[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không đến nửa khắc đồng hồ, Thương Lôi Tử đã bị giết
Nói thật, nếu chỉ có hai con hỗn độn thú mở tám bổn nguyên pháp tắc, Thương Lôi Tử là có thể thoát thân, đụng tới ba con, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ở đây cũng vô dụng
“Giảo, ngươi sao lại xuất hiện ở nơi này.”
Lung ngạc nhiên lẫn vui mừng đan xen
“Ta đuổi giết Thanh Liên tiên lữ, bọn họ đều mở hai bổn nguyên pháp tắc chí tôn, chỉ luận lực lượng bổn nguyên pháp tắc, bất phân cao thấp với ta.”
Giọng Giảo trầm trọng
“Cái gì
Hai bổn nguyên pháp tắc chí tôn!”
Lung kinh ngạc nói
“Khó trách thực lực của bọn hắn mạnh như vậy, giết Bằng cùng Khiếu, xem ra là chúng ta đã đánh giá thấp bọn hắn, nếu như để chúng ta đụng tới bọn hắn, nhất định phải diệt bọn hắn.”
Chu đằng đằng sát khí nói
“Trước tìm được khu trung tâm rồi nói sau, cũng đừng để bọn hắn giành trước.”
Giảo nói
Nó ăn luôn thi thể của Thương Lôi Tử, mang một cái vòng tay trữ vật màu xanh ở trên người, rời khỏi nơi này
..
Một mảng rừng trúc màu xanh rộng lớn vô cùng, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên chậm rãi tiến lên, tốc độ không nhanh, vẻ mặt đầy sự đề phòng
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên liên thủ, không có mười phần nắm chắc tiêu diệt cường giả mở tám bổn nguyên pháp tắc, không cần thiết dây dưa với đối phương
Nơi xa truyền đến một tiếng nổ đinh tai nhức óc, một mảng hào quang màu xanh thật lớn phóng lên trời
Trên tay Vương Trường Sinh nâng một hạt châu lóe ra hào quang vàng óng, nhíu mày nói: “Là Anh Kiệt, chúng ta mau đi qua!”
Ngoài thân Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên nở rộ tiên quang, hóa thành hai đạo độn quang hướng về nơi xa bay đi
Một tiếng nổ lớn vang lên, Vương Anh Kiệt bay ngược ra ngoài, phun ra một ngụm tinh huyết lớn, sắc mặt tái nhợt, khí tức uể oải, một con hỗn độn thú mười màu đầu chim thân người cánh dơi lóe lên lao tới, hai tay đều nắm một cây trường đao, bổ về phía Vương Anh Kiệt
Hư không nổi lên dao động, một lỗ thủng thật lớn hiện ra, một hạt châu khổng lồ màu lam từ trong đó bay ra, đập về phía hỗn độn thú mười màu
Hỗn độn thú mười màu tránh cũng không thể tránh được, vung hai thanh trường đao màu vàng đón đỡ
Trường đao màu vàng và hạt châu khổng lồ màu lam va chạm, truyền ra tiếng kim loại giao kích trầm đục, hỗn độn thú mười màu bay ngược đi, trên thân đao xuất hiện nhiều vết nứt nhỏ, mặt ngoài Hỗn Độn Chiến Giáp cũng có thêm mấy chục vết nứt
Nó còn chưa rơi xuống đất, một tiếng xé gió vang lên, một cây trường thương hào quang màu trắng lưu chuyển không ngừng từ trong đó bay ra, đánh lên trên thân hỗn độn thú mười màu
Vết nứt mặt ngoài Hỗn Độn Chiến Giáp nhanh chóng mở rộng, nháy mắt tan vỡ, trường thương màu trắng xuyên thủng đầu hỗn độn thú mười màu, đóng đinh nó ở trên mặt đất
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên chạy tới, Vương Anh Kiệt thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói: “Lão tổ tông, may mà hai người kịp thời chạy tới, bằng không cháu khẳng định thân tử đạo tiêu rồi
Đây là vật cháu từ dưới mí mắt của nó cướp được, có một món thượng phẩm đạo khí, rất thích hợp lão tổ tông sử dụng.”
Hắn lấy ra một cái vòng tay trữ vật màu xanh, đưa cho Vương Trường Sinh
Vương Trường Sinh tiếp nhận túi trữ vật, lấy ra một viên thuốc màu vàng, đút cho Vương Anh Kiệt
“Anh Kiệt, trạng thái bây giờ của cháu rất kém, tiến vào không gian tiên khí chữa thương đi!”
Uông Như Yên nói, lấy ra một hạt châu màu xanh, đánh vào một đạo pháp quyết, hạt châu màu xanh nở rộ ra hào quang màu xanh chói mắt, bao phủ bóng người Vương Anh Kiệt, Vương Anh Kiệt bay vào trong hạt châu màu xanh
Vương Trường Sinh vung cổ tay một cái, một cây tam tiêm lưỡng nhận đao hào quang màu lam lưu chuyển không ngừng xuất hiện trên tay, trên chuôi đao có khắc hoa văn tinh xảo đẹp đẽ, có thể nhìn thấy ba chữ to “Trảm Thiên Đao”
Vương Trường Sinh bay xuống, đáp trên mặt đất, tế luyện Trảm Thiên Đao
Uông Như Yên thu hồi xác hỗn độn thú mười màu, đáp ở bên người Vương Trường Sinh, hộ pháp cho Vương Trường Sinh
Nơi xa truyền đến một tràng tiếng nổ đinh tai nhức óc, một đạo hào quang màu xanh cao chọc trời to lớn vô cùng phóng lên cao, cực kỳ bắt mắt
Uông Như Yên lật bàn tay phải, trên tay có thêm một hạt châu màu lam, hạt châu màu lam nở rộ ra hào quang màu lam chói mắt
“Tụ Tiên phong
Khu trung tâm?”
Uông Như Yên ngạc nhiên lẫn vui mừng đan xen, chờ Vương Trường Sinh tế luyện xong Trảm Thiên Đao, cùng nhau đi qua nơi đó
…
Sau khi tế luyện Trảm Thiên Đao, Vương Trường Sinh đứng dậy, nhìn về hào quang màu xanh cao chọc trời phía chân trời xa xa, nói: “Bắt mắt như vậy, nhắm chừng hỗn độn thú cũng phát hiện rồi, chúng ta chạy qua trước, hy vọng có thể vượt ở trước hỗn độn thú, lấy được bảo vật vào tay.”
Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên hóa thành hai đạo độn quang, hướng về hào quang màu xanh cao chọc trời bay đi
Không qua bao lâu, bọn họ chạy tới mục tiêu, không hẹn mà cùng hít vào một ngụm khí lạnh
Theo ánh mắt bọn họ nhìn lại, có thể nhìn thấy một ngọn núi cao chọc trời hùng vĩ, ngọn núi này nối tiếp trời đất, giống như cột chống trời đứng ngạo nghễ trên thế gian
Khu vực giữa sườn núi trở lên bị hào quang màu xanh bao phủ, cực kỳ bắt mắt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chân núi dựng một tấm bia đá màu xanh cao hơn trăm trượng, bên trên có khắc ba chữ to màu vàng “Tụ Tiên phong”, một cầu thang đá màu xanh từ chân núi kéo dài đến đỉnh núi