Thanh Mai Trúc Mã

Chương 69: Ra tù





Mùa hè cao tam Bùi Xuyên bị bỏ tù, sau đó lại ký một hiệp nghị với quốc gia kéo dài bốn năm, theo lý thuyết thì anh sẽ chính thức ra tù khi Bối Dao vào năm thứ 4
Vì Bối Dao học y mất 5 năm nên lúc đó cô vẫn chưa học xong
Đã sắp 4 năm, thiếu niên này so với bất kỳ ai khác đều nỗ lực, tích cực tiếp thu giáo dục trong "nhà giam số 7"
Quy trình ra tù ở "Nhà giam số 7″ khác với các nhà giam khác, rốt cuộc nơi này cũng tốt hơn chút, đây là nôi bồi dưỡng người tài
Năm 2013, Bùi Xuyên trước tiên điền bảng biểu, chứng minh nhân dân và giấy nhậm chức sẽ được phát sau khi được thả ra
Thành Tranh Hải đi qua nhìn, thấy chàng thanh niên trẻ tuổi đang ngồi thẳng tắp để điền cái bảng biểu kia
Bùi Xuyên, nam, 22 tuổi
Thành Tranh Hải cười ha ha: "22 tuổi, đến tuổi pháp định kết hôn rồi
Tay cầm bút của Bùi Xuyên dừng lại một chút
"Bùi Xuyên, đời này của cậu cũng được coi là không liễu ám hoa minh, tuyệt xử phùng sinh*
Trời xui đất khiến đi lên một con đường khác nhưng sau khi ra tù lại có thể vì tổ quốc trực tiếp công tác
Đời này có lẽ là phụng hiến nhưng chung quy vẫn là vinh dự
*Trong tiếng Trung, thành ngữ "liễu ám hoa minh" là chỉ mắt nhìn thấy tình huống không còn đường tiến nữa, thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hy vọng
Tuyệt xử phùng sinh là một thành ngữ của Trung Quốc hiểu nôm na là gặp được đường sống trong cõi c.h.ế.t cũng có thể hiểu là thập tử nhất sinh
"Thành tiền bối
Anh nhàn nhạt nói, "Tôi chưa từng học đại học dù chỉ một ngày
"Thế thì có quan hệ gì
Cậu nhìn sinh viên bên ngoài xem, học xong 4 năm đại học nhưng có mấy người có thể làm nhà khoa học chứ
Ai có thể đến viện nghiên cứu quốc gia hoặc là một đường công tác chứ
Bốn năm này cậu trả giá không ít, về sau cậu thành thục hơn nam sinh cùng tuổi rất nhiều
Sau này có tiền đồ, đừng quên đến thăm lão già tôi nhé
Sắc mặt Bùi Xuyên trước sau đều bình tĩnh khiến người ta không biết trong lòng anh đang nghĩ cái gì
Thành tiền bối nói: "Cậu ấy à, cái duy nhất không tốt chính là tuổi còn trẻ mà suy nghĩ quá nặng
Bùi Xuyên điền xong bảng biểu thì không nói tiếp nữa
Thế giới này định nghĩa đối với anh mỗi người lại khác nhau, có lẽ có người cảm thán sau khi anh ra tù sẽ là nhà khoa học của quốc gia, nhưng có một bộ phận người chỉ biết nhìn đến anh là một kẻ đã ngồi tù bốn năm, là một người đàn ông chưa từng học đại học một ngày
Anh ở trong tù không thấy ánh mặt trời, cùng các lão tiền bối này ở chung, dĩ nhiên học được nhiều điều nhưng về sau anh phải đối mặt với xã hội phức tạp
Bùi Xuyên cũng không có tâm lý khiếp sợ, anh không ngại ánh mắt của người ngoài, nhưng anh bận tâm đến Bối Dao, vì thế không thể không nghĩ nhiều
Lúc anh còn ở trong tù thì các bạn cô có khả năng còn không biết cô có một người "bạn trai" như anh, mà anh cũng có thể chờ tâm tình thiếu nữ của cô lắng động, thấy rõ tình cảm của mình
Gần bốn năm nay Bối Dao lúc nào cũng có thể đổi ý nói lời chia tay nhưng cô không làm thế
Có điều là một người đàn ông, anh không thể không nghĩ đến tương lai của cô
Triệu Chi Lan năm đó dùng toàn bộ tài sản trong nhà cầu anh buông tha cho con gái nhà họ
Khi đó Bùi Xuyên còn chưa ngồi tù mà dì Triệu đã như thế
Hiện tại anh ngồi tù ra thì không thể nghi ngờ là bọn họ sẽ càng không đồng ý
Anh sợ Bối Dao bởi vì ở bên mình mà bị tổn thương, càng sợ cô thấy rõ thế giới này, bỏ anh mà đi
Những gì cô đem đến quá mức tốt đẹp khiến anh hãm quá sâu
Nếu ngày nào đó cô vì bị tổn thương, sợ hãi mà muốn bỏ lại anh, thì anh chịu không nổi
Ra tù đến tột cùng là một việc đáng ăn mừng nhưng Bối Dao cùng đám Kim Tử Dương đều không biết
Hết thảy vẫn như cũ tiến hành đâu vào đấy
~~~
Vào lúc ăn tết năm 2013, Bối Dao không có cách nào đi thăm Bùi Xuyên
Bà ngoại cô bị bệnh nặng, đã sắp không được
Không biết là ai nói rằng khi một người trở thành mẹ thì trong mắt họ con cái là quan trọng nhất sau đó mới tới cha mẹ
Nhân loại vĩnh viễn yêu thương đời sau hơn
Vì thế cho nên dù Triệu Chi Lan cũng có chút sầu thương thì vẫn không lập tức gọi Bối Dao về
Bà sợ con gái ở trường tâm tình không yên, sợ chậm trễ kỳ thì cuối kỳ của cô
Kỳ thật Triệu Chi Lan ngoài miệng không nói gì nhưng trong lòng có oán
Bà ngoại Bối Dao đời này chỉ có một trai một gái, con gái Triệu Chi Lan là chị, khi còn nhỏ đã chịu đủ khổ cực, thân còn chưa cao bằng bệ bếp thì đã phải nấu cơm
Sau đó em trai Triệu Hưng ra đời lại nhận được toàn bộ sủng ái
Triệu Chi Lan đời này chỉ có sau khi gả cho Bối Lập Tài rồi mới thoát khỏi cuộc sống khổ sở trước đó
Triệu Hưng đời này là cái chày gỗ, chẳng làm được chuyện gì tốt cả
Ông ngoại Bối Dao qua đời ngoài ý muốn, được không ít tiền bồi thường, nhưng đều bị bà ngoại tiêu phí trên người Triệu Hưng
Từ khi Bối Dao sinh ra tới nay vẫn luôn là Triệu Chi Lan tự tay nuôi đến lớn, bà ngoại Bối Dao không giúp Triệu Chi Lan trông con một ngày nào
Chỉ trừ bỏ năm ấy vì sinh con thứ hai là Bối Quân nên Triệu Chi Lan mới về nhà mẹ đẻ ở một thời gian
Lúc ấy bà ngoại ước chừng cũng hiểu con trai mình không đáng tin, tương lai có lẽ chỉ dựa được vào con gái để dưỡng lão
Bởi vậy bà đối với con gái của Triệu Chi Lan là Bối Dao thái độ đặc biệt tốt, trong ngoài đều khen Dao Dao xinh đẹp
Nhưng Triệu Chi Lan lại biết, lời nói là thứ dễ dàng cho đi nhất
Tiền của Bối gia trước kia đều đắp hết lên người Triệu Hưng, thế nên trong nhà nghèo đến nỗi Bối Dao phải mặc đồ cũ của chị họ Tiểu Thương
Nhưng cho dù khó khăn đến thế thì bà ngoại Bối Dao cũng không giúp được gì
Yêu ai yêu cả đường đi, quần áo xinh đẹp của Triệu Tiểu Thương lại phần lớn do bà ngoại của Bối Dao mua
Vì thế lúc Bối Dao thi xong cuối kỳ Triệu Chi Lan mới nói cho Bối Dao: "Trở về gặp mặt bà ngoại con một lần cuối đi
Bối Dao không kịp chạy đến thăm Bùi Xuyên nên đành phải gọi điện cho Kim Tử Dương để hắn nói với Bùi Xuyên một chút
Lúc cô vội vàng về đến bệnh viện quê thì bà ngoại đang lôi kéo tay Triệu Hưng, một đôi mắt vẩn đục nhìn đứa con trai duy nhất, môi giật giật, nói không ra lời
Trong không khí có mùi nước tiểu nhàn nhạt, Triệu Tiểu Thương đứng ở cạnh cửa, cái mũi hướng ra ngoài thỉnh thoảng hít một ngụm không khí bên ngoài
Triệu Chi Lan ở phòng bệnh, thấy Bối Dao trở về thì vẫy tay: "Lại đây nhìn bà ngoại
Bối Dao qua đi, nhẹ nhàng cầm lấy một cái tay khác của bà lão: "Bà ngoại, cháu tới thăm bà
Bàn tay che kín nếp nhăn kia run lên, bà ngoại mất thật lâu sức lực mới nhận ra đây là cháu gái ngoại của mình, đứa cháu gái đời này mình chưa từng thương yêu
Mà đứa cháu nội Triệu Tiểu Thương mà từ nhỏ bà đã yêu thương lúc này lại có sắc mặt rất khó coi đứng ở cạnh cửa, giống như bị cỗ mùi vị trong phòng hun đến không chịu nổi
Tiểu Bối Quân nắm tay mẹ, tuy cậu nhóc không hiểu chuyện nhưng cũng biết trong nhà có chuyện lớn, không dám nói lời nào, thành thành thật thật đứng, cũng không oán giận mùi trong phòng thối
Triệu Hưng không nói chuyện, cũng không quát Triệu Tiểu Thương ở ngoài
Bà ngoại nhìn lướt qua một phòng toàn người, cuối cùng chảy ra một hàng nước mắt vẩn đục
Đứa con trai bảo bối của bà cuối cùng lại là một tên phá gia chi tử, không chỉ phá hết tiền trợ cấp trong nhà mà còn khiến chị gái Triệu Chi Lan bị liên lụy tầm mười năm
Đứa con gái bà ít khi quan tâm này, không ngờ lại là người hầu hạ vệ sinh* cho bà trong đoạn thời gian cuối cùng của sinh mệnh
*Nguyên văn bên cv quá thô nên tớ để "vệ sinh" nhé
(nguyên văn là c*t đái nhé.)
Đứa cháu gái bà nuôi nấng nhiều năm là Triệu Tiểu Thương thì ngại bà thối
Bà ngoại lúc này đã nói không nên lời, nhưng bàn tay cầm tay Bối Dao vẫn dùng sức đến run rẩy
Triệu Chi Lan quay mặt đi chỗ khác, không để mọi người trong phòng nhìn thấy mình khóc
Có đôi khi bà cũng không hiểu, tại sao cùng là phụ nữ đi lên từ thời đại cũ chịu nhiều khổ sở mà sao vẫn cố tình xem thường nữ nhân, khắt khe với con gái mình
Buổi tối hôm đó bà ngoại vẫn qua đời, không để lại một câu di ngôn
Triệu Chi Lan hy vọng mẹ mình đi có thể diện một chút nên tự thay quần áo cho mẹ
Bối Dao muốn hỗ trợ nhưng Triệu Chi Lan nói: "Dao Dao mang theo em con đi ra ngoài, nơi này có mẹ là được rồi
Từ trong xương cốt Triệu Chi Lan đã là một người quật cường, Bối Dao chỉ đành dẫn em trai ra ngoài
Ai cũng không biết bà ngoại trọng nam khinh nữ của cô lúc lâm chung đã nghĩ cái gì, có hối hận không
Bối Quân nhỏ giọng nói: "Chị, mẹ đã một ngày không ăn cơm rồi
Bối Dao nhíu mày, cuối cùng mang theo Bối Quân đi ra ngoài bệnh viện mua đồ ăn
Đêm nay bầu trời đổ mưa, đi ra ngoài bệnh viện để mua đồ ăn cũng lâu, Bối Dao lại không yên tâm về cậu mình nên chỉ có thể mang theo em trai cùng đi
Cô gọi một chén cháo để em trai ôm, cô ôm em trai chạy về
Lúc này ở phòng bệnh lại đang ầm ĩ, lần đầu tiên Triệu Chi Lan tức giận như vậy: "Ở quê cậu không chịu tu sửa mộ địa, trong thành phố thì mua không nổi
Triệu Hưng, đời này cậu làm tốt lắm, phá hết tiền của, đến hạ táng cho mẹ cũng không lo được
Triệu Hưng cứng cổ: "Đây cũng là mẹ chị
"Mẹ tôi
Khó chịu trong lòng Triệu Chi Lan nhiều năm nay lập tức bộc phát, "Là mẹ tôi đó
Lúc tôi bảy tuổi đã bắt đầu nấu cơm giặt quần áo, học tiểu học xong đã phải bỏ học ở nhà nuôi gà vịt, cậu được ăn trứng gà còn tôi ăn khoai lang đỏ
Cuối cùng con gái tôi phải mặc váy cũ của con gái cậu
Bà ấy còn sống thì cậu vơ vét tiền chỗ bà ấy, bà ấy c.h.ế.t rồi cậu không muốn quản, cậu còn dám mở miệng đòi tiền tôi
Triệu Tiểu Thương ở ngoài cửa nghe thấy nhịn không được nói: "Cô, chính cô luyến tiếc mua quần áo mới cho Bối Dao, sao lại trách cha cháu
Mẹ của Triệu Tiểu Thương là Đặng Cúc vội vàng giữ chặt lấy con gái, trừng mắt nhìn cô ta một cái
Triệu Chi Lan bị đứa cháu này làm cho tức không nhẹ, Dao Dao vì sao không thể mua quần áo mới
Còn không phải bởi vì Triệu Hưng đ.â.m c.h.ế.t người sao
Bà bận tâm đến ơn dưỡng dục mười mấy năm nên mới kéo đứa em trai này một phen, đem tiền cho hắn "Quay vòng", kết quả nhìn xem người ta nói thế nào
Lúc trước Triệu Hưng đánh chủ ý lên Bối Quân thì Triệu Chi Lan đã quyết định hoàn toàn cắt đứt với bọn họ
Nhưng mà cho dù thế nào, người đã chết, quá khứ cũng phải cho qua
Bà cũng làm mẹ, biết phụ nữ sinh con khổ sở thế nào nên mới đến đây hầu hạ mẹ lúc lâm chung
Không nghĩ tới Triệu Hưng đến quan tài cho mẹ hắn cũng chưa chuẩn bị, ngược lại ăn vạ Triệu Chi Lan
Thi thể bà lão còn ở đây mà Triệu Hưng đã nói hắn không có một phân tiền
Hiện tại là tháng hai, t.h.i t.h.ể có thể để được mấy ngày, nếu là mùa hè thì đúng là không biết thế nào
Triệu Chi Lan lập tức đi qua cho Triệu Tiểu Thương một bạt tai, Triệu Tiểu Thương ngây ngốc: "Bà đánh tôi
Cha mẹ cô ta còn chưa đánh cô ta đâu
Sắc mặt Đặng Cúc cũng khó coi, lập tức nói: "Chị, Tiểu Thương nhà em không phải trẻ con nữa, cho dù nói sai cũng không đến mức động thủ chứ
Triệu Chi Lan cả giận nói: "Cô và Triệu Hưng không dạy nó được thì không trách được tôi động thủ
Phòng bệnh ồn ào lớn tiếng như vậy, rất nhiều người đều đang xem náo nhiệt
Bối Quân sợ hãi ôm Bối Dao không cho chị đi qua
Hiện tại cậu nhóc sợ cậu cực kỳ, trước sau cậu nhóc đều nhớ rõ lúc trước Triệu Hưng thiếu chút nữa thương tổn mình
Triệu Hưng nghiện ma túy, táng gia bại sản đều đi cõng nợ, tóm lại ông ta hiện tại chính là mặc kệ t.h.i t.h.ể mẹ mình
Mà đúng lúc này Hoắc Húc đi tới
Hắn mặc một thân tây trang, nhìn Bối Dao
Sau đó đi vào hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì
Triệu Hưng bực bội thật sự: "Liên quan cái rắm gì đến cậu
Hoắc Húc nhìn lão nhân đã tắt thở trên giường, còn có mùi lạ trong không khí, mở miệng nói: "Trước hết để cho lão nhân nhập thổ vi an đi
"Cậu nói nhẹ nhàng nhỉ
Cậu bỏ tiền đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoắc Húc nói: "Được, tôi trả
Những lời này khiến mọi người trong phòng đều đem ánh mắt dừng trên người hắn, Bối Dao nhẹ nhàng nhíu nhíu mày
Thái độ của Triệu Hưng lại lập tức thay đổi, nhưng vẫn có chút hoài nghi: "Cậu nói thật hay giả
Hoắc Húc nói: "Đương nhiên là thật sự, lát nữa tôi sẽ cho người sắp xếp
Vui mừng lộ rõ trên nét mặt Triệu Hưng: "Cảm ơn cậu, đúng là người tốt, người tốt
Sắc mặt Triệu Chi Lan xanh mét
Lần trước bà "Trúng" hơn mười vạn kia, không phải không nguyện ý dùng tiền, chỉ là bà không muốn tiền rơi vào cái hố Triệu Hưng kia
Bà hận thấu hành vi đứa em trai chuyên hút m.á.u của nhà mình này
Lần trước xảy ra việc của Bối Quân, mẹ bà đã chọn Triệu Hưng, còn bà cũng thề sẽ không thèm quản nữa
Nếu hôm nay bà vẫn bị Triệu Hưng ăn vạ thì đời này đúng là nuốt không trôi cục tức này
Không nghĩ tới cuối cùng người lo hậu sự cho mẹ mình lại là một người đàn ông trẻ tuổi, điều này quả thực ép Triệu Chi Lan đưa ra lựa chọn
Triệu Chi Lan cắn răng nói: "Chuyện của mẹ tôi không cần người ngoài quản, tôi trả tiền cũng được
Nhưng Triệu Hưng, cậu còn dám duỗi tay ra hỏi tôi một phân tiền nào nữa thì tôi sẽ dùng d.a.o c.h.é.m cậu
Triệu Hưng nói thầm: "Không phải có người chi tiền rồi sao
Hoắc Húc nhìn Triệu Chi Lan, cũng biết tính bà quật cường nên đi ra ngoài gọi điện thoại, sau đó trở về nói: "Cháu có thể tìm được mộ địa trong thời gian nhanh nhất, người bên hỏa táng cũng tới
Dì, con gái dì đã từng cứu cháu, coi như cháu chuyện gấp nhà dì đi
Lời vừa nói ra, không khí an tĩnh ngay tức khắc
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Bối Dao
Từ khi Hoắc Húc xuất hiện, Triệu Tiểu Thương đã thấy tim đập bang bang
Người đàn ông chất lượng tốt lại có tiền, cô ta vẫn nhìn ra được
Hơn nữa người này vừa xuất hiện, vừa bỏ tiền vừa xuất lực
Không nghĩ tới lại là vì em họ Bối Dao của cô ta
Triệu Chi Lan cũng ngẩn người, nhưng hiện tại quá loạn, bà cũng không kịp nghĩ nhiều, chỉ gật đầu: "Cậu tìm người, tôi trả tiền cho cậu
Chỉ trong chốc lát người đã tới, mọi người vội vội vàng vàng, còn Hoắc Húc đi về phía Bối Dao
Hắn hiếm khi nói chuyện với cô, nhưng trên người cô mang theo gió tháng hai mát lạnh, có vài phần lạnh lẽo
Hoắc Húc vốn dĩ ôm mục đích xấu đến gần cô nhưng lúc này hắn lại có chút thất thần, "Em.....
Em đừng khổ sở, có cái gì cần hỗ trợ thì cứ nói với anh là được
Ánh mắt Bối Dao có chút lạnh nói: "Không cần
Hoắc Húc nhấp môi: "Có phải em chán ghét anh không
Vì sao chứ
Rõ ràng lúc cô 16 tuổi còn nguyện ý ra tay trợ giúp một người xa lạ nhưng sao sau khi hắn về nước, thân phận cũng cao hơn thì cô lại có chút chán ghét bài xích hắn
Lúc ở thành phố B hắn cố tình tạo ra nhiều cơ hội để gặp cô, nhưng cô âm thầm né tránh hết
Quà hắn đưa đến cô cũng không chịu nhận
Thiếu nữ không d.a.o động, Hoắc Húc cũng nóng nảy
Hôm nay hắn không nhịn được mới xen vào việc này
Vốn dĩ không có ý tốt, nhưng càng đến gần hắn càng không nói rõ được không cam lòng trong lòng này là vì sao
Ánh mắt Bối Dao trong suốt, không trả lời hắn
Sau đó sắc trời càng ngày càng tối, Bối Dao đi qua ôm Triệu Chi Lan nói: "Mẹ, về nhà nghỉ ngơi trước đã
Chờ Bối Dao đi rồi, Đặng Cúc lặng lẽ bấm Triệu Hưng một cái: "Ông xem con gái nhà người ta có bản lĩnh chưa kìa
Người kia vừa nhìn đã biết là kẻ có tiền, còn lấy lòng Bối Dao như vậy
Ông không thể cùng chị gái xa lạ, về sau Tiểu Thương nhà chúng ta.....
Triệu Hưng có chút bực bội: "Mẹ tôi mới c.h.ế.t cô nói cái này để làm gì
Sau đó chuyện này cũng đi qua, chỉ là Hoắc Húc không chịu nhận tiền của Triệu Chi Lan
Bối Dao có chút nôn nóng, cô không có ký ức nên không rõ người này muốn làm gì
Triệu Chi Lan cũng không thích Hoắc Húc, nguyên nhân rất đơn giản: Hoắc Húc chọn mộ cho bà ngoại Bối Dao và các chi phí khác cộng lại —— hết mười lăm vạn
Đây là.....
Ở hoàng lăng
Nhưng di thể đã chôn rồi, không có khả năng.....
Lại đứng trước táng gia bại sản cũng không cấp đủ tiền
Sắc mặt Triệu Chi Lan khó coi cực kỳ, áp lực cũng lớn
Đây là chuyện gì thế
Bầu trời có thể rơi cái bánh có nhân không
Rút thăm trúng thưởng gì đó
~~~
Không bao lâu sau chính là đầu xuân
Đầu xuân vừa lúc là ngày Bùi Xuyên được ra tù
Anh đeo chân giả vào, lâu không đeo khiến anh có chút không quen
Thành Tranh Hải vỗ vỗ bả vai anh: "Người trẻ tuổi, về sau cố gắng vì quốc gia cống hiến biết không
Tương lai của xã hội này đều dựa vào các cậu hết đó
Bùi Xuyên không nhiều lời, gật gật đầu
Giấy nhậm chức của anh đã có, mùa hè năm nay có thể đến viện nghiên cứu làm việc
Nhưng trong lòng anh vẫn nhớ mong tin tức Kim Tử Dương mang đến hồi ăn tết —— Bà ngoại của Bối Dao bệnh nặng
Bùi Xuyên thay quần áo
Năm nay anh 22 tuổi, mặt mày anh tuấn, lúc không cười hết sức lãnh đạm
Bùi Xuyên trực tiếp trở về thành phố C, nhìn bầu trời trong xanh, bên ngoài không khí cũng thực tươi mát
Anh thấy từng ngọn cây ngọn cỏ cố hương, giống như vừa xa lạ lại quen thuộc
Lúc Kim Tử Dương nhận được điện thoại của anh thì vẫn mộng bức, hai người vừa thấy mặt: "Ngọa tào, Xuyên ca, anh vượt ngục hả
Bùi Xuyên lạnh lùng liếc hắn một cái
Bùi Xuyên nói, "Tiền bán phần mềm lần trước dư lại đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Kim Tử Dương nói đến đây thì liền phát sầu: "Thứ đồ kia rất đáng giá, anh nói thấp nhất là 300 vạn, kết quả người ta báo đến 500 vạn, sợ đến mức em vội nâng lên thêm 100 vạn
Cuối cùng thành giao là 600 vạn, đến nay.....
Ách.....
Cho Triệu dì được mười hai vạn
Hắn cũng không có biện pháp, đâu thể mỗi ngày đều làm rút thăm trúng thưởng chứ, người khác cũng đâu phải đồ ngốc
Bùi Xuyên gật đầu
Kim Tử Dương đem thẻ đưa cho anh nói: "Còn lại hơn 500 vạn
Kim Tử Dương tâm tình phức tạp: "Xuyên ca, tiền này không trái pháp luật chứ
Anh đừng lôi bản thân vào mấy chuyện trái pháp luật đó, nếu anh không có việc gì làm thì tới công ty cha em làm giám đốc nhé
".....
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bùi Xuyên vừa muốn đi, Kim Tử Dương lại gọi snh lại: "Cái kia, Xuyên ca, anh nghe em nói
Khoảng thời gian trước Bối Dao nói bà ngoại cô ấy bị bệnh nặng, em có chú ý, sau đó phát hiện.....
Hoắc thiếu của Hoắc gia ở thành phố B đang theo đuổi cô ấy
Bước chân của Bùi Xuyên dừng lại, môi mím chặt
"Tiền chôn cất cho bà ngoại cô ấy, mộ địa đều là do Hoắc Húc chi
Anh chuẩn bị tâm lý đi
Kim Tử Dương cắn răng, trong lòng cũng không biết thế nào
Nếu là người khác thì thôi nhưng thân phận của Hoắc Húc cũng không thể khinh thường
Hắn có tiền lại đẹp trai, vừa đi du học về
Có trời mới biết nhà dì Triệu có thể bởi vì thân phận và ân tình này mà càng thích Hoắc Húc kia không
Thân phận của Hoắc Húc xác thực là quá trâu bò, du học về nước, hào môn, dáng dấp tố, ôn nhu săn sóc, đại đa số các cô gái đều nhìn trúng hắn
Trong mắt Kim Tử Dương thì Bùi Xuyên mới ra tù, không chỉ thân thể không trọn vẹn..
Còn "Không nghề nghiệp"
Dùng cái gì mà đi tranh con gái với người ta chứ
Bùi Xuyên vuốt giấy nhậm chức của "Viện khoa học quốc gia" trong túi, không nói gì cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.