khó dễ trước
“Rõ là nhiều chuyện, nếu chướng mắt, giết chết hắn là được, nhanh chóng đại thống nhất đi!” Lúc này, ngay cả người sống trong tiên vụ màu trắng cũng mở miệng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn là người trận doanh ba món Đế khí, lúc này hiện thân, lại nói loại lời này, muốn để Sở Phong chết đi
Trước đây không lâu, trên Trời xanh giáng xuống pháp chỉ, dường như che chở dương gian, che chở Chư Thiên, nhưng bây giờ người trận doanh kia tới, tương đối tự cao, vì cái gọi là đại thống nhất, không để bụng chết mấy người
Thậm chí, trận doanh này thoạt nhìn chưa chắc là tử địch với bên tế địa, không nhất định đối lập đến cùng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn họ rốt cuộc đều đang mưu đồ gì
Đang thúc giục đại thống nhất
“Ầm!”
Trong tiên vụ, người kia vậy mà cũng xuất thủ, thế mà thật sự rất vô tình, cái gọi là che chở lại mỏng manh như thế ư
Lại muốn mạt sát Sở Phong trước
Ầm ầm
Cửu Đạo Nhất chợt vung tay áo, thiên địa nổ tung, luồng tiên quang trùng kích tới trước mắt bị đánh tan, người kia xuất thủ tự nhiên cũng thất bại
Hiển nhiên, cấp bậc của Cửu Đạo Nhất cao hơn hắn, không sợ người này, nhưng lại lo lắng tồn tại chí cao kia, nếu người đó lại xuất hiện thì ai có thể ngăn cản
“Ngươi phải nghĩ cho kỹ, vì một thiếu niên mà thôi, lại muốn trái với bọn ta, ngươi phải hiểu, hiện tại là ai đang che chở dương gian, che chở Chư Thiên!”
Người trong sương trắng cất tiếng, âm thanh cực kỳ lạnh nhạt
Cảnh giới của hắn tự nhiên thấp hơn Cửu Đạo Nhất, nhưng lại dám cường thế như thế là dựa vào cái gì, mọi người đều biết nguyên nhân gì
“Có phải ngươi cảm thấy có Đế giả sau lưng thì thật sự không kiêng nể gì cả không
Người ta cõng là ai, ngươi có biết?!” Trong luân hồi, xác thối mở miệng, người hắn cõng chính là đế thi
Mà Cửu Đạo Nhất lại tiến lên trước nói: “Ta mặc kệ các ngươi là che chở, hay là thương hại, hoặc là nuôi nhốt, hay miệt thị gì đó, chỉ riêng loại tư thái như bây giờ này, ta sẽ không chấp nhận, ta từng nói, Sở Phong là đệ tử ký danh của Đệ Nhất sơn, cấp bậc Chân Tiên đừng khua tay khua chân động đến hắn!”
Giọng của ông không cao nhưng lại rất bá đạo, đồng thời lạnh lẽo nhân mã hai bên trận doanh tế địa và sau lưng ba món Đế khí
“Ha ha...” Trong sương mù xám có sinh linh quỷ dị đang cười, đáng sợ mà lạnh lẽo
“Ngươi phải nghĩ kỹ, đừng tự mình hại mình!” Trong tiên vụ màu trắng, có lực lượng thần thánh dao động, nhưng âm thanh truyền ra lại càng lạnh lẽo
Lúc này, trước chiến trường hai giới, Tiến hoá giả, những người đứng đầu, những lão quái vật Cứu Cực các tộc đều cảm thấy thân thể băng hàn, đây là sắp vào tuyệt cảnh rồi chăng?
Sinh vật trận doanh bất tường và quỷ dị đã tới, từ đầu đến cuối đều có ác ý
Mà bây giờ, ngay cả người của trận doanh phía sau ba món Đế khí cũng xuất hiện, thái độ như thế
Nếu đám Cửu Đạo Nhất không chịu thua, không cho giết Sở Phong, phải chăng sẽ bị vứt bỏ, người trận doanh ba món Đế khí không che chở dương gian nữa, không để ý Chư Thiên nữa, cho dù đại thế tiêu vong?
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người cảm giác như rơi vào trong địa ngục lạnh lẽo, rét lạnh thấu xương
Áu áu một tiếng, Cẩu Hoàng bùng nổ, ở vực ngoại quát: “Cmn, quá quắt
Đây là thế giới của ai, là nhà cũ của Tam Thiên Đế, oắt con cũng dám đến làm càn, các ngươi uy hiếp ai đó?!”
Cửu Đạo Nhất xua tay với chó đen ở vực ngoại, bản thân một bước đi lên, mở miệng nói: “Ngươi uy hiếp ai đấy?!”
“Đạo hữu bình tĩnh!”
Trong chiến trường hai giới, có người sợ hãi nhanh chóng khuyên can, nếu cứ tiếp tực như vậy thì sẽ cực kỳ đáng sợ, dương gian và Chư Thiên đều có thể sẽ nhanh chóng rơi xuống
Cửu Đạo Nhất lạnh giọng nói: “Thái độ của bọn họ là muốn chúng ta sống tạm sao?”
“Nói lại lần nữa xem, ngươi phải nghĩ kỹ!” Người trong tiên vụ tuyết trắng mở miệng, càng thêm hờ hững và vô tình
Sở Phong thở dài, trực tiếp đi lên, đồng thời tự nói: “Bình, còn có đồ vật không tên trên người ta đều khôi phục đi, lão tử muốn một đấm đập nát Trời xanh!”
Rất bất đắc dĩ, cũng rất đau ngực, hắn khi không bị người ta theo dõi, rơi vào cảnh ngộ này, chỉ có thể nuốt lời, phải triệu hoán Quán Thiên Đế và đồ vật thần bí khác trên người hắn thức tỉnh
“Ta muốn, ta hi vọng, đây là lần cuối cùng bị người khác uy hiếp!” Sở Phong trầm giọng nói, giống như đang nói với chính mình
Yêu Yêu quả quyết đi song song với hắn, tiến thẳng về phía trước
Chu Hi, lão Cổ cũng đi theo, cho dù là u Dương Phong không có tí tiết tháo cũng hơi do dự, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, cuối cùng cũng run rẩy đi về trước
Cửu Đạo Nhất quát: “Lui ra sau, có ta ở đây, nào đến lượt mấy tên tiểu bối các ngươi liều mạng
Khinh người quá đáng, bọn họ cho rằng bản thân là ai, đây là thương hại che chở, hay là càn rỡ miệt thị, vênh mặt hất hàm sai khiến, bọn họ đã quên đây là nơi nào, là quê nhà của ai, là hậu viện ai ư!”
Một tiếng ầm vang, trong thiên địa lập loè ánh sáng chói mắt, trong tay ông nhiều ra một cây chiến mâu, hắn đứng sừng sững trên con đường Luân Hồi, chỉ nơi xa phía trước, đồng thời nhằm vào tế địa bất tường và người trong tiên vụ
Nói từ ý nghĩa nào đó, người trong tiên vụ càng làm trong lòng Cửu Đạo Nhất thêm tồi tệ, cái gọi là che chở, là bố thí hay là ẩn chứa ác ý tràn đầy, thật đúng là khiến người ta khó mà tiếp nhận
“Ha ha...” Trong mưa máu màu đen và giữa sương mù xám đều truyền đến tiếng cười lạnh lẽo của sinh linh đáng sợ bên tế địa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.