Thái Vân Phong biến đổi pháp quyết, hư ảnh hình người cũng biến đổi
Lấy bọn họ làm trung tâm, nước biển trong phạm vi năm vạn dặm kịch liệt quay cuồn chuyển động
Hình thành một cơn lốc xoáy thật lớn, đồng thời cũng sinh ra một cỗ khí lưu mạnh mẽ
Hư không truyền đến từng đợt tiếng xé gió chói tai, giống như bị uốn nếp lại vậy, vặn vẹo biến hình
Phong vân xoay chuyển, thiên địa biến sắc, mấy chục toà đảo không chịu nổi cỗ khí lưu mạnh mẽ này, trực tiếp biến thành bột phấn
Lượng lớn yêu thú cấp thấp trực tiếp biến thành một đống thịt nát, đến cả tinh hồn cũng không thể chạy ra
Thân thể dị tộc ngã trái ngã phải, tựa như sắp bị cuốn vào bên trong lốc xoáy
Hư ảnh người nam trung niên triệu hồi chợt chớp hiện không ngừng,, tựa như tuỳ thời sẽ thoát phá
Hai ngón Thái Vân Phong nhẹ nhàng điểm, vận tốc lốc xoáy tăng lên nhiều, hư không tựa như xé rách mở ra, kịch liệt chớp động
Pháp tướng của Đa mục tộc phát ra một tiếng hô quái dị, sau đó biến mất không thấy
Pháp tướng bị phá, người nam trung niên há mồm phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt xuống dưới
Tu vi hai người không kém nhua là bao, nhưng pháp tướng khác nhau quá lớn, vừa giao thủ đã phân định cao thấp
Vẻ mặt Vương Trường Sinh đầy khiếp sợ, thầm nghĩ trong lòng: “Đây là công hiệu của pháp tướng sao
Nếu là thông thiên linh bảo, khẳng định uy lực sẽ càng lớn.”
Thái Vân Phong đương nhiên tu luyện công pháp hệ thuỷ, mượn dùng pháp tướng để thi triển thần thông, uy lực tăng lên nhiều
Lần này mới thực sự là đại thần thông, chẳng sợ bị thông thiên linh bảo làm bất động, uy lực cũng không bị ảnh hưởng
Hai gã dị tộc Hoá thần kỳ đều không chịu khống chế, bị hút vào bên trong lốc xoáy thật lớn
Linh quang bên ngoài thân loé ra, phòng ngự của bọn họ giống như giấy vậy, nháy mắt thoát phá
Hai người nhất thời hoá thành mảng lớn mưa máu, nhập vào bên trong lốc xoáy
Nguyên Anh tu sĩ cũng không thể trốn được
Sắc mặt người nam trung niên trầm xuống, một trong mắt màu lam ở mi tâm hào quang đại lượng, nở rộ ra mảng sáng mờ màu lam, chiếu sáng một khu vực lớn
Đám người Vương Trường Sinh nhìn thấy mảng sáng mờ màu lam, cảm giác đầu váng mắt hoa, đến đứng cũng đứng không vững
Ánh mắt Thái Vân Phong cũng dại xuống, lốc xoát thật lớn trên mặt biển cũng biến mất không thấy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một mảng nước biển bị nhiễm đỏ, gió êm sóng lặng, giống như chưa từng có chuyện gì phát sinh
Nhân cơ hội này, dị tộc chia binh làm hai đường
Hai gã Luyện hư tu sĩ mỗi người mang một đội, chạy trốn về hai hướng khác nhau
Một lát sau, đám người Thái Vân Phong khôi phục thanh tỉnh, dị tộc đã biến mất vô tung vô ảnh
“Truy, tuyệt đối không thể để cho bọn họ chạy thoát.”
Tay áo Thái Vân Phong vung lên, bấm niệm pháp quyết, phi chu dưới thân độn quang đại trướng, đuổi theo
Không đến một canh giờ sau, bọn đã đã đuổi kịp Đa mục tộc
Người nam trung niên khoát tay áo, năm bị Hoá thần tu sĩ của Đa mục tộc chạy về năm phương hướng khác nhau
“Các ngươi đi đối phó với những dị tộc Hoá thần kỳ, tuyệt đối không để cho bọn họ chạy thoát
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ta ở lại đối phó kẻ này.”
Thái Vân Phong dặn dò
Hắn không biết Thiên hư ngọc thư nằm trong tay ai
Vạn nhất đối phương đưa Thiên hư ngọc thư cho Hoá thần tu sĩ mang về
Vậy đúng là bận không một hồi
“Cẩn thận một chút, Đa mục tộc thần thông không nhỏ
Ngàn vạn không cần đối phó bọn họ ở cự ly gần, mắt của Đa mục tộc có thần thông khác nhau, không thể xem thường.”
Thái Vân Phong dặn dò
“Vâng, Thái sư thúc.”
Chúng tu sĩ trăm miệng một lời đáp ứng xuống
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên hoá thanh một đạo độn quang màu lam, truy kích hai gã dị tộc Hoá thần kỳ
Đuổi theo hơn trăm vạn dặm, khoảng cách của Vương Trường Sinh và Uông Như Yên với hai gã di tộc đã thu ngắn còn mấy trăm dặm
Tu vi của đối phương không thấp hơn so với bọn họ, độc tốc cũng không chậm
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên liếc mắt nhìn nhay một cai
Bên ngoài thân hai người đồng thời sáng lên một trận lam quang loá mắt, độn quang đại trướng
Hai dị tộc, một đại hắn hồng y ngũ quan tục tàng, có mấy chục con mắt không ngừng chớp động, nhìn mười phần kỳ quái., là Hoá thần hậu kỳ
Một thiếu phụ váy lam dáng người thướt tha, trên mặt có bốn tròng mắt, Hoá thần trung kỳ
“Đáng chết, bọn họ đuổi tới rồi
Hoá thần sơ kỳ và trung kỳ cũng dám truy giết chúng ta, thật khi dễ chúng ta dễ bắt nạt sao?”
Đại hắn hồng y cười lạnh một tiếng, mặt đầy sát khí
“Nhân tộc không thể kinh thường, hay là quên đi, rút về tộc trước đã.”
Thiếu phụ váy lam mở miệng khuyên nhủ
Đại hắn hồng y gật gật đầu, quay lại nhìn về phía sau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn thấy độn quang lam sắc ngày càng gần, sắc mặt hắn trầm xuống
Hai tròng mắt chợt hồng quang đại phóng, mỗi bên bắn ra một đạo ánh lửa màu đỏ thô to, bay thẳng về phía độn quang màu lam
Nơi nào hai ánh lửa màu đỏ đi qua, hư không liền truyền đến một trận gầm rú chói tai, lượng lớn nước biến bốc hơi
Vương Trường Sinh sớm có phòng bị, tay phải run lên
Chín khoả Định hải châu bay ra, nhập vào lòng biển biến mất không thấy
Hắn bấm niệm pháp quyết, mặt biển kịch liệt quay cuồng
Nhắc lên một đạo sóng biển cao hơn một ngàn trượng và hơn trăm trượng sóng to màu lam, chắn trước người hắn
Hai ánh lửa màu đỏ đánh lên trên sóng to màu lam, làm sóng to màu lam tạo nên từng đợt gợn sóng
Bốc lên từng đợt khói trắng, hơi nước cuồn cuộn