Thanh Liên Chi Đỉnh

Chương 4388: Chỉnh đốn




[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Trần sư tổ anh minh, kẻ trái với cung quy, phải nghiêm trị, để chỉnh đốn pháp điển.”

Một ông lão áo bào vàng bụng phệ phụ họa nói, vẻ mặt đầy vui mừng
“Lâm sư điệt, ngươi nói xem.”

Trần Nguyệt Dĩnh nhìn về phía Lâm Thiên Long, trầm giọng hỏi
“Quốc có quốc pháp, gia có gia quy, Mã sư điệt trái với cung quy, quả thật nên trừng trị, nhưng niệm ở nàng mấy năm nay làm không ít cống hiến cho Trấn Hải cung, có thể giảm bớt trách phạt.”

Lâm Thiên Long chậm rãi nói
“Lâm sư điệt nói giúp ngươi, tính ngươi may mắn, tội chết có thể miễn, tội sống khó thoát, nhốt vào Phong Lôi cốc ba ngàn năm, trừ hết thiện công.”

Trần Nguyệt Dĩnh trầm giọng nói
Nàng thật muốn xử trí Mã Thiên Thiên, nói với Lý Viêm một tiếng là được, một lần này là diễn trò mà thôi
Nàng và Lâm Thiên Long hát Song Hoàng (1 người vai ác 1 người vai thiện), để đệ tử khác biết kết cục của trái với cung quy, Lâm Thiên Long ra mặt cầu tình, Trần Nguyệt Dĩnh mượn dốc xuống lừa, đủ nể mặt phe phái bản thổ, cũng trừng trị Mã Thiên Thiên
Mã Thiên Thiên nghe xong lời này, trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi, vội vàng dập đầu: “Đa tạ Trần sư tổ, đa tạ Trần sư tổ, đệ tử tâm phục khẩu phục.”

“Hà Vũ ở đâu?”

Trần Nguyệt Dĩnh trầm giọng nói
Ông lão áo bào vàng vội vàng đứng dậy, cung kính nói: “Có đệ tử.”

“Ngươi trong lúc trực Kim Hoăng đảo, phái bọn Tôn sư điệt đi nơi có yêu thú bậc sáu lui tới săn giết yêu thú, dẫn tới bọn họ chết thê thảm nặng nề, có việc này hay không.”

Trần Nguyệt Dĩnh giọng điệu nghiêm khắc
Mấy năm nay, phe phái phi thăng cùng phe phái bản thổ mâu thuẫn không nhỏ, may có Tống Nhất Minh hết sức điều hòa, mâu thuẫn chưa mở rộng, nhưng hai phe phái oán hận chất chứa đã lâu, có cơ hội liền ngáng chân, tìm phiền toái cho đối phương
Một ít đệ tử khó tránh khỏi trở thành vật hi sinh, trong lòng cao tầng biết rõ, luôn đè ép, chưa khuếch đại mà thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Nguyệt Dĩnh tiến vào Đại Thừa kỳ, tự nhiên muốn bóp chết loại không khí này, nếu không bất lợi cho Trấn Hải cung phát triển
Các thế lực lớn đều có phe phái, phe phái đều có oán hận riêng với nhau, chỉ là xem người đương quyền xử lý như thế nào, tùy ý oán hận riêng mở rộng, thế lực này cho dù không hủy diệt, cũng không mạnh đến đâu, Thanh Ly hải vực Cửu Long cung chính là một ví dụ
Cửu Long cung thời kỳ cường thịnh có ba vị tu sĩ Đại Thừa, ép chủng tộc khác của Thanh Ly hải vực liên thủ đối kháng Cửu Long cung, về sau tu sĩ Đại Thừa của Cửu Long cung người chạy thì chạy, người chết thì chết, người mất tích thì mất tích
Trần Nguyệt Dĩnh cho phép cạnh tranh, có cạnh tranh mới có thể bảo trì sức sống, nhưng phải có điểm mấu chốt
“Trần sư tổ, đệ tử oan uổng, đệ tử cũng không biết nơi đó có yêu thú bậc sáu, hơn nữa đệ tử là phụng mệnh lệnh Triệu sư thúc, tìm kiếm Kim Lôi Thảo năm ngàn năm trở lên.”

Hà Vũ vội vàng mở miệng giải thích, nơm nớp lo sợ
“Ta bảo ngươi đi tìm Kim Lôi Thảo, cũng không bảo ngươi mượn đao giết người.”

Triệu Vân Tiêu không chút khách khí khiển trách
Hà Vũ từng bị Mã Thiên Thiên làm khó dễ rất nhiều lần, tìm được cơ hội trả thù phe phái bản thổ, dẫn tới mấy tu sĩ Hóa Thần chết ở trong miệng yêu thú
Triệu Vân Tiêu là biết tình huống, mở một mắt nhắm một mắt, khi đó phe phái phi thăng ở bên yếu thế, Triệu Vân Tiêu chỉ là dặn dò người phía dưới đừng quá phận, bây giờ khác, Trần Nguyệt Dĩnh muốn điều hòa mâu thuẫn của hai phe phái, đều phải tìm ra một vị điển hình xử trí
Chỉ xử trí Mã Thiên Thiên, sẽ làm người khác cho rằng Trần Nguyệt Dĩnh là tính sổ, nhằm vào phe phái bản thổ
Hai phe phái đều xử trí một điển hình, xử lý sự việc công bằng, cái này cho thấy thái độ của Trần Nguyệt Dĩnh, nghiêm cấm nội đấu
“Ngươi còn không nhận sai
Chẳng lẽ Trần sư thúc oan uổng ngươi?”

Tần Thiên Tuyết khiển trách
Hà Vũ sắc mặt trắng nhợt, vội vàng quỳ xuống đi, nói: “Đệ tử biết tội, thỉnh Trần sư tổ trách phạt.”

“Lý Viêm, dựa theo cung quy, nên xử trí như thế nào gì sư điệt?”

Trần Nguyệt Dĩnh nhìn phía Lý Viêm, hỏi
“Dựa theo cung quy, lấy tội phản cung luận xử, giết không tha.”

Giọng điệu Lý Viêm lạnh như băng
Hà Vũ đầu đầy mồ hôi, đau khổ cầu xin: “Trần sư tổ tha mạng, đệ tử không phải cố ý, chỉ là nơi đó vừa vặn có yêu thú bậc sáu lui tới, tội không đến chết, tha đệ tử một mạng.”

Hắn đã nhìn ra, Trần Nguyệt Dĩnh là muốn chọn điển hình xử trí, lúc này, chết không nhận tội hậu quả rất nghiêm trọng, chỉ có thể khẩn cầu tha mình một mạng
“Lý sư điệt, ngươi là chưởng môn, ngươi nói nên xử trí Hà sư điệt như thế nào.”

Trần Nguyệt Dĩnh giao quyền xử trí cho Lý Viêm
“Dựa theo cung quy, Hà sư điệt đáng chết.”

Giọng điệu Lý Viêm lạnh như băng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hà Vũ ngã bệt xuống đất, đau khổ cầu xin: “Chưởng môn sư thúc tha mạng, tha mạng.”

“Nhưng Hà sư điệt không phải cố ý, niệm ở hắn những năm qua làm không ít cống hiến cho Trấn Hải cung, có thể tha chết cho hắn, nhốt vào Phong Lôi cốc ba ngàn năm, trừ hết toàn bộ thiện công, Hà sư điệt bỏ ra một phần tài nguyên, làm trợ cấp giao cho gia quyến bọn Tôn sư điệt, Trần sư thúc cảm thấy như thế nào?”

Lý Viêm nói ra đề nghị của mình
Cho dù Lý Viêm muốn giết Hà Vũ, cũng là dựa theo cung quy làm việc, nhưng phe phái phi thăng nơi đó chưa chắc sẽ nghĩ như vậy
Lý Viêm thân là chưởng môn, giải vây cho Hà Vũ, đây là phe phái bản thổ muốn cải thiện quan hệ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.