Thánh Khư

Chương 3419: Hoang, sinh mệnh lặp lại, lối rẽ thời gian




“Đừng khóc nữa, có một ngày sẽ về nhà.” Sở Phong an ủi Hạ Thiên Ngữ, đây là đối tượng hẹn hò đầu tiên của hắn, không nghĩ tới nhiều năm sau lại ở dị thế giới trùng phùng như vậy
“Khi nào?” Hai mắt Hạ Thiên Ngữ đẫm lệ
“Còn phải đợi, nhưng sẽ không quá lâu.” Sở Phong nói với nàng
Không phải là không muốn về, mà là bởi vì Trái Đất bây giờ có cổ quái, có đại độc thủ sau màn, phỏng chừng “Thiên Đế” hiện tại đều chưa chắc có thể đối phó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu âm gian còn có Trái Đất, bao nhiêu năm tới nay đều đang trùng lặp, đều đang lặp đi lặp lại thay đổi và luân hồi, diễn dịch hoàn cảnh lớn gần giống
Hư hư thực thực có tồn tại không cách nào ước đoán đang nuôi cổ, chờ mong bồi dưỡng ra “người nọ” và người tương tự như Tam Thiên Đế
Không tra rõ sinh linh chí cường này là ai, không giải quyết vấn đề này, Sở Phong không dám trở về, nếu không rất có thể sẽ bị để mắt tới
Lần trước hắn mượn con đường Luân Hồi ve sầu thoát xác, thoát khỏi cục diện quỷ dị kia, bây giờ nghĩ, thật đúng là nghĩ lại mà sợ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì lúc ấy hắn còn rất nhỏ yếu, rất khó dẫn tới chú ý của sinh linh cấp bậc cao, hiện giờ lại hơi khác, một khi vào lại tiểu âm gian, rất khó nói sẽ xảy ra chuyện gì
“Phải bao lâu?” Trong mắt Hạ Thiên Ngữ chứa đầy nước mắt, nhưng vẫn tràn đầy ánh sáng hi vọng
Cho dù là Khương Lạc Thần tương đối kiên cường, dần thích ứng cuộc sống của tiến hóa giả dương gian, hiện tại cũng lộ ra vẻ mặt ước mơ, người xa quê phiêu bạt vực ngoại, nếu như có thể, ai không muốn trở về quê nhà
“Rất nhanh, ta sẽ kiến nghị với tân đế!” Sở Phong nghiêm túc nói với bọn họ
Đảo Thiên Tiên hải ngoại cảnh sắc ưu mỹ, linh sơn từng tòa, thần bộc rủ xuống, tiên vụ lượn lờ, quỳnh lâu ngọc vũ liên miên, giống như thế ngoại tiên hương
Chuyến này thuận lợi, đám người Sở Phong, Chu Hi, Di Thiên, lão Cổ dừng chân trên đảo, dưới sự dẫn dắt của Thịnh Ngọc Tiên, thưởng thức cảnh đẹp nơi đây
Trên đường, cao tầng đảo Thiên Tiên, lão quái vật cấp Chân Tiên tuyệt đỉnh đến đơn độc gặp mặt Sở Phong, vậy mà muốn liên hôn
Ông ta rất trực tiếp, kéo Sở Phong qua một bên, nói rõ ý đồ đến
Đồng thời ông cũng rất uyển chuyển nói với Sở Phong, có thể chọn giữa Thịnh Ngọc Tiên và Khương Lạc Thần, hoặc là chọn hết cũng không sao
Sở Phong nhức hết cả đầu, hắn vì bình loạn mà đến, kết quả không xảy ra chiến đấu gì, lại vẫn phải nhiều thêm một hai đạo lữ, nhưng đối mặt với đảo Thiên Tiên hải ngoại, hắn thật sự không có ý nghĩ về phương diện này
Hắn còn chưa tỏ thái độ, có người đã xù lông trước
Chu Hi tỏ thái độ ngay lập tức, khuôn mặt nhỏ bình tĩnh xinh đẹp nói: “Không nhọc phiền hà, chuyện của Sở Phong, tân đế đã từng hỏi, sớm có sắp xếp!”
Đám người lão Cổ, Quái Long cạn lời
Cho dù là Tuyệt Đỉnh Chân Tiên, lão quái vật đảo Thiên Tiên hải ngoại nhìn rồi lại nhìn nàng và Sở Phong, cuối cùng há to miệng, cũng không tiện ép buộc nữa
Một đoàn người cứ như vậy vội vàng lên đường, Sở Phong cũng như chạy trốn rời đi, một là sợ bị liên hôn, hai là muốn mau sớm tìm một chỗ không người lấy ra bình đá, xem rõ ngọn ngành
“Nhất định phải tới đón ta, sớm nhất đó!” Hạ Thiên Ngữ ở phía sau phất tay, cực kỳ không nỡ, nàng nhớ nhà, nhớ cha mẹ nàng
“Ta còn muốn trở về đóng phim nữa.” Nữ thần quốc dân đã từng, tiến hóa giả Khương Lạc Thần hôm nay, tự mình chế nhạo, cay đắng bật cười
Nàng biết, cho dù có thể trở về, sợ rằng tất cả cũng đều đã khác
Sóng biếc dập dờn, đảo hải ngoại chi chít khắp nơi, tô điểm trong biển rộng, thỉnh thoảng có giao long vọt lên, đằng vân giá vũ, cũng có hải quái to lớn quay cuồng, khuấy lên sóng lớn ngập trời
Chỉ có điều, sau khi những sinh linh này nhìn thấy đám người Sở Phong, tất cả đều an tĩnh ngay lập tức, chui vào đáy nước, không dám dấy lên sóng gió nữa
Có thể nói, lần này Sở Phong tuần tra, bình tứ phương, thuận lợi đến mức làm chính hắn cũng hơi bất ngờ, ngay cả một trận đại chiến đều không mở ra
“Gần như đã hoàn thành nhiệm vụ, đến nơi cuối cùng -- cấm khu Lò Thái Thượng Bát Quái.”
Sau khi được tân đế phong vương, nhiệm vụ bình định tứ phương Sở Phong phụ trách không nhiều lắm nhưng cũng tuyệt đối không thoải mái, nói cho cùng lão quái vật trong cấm khu có một số sâu không lường được, tương đối nguy hiểm
Trên đường, Sở Phong lặng yên lấy ra bình đá, nghiêm túc cảm ứng, song âm thanh của nam tử thanh niên đã biến mất, bình đá yên tĩnh không gợn sóng, không có bất cứ dị thường nào
Tuy đã xem xét nhiều lần, nghiêm túc kiểm tra, nhưng lại vẫn không có bất cứ bất ngờ nào xảy ra nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sở Phong tiếc nuối, chỉ đành tạm thời để xuống và gác lại
“Cha, ta tìm được ngươi rồi, muốn cùng ngươi đi bình loạn!” Hư không nơi xa truyền đến âm thanh, một thiếu niên trắng trẻo mập mập, tốc độ rất nhanh vọt tới
Không phải ai khác, đúng là tiểu đạo sĩ, hài tử của Sở Phong và Tần Lạc âm, bây giờ lần nữa mặc vào đạo bào, một đường chạy như bay
Đột nhiên, một đại thủ xé rách hư không, nhanh chóng vươn ra, một phát chộp lấy tiểu đạo sĩ
Điều này làm trong lòng người Sở Phong trầm xuống, cảm thấy không ổn, ngay lập tức muốn cứu viện
Nhưng trong chốc lát bọn họ lại dừng người lại, bởi vì cảm giác được khí tức khủng bố cường đại và rất quen thuộc, đúng là người hợp tác với Cẩu Hoàng -- xác thối
“Ta biết ngay mà, tiểu tử ngươi không thành thật, nói ngươi sao mới tốt đây, trở về cho ta!”
“Ta không về!” Tiểu đạo sĩ giãy dụa
“Vô lượng độ kiếp mịa nó!” Xác thối giận dữ, nói: “Còn ra thể thống gì, anh danh một đời của bần đạo, thiên thượng thiên hạ vô song, đến cuối cùng sắp bị ngươi chà đạp, muốn vì ta tìm cha hờ
Ta đánh không chết ngươi
Làm hỏng anh danh một đời của ta, ngươi trở về tu hành cho ta, đánh không lại ta đừng nghĩ tới chuyện rời đi!”
Hắn và tiểu đạo sĩ nhất thể lưỡng diện, đều là phân hồn của cùng một người
Hắn lớn tuổi như vậy, lai lịch không thể lường, sợ sau khi tiểu đạo sĩ rời khỏi đây nhận thân thích lung tung khắp nơi, đương nhiên lo lắng nhất vẫn là sợ hắn gọi Sở Phong là cha, quả thực không chịu nổi
“Cứu mạng!” Tiểu đạo sĩ kêu to, liều mạng muốn tới đây, vẫy tay với Sở Phong, chào hỏi hảo hữu Hoàng Ngưu
“Tiền bối, cái đó..
Ngươi có thể thả nhi tử ta ra không?” Sở Phong bất chấp khó khăn mở lời
Nhưng sau khi hắn vừa nói xong liền biết mình nói sai, muốn bịt miệng lại cũng đã trễ rồi
“Di Đà Phật, vô lượng quỷ dị ông ngoại nhà nó!” Xác thối quả thực tức giận sôi máu, huyết nhục thối rữa màu đen đầy người run loạn không ngừng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.