Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 3727: Lão phụ thác đệ




Liễu Hồng Tuyết đi tới nhìn, hai ngón tay kẹp lên một viên đan dược, đặt vào trong miệng
Nàng tán dương: “Không tồi, so với trong tưởng tượng của ta còn tốt hơn.”

“Đều là Hồng Tuyết lão tổ dạy bảo có phương pháp, cháu còn có rất nhiều chỗ cần hướng ngài học tập.”

Vương Mưu Sâm khiêm tốn nói
Hắn sau khi tiến vào Trúc Cơ kỳ, liền được đưa tới Thanh Liên cốc, từ Liễu Hồng Tuyết tự mình chỉ đạo hắn luyện đan
Liễu Hồng Tuyết rất hài lòng thái độ của Vương Mưu Sâm, tán dương: “Ngươi còn trẻ tuổi, tương lai vượt qua ta chỉ là vấn đề thời gian, nhưng tu vi quan trọng nhất, đừng giảm bớt tu luyện, ta phải bế quan một đoạn thời gian, ngươi đi làm việc đi!”

Vương Anh Kiệt đang bế quan tu luyện, Liễu Hồng Tuyết cũng tính bế quan tu luyện một đoạn thời gian, phường thị giao cho Đổng Tuyết Ly cùng Vương Thanh Phong quản lý, hạ mệnh lệnh là được, công việc cụ thể có tộc nhân đi làm, dưới tình huống bình thường, không cần tu sĩ Luyện Hư ra mặt
“Vâng, Hồng Tuyết lão tổ.”

Vương Mưu Sâm đáp ứng, xoay người rời khỏi
Liễu Hồng Tuyết đi vào một mật thất lớn mấy trăm trượng, trên vách đá có khắc lượng lớn trận văn hỏa thuộc tính, góc dưới bên trái còn có một cái giường ngọc màu đỏ
Giường ngọc do Diễm Ngọc vạn năm tạo ra, có thể phụ trợ Liễu Hồng Tuyết tu luyện
Liễu Hồng Tuyết là luyện đan sư bậc sáu, đãi ngộ là rất không tồi
Nàng ngồi xếp bằng ở trên giường ngọc màu đỏ, bắt đầu vận công tu luyện
Vô số ánh lửa màu đỏ bỗng dưng hiện lên, hội tụ ở đỉnh đầu của nàng, chậm rãi ngưng tụ thành một hư ảnh nữ tử màu đỏ rực
Tu sĩ Luyện Hư chẳng những có thể lợi dụng pháp tướng đối địch, còn có thể dùng pháp tướng tu luyện, hiệu suất cao hơn
Hư ảnh nữ tử vừa xuất hiện, lượng lớn hỏa linh khí hội tụ đến, ùa vào trong hư ảnh nữ tử
Liễu Hồng Tuyết nhắm mắt, từng luồng ánh sáng màu đỏ theo hư ảnh nữ tử, ùa vào trong cơ thể của nàng
..
Một tòa trang viên diện tích cực lớn, đình đài lầu các, vườn hoa hồ sen, kỳ thạch hành lang, liễu khê trúc kính, đài ngắm trăng cầu nối, mọi thứ đều đầy đủ
Một tòa đình đá sáu cạnh màu xanh, một ông lão áo bào xanh đầu đầy tóc bạc cùng một thiếu phụ váy vàng dáng người thướt tha ngồi ở trong đình đá, một thiếu niên áo đỏ ngũ quan thanh tú đứng ở một bên
Vương Mưu Sâm đi đến, hắn nhìn thấy ông lão áo bào xanh cùng thiếu phụ váy vàng, nhíu mày hỏi: “Cha, mọi người sao lại tới đây?”

Ông lão áo bào xanh tên Vương Di Quang, tu sĩ Nguyên Anh, đã hơn hai ngàn tuổi, dùng vài loại linh đan diệu dược kéo dài tuổi thọ, điều này là nhờ có Vương Mưu Sâm
Vương Di Quang là tam linh căn, ngày xưa một lòng hướng đạo, liên tiếp hai lần trùng kích Hóa Thần kỳ thất bại
Hắn đỡ được ngũ cửu lôi kiếp, thân thể không thể đàn hóa thành công, không thể tiến vào Hóa Thần kỳ
Con đường tu đạo vô vọng, hắn cũng liền nhìn thoáng ra, nạp nhiều thê thiếp, rất nhiều tu sĩ cấp cao đều làm như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mẫu thân của Vương Mưu Sâm chỉ là thiếp thất, nhưng sau khi hắn kiểm tra ra thiên linh căn, mẫu thân trở thành bình thê (vợ ngang vợ cả), cả nhà đều được lợi
Có Vương Mưu Sâm ví dụ này, Vương Di Quang càng thêm cố gắng, sinh rất nhiều đệ đệ muội muội cho Vương Mưu Sâm
Thiếu phụ váy vàng là thiếp thất Vương Di Quang mới nạp, thiếu niên áo đỏ là Vương Mưu Tân con Vương Di Quang, tư chất tứ linh căn
Vương Mưu Tân và Vương Di Quang có thể nói là cùng một khuôn mẫu đúc ra, Vương Di Quang rất thích Vương Mưu Tân
“Tới thăm con một chút
Mưu Tân, mau tới đây ra mắt Thập bát ca của con.”

Vương Di Quang phân phó
Hắn có hơn ba trăm hậu nhân có linh căn, con nhỏ nhất còn chưa đầy tháng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thanh niên áo đỏ nhếch miệng cười, nói: “Tiểu đệ ra mắt Thập bát ca.”

Vương Mưu Sâm gật gật đầu, đệ đệ muội muội hắn chưa từng gặp nhiều lắm, nói thật, hắn đối với những đệ đệ muội muội này không có cảm tình gì
“Ngọc Nhi, nàng cùng Mưu Tân đi xuống trước, ta có lời tán gẫu với nó.”

Vương Di Quang phất phất tay, bảo thiếu phụ váy vàng cùng Vương Mưu Tân lui xuống
“Mưu Sâm, thời gian của cha không nhiều nữa, cha không vướng bận quá nhiều, chỉ hy vọng con có thể giúp đỡ Mưu Tân một phen
Nó tư chất không tốt, con kẻ làm anh này, giúp đỡ nó thêm một chút, con có thể mặc kệ đệ đệ muội muội khác, nhất định phải chiếu cố tốt nó, được không?”

Vương Di Quang vẻ mặt thành khẩn
“Chỉ cần nó không làm xằng làm bậy, trái với tộc quy, con sẽ chiếu cố tốt nó
Lấy tư chất tứ linh căn của nó, con sẽ giúp đỡ nó, nhưng nó có thể ở con đường tu đạo đi được xa bao nhiêu, vẫn phải dựa vào chính nó.”

Vương Mưu Sâm trầm ngâm một lát, nói như vậy
Hơn ba trăm huynh đệ tỷ muội, trọng điểm chiếu cố Vương Mưu Tân, không có vấn đề lớn
“Tốt, tốt, tốt, có lời này của con, vi phụ an tâm rồi.”

Vương Di Quang nước mắt tràn mi
Hắn nhớ tới cái gì, mặt lộ vẻ hồi ức, nói: “Con có tiền đồ hơn cha, hy vọng con có thể ở con đường tu đạo đi xa hơn.”

Vẻ mặt Vương Mưu Sâm hơi ám đạm, khẽ thở dài một hơi
Nói chuyện phiếm thời gian một chén trà nhỏ, Vương Di Quang cáo từ rời khỏi, để Vương Mưu Tân ở lại Thanh Liên cốc, giao cho Vương Mưu Sâm chiếu cố
..
Đảo Thanh Liên, một thung lũng nhỏ ba mặt là núi
Trong thung lũng có một tòa trang viên lớn khoảng một mẫu
Ở một mật thất
Vương Viễn Giang ngồi xếp bằng trên một tấm bồ đoàn màu lam, trước người bày hai cái bình sứ, ánh mắt ngưng trọng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.