“Một thế giới?” Cửu Đạo Nhất bị kinh ngạc làm cho sợ hãi, chưa phải là ông chưa từng nhìn thấy bí bảo thời gian, nhưng tốc độ thời gian của toàn bộ thế giới lại quỷ dị, vậy thì không đơn giản
Ông có chút nghỉ ngờ, cái này rất có thể là di bảo mà người mở đường của con đường tiến hóa sáng chói để lại
Thậm chí ông còn đa nghi, không lẽ là “dấu vết” nào đó mà sinh linh cấp Lộ Tẫn để lại
Quan trọng là gần đây, đặc biệt là hôm nay, ông thực sự bị Cựu Đế trùng kích không nhẹ, tình thần vẫn đang còn đắm chìm bên trong tình cảnh đó, thấy cái gì cũng suy nghĩ nhiều
Thế giới mà Sở Phong nhắc đến tất nhiên là dị vực
Trước đây, dùng thần hồn tiến vào Đại Mộng Tịnh Thổ, giữa đêm, có thể khiến người ta ngộ đạo trăm năm
Đương nhiên, bên trong còn có cơ duyên nào đó, nhưng cho dù bài trừ những thứ này thì tốc độ thời gian ở nơi đó vẫn khiến người ta sởn tóc gáy
Quỷ dị là nơi đó tàn sát bừa bãi, toàn bộ thế giới đều là một mảng vẩn đục, bị ô nhiễm vô cùng triệt để
Nhưng nơi đó cũng lưu truyền một ít pháp có thể khắc chế vật chất màu xám
Điều này có phải có nghĩa là nơi ấy từng có một tiến hóa văn minh cực kỳ khủng bố và sáng lạn
Nhưng đã bị diệt, chỉ để lại hỏa chủng yếu ớt
Ngoài ra, biên giới trong thế giới đó, trong khe nứt hỗn độn, rõ ràng có con đường Luân Hồi, hơn nữa còn có thể nhìn thấy vô số Thần Ma ngày đêm như một, đến nay vẫn còn đang mở ra
Trước đây, Sở Phong không cảm giác được gì, bây giờ nghĩ lại, hắn càng cảm thấy nơi đó cổ quái
Cho nên hôm nay hắn xúi giục Cửu Đạo Nhất muốn đi dò xét cẩn thận
“Ta phải nhắc nhở, có lẽ nơi đó đã bị sinh vật quỷ dị chiếm cứ, chiếm cứ Đạo Tổ thật sự cũng khó nói, tiểu binh nhỏ như ta đi, hắn sẽ không thèm để ý tới, nhưng cá sấu lớn như ngài xuất hiện, nói không chừng sẽ bị săn giết.”
“Chỉ là, ta cảm thấy khả năng này rất nhỏ, bởi vì Nguyên tộc cũng từng ra tay ở thời đại nào đó, đánh chủ ý đến nơi đó, ta cảm thấy bọn họ mưu đồ quá nhiều, muốn luyện thế giới đó thành chí bảo thời gian!”
“Đương nhiên, Nguyên tộc cũng có tính tùy ý, có lẽ là ầm ĩ nơi ấy không có chỗ khác thường gì, chẳng qua là tốc độ thời gian hơi đặc biệt mà thôi.”
Sở Phong rất nghiêm túc, lần này hiếm khi không cười, báo ra tình hình thật sự
Bên trong dính đến Nguyên tộc là hắn là nghe Thạch Hồ Thiên Tôn chính miệng nói
Thạch Hồ được Sở Phong dẫn ra ngoài từ dị vực, sau khi thoát khốn, lão hồ dường như trở thành thạch thai
Nhưng Sở Phong vẫn cảm thấy đó là một lão hồ ly xảo trá, không chừng lúc nào đó sẽ vùng dậy, trước đây hắn đã thử qua, và xảy ra chuyện tương tự
Sở Phong có đại ơn với Thạch Hồ, lần này trở về địa cầu, dù trạng thái của nó tốt hay là xấu, đều được xem là giải cứu
“Vậy còn đợi gì nữa, đi đến mảnh đất cũ đó đi!” Cửu Đạo Nhất vung tay lên, lập tức hành động
Chỉ là, ông lại nhanh chóng lùi lại một bước, có ý bảo Cổ Thanh đi, dù sao thì Thiên Đình mới thành lập, không thể quên còn có Tân Đế
Trên thực tế, Cổ Thanh rất muốn nói hở một tí là Đế băng, ta..
muốn thoái vị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ông thật sự có chút không chịu nổi, mới thành Đế có mấy ngày, không có việc gì lại sụp đổ một lần, như vậy thì ai chịu nổi chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sở Phong mở miệng: “Các vị, mời đi bên này, sắp đến cửa nhà ta rồi, nếu khách sáo thì không cần nói gì cả, đương nhiên là ta phải tận tình hữu nghị rồi.”
Chư Vương đã bình phục lại tâm trạng, nhìn theo phương hướng mà Sở Phong chỉ
Một tinh cầu màu xanh nước biển chậm rãi chuyển động, tràn đầy cảm giác đẹp đẽ của sinh mệnh
Tuy sinh linh nửa Hắc Ám từng ẩn núp ở nơi này, vốn không lâu trước đó đã vươn bàn tay lớn ra che trời, nhưng toàn bộ tinh cầu chưa từng bị ảnh hưởng gì
Người sống trên mảnh đất đó hoàn toàn không biết những chuyện xảy ra ở ngoại giới, không có gì khác với ngày thường
“Từ biệt nhiều năm, ta lại trở về rồi!” Sở Phong hơi kích động, khó kiềm chế cảm xúc
Năm đó, hắn cùng một đám cố nhân có thể nói là sinh ly tử biệt, chết cũng đã chết, biến mất cũng đã biến mất, xa quê nhà cũng đã xa quê nhà, thực sự là quá đau lòng
Hôm nay, cuối cùng hắn cũng đã trở về rồi
Tâm trạng của Sở Phong kích động, có thương cảm, cũng có vui sướng, tâm trạng phập phồng kịch liệt
Một lát sau, hắn ổn định lại, mang theo nụ cười nói: “Các vị, nơi này không chỉ là quê nhà của ta, mà còn là quê nhà của Thiên Đế, lát nữa ta sẽ làm chủ, mời các ngươi dùng món mà Thiên Đế thích ăn nhất, chuẩn bị đặc sắc!”
Chư Vương vốn đều đang mê mẩn, dù sao thì sông núi hình thành nơi này cũng có liên quan đến người đại hung trong miệng của Cựu Đế, ngoài ra từng có Diệp Thiên Đế bước ra từ nơi này
Nhưng sau khi nghe câu nói phía sau của Sở Phong, da mặt của chư Vương co rúm, ngươi biết Thiên Đế thích ăn gì sao
“Sau khi ăn xong, ta sẽ dẫn các ngươi đến chỗ ở cũ của Thiên Đế xem xem, tìm đôi chút, nói không chừng thật sự có thể đào ra được kinh văn gì đó, cùng với phát hiện mấy bảo vật kỳ lạ.”
Cửu Đạo Nhất càng nghe thì mặt càng đen, nâng tay lên vẫn chưa vỗ xuống, thì Cẩu Hoàng đã không nhịn được, móng vuốt đè lên vai của Sở Phong, nhe răng nói: “Nếu hôm nay ngươi không tìm ra chỗ ở của Thiên Đế thì bổn Hoàng sẽ băm ngươi thành nhân bánh, nện thành bùn, rồi ăn thịt!”
“Yên tâm, sẽ tìm được thôi!” Sở Phong vỗ ngực nói, sau đó hắn lại hỏi Cẩu Hoàng: “Nếu như tìm được thì tặng ta một bộ Thiên Đế Kinh, thấy thế nào?”
“Grừ!” Chó đen cắn răng, chưa thấy ai sắp chết lại mạnh miệng như vậy, muốn ngược à
Cược với bổn Hoàng, ngươi đi đâu tìm cái gọi là chỗ ở cũ vậy
Đến lúc đó sẽ đập chết ngươi
“Càng gần đến quê thì trong lòng càng hồi hộp, cuối cùng ta cũng đã trở về rồi.” Sở Phong cảm khái, nói: “Ta kích động muốn khóc đi được.”
Hắn có dáng vẻ rất thâm trầm
Nhưng hắn mới bắt đầu đáp xuống, đã có người hét lớn: “Trời ạ, đó là ai, kẻ buôn người ư?”
Ở xa xa, có người kêu to một tiếng: “Chuyện động trời, kẻ buôn người đã quay lại rồi!”
Thăm hỏi ông lớn của các ngươi đó à
Sở Phong nguyền rủa
Người mặt dày thì không cần mặt mũi nữa ư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn căm giận không ngớt, hắn vừa mới trở về, hơn nữa còn dẫn theo một đám Tiên Vương vinh quang trở về, kết quả vừa nãy có người phát hiện ra hắn đã hét lớn như vậy
Làm sao chịu nổi cơ chứ