Sau buổi sáng tỏ tình, Bối Dao cũng có chút ngượng ngùng
Nghĩ đến trong cơ thể Satan có vãng sinh khiến hắn đau muốn chết thì cô cũng cảm thấy chủ ý của Vu Thượng Huyền không phải ngốc đến thế
Tạm thời duy trì khoảng cách ít nhất có thể khiến Bùi Xuyên giảm bớt đau đớn
Dù sao thì cũng giống như Vu Thượng Huyền nói, chưa tìm được biện pháp giải quyết vãng sinh
Cao Quỳnh vừa ra tới khoang thuyền
Cô ta nghe nói Vu tiên sinh bị treo ở đuôi thuyền thì đầu tiên là vui rạo rực đi tới đuôi thuyền nhìn Vu Thượng Huyền đang bị treo trên biển
Cô ta mặc một cái váy đỏ quyến rũ, vẩy vẩy tóc:
"Ôi, đây không phải Vu tiên sinh của chúng ta sao
Thời tiết nóng quá, Vu tiên sinh thế nhưng có nhã hứng mà xuống biển bơi cơ đấy
Vu Thượng Huyền ngâm mình ở trong nước, cười tủm tỉm nói:
"Còn tốt, Cao tiểu thư cảm thấy hứng thú cũng có thể cùng bơi
Cao Quỳnh trợn trắng mắt:
"Miệng anh cũng thật lợi hại, dù sao thì không cần trông cậy tôi sẽ cầu tình cho anh
Lần trước cũng không thấy anh có chút tình nghĩa đồng bạn gì hết cả
Mọi người đều bo bo giữ mình, tự mình cố gắng là tốt nhất
Vu Thượng Huyền rụt rè nói:
"Cô nói đúng, tôi hiểu mà
Cao Quỳnh biết hắn phạm sai lầm mới là cái dạng này, nhưng hỏi hai câu mà Vu Thượng Huyền đều đánh Thái Cực Quyền đẩy đi, không nói hắn đã làm sai gì
Có điều lúc Cao Quỳnh khó hiểu đến lúc nhìn thấy Bối Dao thì đã đoán được 7,8 phần
Thiếu nữ đang ở phòng bếp làm canh cá, Bối Dao sợ làm bẩn váy nên mặc một cái tạp dề, tạp dề ở sau người thắt nơ thành bướm tiểu xảo đáng yêu
Cao Quỳnh nhìn thiếu nữ bận rộn, khóe miệng giật một cái:
"Cô vẫn còn ở đây hả
Bối Dao quay đầu lại, cười nói:
"Còn ở
Cao Quỳnh tùy ý cầm lấy củ khoai lang mà gặm
Nơi này cũng coi như phòng bếp nhỏ của du thuyền, cô ta nghe người ta nói Bối Dao ở chỗ này, Cao Quỳnh chỉ tới tìm xem xem, không nghĩ tới thấy người thật
Nói không rõ là vui vẻ hay mất mát, tóm lại là tâm tình rất phức tạp
Cao Quỳnh hỏi:
"Cô đang làm gì thế
"Nấu canh cá
Thật ra thì Bối Dao không chán ghét "tình địch" Cao Quỳnh này, khóe miệng cô có ý cười nhàn nhạt, "Nấu cho Satan
Cao Quỳnh vừa nghe thế thì liền không vui
Cô ta cơ hồ lập tức nghĩ đến việc muốn bắt được trái tim đàn ông thì phải bắt được dạ dày của hắn trước
Hàng giả này tâm cơ đủ thâm
Cao Quỳnh gặm khoai lang gặm đến vang lên răng rắc, trong mắt bắn ra hoa lửa nhỏ
Canh cá đã nấu xong, màu trắng sữa, cũng không biết tiểu yêu tinh này bỏ thêm cái gì mà không hề tanh, ngược lại còn thơm nức mũi
Cao Quỳnh nhịn không được ngửi ngửi, canh này thật sự thơm quá đi
Cao Quỳnh vừa định nói Satan không uống đồ cô nấu đâu, vạn nhất hạ độc thì sao bây giờ
Kết quả liền thấy Bối Dao cởi tạp dề, nhờ cô ta:
"Cao tiểu thư, phiền cô bưng một bát mang cho Satan đi, thuận tiện cầu tình cho Vu tiên sinh, quan hệ của hai người hẳn là không tồi đúng không
Cao Quỳnh kinh ngạc nói:
"Cô không tự mình đi
Bối Dao nói:
"Hiện giờ tôi đi không tiện
A, chuyện hiếm nha, tiểu yêu tinh này thế nhưng không dán Satan nữa
Cao Quỳnh vốn dĩ muốn cự tuyệt nhưng lại nghĩ tới Vu Thượng Huyền ở đuôi thuyền, cũng không thể mặc kệ thật
Đến buổi chiều, tia tử ngoại trên biển cũng mạnh, cho dù ngâm mình trong biển nhưng tốc độ thuyền nhanh như thế hẳn cũng không dễ chịu gì
Vu Thượng Huyền lại không phải thân thể rắc chắc gì, sợ nếu để nữa sẽ ra mạng người mất
Hơn nữa mang canh đến là có thể nhìn thấy Satan
Có chút đắc ý nha
Cao Quỳnh bưng canh cá lên, thấy tiểu yêu tinh dùng ánh mắt trông mong mà nhìn mình thì khẽ hừ nhẹ một tiếng:
"Không sợ tôi cướp Satan sao
Bối Dao thành thật nói:
"Đã sắp 10 năm, cô còn không cướp được, hai ngày này cũng chẳng sao
Cầu tình cho Vu Thượng Huyền cũng cần một người có địa vị chút
Lời này khiến Cao Quỳnh tức giận điên lên:
"Cô
Bối Dao lộ ra ý cười, không hề mang theo đấu khí mà là ý cười ôn nhu ấm áp:
"Cảm ơn cô, Cao Quỳnh tiểu thư
Cao Quỳnh thấy khó chịu cực kỳ, tiểu yêu tinh này cười lên đúng là xinh đẹp
Cô ta lẩm bẩm:
"Sao Satan không đem cô ném cho cá ăn..
" Nói xong liền bưng canh cá đi ra ngoài
Cô ta đi lên khoang thuyền, chén canh trên tay là sứ Thanh Hoa, sắc xanh thẫm sau cơn mưa, cái nắp lả lướt vẫn không át được cỗ hương khí kia
Cao Quỳnh chép chép miệng, khá tò mò không biết đồ chơi này có uống được hay không
Cô ta gõ gõ cửa, bên trong Bùi Xuyên nghe được tiếng bước chân, đầu tiên là xoay đầu lại, nghe rõ tiếng bước chân, giọng nói đạm xuống nói:
"Vào đi
Cao Quỳnh đem canh cá bưng đến, lộ ra một nụ cười cô ta cho rằng mỹ lệ nhất:
"Satan
Đây là canh cá buổi chiều
Bùi Xuyên rũ mắt nhìn:
"Cô ấy nấu
Cao Quỳnh:
"Sao anh không cảm thấy là tôi nấu
Bùi Xuyên lười trả lời cô ta, hỏi:
"Cô ấy đâu
Buổi sáng câu cá được một lát, liền không thấy Bối Dao đâu
Bùi Xuyên cố nhịn đau đớn trong ngực, uống thuốc giảm đau, tốt xấu có thể nhẫn một chút
Vốn cho rằng có thể bồi cô một ngày, không nghĩ tới đến giờ vẫn không nhìn thấy người
Cao Quỳnh không tình nguyện nói:
"Vừa mới ở phòng bếp, phỏng chừng hiện tại đã về phòng
Bùi Xuyên cũng không nói gì nữa, bưng chén canh lên
Cao Quỳnh nói:
"Thỉnh ngài tha cho Thượng Huyền, hắn là cái loại đầu óc thông minh nhưng thân thể lại không tốt lắm, đừng giết chết hắn
Bùi Xuyên nhàn nhạt nói:
"Không chết được, đợi đến tối sẽ vớt lên
Cao Quỳnh nóng nảy, Vu Thượng Huyền đây là đã làm cái gì
Satan lại tính toán không dễ dàng buông tha cho hắn
Cao Quỳnh thật cẩn thận nói:
"Cái đồ giả..
A, không, vị tiểu thư kia cũng hy vọng ngài tha cho hắn
Bùi Xuyên mím môi, rũ mắt không nói
Cô đối với Vu Thượng Huyền còn rất để bụng
Trước kia Bối Dao có đôi khi cũng như thế này, Vu Thượng Huyền tâm tư lả lướt lại biết nói chuyện, không thú vị như mình
Bối Dao đã từng ở bên cạnh hắn mà ngẫu nhiên cũng sẽ cười nói với Vu Thượng Huyền
Nhưng đối với hắn thì cô lúc nào cũng giống như đi trên băng mỏng
Hắn không biết buổi sáng tiểu thiếu nữ nói Bối Dao yêu hắn là đang an ủi hắn, là đang nói chính bản thân cô hay Bối Dao lúc trước
Cao Quỳnh cho rằng nói đến hàng giả thì Vu Thượng Huyền có thể sớm được vớt lên
Nhưng buổi tối hôm đó vốn dĩ nên vớt Vu Thượng Huyền lên mà Bùi Xuyên vẫn không có ý tứ đó
Cao Quỳnh đi đến đuôi thuyền nhìn gã một cái:
"Tôi tận lực rồi, là tâm tình Satan không tốt lắm
Vu Thượng Huyền sắc mặt tái nhợt, cười khổ nói:
"Tôi đúng là tự làm bậy mà
Cố tình buổi tối hôm đó lại có gió lốc
Ở trên biển mưa to rất đồ sộ, Cao Quỳnh nhìn Vu Thượng Huyền ngày xưa độc miệng nay uể oải ỉu xìu thì trong lòng cũng âm thầm sốt ruột
"Anh thế nhưng đừng chết nhé
Vu Thượng Huyền gian nan mà kéo kéo khóe miệng:
"Đừng rủa tôi
Satan ôn hòa nhưng tâm lại tàn nhẫn
Nếu là Bối Dao còn có vài phần kinh ngạc nhưng Cao Quỳnh lại cảm thấy hết sức bình thường
Cái thế giới không xong này đã có quá nhiều người chết, nhiều thêm một cái mạng của Vu Thượng Huyền thì cũng không nhiều, thiếu một cái mạng của gã cũng không ít
Satan không thích bất kỳ kẻ nào tự chủ trương
Cao Quỳnh cắn răng một cái:
"Tôi có biện pháp
Rốt cuộc cũng sắp 10 năm, cô ta khó tránh khỏi thỏ chết hồ bi thương cảm
Vu Thượng Huyền vừa muốn hỏi cô ta muốn làm gì thì Cao Quỳnh đã chạy đi
Cô ta suy nghĩ một cái biện pháp tự nhận là ý kiến hay
Nếu Vu Thượng Huyền biết cô ta đi vào vết xe đổ của mình thì khẳng định sẽ hộc máu
Cao Quỳnh gõ gõ cửa phòng Bối Dao
Bối Dao mở cửa:
"Cao Quỳnh tiểu thư, có chuyện gì sao
Bên ngoài dông tố đan xen, Cao Quỳnh cực kỳ bi thương mà mở miệng:
"Tôi giúp cô
Bối Dao:
"A
Cao Quỳnh nói:
"Cô có biết trước kia tôi làm gì không
Bối Dao đương nhiên không biết, cô lắc đầu
Cao Quỳnh nói:
"Tôi là xã hội đen, là loại chuyên môn đánh nhau
Bối Dao khó hiểu, cái này thì có liên quan gì
Cao Quỳnh:
"Thế nên cô phối hợp một chút
Ngay sau đó, Bối Dao bị cô ta che miệng mũi, ngửi được một cỗ hương vị quen thuộc
Gân trên trán cô nhảy dựng lên, không còn lời nào để nói
Trước đó không lâu Vu Thượng Huyền cũng dùng chiêu này
Nhưng Cao Quỳnh lúc trước đánh khắp nơi vô địch thủ cũng không phải để trưng cho đẹp
Bối Dao choáng váng bị cô ta vác đến phòng Bùi Xuyên, vẫn ngốc
Bối Dao cắn răng:
"Cô đang làm cái gì
Cao Quỳnh vừa cởi đồ của cô vừa bi thống nhỏ giọng nói:
"Cô không phải vẫn luôn muốn có được Satan sao
Nói không chừng qua đêm nay, hắn cũng không nhớ thương cô nữa
Cô nhớ phải cầu tình cho Vu Thượng Huyền một tý
Không biết Satan phát điên cái gì, đến giờ còn chưa vớt hắn lên
Cô ta cởi quần áo Bối Dao còn có thể phân tâm cảm thán da thịt tiểu yêu tinh này thật là tốt
Cả người đều là hương vị nữ tính, dưới bả vai trắng nõn mượt mà, còn có thể nhìn thấy khe
Cao Quỳnh khụ khụ, không dám quá phận, gõ gõ cửa
Bối Dao quả thực cực kỳ thán phục hai kẻ kỳ ba này
Cô tức giận nói:
"Cô không rõ tình hình hiện tại..
" Cô cố tình tránh xa Bùi Xuyên là vì "Vãng sinh"
Cao Quỳnh bình thường không cho cô tới gần Bùi Xuyên, thế nhưng bây giờ lại đem cô dâng lên
Cao Quỳnh một tay che miệng cô lại:
"Suỵt, cô mới không rõ tình huống ấy
Vu Thượng Huyền đã sắp chết, dù sao cô cũng phải hoàn thành nhiệm vụ, tôi chỉ đang giúp cô thôi
Giúp cái quỷ ấy
Bối Dao cảm thấy lực đạo cô ta ấn xuống thực sự lớn không tưởng được
Cô chớp chớp mắt, bẻ tay Cao Quỳnh ra:
"Bùi Xuyên không phải người như vậy, phương pháp này của cô không hiệu quả
Huống chi trên người hắn có vãng sinh, thấy cô đã đau, ôm hay tiếp xúc với cô còn đau hơn, Cao Quỳnh nghĩ gì thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bùi Xuyên sẽ không chủ động ôm cô, hôn cô
Cao Quỳnh nói:
"Được rồi, khẩu thị tâm phi, câm miệng
"..
Cô ta gõ cửa phòng Bùi Xuyên sau đó lập tức cởi nốt quần áo của Bối Dao
Lúc hai người còn đang giằng co thì cửa trước mặt mở ra
Cao Quỳnh giật mình, sau đó chạy mất
Cửa mở, bên trong lộ ra một khuôn mặt đeo mặt nạ thiên thần đọa lạc
Bối Dao hít một hơi thuốc mê nhỏ, đứng không vững, ngã nhào vào ngực hắn
Nam nhân ngồi ở trên xe lăn, giật mình, vội đỡ lấy bả vai trần trụi của cô
Ban đêm biển rộng gào thét, trong không khí mang theo một chút oi bức sau cơn mưa
Chân Bối Dao mềm nhũn, cảm thấy thật là mất mặt
Thật muốn đem Cao Quỳnh ra đánh cho một trận
Đầu óc cô ta có hố sao
Bùi Xuyên sao có thể..
Người đàn ông trầm mặc, nhẹ nhàng thở dài một tiếng, buông tay ra trong chốc lát, sau đó lại ôm chặt lấy thiếu nữ nửa người trần trụi
Dưới mặt nạ thiên thần đọa lạc, hắn nhắm mắt lại
Bối Dao:
"..
Chương 103-1: Hey
Satan (6) (1)
Gió biển gào thét thổi, đêm nay cũng không được coi là thời tiết tốt
Cao Quỳnh thò đầu ra, trên biển không trăng, xa xa tựa hồ có thể nghe thấy sóng biển đập ầm ầm vào thân thuyền
Cô ta nhìn bóng dáng mờ nhạt của đôi nam nữ được ánh đèn chiếu rọi cách đó không xa
Dưới ánh đèn, hắn gỡ mặt nạ xuống, nâng cằm thiếu nữ trong lòng, hơi cúi đầu
Cao Quỳnh thấy trong miệng một trận phát khổ, giậm chân một cái chạy mất
Cô ta nghĩ, lúc này Vu Thượng Huyền nhất định là thiếu mình một ân tình cực lớn
Bối Dao ngửi được mùi tanh của gió biển, xen lẫn với cảm giác mát lạnh trong ngực người đàn ông
Môi hắn lạnh như băng, giống như hương vị của ngọn hải đăng phía xa xa kia
Cô không kịp nhắm mắt nên thấy được hết bộ dáng hắn
Hắn xác thật không còn là Bùi Xuyên tràn trề khí chất thiếu niên nữa, giữa lông mày hắn là cô độc lắng đọng lại theo năm tháng
Đối với Bối Dao mà nói, đi vào thế giới này là một hồi biến cố trên lớp học, nhưng với Bùi Xuyên mà nói, thì đã sắp 5 năm từ ngày cô qua đời, là cứu rỗi sau hơn một ngàn ngày đêm
Lúc bắt đầu cô luống cuống kéo lấy vạt áo hắn
Nụ hôn của hắn rất nhẹ nhưng Bối Dao lo lắng "vãng sinh" trong người hắn, cũng không biết sẽ gây ra đau đớn như thế nào
Dần dần, cô đã hiểu
Trên trán hắn thấm ra mồ hôi lạnh, dù đây là giữa hè tháng 6, thời tiết cũng không lạnh nhưng da thịt hắn lại lạnh buốt
Nhiệt độ cơ thể Bùi Xuyên luôn nóng bỏng, đây là lần ngoại lệ duy nhất
Bối Dao rời khỏi môi hắn, cô không có khí lực nào mà dựa vào đầu vai hắn, nhẹ giọng nói:
"Đưa em về đi, em biết anh đau lắm
Hắn mím môi, ngón tay xoa lên mặt cô, chỉ nhàn nhạt cười, nói "Lúc trước em hỏi anh có phải rất thích em hay không
Hắn nói, "Thích vô cùng
Lúc hắn nói lời này thì bàn tay đã giúp cô lôi kéo vạt áo trước ngực lên vai
Bối Dao sợ hắn đau, nhưng lúc nghe thấy hắn tỏ tình thì trong lòng cô rất vui vẻ, cố gắng ngẩng đầu nhỏ mà hôn lên cằm hắn
Hắn sờ sờ tóc cô
Bối Dao nghĩ thầm, như vậy là được
Không quản ở thế giới nào thì Bùi Xuyên cũng hiếm khi chủ động chạm vào cô, nụ hôn này coi như ngoại lệ
Hắn trầm mặc một lát, khống chế xe lăn lui lại hai bước, đóng cửa lại
Trong phòng không còn tiếng sóng biển, Bối Dao không kịp phản ứng lại, khó hiểu mà nhìn hắn
Satan lại một lần nữa đem quần áo của cô đã kéo lên cởi ra, vòng eo thiếu nữ tinh tế, ở trong căn phòng ánh đèn ấm áp khiến da thịt cô càng thêm trắng muốt
Ngón tay thon dài của hắn thăm dò từng tấc từng tấc, như là quốc vương tuần tra lãnh thổ của mình
Vòng eo lả lướt, cái rốn nhỏ đáng yêu
Mặt Bối Dao đỏ bừng, cô cố hết sức mà giơ tay nắm lấy tay áo hắn
Satan mím mím môi, nói:
"Em có thể nói không
Cô há miệng thở dốc, nhìn thấy sắc môi hắn tái nhợt
Lúc trước cô luôn cho rằng thời gian đã lâu rồi, Satan sẽ không còn thích cô như Bùi Xuyên nữa
Hắn cả ngày họp hành, phần lớn thời gian đều không ở bên cô
Lúc hắn nhìn cô thì trong mắt như đang xem gió, nhìn nước, sông núi, trời xanh, phảng phất thiếu rất nhiều tình yêu, tựa hồ có một ngày cô rời đi, Satan vẫn như cũ có thể không chút gợn sóng mà sống tiếp
Hiện tại cô mới biết hắn yêu mình cỡ nào
Ngón tay hắn từng tấc di chuyển xuống dưới, đau đến mồ hôi lạnh túa ra, đồng tử hơi co rút, nhưng ánh mắt vẫn là ôn nhu yêu thích
Khi hắn còn là thiếu niên đã không chạm vào cô
Hắn đối đãi với cô như châu báu đắt đỏ
Hắn yêu cô, trân quý cô nhưng cũng hy vọng cô có một tương lai tốt hơn, được sống ở nơi tốt hơn, chứ không phải đối mặt với những lam lũ đau thương trong lòng hắn
Vì thế khi Bối Dao bị Cao Quỳnh đưa đến đây thì cô nghĩ Satan khẳng định sẽ không tiếp nhận bởi vì hắn rất thân sĩ
Nhưng mà Satan không phải thân sĩ
Đối với Satan mà nói thì mọi tự ti đã nhạt nhòa theo thời gian
Hắn không có gì cả, liền không màng hơn thua
Bối Dao tuy cảm thấy bị hắn sờ như thế rất xấu hổ, nhưng vẫn buông lỏng bàn tay nắm tay áo hắn, dứt khoát vùi đầu vào ngực hắn
Thôi, Satan vui vẻ là được rồi
Hắn còn không sợ đau thì cô xấu hổ cái gì
Giọng hắn trầm thấp vang lên:
"Em có về nhà nữa không
"Không trở về
Cô rúc trong ngực hắn, giọng nói rầu rĩ, "Không thể quay về
Bên cạnh anh chính là nhà của em
Hắn không nói gì nữa, chỉ có từng nụ hôn rơi xuống
Nửa đêm gió biển thổi kịch liệt nhất, Vu Thượng Huyền được vớt lên
Gã giống như con cá chết nằm liệt trên boong thuyền, thở ra thì nhiều mà hít vào thì ít
Cao Quỳnh ngồi xổm bên người hắn, thương tiếc mà đá đá hắn:
"Chậc chậc, thật sự là thảm, thật sự là thảm mà
Vu Thượng Huyền mở to mắt, gian nan nói:
"Cao tiểu thư hạ chân lưu tình, đừng đem tôi đá chết là được
Cao Quỳnh cũng tức giận, cô ta trợn tròn mắt:
"Vì cứu anh cái người tàn nhẫn, hung ác, đồ vong ân bội nghĩa nhà anh mà tôi đã hy sinh lớn thế nào
Cô ta còn đang nói chuyện thì mấy người bên cạnh đã mang Vu Thượng Huyền đi
Cao Quỳnh nói:
"Các người đem anh ta đi đâu
Đại hán trả lời:
"Satan mệnh lệnh để Vu tiên sinh tĩnh dưỡng
Cao Quỳnh nhíu nhíu mày, không cam lòng nói:
"Vậy các người cũng không cần giết chết hắn
"Chúng tôi sẽ, Cao tiểu thư
Cao Quỳnh từ đầu đến cuối đều không nghĩ ra chuyện này, Satan cuối cùng đang suy nghĩ cái gì đây
Sau một lúc lâu cô ta mới hô to một tiếng ngọa tào
Satan còn đang cùng tiểu yêu tinh xxx, thế mà Vu Thượng Huyền đã được vớt lên, đây là giải thích, Satan đã sớm tính toán xong thời gian buông tha cho Vu Thượng Huyền
Vậy cô ta đem tiểu yêu tinh đưa lên giường Satan để bạch bạch sao
Cao Quỳnh im lặng nhìn trời
A, mưa gió trên biển thật là lớn mà
Ngày hôm sau trời vẫn chưa trong, sắp đến bình minh mà bão táp vẫn còn, trên du thuyền vẫn còn thắp đèn, không trung ám trầm
Hắn nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của thiếu nữ trong ngực mình
Cô có loại mỹ lệ non nớt kiều khí, bất mãn vì bị hắn quấy rầy nên vô ý thức rời khỏi người hắn
Bùi Xuyên kéo cô lại, cuối cùng cô cũng mở mắt
"Làm sao vậy, có chuyện gì sao
Giọng thiếu nữ mềm mại, có chút nũng nịu
Hắn rũ mắt nhìn cô, khẽ ừ một tiếng
Cơn buồn ngủ của cô lập tức tỉnh hơn phân nửa:
"Có chuyện gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Anh nói với em vài lời
Bùi Xuyên nói, giọng trầm thấp, "Dao Dao, thế giới này của chúng ta không giống thế giới kia của em
Thế giới này đã không có trật tự, pháp luật cũng bị phá hủy
Anh rất xin lỗi vì để em phải gặp hoàn cảnh bết bát này
"Ở chỗ này muốn sống tốt thì em phải cường đại
Vãng sinh chính là vũ khí tốt nhất
Lúc anh cấy vãng sinh vào người Vu Thượng Huyền, Cao Quỳnh, cùng những cán bộ cao cấp khác thì đều giữ lại chip khống chế
Hắn chỉ chỉ lên mi tâm cô, "Hiện tại nó ở chỗ này
Bối Dao sờ sờ trán mình, thấy không đau không ngứa:
"Anh bỏ vào bằng cách nào
Hắn chỉ cười cười, ôn hòa nói:
"Về sau có cơ hội anh sẽ giải thích với em, nhưng muốn em nghe những điều quan trọng hơn
Không có người nào vô cớ trả giá với vô cớ trung thành
Tính cách Cao Quỳnh tục tằng nhưng khi làm việc tâm tư lại tinh tế, bên ngoài nhìn cô ấy tùy tiện, nhưng tâm tính lại vô cùng kiên định, đã nhìn nhận ai thì sẽ không phản bội
Mà Vu Thượng Huyền tâm tư phức tạp, hắn đủ thông minh, thích ngấm ngầm giở trò, thích lộng quyền, không thể hoàn toàn tín nhiệm
Một khi có dấu hiệu phản bội thì lập tức hạ mệnh lệnh để hắn tự sát
Cô bị lời nói nước chảy mây trôi của Bùi Xuyên tràn đầy ngoan lệ hù dọa, trợn tròn đôi mắt hạnh đen lúng liếng, hoài nghi mình vừa nghe lầm:
"Giết
Bùi Xuyên:
"Ừ, không cần do dự
"Thế nhưng
Bối Dao nói, "Anh nói với em những chuyện này để làm gì
Anh mới là ông chủ của bọn họ, anh nói lời này khiến trong lòng em có cảm giác bất an
Hắn dừng một chút:
"Anh có một cách giải quyết vãng sinh trong người, cấy vãng sinh hiện tại vào cắn nuốt vãng sinh sơ cấp
Hắn nhìn vào mắt cô, ngữ điệu rất chậm, nói ra từng câu từng chữ, "Nhưng hậu quả không thể đoán trước được
Có khả năng anh sẽ bị liệt, khả năng mắt mù tai điếc, cũng có thể sẽ chết, hoặc không bao giờ tỉnh lại
Cô nghe xong thì lập tức lắc đầu:
"Không thể
Bùi Xuyên cúi đầu hôn lên gương mặt mũm mĩm hồng hồng của cô:
"Nghe lời
Bối Dao có chút tức giận:
"Không được đi
Biện pháp này nguy hiểm như thế, chẳng lẽ không có biện pháp nào an toàn hơn sao
Giọng hắn mềm mại, lộ ra ý cười nhợt nhạt:
"Anh yêu em
Bùi Xuyên giải thích:
"Vẫn vi phạm mệnh lệnh của vãng sinh sơ cấp, loại đau khổ này, so với chết không nhẹ nhõm hơn là bao
Gió biển gào thét, tựa hồ như loại lạnh lẽo muốn thấm vào xương cốt con người
Bối Dao chịu không nổi cục diện tiến thối hậu quả đều đáng sợ này, gương mặt nhỏ của cô chôn trong chăn, nhỏ giọng khóc nức nở
Hắn thở dài một tiếng, dỗ dành cô nói:
"Trước cho anh mặc áo sơ mi vào được không
Thiếu nữ trong chăn lộ mặt ra, cả mặt đều là nước mắt, vừa đáng thương vừa đáng yêu
Bùi Xuyên nói:
"Chuyện này phải hoàn thành xong trước khi lên bờ, chỉ có thể hôm nay làm luôn, ngày mai là cập bờ rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bùi Xuyên cười cười, "Anh đã đau đến độ không còn khí lực rồi, nhờ Dao Dao vậy, hửm
Gió biển thổi không vào trong phòng, hắn buồn cười nhìn cô vừa khóc vừa nghiêm túc mặc áo sơ mi cho hắn
Từng cái cúc áo được cài tốt, cánh tay cô như ngó sen trắng nõn, bên trên còn có vài vệt đỏ do hắn mút ra
Hắn không chớp mắt nhìn cô:
"Còn có cà vạt
Cô giống như không biết thắt, cân nhắc nửa ngày mới ghập ghềnh mà thắt
Ánh mắt Bùi Xuyên kỳ dị lại ôn hòa
Hắn cũng không phải thiếu niên nữa, hắn thích dẫn đường để cô làm một chút việc để vui vẻ
Vu Thượng Huyền tỉnh lại mới phát hiện mình bị gián tiếp giam lỏng
Gã nhíu mày, nhớ tới tối hôm qua nghe được vài câu từ miệng Cao Quỳnh thì trong lòng cảm thấy có chút vi diệu
Vì sao Satan lại chọn lúc này để giam lỏng gã
Nhưng căn phòng vuông vức này đến gió biển gã cũng không cảm nhận được
Đêm qua bác sĩ có đến một chuyến, nhưng đến nay gã vẫn còn trong trạng thái suy yếu
Ánh mắt gã xuyên qua cửa sổ, Satan muốn làm cái gì
Mà ở chỗ ánh mắt gã không chạm đến được, A Tả đẩy Bùi Xuyên xuất hiện ở phòng điều trị của du thuyền
Sắc mặt Bùi Xuyên tái nhợt, bình tĩnh mà gật gật đầu với bác sĩ:
"Bắt đầu đi
A Tả đi ra bên ngoài canh, không được cho ai vào
A Tả hàm hậu lên tiếng, vội vàng đi ra bên ngoài
Bác sĩ mang găng tay nói:
"Anh xác định sao
Bùi Xuyên nhàn nhạt nói:
"Ừ
Quen biết nhiều năm như vậy, bác sĩ đã từng gặp vãng sinh sơ cấp và vãng sinh hiện nay
Lúc hai thứ đó cắn nuốt nhau thì sẽ đau đớn thống khổ như tự cầm dao cắt nội tạng
Y thở dài một tiếng:
"Đáng giá không
Bùi Xuyên nói:
"Anh nhất định không biết, ở một thế giới khác tôi đã vì cô ấy mà đang ngồi tù
Chính hắn tự cười cười nói, "Nghe thật buồn cười có đúng không
Tôi cũng cảm thấy buồn cười, càng trẻ thì càng yêu chân thành
Anh xem, hiện tại tôi không thể vì cô ấy chủ động đi ngồi tù để làm người tốt
Tôi thậm chí còn nói với cô ấy là tôi có thể sẽ chết
Như vậy cho dù chết thật thì cô ấy cũng sẽ nhớ tôi cả đời
Là nhớ rõ Satan chứ không phải nhớ Bùi Xuyên kia
Tuy bác sĩ nghe không hiểu nhưng vẫn nhận ra cố chấp trong lời hắn
Bác sĩ nói:
"Tỉnh lại đi, anh cũng là Bùi Xuyên mà
Có lẽ anh đã sớm quên, lúc trước tôi đã cấy chip sơ cấp vào người anh thế nào
Anh đã quên cái loại tình cảm này, hiện tại lại yêu cô ấy, anh không thể sai lầm như khi niên thiếu nữa
Bùi Xuyên nhếch miệng, lộ ra một tia trào phúng
Ngoài cửa vang lên giọng nói thanh thúy bất an của thiếu nữ:
"Anh nghe thấy không
Satan, anh nghe thấy không
Cô lớn tiếng gọi, "Em chờ anh, vẫn luôn chờ anh, anh nhất định phải thành công
Thấy hắn không đáp lại, cô vỗ vỗ cửa uy hiếp nói:
"Nếu anh thất bại thì em sẽ về nhà
Vĩnh viễn cũng không trở lại
Tia trào phúng trên khóe miệng Bùi Xuyên cứng đờ
Bác sĩ cảm thấy buồn cười
Lúc y động đao, Bùi Xuyên trầm mặc lại đột nhiên mở miệng:
"Tôi muốn sống, làm ơn
Bác sĩ không nói chuyện, nhẹ gật đầu
Hắn nhớ tới 5 năm trước không sai biệt mấy, hắn cũng từng nói lời tương tự:
"Tôi muốn sống, quên cô ấy đi thì tốt rồi
Từ đó năm nào hắn cũng trồng hoa hồng trước mộ, hắn giống như chỉ đi thăm một người bạn cũ râu ria, giống như đã thực sự quên đi
Nhưng hiện tại sao lại thế này chứ
Lúc hai loại vãng sinh đánh nhau, hắn thấy mình lúc ban đầu
Chương 103-2: Hey
Satan (6) - Hoàn (2)
Dưới ánh nắng tươi sáng tháng sáu, hắn ôm một cỗ thi thể
Nơi xa là biển xanh vô tận, hắn làm một con châu chấu bằng lá tre, đặt vào tay cô gái
Hàng mi dài của cô gái khép lại, vô tri vô giác
Bùi Xuyên nói:
"Cho nên hiện tại em vẫn không thích anh như cũ
"Bùi tiên sinh
Không, anh không phải Bùi tiên sinh
Lâu rồi nên có khi em đã quên mất tên của anh, anh là Bùi Xuyên
"Dao Dao, trên đời này người anh yêu nhất là em
Hắn cười cười, "Cho dù em cũng chẳng biết điều này
Hắn ngồi ở trên xe lăn, hắn dùng những bông hoa mới hái lúc sáng sớm để bện vòng hoa đội lên đầu cô, mái tóc cô dài mềm mại, nếu không phải thân thể đã hôi bại thì sẽ thập phần mỹ lệ
Bùi Xuyên một ngày chưa ăn cơm, bồi cô cùng ngồi trên đảo nhỏ cho đến khi hoàng hôn
Hắn vui sướng nói:
"Hôm nay cũng xem xong mặt trời lặn rồi, chúng ta nên về nhà thôi
Hắn cúi người bế cô lên, xem nhẹ mùi bốc lên từ thi thể cô gái
Hắn đẩy xe lăn hướng về "nhà"
"Về sau anh sẽ xây một tòa trang viên ở đây, trồng đầy hoa tươi, mỗi ngày đều cùng em xem mặt trời mọc với mặt trời lặn
"Em nói cái gì
Xin lỗi, hôm nay không cho em đi xem mặt trời mọc được
Là anh không tốt, mặc quần áo cho em hơi chậm
Đến chạng vạng tối, Bùi Xuyên làm xong cơm, bên ngoài trong bụi cỏ có tiếng côn trùng kêu vang, biển cả đánh thẳng vào bãi biển
Hắn thay Bối Dao trong ngực mình tự mình đút cơm
"Ăn cơm đi
Cơm nước xong, hắn rửa chén bát, lại nấu nước dùng thùng gỗ giúp cô tắm rửa
Hắn mím mím môi, vẫn che lại hai mắt như cũ
"Anh biết em không quá thích anh, anh sẽ không mạo phạm em
Nhưng mùi hoa vẫn không át được mùi bên trong thi thể
Cô vẫn chậm rãi mà hư thối, trong cổ họng hắn nảy lên một cỗ mùi tanh
Hắn trợn tròn mắt không ngủ, ôm cô nằm trong ngực
"Là anh suy xét không chu toàn, trên đảo không chuẩn bị nước hoa, ngày mai anh sẽ đi hái một ít hoa cho em, rồi sẽ thơm lại thôi
Nhưng đó là mùa hè, thân thể cô rốt cuộc tàn còn nhanh hơn cả hoa
Hắn từng ngày nhìn phấn hồng biến xương khô
Vào một ngày mưa mùa hạ, hắn tự mình đem cô đi mai táng
Bùi Xuyên biết cô đã chết, hắn không điên, chỉ là có chút khổ sở mà thôi
Chỉ có một chút, một chút khổ sở thôi
Hắn ho ra máu, mưa to làm quần áo của hắn ướt nhẹp, mà hắn thì đắp lên nắm đất cuối cùng
"Anh có chút hận em
Hắn lẳng lặng nói, "Có đôi khi anh sẽ nghĩ, dựa vào cái gì chứ
Đời này từ niên thiếu anh đã thích em cho đến tận bây giờ nhưng em lại nhìn không thấy, nghe không được
Anh chưa từng nắm tay em, cũng chưa hôn môi với em
Nhưng em đã chết, còn anh thành bộ dáng này
Em chưa từng thích anh dù chỉ một ngày, thứ bố thí cho anh cũng không nhiều, thế mà lại chiếm hết cả đời của anh
"Điều này quá không công bằng, nhưng anh biết, trên đời này có rất nhiều người giống anh
Bọn anh không thể nào trách bọn em như vậy được, chính mình dâng trái tim mình lên, người khác không chịu nhận mà thôi
Bùi Xuyên vuốt ve chữ "vợ" trên bia mộ, ngữ điệu hết sức đạm mạc, "Em đừng nghĩ anh sẽ vì em nổi điên, anh rất tỉnh táo
Em cũng đừng nghĩ anh sẽ không sống nổi, anh không nhút nhát như vậy
Lúc anh bị chém đứt hai chân, anh vẫn còn sống, hiện giờ không đau không bệnh, sau này anh sẽ sống càng tốt hơn
"Chẳng qua
Hắn dừng một chút, "Yêu một người quá cực khổ, nếu em lại xuất hiện thì anh nhất định sẽ không yêu em
Anh cũng sẽ không đối xử tốt với em như vậy
Mấy năm nay anh đối xử với em còn không đủ tốt sao
Em cái đồ trứng thối không có lương tâm này
Sau trận mưa to đó, hắn để bác sĩ cấy vãng sinh vào người mình
Nó đúng là thứ thần kỳ, vãng sinh dung nhập vào cốt tủy thì trong lòng đã không muốn chết nữa, hắn nhớ rõ mọi thứ liên quan đến cô nhưng tình cảm lại bị che hết
Bùi Xuyên sờ sờ ngực, như vậy khá tốt, Bối Dao tiểu thư
Hắn trở về làm Satan của hắn
Tổ chức vãng sinh từng năm cường đại lên, lúc hắn cô độc nhất lại là tháng 6 của năm sau, khi trời lại đổ mưa
Hắn cũng không biết vì cái gì mà hắn lại trở lại hòn đảo nhỏ kia bắt đầu trồng hoa hồng
Kỳ thật hắn cũng không yêu cô như thế, hắn nghĩ thầm
Gai hoa hồng đâm vào tay nhưng hắn lại không có bất kỳ gợn sóng nào
Satan nhìn chữ trên bia mộ, bất quá cô cũng chỉ là một vị cố nhân đặc biệt mà thôi
Lúc còn sống cô không thuộc về hắn, sau khi chết lại không có cách nào rời khỏi hắn
Cũng không biết vị "Cố nhân" này dùng họ Bùi để nhập táng thì có cảm thấy khuất nhục khó xử không
Có đôi khi hắn thậm chí không nhớ nổi bộ dáng của cô, vài lần do dự muốn cho người sửa chữ trên bia mộ một chút, nhưng hắn lại há miệng thở dốc, cảm thấy trong lòng nghẹn khuất nên dứt khoát không nhắc lại nữa
Khi đó Bùi Xuyên 25 tuổi, hắn cảm thấy thật may mắn là cô không gặp được hắn năm 25 tuổi
Khi niên thiếu một lời không sợ trả giá, nỗ lực cùng yên lặng bảo hộ, Satan hiện giờ không có khả năng làm được
Hắn ích kỷ dối trá, hơn nữa sẽ không bao giờ thích một cô gái nhỏ đơn giản vui vẻ
Vị cố nhân này ngoài xinh đẹp quá phận thì tựa hồ cũng không có gì đặc biệt
Tháng 6 năm 25 tuổi, hắn nói:
"Sang năm, anh sẽ tìm một người phụ nữ hiền huệ để kết hôn sinh con, sau đó anh nhất định sẽ bỏ mấy chữ trên bia mộ này đi
Nhưng tháng 6 năm 26 tuổi, tay hắn cầm hoa hồng, có chút tức giận, giọng nói lãnh đạm:
"Sang năm anh sẽ quên em, anh thật không hiểu nổi sao trước kia anh lại thích em
Mấy năm nay ngẫm lại thì Cao Quỳnh cũng chẳng kém em bao nhiêu
Trên đảo nhỏ lẻ loi trơ trọi, giữa biển hoa không người, hắn khắc nghiệt bén nhọn cực kỳ nói:
"Thậm chí không ai không biết điều như em, cho dù anh không cấy vãng sinh vào thì hiện tại khẳng định cũng sẽ cảm thấy em rất phiền chán
Cô gái nũng nịu thì có gì tốt chứ
Một lời nói nặng cũng không dám nói, làm gì cũng phải dỗ
Với tính tình lạnh nhạt khắc nghiệt này của hắn thì chỉ sợ đã sớm phiền chán
Sang năm
Hắn nói, sang năm hắn sẽ quên cô
Bằng không hắn sẽ năm này qua năm nọ như đồ ngốc mà ở trên đảo trồng đầy hoa cho cô sao
Sau đó hắn lại mơ một giấc mộng, năm 27 tuổi này hắn cũng không gặp được "món quà nhỏ" đập sai thời không này
Mãi cho đến chết, hắn cũng không kết hôn, không có con như trong miệng hắn nói
Hắn sống đến 82 tuổi, lúc già rồi thế giới trước mắt hoang tàn, chỉ có hòn đảo nhỏ này là hoa tươi nở rộ, sóng biển vỗ bờ, bầu trời và biển đều là một màu xanh thẳm
Chỉ có mái tóc hắn đã bạc trắng
Lúc Bùi Xuyên mở to mắt thì há mồm thở phì phò
Ánh mắt hắn còn lãnh đạm, tim lại đập nhanh
Hai loại vãng sinh trong cơ thể hắn đánh nhau, cuối cùng vãng sinh cao cấp chiếm thượng phong
Hắn không còn phải chịu cảm giác hít thở không thông, đau đến chết kia nữa, có thể sống
Bác sĩ nhướng mày:
"Thể năng không tồi
Hoàng lương nhất mộng*, hắn gắt gao nắm chặt lấy tay bác sĩ:
"Bối Dao đâu
*Hoàng lương nhất mộng: Hai chữ "Hoàng lương" là chỉ hạt kê
Ý của câu thành ngữ này dùng để ví với sự mơ tưởng viển vông và những ước mong không thể thực hiện được
Bác sĩ ngẩn người:
"Cái gì Bối Dao
Trái tim Bùi Xuyên cơ hồ trong nháy mắt trầm xuống, chẳng lẽ những thứ trong mộng mới là thật, hắn cũng không gặp được cô sao
Lúc này bác sĩ mới hoãn lại một chút:
"Anh nói vị tiểu thư kia sao
Y cười đến bất đắc dĩ:
"Cô ấy lúc đầu một mực trông coi anh, lúc phẫu thuật tim anh ngừng đập một chút, làm tôi sợ hết hồn, may mà sau đó không sao
Cho dù tôi có nguyện ý để cô ấy vào nhìn thì cái tên A Tả không có tâm nhãn kia cũng không cho
Bùi Xuyên khàn giọng hỏi:
"Cô ấy ở đâu
"Du thuyền cập bờ đã hai ngày, theo ý anh, không dám lên cảng, mà Vu tiên sinh vẫn bị giam lỏng
Tôi đã nói với vị tiểu thư kia là anh sẽ tỉnh nhưng Cao Quỳnh tiểu thư rất tức giận, không lâu trước đây đã kéo cô ấy đi, bây giờ không biết đang làm gì
Bùi Xuyên nhíu mày:
"Anh để Cao Quỳnh mang cô ấy đi
Bác sĩ nói:
"Tôi có biện pháp nào, anh bảo tôi đánh nhau với Cao Quỳnh tiểu thư sao
Bùi Xuyên lập tức muốn đi ra ngoài, mà bác sĩ cũng lười cản hắn
Bên ngoài thời tiết đã trong, trời xanh mây trắng
Hắn liếc mắt một cái đã thấy bóng dáng thiếu nữ trên bờ cát
Cô đang bị Cao Quỳnh ghì cổ từ sau lưng:
"Tiểu yêu tinh, tôi nói cho cô biết, nếu Satan không tỉnh lại thì cô chết chắc, a a a, trong thân thể lão nương vẫn còn vãng sinh, nếu Satan xảy ra chuyện thì có phải lão nương sẽ biến thành bại não không
Thiếu nữ đá cô ta:
"Cao Quỳnh, cô mau buông tay, cô có thể đừng một lời không hợp liền động thủ không
Nhưng mà cô làm sao đánh thắng Cao Quỳnh, cô bị ghì cổ đến nước mắt lưng tròng, nhưng cũng không nửa phần có ý sử dụng vãng sinh điều khiển Cao Quỳnh
Lúc này Bối Dao ngẩng đầu, ánh mắt sáng lên
Bùi Xuyên của Dao Dao đang nhìn cô, phảng phất như một cái liếc mắt này có thể nhìn thấy vô số sao trời sáng lên
Cô muốn tránh thoát khỏi Cao Quỳnh:
"Satan
Cao Quỳnh ngẩn người, buông lỏng tay
Bùi Xuyên thấy cô gái nhỏ giống như con bướm nhỏ, từ bờ cát nhào vào ngực hắn
Hắn duỗi tay tiếp được cô
Bối Dao yêu kiều cọ cọ vào ngực hắn:
"Cuối cùng anh cũng tỉnh
Trong lòng hắn nóng bỏng ấm áp, tiếng nói cũng ôn nhu không tưởng nổi:
"Đúng vậy, anh tỉnh rồi
"Anh có khỏe không
Có phải bây giờ anh có thể thích em được rồi không
Hắn nhìn đôi mắt sáng lấp lánh của cô, không nhịn được bật cười
"Ừ
Tay Bối Dao chỉ chỉ:
"Cao Quỳnh khi dễ em, nói muốn ném em xuống biển cho cá mập ăn
Cao Quỳnh nghẹn họng nhìn trân trối:
"Tôi giết
Sao cô ta có thể cáo trạng nhanh như thế chứ
Bùi Xuyên dừng một chút, nhớ tới năm đó ở trong mộng hắn nói nếu gặp lại sẽ không yêu cô, cũng sẽ không đối xử tốt với cô như vậy nữa
Nhưng mà hiện tại..
Bùi Xuyên hôn lên gương mặt cô gái nhỏ trong lòng, nói:
"Anh sẽ trừng phạt cô ấy
Thật quá giống bộ dáng hôn quân không có điểm mấu chốt
Tiểu yêu nữ trong ngực hắn cười tủm tỉm:
"Anh đừng phạt tàn nhẫn quá, phạt cô ấy ăn ít mù tạt là được
Lên bờ em muốn đi xem cha mẹ em
"Được
Bối Dao:
"Còn có em trai em, chắc là nó đã trưởng thành
Em muốn nhìn dáng vẻ nó khi lớn lên
Hắn ôn nhu đáp:
"Được
Cô ôm lấy cổ hắn, cười cười nhưng trong mắt vẫn còn mang theo nước mắt:
"Anh tỉnh lại em rất vui
Trong chớp mắt hắn giật giật môi, cái gì cũng nói không nên lời
Cô nghiêng đầu hỏi hắn:
"Anh nói cái gì, em nghe không rõ
Dưới bầu trời xanh, gió biển ôn nhu, cô nghe thấy giọng hắn trầm thấp, nhẹ nhàng nói bên tai cô:
"Anh nói em chính là ngày tháng tư trên nhân gian này, vĩnh viễn bất biến
Hoàn.