Sở Phong nhe răng trợn mắt, chỉ là cố nhân trùng phùng mà thôi, bởi vì được xưng là tứ đại mỹ nhân, nên sắp mất quả vị Thiên Đế rồi
Đương nhiên, không phải hắn muốn ngồi lên vị trí đó, dựa vào thực lực giai đoạn hiện tại của hắn, vô cùng biết rõ bản thân, trước mắt du ngoạn sơn thủy mới có ý nghĩa
Chỉ là vì ngăn cản Nguyên tộc, nên hắn không cho phép bọn họ ngồi lên
“Tuy đạo đức ta cao thượng, có duyên với vị trí Thiên Đế, nhưng ta nguyện từ bỏ, ta càng mong chờ cải cách, giao vị trí Thiên Đế cho người thích hợp nhất.” Sở Phong dùng ngôn từ chính nghĩa nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn đề cử một người khác, đó là Yêu Yêu
Yêu Yêu cười nhạt, mắt ngọc mày ngài, linh hoạt xuất trần, rất sáng lạn, nàng trực tiếp từ chối
Nàng vốn không cần Đế vị này, bản thân có con đường tiến hóa kiên định phải đi, Yêu Yêu thoạt nhìn linh động xuất trần, nhưng lại có một trái tim kiên nghị dũng cảm
Nàng muốn tạo ra một con đường ở thời đại lớn này
“Quả vị Thiên Đế đâu phải để cho đám trẻ các ngươi có thể dòm ngó, cũng dám nói bậy, xứng sao
Có tư cách gì!” Cường giả cấp Đại Vũ hư thối của Nguyên tộc vung ống tay áo lên, sắc mặt lạnh nhạt đuổi người
Nếu đã thấy Cửu Đạo Nhất bất mãn với Sở Phong, tất nhiên hắn cũng thuận thế mở miệng, không chút nể tình mà trục xuất đám Sở Phong
Đến đây tranh Đế vị đều là cường tộc, thậm chí là gia tộc bá chủ mạnh nhất của thế giới khác
Ví dụ, nếu Thủy tổ của Tước Tộc tứ kiếp còn sống, tuyệt đối sẽ khủng bố nghịch thiên, thậm chí còn làm rung động uy thế hiện tại của Cửu Đạo Nhất
Mà Nguyên tộc có sức mạnh cũng là vì vậy, bởi vì cổ tổ của bọn họ còn sống
Cho nên bây giờ sinh vật cấp Đại Vũ hư thối của Nguyên tộc rất có khí thế
Đương nhiên, Tị Tổ Nguyên tộc từng chứng Thiên Đế ngang trời, hiện giờ vốn không có ở trần gian, mà đã chết ở đại giới khác
Sở Phong cười nhạo, không sợ Nguyên tộc
Hắn vốn là phá rối, hiện tại lại có phần tâm tư, bởi vì hắn thật sự nghĩ đến một người, không cân nhắc chiến lực, mà chỉ đề cử bằng lời nói, rất thích hợp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sở Phong nói: “Nguyên tộc, các ngươi nhập vào dị tộc, càng không có tư cách, không xứng
Nói ra thì ta thật sự có lựa chọn tốt, chỉ là hiện tại không vội, đợi các vị đưa ra lựa chọn, rồi xem xem tiền bối mà ta đề cập đến thế nào.”
Ánh mắt mọi người khác thường, quả nhiên rất là Sở Phong, rất Cơ Đại Đức, rất Tào Đức
Từ khi biết lai lịch của hắn, chữ lót thấm nhuần đức đều là của hắn, mọi người đều hiểu hắn là con người thế nào
Tại hiện trường, trong mắt của một số người luôn bốc khói, ví dụ như Nhân Vương Mạc gia năm đó bị Cơ Đại Đức lừa thảm, không chỉ tổn thất hai đệ tử trung tâm ở thông thiên tiên bộc, cuối cùng còn bởi vì phát ra lệnh truy nã, dẫn đến Sở Phong và Quái Long mạnh mẽ phản kích
Nhân Vương Mạc gia ngay cả sơn môn đều bị Sở Phong và Quái Long tìm người dẹp phẳng
Ngay lúc này, lại có mấy đợt cường giả đuổi đến, lấy đạo thống của trần gian làm chủ
Hằng Tộc, được xưng là cường tộc đệ nhất trần gian, lần này sau khi đuổi đến lại lên tiếng ủng hộ Vũ Hoàng bất bại, ủng hộ hắn đoạt Đế vị
Phật Tộc cũng đến, lần này không chút khiêm tốn nào cả, vậy mà lại muốn tranh giành cho bản thân, muốn đẩy ra một Tăng Đế
Cai Tộc trước giờ không hiển lộ tài năng, nhưng tương truyền hỏa chủng Phật Tộc không biết có bao nhiêu kỷ nguyên, một khi bị bọn họ hồi sinh, thực lực sẽ không thể tưởng tượng nổi
Cho nên bọn họ đứng ra tranh giành, khí tràng không thua kém gì Hằng tộc đệ nhất tộc ở bề ngoài chút nào, khiến các phương đều ghé mắt, rất kinh ngạc
Sau đó, Đạo Tộc, Cơ Tộc, Lê Tộc… mấy tộc xếp mười thứ hạng đầu ở trần gian đều đi cùng nhau, có chút nằm ngoài dự liệu của người khác, muốn chọn ra một người tranh vị trong mấy tộc đó
Quả vị Thiên Đế động lòng người, khiến các tộc đều đứng ngồi không yên
Nhất thời, trần gian sôi nổi, các tộc đều quan tâm đến chiến trường lưỡng giới, thiên hạ sôi trào
Nhưng chiến trường lưỡng giới đột nhiên xảy ra một chuyện khiến không ít người khiếp sợ
“Võ Phong Tử chết rồi!”
“Vậy mà Võ Hoàng toi mạng rồi!”
“Đây là một trong những người bá đạo của kỷ nguyên trần gian này đó, cực kỳ mạnh mẽ, vậy mà lại chết tại nơi này?”
Người được xưng là Võ Hoàng thời đại tiền sử, hôm nay đã chết, chết trước mặt rất nhiều người, trực tiếp dấy lên sóng to gió lớn
Ông lại phơi thây trên mặt đất, không động đậy
Người sáng chế Thời Quang Kinh sống lại trong danh sơn, dáng người thấp bé, đến bây giờ mọi người còn không biết danh hào của ông
Chỉ biết có thể ông là một Tiên Vương, muốn nhận Võ Phong Tử làm đạo đồng
Hiện tại, Võ Phong Tử chết trong tay của ông, đầu đều bị bóp nát
“Lão phu Thương Cổ.” Ông già thấp bé mở miệng
Tên thật của ông là Thương Cổ, ngay cả cái tên đều cho người ta cảm giác năm tháng trôi qua
“Vậy mà hôm nay thất thủ rồi.” Thương Cổ lạnh nhạt vô tình
“Võ Phong Tử chết rồi, đúng là khó tin, chỉ là… hơi thảm!”
Sau khi mọi người khiếp sợ thì không khỏi thấp giọng hét lên
“Tuy xảy ra ở trước mặt, ta cũng có chút không dám tin!” Ngay cả lão Cổ đều kinh ngạc sâu sắc, trợn tròn mắt
Võ Hoàng mạnh mẽ đến thế, lại có kết cục như vậy
Mà nằm ngoài dự liệu của mọi người là sắc mặt của ông già thấp bé trong danh sơn lạnh nhạt, ném thi thể của Võ Phong Tử, con mắt đáng sợ ở mở ra ấn đường bắn ra một tia sáng khủng khiếp, nhìn quét qua trên trời dưới đất
Ông ta khe khẽ cảm thán: “Thú vị, có thể thoát khỏi tay ta, quả thật không đơn giản
Loại cổ pháp ve sầu lột xác đều bị ngươi luyện thành rồi, xem ra ngươi có Tiên thể khác, đây cũng chỉ là một thân thể lột xác mà thôi!”
Vậy mà ông ta lại nói ra lời này, chẳng phải Võ Phong Tử bị ông ta bóp vỡ đầu, phơi thây đầy đất sao
Thất thủ mà ông ta nói không phải nói bóp chết Võ Phong Tử, mà là Võ Phong Tử thoát khó rồi sao
“Lẽ nào nói, Võ Hoàng trốn thành công rồi?”
Dù sao thì người đại hung của thời đại tiền sử đó, thực lực trên bề mặt đã là sinh linh Cứu Cực
Rõ ràng, Thương Cổ, người sáng lập Thời Quang Kinh, sở dĩ ra tay bóp vỡ đầu của Võ Hoàng, là bởi vì lúc ấy phát giác được hắn muốn trốn, muốn ngăn cản nhưng lại chậm một bước
Con mắt ở ấn đường Thương Cổ cực kỳ khiếp người, chùm sáng xuyên thủng hư không, càn quét qua mảng Càn Khôn này
Sau cùng, ông dọc theo tia khí tức đặc thù, nhìn về vùng cực Bắc, ánh mắt hắn như đốm lửa trong bóng tối, chiếu sáng rạng rỡ, chiếu rọi ra chân tướng