“Sau này ta thà đi chơi GDL, cả đời không vào được GPL, cũng không bao giờ đụng vào IOI!”
Chẳng biết tại sao, Đinh Cống càng nhìn tổng giám đốc Bùi lại càng cảm thấy tuyệt vọng và nản lòng thoái chí
Lẽ ra không nên dính đến đối thủ cạnh tranh của tổng giám đốc Bùi, xúi quẩy thật
Quyết tâm theo sát tổng giám đốc Bùi lăn lộn, dù trước đó ầm ĩ không thoải mái, suýt nữa dính chàm thì sao
Dù sao cũng tốt hơn là bây giờ chẳng hiểu sao bị kéo vào cùng một chỗ
Sắc mặt Đinh Cống tái xanh, hắn không còn ý định đi tìm Triệu Húc Minh nữa, mà phất tay áo bỏ đi
Trên sân khấu, ba đội sôi nổi lên sân khấu, cử hành nghi thức ra trận
Nhưng hàng khán giả hàng phía trước đã rối rít rời đi, dù sao bây giờ đã trễ, vả lại nghi thức ra trận cũng không có gì đẹp cả
Lúc đầu Bùi Khiêm cũng đứng dậy định đi, nhưng sau khi đi hai bước thì phát hiện người ra ngoài rất nhiều, bây giờ rời đi cũng phải chen chúc trong đám người, ngẫm nghĩ hắn vẫn ngồi xuống ghế giữa, tuỳ ý xem nghi thức ra trận này, chờ lấy tất cả mọi người tan cuộc thì đi sau
Dù sao đi bộ năm phút đã đến khách sạn, hắn không có gì vội cả
Nhưng vào lúc này, một khán giả đang muốn rời đi đột nhiên phúc chí tâm linh, lấy điện thoại di động ra giơ về phía hàng ghế vắng hoe phía trước chụp bóng lưng của Bùi Khiêm
“Tách.”
Trên tấm ảnh, Bùi Khiêm ngồi ở vị trí chính giữa hàng đầu tiên trong khán phòng, phía trước là sân khấu và màn hình lớn của cuộc thi, bóng lưng cô độc trông vô cùng nổi bật
Trên sân khấu, mười lăm thành viên của ba đội đang xếp thành hàng, năm thành viên của câu lạc bộ FV ăn xong bữa khuya đã về và đang đứng ở giữa, vị trí cao nhất, diêu tương hô ứng với tổng giám đốc Bùi dưới khán đài
Thật ra Bùi Khiêm vốn dĩ ngồi ở vị trí gần biên tại hàng ghế đầu, vì hắn không muốn làm người khác chú ý
Nhưng khi rời khỏi sân khấu, hắn đi hai bước rồi lại ngồi xuống, vừa lúc ngồi ngay chính giữa
Khán giả nhiệt tình chụp ảnh này nhìn bức ảnh, rất hài lòng với bố cục và cũng hài lòng đăng lên mạng
Lại là một bức danh hoạ thế giới mới: ‘Khán giả cuối cùng!’
Thứ hai, ngày 12 tháng 12
Bùi Khiêm ngủ ở khách sạn đến 11 giờ trưa, sau khi trả phòng tùy tiện ăn một chút, sau đó đi thẳng đến ga tàu cao tốc trở về Kinh Châu
Ngô Việt và giám đốc Lục vốn định buổi trưa chuẩn bị tiệc chiêu đãi một chút, nhưng bị Bùi Khiêm từ chối
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trận đấu hai ngày cuối tuần này đối với Bùi Khiêm mà nói quả thực là ác mộng, giờ đây chỉ muốn rời khỏi Ma Đô, trở về Kinh Châu, chui vào nhà ôm thảm lông chơi game
Trên tàu cao tốc trở về Kinh Châu, Bùi Khiêm điều chỉnh trạng thái một chút, lúc này mới lấy điện thoại ra xem đánh giá của cư dân mạng trên các diễn đàn về trận đấu hôm qua
Tối qua xem thi đấu xong đã gần 12 giờ rồi, Bùi Khiêm trở về khách sạn là đi ngủ luôn, cho đến bây giờ vẫn chưa xem bình luận trên mạng
Bùi Khiêm mở diễn đàn ra, vừa vào đã thấy bài đăng có độ hot cao nhất kia đã được đẩy lên hotsearch, độ hot cực kỳ cao
Tiêu đề bài đăng rất đơn giản: ‘Danh họa thế giới.’
Nhìn thấy tiêu đề này, Bùi Khiêm cảm thấy có chút khó hiểu
Đây là bài đăng cũ lại bị đào lại sao
Cái gọi là ‘danh họa thế giới’, cho đến trước mắt tổng cộng có ba bức, toàn bộ là ảnh bối cảnh mà cư dân mạng chụp, lần lượt được gọi là ‘Tổng giám đốc Bùi ở quán cà phê Internet Netfish’, ‘Tổng giám đốc Bùi ở Takeaway Netfish’, ‘Tổng giám đốc Bùi đang làm việc.’
Bức đầu tiên chụp lúc quán cà phê Internet Netfish vừa mở cửa, bức thứ hai là ăn cơm ở cửa Takeaway Netfish, phóng viên vừa đúng chụp được lúc phỏng vấn, bức thứ ba là chụp lúc sắp xếp sơ đồ tư duy ở quán cà phê Internet Netfish gần đại học Hán Đông
Nhưng chủ đề này chẳng phải đã qua từ lâu rồi sao
Chuyện lúc trước vẽ sơ đồ tư duy ở quán cà phê Internet Netfish kia, quả thực được bình luận sôi nổi trên mạng, nhưng cư dân mạng đều là não cá vàng, phải quên từ lâu rồi mới đúng, sao lại thảo luận nữa vậy
Bùi Khiêm nhìn thời gian đăng bài một cái
Không đúng, đây dường như là bài đăng vừa đăng tối qua
Mới một buổi tối, đã bị đẩy lên hotsearch rồi
Bùi Khiêm mơ hồ cảm nhận được có chút không ổn, nhanh chóng ấn vào xem
Chỉ thấy phía trên cùng bài đăng là một bức ảnh, là nghi thức ra trận của giải đấu vòng loại IOI tối qua, nửa trên bức ảnh rất bình thường, các tuyển thủ đứng thẳng hàng, năm người của chiến đội FV đứng chính giữa, chuẩn bị đại diện IOI ra trận giải vô địch thế giới; nhưng nửa dưới của hình ảnh lại rất vô lý, hàng đầu tiên trống không của khán phòng lại chỉ có một khán giả
Bùi Khiêm nhìn kỹ, đây mẹ nó chẳng phải mình sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Đây là chụp lúc nào đây?!”
Bùi Khiêm cảm thấy rất nghi hoặc, nghĩ kỹ lại một chút mới ý thức được, đây có lẽ là chụp lúc cuối cùng các khán giả rời khỏi hội trường, vừa đúng lúc khán giả hàng đầu đi nhiều, mà Bùi Khiêm lười đi chen chúc, tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, vì thế mới có bức hình như vậy
Trên thực tế, người chụp bức ảnh này vô cùng gian xảo, bức ảnh mà hắn chụp được không phải là toàn bộ chân tướng
Chân tướng là, lúc đó có không ít người vừa mới rời hội trường trước lúc chụp ảnh, Bùi Khiêm ở hàng ghế khán giả đầu, quả thực là người rời hội trường muộn nhất, dù sao hắn cũng ở gần đây, là người không vội nhất
Nhưng không phải nói tất cả khán giả đều rời khỏi từ sớm, chỉ có Bùi Khiêm xem đến cuối
Hơn nữa, khán giả hàng ghế sau có rất nhiều người đều ngồi đợi giống như Bùi Khiêm, không hề vội rời đi
Nhưng người chụp ảnh này cố ý chỉ chụp ba bốn hàng đầu, phía sau còn có khán giả trong hội trường không chụp bất cứ ai, vì thế ma xui quỷ khiến tạo thành một cảm giác ‘trường đấu rộng lớn chỉ còn lại một mình tổng giám đốc Bùi.’
Lại nhìn bài viết bên dưới bức ảnh
Nguyên tác chỉ đăng bức ảnh này lên, không hề miêu tả quá nhiều, cũng không cần miêu tả quá nhiều
Hết chương 1475.
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]