[Thanh Xuyên] Phù Sinh Nhược Mộng: Một Kiếp An Ninh

Chương 60: Chương 60




Nữu Khô Lộc Thị buông tay: “Thái Hoàng Thái Hậu ai cũng ưa thích, đương nhiên cũng có thể là ai cũng không ưa thích, dù sao trong cung còn có một vị Khoa Nhĩ Thấm cô nương.” Hai vị hoàng hậu của Tiên Đế đều xuất thân Khoa Nhĩ Thấm
Nàng cũng không tin, Thái Hoàng Thái Hậu sẽ không động tâm tư đến hoàng hậu của Tân Đế
Nếu như không có động tâm, Y Cáp Na sẽ không ở trong cung
Nàng tin rằng, nếu không phải vì muốn ổn định cục diện triều chính, đoán chừng hoàng hậu Tân Đế cũng sẽ là người của Khoa Nhĩ Thấm
Lông mày của Át Tất Long càng khóa chặt hơn
Nữ nhi này của hắn cái gì cũng tốt, tướng mạo, học vấn, kiến thức đều có, chỉ có một chút không tốt là nói chuyện có chút độc
Ai
Là hắn đã làm hư đứa hài tử này
Át Tất Long: “Đúng rồi, ngươi thấy thế nào về nữ nhi của Tô Khắc Tát Cáp?” Nữu Khô Lộc Thị phun ra hai chữ: “Ngu xuẩn!”
Trán Át Tất Long nổi gân xanh lên: “Tú Châu!”
“Ta nói thật đấy, ta thấy Hách Xá Lý Uyển Nguyệt có nhiều tâm kế hơn
Nàng làm hoàng hậu, với sự thông minh của nàng, ta cảm thấy nàng sẽ gặp tai ương, còn không bằng ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tối thiểu, ta sẽ nể tình nàng có thể làm cho ta vui mà tha cho nàng một mạng.” Nữu Khô Lộc Thị liếc một cái
Nạp Lạt Thị từ một mặt khác cũng được coi là có tài năng lớn
Ban đầu nàng nghĩ mình nên thể hiện để nổi bật, trước hết là tự kéo mình lên, sau đó thì sao, lại kéo Hách Xá Lý Thị cũng đi lên
Khiến nàng bất đắc dĩ phải cùng Hách Xá Lý Thị lên cùng một vũ đài để cạnh tranh
Át Tất Long nghe được mà tức nghẹn trong lòng không thôi, hắn hiện tại đã do dự có nên để nàng tiến cung hay không
“Mau cút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bằng không ta sẽ nhịn không nổi mà đánh người đấy!” Át Tất Long trực tiếp mở miệng đuổi người
Nữu Khô Lộc Thị cúi người vái chào Át Tất Long, rồi xoay người rời đi..
Đông An Ninh trên đường hồi phủ đã gục đầu ngủ say
Đợi đến khi tỉnh lại, Thu Ma Ma đã thay y phục xong cho nàng
Nàng dụi mắt, “Ma ma, mấy giờ rồi ạ?” Thu Ma Ma nói: “Nhanh đến giờ Tuất rồi, Phúc Tấn đang gọi ngài đi ăn cơm đấy.” Đông An Ninh dưới sự hầu hạ của Thu Ma Ma đi giày, chỉnh lý tóc
Sau khi xuống giường, Đông Ma Ma liền bưng vào một chén dược trà
“Cách cách hôm nay chơi vui vẻ trong cung không?” Đông Ma Ma hỏi
Bởi vì lo lắng bị người chú ý, lần này Đông Ma Ma không có vào cung
Đông An Ninh thở dài: “Vâng, không dễ chơi chút nào, cứ làm bộ không có ban thưởng gì, lại còn phải ngồi mãi như vậy, eo của ta đều nhanh gãy mất rồi.”
“Cách cách còn có eo sao?” Thu Ma Ma cười hỏi
Đông Ma Ma: “Từ Ninh Cung gửi tặng một đống đồ vật
Thái giám truyền chỉ nói đó là Thái Hoàng Thái Hậu ban thưởng cho ngài.”
“Khụ
Ngươi cứ coi như ta vừa rồi chưa nói gì đi!” Đông An Ninh bịt miệng lại
Đông Ma Ma và Thu Ma Ma lắc đầu bật cười
Đến sân nhỏ của Hách Xá Lý Thị, liền thấy Long Khoa Đa cầm một cây gậy gỗ đuổi theo Đông An Dao mà chạy
Đông An Dao thét lên: “A – a
Tỷ tỷ, cứu ta!” Long Khoa Đa vừa thấy nàng, liền vội vàng phanh lại, sau đó quay người chạy về
Khi vào nhanh trong phòng, hắn đã vội ném cây gậy gỗ nhỏ trong tay vào vườn hoa bên cạnh
Đợi đến khi Đông An Ninh chớp mắt lần nữa, người đã không còn hình bóng
Đông An Ninh nghi ngờ nhìn về phía Đông An Dao đang thở dài một hơi: “Hắn dám cầm gậy gỗ nhỏ, ngươi cứ lấy gậy lớn hơn mà đánh lại, chẳng lẽ còn trị không được hắn sao!” Lúc này, thằng nhóc Long Khoa Đa đang trốn ở cửa ra vào khẽ rùng mình một cái, thầm nghĩ: đại tỷ tỷ thật là đáng sợ
Mắt Đông An Dao đẫm nước mắt: “Không chỉ có mỗi cây gậy đó đâu!”
Đông An Ninh nghi hoặc đi đến vườn hoa bên cạnh, nhặt cây gậy gỗ nhỏ lên, thì ra ở đầu gậy có một tổ côn trùng, hiện tại phía trên còn đang treo hai con sâu xanh nhỏ
À thì ra là có côn trùng đó mà
“Tiểu Đa con
Ta gọi ba tiếng, nếu như ngươi không ra, tự chịu hậu quả đó nhé!” Đông An Ninh thản nhiên nói
Giọng nói không cao không thấp, thế nhưng lại như tảng đá ngàn cân nện vào lòng thằng nhóc Long Khoa Đa, hắn lập tức chạy vào nhà tìm cứu binh: “Ngạch nương, cứu mạng!” Hách Xá Lý Thị đang nói chuyện yến tiệc Đoan Ngọ với Đông Quốc Duy thì thấy nhóc con kia ôm lấy chân mình cầu cứu, nàng liền khẽ gõ lên đầu hắn một cái: “Lúc Dao Dao sợ hãi, sao con không chịu dừng tay hả?” Long Khoa Đa ấm ức nói: “Nếu biết đại tỷ tỷ đến, ta đã không đùa rồi.”
Hách Xá Lý Thị cùng Đông Quốc Duy nghe vậy liền giật giật mí mắt
Thì ra đứa nhỏ này hối hận là vì bị Ninh Nhi bắt gặp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đúng là nên đánh
Đông Quốc Duy xua tay đuổi người: “Phiền phức do chính con trêu chọc, tự mình giải quyết đi
Có cầu xin a mã và ngạch nương cũng vô dụng!” Lúc này, ngoài sân Đông An Ninh đã bắt đầu đếm ngược, đồng thời bên cạnh còn có Đông An Dao đang nhiệt tình truyền lời
Đông An Ninh: “Ba!” Đông An Dao: “Ba!” Đông An Ninh: “Hai!” Đông An Dao: “Hai!”
Thấy thời gian ngày càng gấp rút, Long Khoa Đa cũng nghe được tiếng Đông An Ninh vào nhà
Hắn nhìn quanh thư phòng một vòng, vội vã xoay tròn
Đông Quốc Duy thế mà lại còn tiếp tục hù dọa hắn: “Tỷ tỷ con sắp vào rồi kìa!” Long Khoa Đa vội vàng dậm chân liên hồi, chợt ánh mắt của hắn chuyển sang người Đông Quốc Duy
Đông Quốc Duy:
Đợi đến khi Đông An Ninh cùng Đông An Dao tiến vào, liền thấy Đông Quốc Duy đang ngồi trên ghế thưởng trà, còn Hách Xá Lý Thị thì đang ngồi trên giường bảo tọa cạnh cửa sổ, khóe miệng mỉm cười nhìn hai người
Đông An Ninh cầm một cành liễu mới bẻ gõ vào khung cửa: “Long Khoa Đa đâu?” Vừa rồi khi nàng đi lấy thước, lại phát hiện mấy cái thước đã được chế riêng cho Long Khoa Đa, cả sợi dây mây cũng đã mất
Chẳng trách hắn ta lại ngang ngược như vậy trong sân nhỏ
Hách Xá Lý Thị nín cười nói: “Ta không thể nói đâu, các ngươi tự tìm đi
Tìm thấy rồi muốn đánh thì cứ đánh.” Đông An Dao thấy thế, đã lục tung cả thư phòng lên mà tìm, đồng thời vô cùng cẩn thận, ngay cả khe cửa, khe hở tủ đều tìm kỹ, dù cho có những nơi một nắm đấm còn không nhét lọt, có khi nàng còn giậm chân thùm thụp
Đông Quốc Duy: “Đừng động vào tủ sách, đó là nơi ta cất lá trà
Ai
Nơi đó đều là sách quý của ta
Long Khoa Đa là người, đâu phải mèo, sao lại có thể giấu trong bình hoa được chứ
Coi chừng đấy, đừng chạm vào…” Đông An Ninh thấy hắn ngồi ngay ngắn trên ghế, thân thể không nhúc nhích, rõ ràng có những lúc đã đứng dậy rồi, nhưng mông vừa mới nhấc khỏi ghế, liền lại ngồi xuống ngay
“A mã, nơi này hơi nóng, con đỡ ngài lên giường nhé.” Đông An Ninh tiến đến gần hắn
“À, không cần đâu
Đây là phong thủy bảo địa của a mã, ta ngồi ở chỗ này rất tốt.” Đông Quốc Duy híp mắt cười với Đông An Ninh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.