Sắc mặt Bạch Băng trầm xuống, quay đầu nhìn về phía bầu trời, một chiếc xe thú lóe ra hào quang màu lam lơ lửng ở giữa không trung
“Huyền Thiên chi bảo!”
Bạch Băng có chút kinh ngạc, khi nàng nhìn thấy hơn mười tu sĩ Đại Thừa đứng trên boong tàu, nhíu mày
Tào gia còn lại bốn tu sĩ Đại Thừa, Diệp gia còn lại ba vị Đại Thừa, Thiên Minh tộc có mười tám vị tu sĩ Đại Thừa, vốn Thiên Minh tộc là chiếm cứ ưu thế có tính áp đảo, giải quyết đám người Tào Ngọc Chân chỉ là vấn đề thời gian
Đám người Vương Trường Sinh xen vào, Thiên Minh tộc liền không chiếm ưu thế nữa
Diệp Tuyền Cơ cùng Tào Thiên Hổ đều không dễ đối phó, đặc biệt Diệp Tuyền Cơ, trên người có nhiều món Huyền Thiên chi bảo, mở hai khiếu lấy một địch ba không rơi vào hạ phong
“Vương đạo hữu, giúp chúng ta tiêu diệt Thiên Minh tộc, chúng ta có thể cho ngươi một viên Cửu Chuyển Chân Linh Đan.”
Tào Ngọc Chân mở miệng nói, giọng điệu có chút vô lực
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tòa tiên quặng kia rất quan trọng, giá trị không thể đo lường, Tào gia không muốn nhường cho người khác
Ngoài ra, lấy thực lực của bọn họ, không thể tiêu diệt đám người Phú Hải, chỉ có thể thỉnh cầu cường viện
Vì mời Vương Trường Sinh ra tay, nàng không thể không lấy ra Cửu Chuyển Chân Linh Đan, không có cách nào cả, thứ bình thường không lọt vào mắt Vương Trường Sinh
“Cửu Chuyển Chân Linh Đan!”
Vương Trường Sinh có chút động lòng
“Đạo hữu đừng nghe nàng ta, các ngươi đừng xen vào việc này, chúng ta cho ngươi hai viên Cửu Chuyển Chân Linh Đan.”
Phú Hải mở miệng nói, mắt thấy sắp tiêu diệt đám người Tào Ngọc Chân, bất đắc dĩ lại toát ra một tên Trình Giảo Kim
Hắn tính ổn định Vương Trường Sinh trước, cho dù Vương Trường Sinh ở một bên xem diễn cũng được, chờ bọn hắn giải quyết đám người Tào Ngọc Chân, lại đối phó đám người Vương Trường Sinh cũng không muộn
“Không cùng tộc ta lòng nhất định khác
Các ngươi dù có cho mười viên, ta cũng sẽ không đứng nhìn
Diệt xong các ngươi, Tào phu nhân cũng có thể cho ta một ít Cửu Chuyển Chân Linh Đan.”
Vương Trường Sinh cười lạnh nói, bấm pháp quyết, hư không trào ra lượng lớn nước biển màu lam, nước biển màu lam hướng về đám người Phú Hải dâng trào
Uông Như Yên vung cổ tay một cái, Chu Tước Hoàn từ trên tay nàng bay ra, biến mất không thấy
Đám người Vương Thanh Sơn ùn ùn ra tay, công kích tu sĩ Thiên Minh tộc
“Ta đến đối phó bọn họ, Phú đạo hữu, các ngươi đối phó bọn Tào Ngọc Chân, tốc chiến tốc thắng.”
Bạch Băng truyền âm nói
Vô số nước biển xanh thẳm dâng trào đến, hóa thành một ngọn núi nước màu lam cao hơn mười vạn trượng, đánh thẳng đến Bạch Băng
Núi nước màu lam còn chưa đập tới, hư không đã xuất hiện lượng lớn vết rách, cả mảng hư không tựa như sắp sụp đổ
Bạch Băng nhíu mày, tay phải bổ một phát về phía hư không, một bàn tay khổng lồ màu trắng lóe ra, đón đỡ núi nước màu lam
Bạch Băng là Đại Thừa hậu kỳ, đã mở một khiếu, pháp lực thâm hậu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ầm ầm ầm, bàn tay khổng lồ màu trắng bị núi nước màu lam đập vỡ nát, hóa thành vô số băng vụn màu trắng
“Ngươi đã mở hai khiếu
Khó trách!”
Sắc mặt Bạch Băng trầm xuống, tu vi của nàng cao hơn Vương Trường Sinh, nhưng pháp lực Vương Trường Sinh rõ ràng thâm hậu hơn nàng, khẳng định là đã mở hai khiếu
Ngón tay nàng điểm nhẹ một cái tấm gương nhỏ màu trắng trước người, mặt gương lập tức phun ra một quầng sáng màu trắng, nghênh đón
Hào quang màu trắng cùng núi nước màu lam va chạm, núi nước màu lam lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được kết băng, biến thành một ngọn núi băng màu trắng, sau đó chia năm xẻ bảy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Một dòng sông màu lam chảy xiết dâng trào đến, hư không vặn vẹo biến hình, trực tiếp xé rách ra, thanh thế to lớn
Một làn sóng âm màu lam theo sát sau đó, nơi đi qua, mặt đất xuất hiện lượng lớn vết rách to dài
Bạch Băng thúc giục pháp quyết, vô số bông tuyết màu trắng từ trên cao bay xuống, ngưng tụ lại với nhau, hóa thành một núi băng màu trắng nguy nga, đón đỡ dòng sông màu lam
Tiếng nổ thật lớn vang lên, dòng sông màu lam và núi băng màu trắng va chạm, núi băng màu trắng chia năm xẻ bảy, dòng sông màu lam cũng theo đó kết băng, sau khi sóng âm màu lam xẹt qua, tầng băng tan vỡ
Mấy chục vạn cây mâu băng màu trắng bắn nhanh đến, đánh tan sóng âm màu lam, lao thẳng đến Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên
Vương Trường Sinh đánh ra một quyền, hư không vặn vẹo biến hình, một quyền ảnh màu lam thật lớn lóe lên, khí thế như cầu vồng, đánh tan mâu băng màu trắng ập tới, sóng khí như thủy triều
Uông Như Yên khẽ nhíu lông mày lá liễu, hai ngón tay lướt qua dây đàn của Trấn Ma Cầm, một làn sóng âm màu lam thổi quét ra, hướng thẳng đến mặt đất
Sóng âm màu lam đánh trên mặt đất, mặt đất lập tức vỡ ra, khói bụi cuồn cuộn, một nắm đấm khổng lồ lóe ra hào quang màu vàng từ trong khói bụi bay ra, đánh về phía Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên
Nắm tay phải Vương Trường Sinh nở rộ hào quang màu lam, hư không phụ cận vặn vẹo biến hình, đánh ra một quyền, đánh về phía nắm đấm khổng lồ màu vàng
Một tiếng vang trầm cất lên, Vương Trường Sinh bay ngược ra ngoài, còn chưa bay ra bao xa, tay phải giơ lên, một đạo hào quang màu đen bay ra, nháy mắt xuất hiện ở trên không nắm đấm khổng lồ màu vàng, chính là Diệt Hồn Bàn
Sau khi phù văn mặt ngoài Diệt Hồn Bàn rực sáng, chợt hiện ra vô số hào quang màu đen mảnh khảnh, như những thanh kiếm sắc bén màu đen nhập vào phía dưới