Đông An Ninh chậm rãi lắc đầu: “Không được, bởi vì ngay từ đầu chúng ta đã nói xong, ngươi chỉ có thể chọn lựa trong chiếc giỏ trúc đó, đây là chiếc giỏ khác, ngươi phải tuân thủ quy tắc.” Đông An Dao có chút bất mãn chỉ vào chiếc giỏ trúc bên cạnh: “Thế nhưng mà ma ma nói, đó cũng là đồ nhà ta, có thể đổi mà.” Đông An Ninh nhíu mày, đây là bắt đầu tìm trợ thủ rồi
Đông An Ninh nhếch miệng cười cười: “Không được, Tống Ma Ma cũng phải nghe ta, ở đây ta là lớn nhất, ta đặt ra quy tắc, trừ ta ra, những người khác muốn nghe theo, đương nhiên cũng bao gồm ngươi, biết không?” Nàng gõ gõ trán tiểu gia hỏa, đồng thời nội tâm có chút ai oán, vì sao nàng bốn tuổi rồi mà chiều cao vẫn không vượt qua muội muội ba tuổi
Đông An Dao nhìn xem quả hồng đang ôm trong lòng, nhíu cặp lông mày nhỏ lại suy nghĩ một chút, chợt bừng tỉnh ngộ ra: “Nếu như ta lớn hơn tỷ tỷ, có phải là liền có thể để ma ma nghe ta, ngươi cũng phải nghe ta không?”
“Phốc!” Đông An Ninh bật cười thành tiếng: “Đúng vậy a
Đương nhiên, trước hết là, khi nào ta gọi ngươi là tỷ tỷ, thì nói sau.”
“A!” Đông An Dao thở dài một hơi, cảm khái nói: “Quả nhiên muốn làm người đặt ra quy tắc thì mới có thể chơi được.” Nghe nói như thế, Đông An Ninh kinh ngạc nhướng lông mày, sờ lên đầu tiểu muội muội: “Muội muội thật thông minh, không sai, ai lớn ai đặt ra quy tắc, đương nhiên cũng phải có người tuân thủ, nếu không thì lộ rõ người đặt ra quy củ là kẻ ngốc, cho nên, về sau ngươi muốn làm người có thể đặt ra quy tắc, cố gắng phấn đấu, để trở thành một đại nữ chủ.” Để Khang Hi làm một người đàn ông tốt, với việc người ta là hoàng đế, với việc nơi đây là cổ đại Thanh triều, lựa chọn này đã không còn nữa, chỉ có thể để muội muội tự thân cố gắng, không cần đặt hết hy vọng vào Khang Hi
Đông An Dao có chút mơ hồ gật gật đầu: “Đại nữ chủ!”
Mí mắt Đông Quốc Duy giật giật liên hồi, ánh mắt liếc ngang sang thiếu niên bên cạnh, quan sát thần sắc của hắn
Khang Hi sạm mặt lại: “Tiểu thư thứ hai nhà cậu thật sự là thông minh!” Sao hắn lại cảm thấy Đông An Ninh đang dạy hư muội muội vậy
“Ha ha!” Đông Quốc Duy cười gượng gạo hai tiếng: “Tụi trẻ con biết cái gì đâu, chính là nói lung tung thôi.” Phần trước nghe rất nghiêm chỉnh, đến phía sau thì chẳng biết đã lệch lạc từ lúc nào, không biết con gái từ nơi nào nhìn lệch lạc sách vở
Chương 14
Trong vườn trái cây hai tỷ muội vẫn còn tiếp tục đối thoại
Đông An Dao hơi khó hiểu hỏi: “Thế thì người đặt ra quy củ có cần tuân theo quy củ không?”
“Ngươi muốn sao?” Đông An Ninh hỏi ngược lại
Đông An Dao thành thật lắc đầu: “Không muốn, quy củ đương nhiên là dùng để quản người khác, nếu mà quản chính mình, đây không phải là quá ngốc nghếch sao.” Như vậy nàng sẽ chẳng chơi với ai nữa
Đông An Ninh thật sự là vô cùng vui mừng: “Dao Dao Cách Cách của chúng ta thật thông minh.” Đông An Dao vẻ mặt đắc ý, kiêu hãnh hếch cằm nhỏ: “Ta biết mà!” Nàng có thể thông minh đến thế ư
Đông An Ninh đưa quả hồng đang ôm trong lòng cho Tống Ma Ma ở một bên, chậm rãi nói: “Nếu như ngươi muốn cùng người khác chơi, vậy ngươi muốn tuân thủ quy tắc, chuyện xưa đã kể, không quy củ không thành phương viên, nhưng điều này không quan trọng
Dao Dao, hôm nay ngươi đã có thể nói, về sau muốn làm đại nữ chủ a!”
“Cái kia.....
Tỷ tỷ, ngươi nói xong chưa
Ta có thể chọn lại sao
Ta cũng sẽ chọn cho ngươi quả đẹp mắt nhất, lớn nhất.” Khuôn mặt nhỏ của Đông An Dao tràn đầy vẻ nịnh nọt
Nàng nghe nhiều lời như vậy rồi, cũng đã đáp ứng tỷ tỷ rồi, chắc hẳn tỷ tỷ sẽ cho nàng chọn chứ
“Không được!” Đông An Ninh một tiếng cự tuyệt: “Ta là tỷ tỷ, ta nói lời phải giữ lời
Chừng nào ngươi thành tỷ tỷ, rồi nói chuyện với ta sau.” Đông An Dao chu môi: “Thế nhưng là khi nào ta mới làm tỷ tỷ?” Đông An Ninh liếc nàng một cái: “Ngươi bây giờ chính là tỷ tỷ, hôm qua ngươi không phải mới thấy qua Long Khoa Đa sao?”
“Hắn ngốc quá, ta muốn muội muội.” Đông An Dao vẻ mặt ghét bỏ, đối với Bì Hầu bên cạnh Hách Xá Lý Thị kia không thích chút nào
Mỗi lần đến chỗ Hách Xá Lý Thị, đều bị Long Khoa Đa đuổi theo, hơn nữa còn hay khóc, nói chuyện cũng lắp bắp
Đông An Ninh cười tủm tỉm nói: “Thế nhưng là hắn gọi ngươi là tỷ tỷ đó thôi!” Đông An Dao ngẫm nghĩ, lập tức chạy nhanh chân đi: “Ta muốn dạy Long Khoa Đa chọn quả hồng.” Đông An Ninh: “.....
Ngươi quả hồng còn chưa mang theo đâu!” Còn nữa, nàng nói nhiều như vậy, chẳng lẽ tên nhóc này chỉ muốn có cái quyền của một người chị lớn để rao giảng đại đạo lý sao
Đông An Dao vội vàng chạy về, kéo căng khuôn mặt nhỏ, bắt chước dáng vẻ Đông An Ninh phân phó nói: “Giỏ này mang cho ta đi!” Những người ở đó nhìn về phía Đông An Ninh
Đông An Ninh gật đầu đồng ý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đối với những quả hồng này, chỉ cần trẻ con không tham ăn là được, chơi thế nào nàng mặc kệ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó, đợi đến khi Đông An Ninh đến sân nhỏ của Hách Xá Lý Thị, thì biết được Đông An Dao đã lôi kéo Long Khoa Đa hai tuổi chơi trò “Chọn quả hồng” dưới chòi, học theo dáng vẻ của nàng, tự lặp lại những gì mình nghe được cho Long Khoa Đa nghe
Trải qua cả buổi sáng thấm nhuần, Long Khoa Đa học xong ba chữ “Đại nữ chủ”, thỉnh thoảng lại khoe khoang:
“Tỷ tỷ, đại nữ chủ!” “Nga Nương
Đại nữ chủ!” “A Mã, đại nữ chủ!” “Cậu cậu, đại nữ chủ
Cầu Cầu, đại nữ chủ!”
Đông An Ninh:.....
Nghiệp chướng a!.....
Khang Hi lần này đến Đông Phủ, không chào hỏi Đông An Ninh, mang theo hai giỏ quả hồng liền rời đi
Trước khi đi cười nói: “Mặc dù biểu muội niên kỷ còn nhỏ, nhưng một vài lời lại rất có ý nghĩa, mong cậu không cần trách mắng nàng nặng lời.”
“Cái tiểu tổ tông đó sao ta nỡ nào!” Đông Quốc Duy thở dài một hơi: “Nàng thân thể yếu đuối, ta có khi nhìn nàng, lo lắng mình nói nặng lời một chút là có thể dọa bay hồn vía nàng rồi.” Nghe được lời nói cường điệu hóa này, khóe miệng Khang Hi khẽ giật giật: “Biểu muội chỉ là thân thể yếu, lá gan lại chẳng nhỏ chút nào, cậu quá lo lắng rồi.” Kỳ thực có đôi khi hắn lại lo lắng lời nói của tiểu biểu muội sẽ dọa bay hồn vía của cậu, bất quá nghĩ đến nàng vẫn còn là con nít, cậu cũng sẽ không so đo với nàng
Đông Quốc Duy vuốt vuốt chòm râu: “Bất quá ta không biết trước kia nàng dạy muội muội như thế này
Xem ra sau này phải chú ý một chút rồi, đừng để Dao Dao bị dạy lệch lạc.” Khang Hi không nói, lúc này thị vệ đã thu dọn đồ đạc xong xuôi
Lương Cửu công khom người bước đến bên cạnh Khang Hi: “Hoàng thượng, chúng ta muốn đi rồi!”
“Kính tiễn Hoàng thượng!” Đông Quốc Duy vội vàng dẫn theo hạ nhân trong Đông Phủ hành lễ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khang Hi leo lên xe ngựa, vén rèm xe: “Cậu trở về đi, không cần bởi vì trẫm mà chậm trễ quá lâu.”