“Ân, cẩu thả không dạy, cẩu thả không dạy......” Đông An Dao cắn ngón trỏ lặp lại mấy lần, sau đó ngẩng đầu khẳng định nói: “Cẩu cẩu gọi, ta biết rồi!” Đông An Ninh:.....
Hách Xá Lý Thị có chút bất lực nói: “Cẩu thả không dạy!” Đông An Dao gật đầu: “Ân
Cẩu thả không dạy, cẩu cẩu gọi, không khác biệt là mấy.” Hách Xá Lý Thị nghe vậy, nhìn về phía Đông An Ninh: “Xem ngươi làm chuyện tốt!”
“A ha ha
Ngạch nương, người đừng giận vội, cô cô còn ở nơi này đâu.” Đông An Ninh cười gượng hai tiếng, sau đó đẩy Đông An Dao đến trước mặt Đông Giai Thị, “Cô cô, người cảm thấy muội muội ta còn có thể cứu sao?” Đông An Dao ngẩng đầu nghi hoặc nhìn nàng
Nàng lại không có bệnh, vì cái gì tỷ tỷ nói như vậy
Đông Giai Thị nghe vậy, phối hợp đánh giá Đông An Dao, “Ân, bản cung tuy tài năng còn non nớt, nhưng là khả năng uốn nắn 'cẩu cẩu gọi' vẫn có đủ.”
“Vậy liền xin nhờ đại sư!” Đông An Ninh đè đầu Đông An Dao xuống, cùng nhau vái Đông Giai Thị một lễ
Nhìn hai đứa trẻ cao gần bằng nhau với động tác ngây thơ đáng yêu này, Đông Giai Thị không kìm nén được, phụt cười thành tiếng
“Phụt phụt ——”
Bên người Từ công công và Đông Ma Ma nhìn thấy Đông Giai Thị có vẻ mặt thoải mái như vậy, trong lòng thật sự vui mừng, Đông Ma Ma nháy mắt ra hiệu với Từ công công, hai người lui vào một góc
Từ công công nhỏ giọng nói: “Ma ma có chuyện gì dặn dò sao?” Đông Ma Ma: “Hai vị cô nương ở lại tại Cảnh Nhân Cung, ngươi dặn người dưới phải đề cao cảnh giác, tuyệt đối không nên có chỗ lơ là, nếu không thì đừng nói chủ tử sẽ không tha cho ngươi, đến cả ta cũng vậy.”
Từ công công đáp: “Ta biết ý của ma ma, chủ tử nương nương mãi mới lại vui vẻ trở lại, ta sao có thể để xảy ra sai sót
Nếu không cho dù ma ma không động thủ, chính ta liền đi tìm chết.”
Đông Ma Ma: “Biết là được rồi.” Từ công công thận trọng nhìn sang Hách Xá Lý Thị bên kia, tiếp tục nhỏ giọng nói: “Ma ma, còn có một việc ta quên nói với người, hôm nay ta nhìn thấy Y Cáp Na Cách Cách đi một vòng bên ngoài Càn Thanh Cung, dường như không tiến vào
Ngay vừa rồi, ta lại thấy nữ tỳ thân cận bên cạnh Y Cáp Na Cách Cách lén lút nhìn trộm bên ngoài Cảnh Nhân Cung.”
Trong cung ai mà không biết, Y Cáp Na Cách Cách là người được Thái Hoàng Thái Hậu lựa chọn làm chính phi cho Hoàng thượng, đến từ tộc Khoa Nhĩ Thấm
Bất quá, có lẽ Hoàng thượng còn nhỏ nên đối với Y Cáp Na Cách Cách khá lạnh nhạt
Bình thường Y Cáp Na Cách Cách trừ việc gặp Hoàng thượng ở Từ Ninh Cung thì rất ít có cơ hội được ở cùng với Hoàng thượng
Chỉ có khi Ninh Cách Cách bọn họ tiến cung, nàng đôi khi có thể dựa dẫm vào Ninh Cách Cách để tiến Càn Thanh Cung gặp Hoàng thượng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đông Ma Ma nghe vậy, hai mắt trở nên thâm trầm, trong mắt hiện lên một tia lạnh lùng gần như không thể nhận ra
“Nàng ta là người của Thái Hoàng Thái Hậu, Cảnh Nhân Cung chúng ta không quản nổi
Ngươi đừng có tò mò chuyện Từ Ninh Cung, nếu như bị Thái Hoàng Thái Hậu biết, ngay cả chủ tử cũng không bảo vệ được ngươi.”
Từ công công rụt cổ lại, liền vội vàng gật đầu nói: “Ta biết rồi.” “Đông Ma Ma!” Giọng Đông Giai Thị lôi sự chú ý của hai người về
Đông Ma Ma trên mặt lại một lần nữa thay bằng nụ cười tươi tắn, cung kính nhìn Đông Giai Thị, “Chủ tử!” Đông Giai Thị cười nói: “Mau đem món điểm tâm ngươi mới học bưng ra, để hai tiểu gia hỏa này nếm thử.”
“Oa!” Đông An Ninh kinh ngạc nhìn Đông Ma Ma, “Ma ma vừa học nghề mới sao?” Đông Ma Ma này là nhũ mẫu của Đông Giai Thị, có quan hệ vô cùng thân thiết với Đông Giai Thị
Bà làm điểm tâm ăn rất ngon, ngay cả tay nghề của Ngự Thiện Phòng cũng không bằng nàng
Đông Ma Ma khách sáo cười cười, “Nào có, chỉ là vì muốn lấy lòng chủ tử, nói đến, món điểm tâm này còn có liên quan tới Cách Cách
Trước đó mấy hôm, Cách Cách chẳng phải nói muốn nếm thử điểm tâm Tây Dương sao
Nô tỳ tìm người thầy Tây trong cung hỏi, có được công thức, vẫn luôn mày mò
Mấy ngày nay mới thành công, đúng lúc Cách Cách đã tới đây.”
Đông An Ninh: “Vậy ta muốn nếm thử, tay nghề ma ma tuyệt đối có bảo chứng.”
Đông Ma Ma quan sát Đông Giai Thị, nhận được ánh mắt ra hiệu của đối phương, liền đi lấy đồ ăn
Một lát sau, Đông Ma Ma bưng lên hai cái mâm vàng, nhấc nắp lên thấy những thứ bên trong, Đông An Ninh có chút bất ngờ thích thú, lại là bánh ngọt và bánh tart trứng
Bánh ngọt trong mâm đã được cắt thành từng khối vuông nhỏ, Đông Giai Thị chỉ vào nó, “Thứ này là dùng trứng gà trộn bột mì làm bánh ngọt, gọi là bánh ngọt
Bản cung đã ăn thử, vị ngọt mềm tan chảy
Tay nghề ma ma khiến cả thầy Tây cũng kinh ngạc như gặp thần tiên.”
Mà loại bánh ngọt này được ưa chuộng rộng rãi, nhất là ở Từ Ninh Cung, Thái Hoàng Thái Hậu còn ban thưởng cho Đông Ma Ma không ít đồ vật
Đông Ma Ma cười cười, “Chủ tử quá khen ngợi, nô tỳ thấy người thầy Tây đó cũng không thích mấy, còn chê nô tỳ làm không đủ ngọt.” Nàng từng nếm thử bánh ngọt do thầy Tây làm, vị ngọt lợm lại còn cứng, cứng như đá, không biết ăn làm sao nổi
“Đâu có đâu
Ma ma tay nghề thiên hạ đệ nhất!” Lúc này Đông An Ninh đã ăn hai miếng, liền giơ ngón tay cái lên
Nàng bên cạnh, Đông An Dao đang ăn cũng học động tác của nàng, giơ ngón tay cái lên, “Ma ma thiên hạ đệ nhất!”
“Ha ha ha
Hai vị Cách Cách miệng ngọt quá, nô tỳ cảm thấy sau này làm điểm tâm đều không cần cho đường nữa.” Đông Ma Ma cười đến đuôi mắt đều là nếp nhăn
Sau khi ăn xong bánh ngọt, Đông An Ninh lại nếm bánh tart trứng
Bánh có vẻ hơi nguội lạnh, cho nên cảm giác kém hơn một chút so với bánh ngọt, bất quá trải nghiệm món ăn mới này cũng khá thú vị
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng cảm thấy Đông Ma Ma có thể cố gắng thêm một chút nữa, để làm bánh kem được.....
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong Từ Ninh Cung, Hoàng thái hậu Bác Nhĩ Tể Cát Đặc Thị đang cùng Thái Hoàng Thái Hậu nói chuyện phiếm
Gặp Y Cáp Na trở về, nhìn dáng vẻ ủ rũ cúi đầu của nàng, liền biết người đó lại bị cản ở Càn Thanh Cung
Thái Hoàng Thái Hậu có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: “Chẳng phải Ai gia đã cho ngươi đi gặp Hoàng thượng sao
Có Ai gia tạo cớ rồi mà, còn không dám vào, thật đúng là làm mất mặt Khoa Nhĩ Thấm.”
Bác Nhĩ Tể Cát Đặc Thị vội vàng an ủi: “Thái Hoàng Thái Hậu, Y Cáp Na vẫn còn trẻ con, có chút giữ sĩ diện, đợi khi nào thân thiết với Hoàng thượng thì có lẽ sẽ được.” Y Cáp Na đứng trước mặt Thái Hoàng Thái Hậu, nghe được lời an ủi của Bác Nhĩ Tể Cát Đặc Thị, nước mắt liền rơi xuống
“Cách Cách
Không cần thương tâm, Hoàng thượng chỉ là còn chưa khai khiếu, ngươi đừng vội.” Bên cạnh, Tô Ma Lạt Cô vội vàng lau nước mắt cho nàng
“Thế nhưng là ta cảm thấy Hoàng thượng hoàn toàn không thích ta, luôn luôn gọi ta là biểu cô, ta mới so với hắn lớn hơn một tuổi, làm cứ như là trưởng bối của hắn vậy.” Nàng tuy nói tuổi còn nhỏ, thế nhưng biết đọc một chút chữ, cũng hiểu một số chuyện
Nàng biết rằng nếu nam nhân đã thích một cô gái, sẽ không gọi nàng là “Biểu cô”.