Thập Niên 50: Nhặt Được Tình Yêu

Chương 28: Chương 28




Hứa Hà Hoa trên mặt tràn đầy nụ cười nhẹ nhõm: “Mỗi lần nói chuyện phiếm cùng ngươi ca liền không có điểm dừng, lúc này sợ là đã hơn chín giờ rồi.” Hứa Vãn Xuân: “Không có việc gì, kịp mà, chúng ta có bao nhiêu đôi tay thế này, mấy cái sủi cảo còn chẳng phải chuyện nhỏ trong tầm tay sao.” “Ngươi nha, cái gì cũng coi là dễ dàng trong tầm tay, cũng không biết học ai...” “Ai nha
Cái này không trọng yếu.” “Thế nào lại không trọng yếu...” Hai mẹ con cười cười nói nói, khi nhanh đến chân núi, Hứa Hà Hoa đột nhiên dừng bước, nụ cười trên mặt cũng vụt tắt
Nhận thấy dưỡng mẫu khác thường, Hứa Vãn Xuân vô thức nhìn về phía người đàn ông trung niên cách mười mấy mét, trong lòng nàng chợt run lên, không thể nào..
“Mẹ?” Hứa Hà Hoa hừ lạnh: “Xúi quẩy!”
**Chương 19**
Hứa Vãn Xuân chưa từng cố gắng dò hỏi về quá khứ của dưỡng mẫu
Nhưng trong làng không có bí mật, bên này nghe một câu, bên kia nghe một câu, đã đủ để nàng chắp vá lại thành câu chuyện
Theo như đồn đại, Lý Sơn Hải sở hữu vóc dáng tuấn tú, bản lĩnh cao cường lại hiếu thuận, phát đạt rồi cũng không quên đón cha mẹ vào thành hưởng phúc
Dù việc vứt bỏ vợ cả có chút không ổn thỏa, vẫn như cũ được đại bộ phận đàn ông thấu hiểu và ngưỡng mộ
Người ta ai chẳng muốn hướng về nơi tốt hơn, ai mà không muốn cưới một nàng dâu thành thị
Huống chi người ta còn đòi bồi thường tiền bạc
Không phải vậy chỉ bằng Hứa Hà Hoa một người phụ nữ nông thôn không biết một chữ bẻ đôi, làm sao có thể xây được căn nhà gạch ngói oai phong như thế
Bị sự ngưỡng mộ và ghen tị làm cho đỏ mắt, bọn họ lại quên mất, Hứa Hà Hoa một thân phận người phụ nữ, trong những năm tháng hỗn loạn, bụng đói không no kéo dài mấy chục năm, đã khó khăn đến mức nào để nuôi sống cả nhà già trẻ, đã từng đánh đuổi những tên lưu manh có ý đồ xấu như thế nào
Càng không biết, mất đi đứa con trai độc nhất về sau, nàng cứ như muốn chết đi, lại đã cố gắng sống sót một cách gian nan đến mức nào
Con người chính là buồn cười như vậy, thường thường chỉ có thể nhìn thấy những gì mình muốn thấy..
Trong đầu suy nghĩ hỗn loạn, thực tế lại chỉ mất có vài hơi thở, Hứa Vãn Xuân nhanh chóng liếc qua người đàn ông có vẻ mặt hơi phức tạp, đáy lòng cười lạnh, nhưng trên mặt lại không thể hiện: “Mẹ, con có chút đói bụng.” Giọng nữ đồng non nớt phá vỡ cảnh tượng có chút giằng co, Lý Sơn Hải là người đầu tiên kịp phản ứng, hắn nhìn người vợ trước dáng vẻ thay đổi rất nhiều, trẻ ra và xinh đẹp hơn không ít, trong giọng nói mang theo vẻ không thể tin được: “Ngươi..
Lập gia đình?” Mới ly hôn được mấy tháng mà đã thế này ư
Hứa Hà Hoa lại thậm chí không thèm phản ứng, nàng đem con gái ôm đặt lên lưng lừa, bản thân cũng vắt chân đi lên, sau đó vỗ nhẹ vào mông lừa một cái, lập tức rời đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bị ngó lơ, sắc mặt Lý Sơn Hải càng thêm khó coi, nhưng cũng không hề đưa tay ngăn cản, chỉ đứng tại chỗ đưa mắt nhìn theo hai người rời đi
Đợi đến khi không còn thấy hai người một con lừa nữa, hắn mới tối sầm mặt, tiếp tục đi lên Thanh Sơn
Lần này từ nội thành trở về, là bởi vì Nhị thúc qua đời, làm cháu trai, nhận được tin tức, tất nhiên phải vội về chịu tang
Lúc đầu cha già cũng muốn đi cùng, bất đắc dĩ là lúc ra khỏi nhà, người cha già lại bị nhiễm lạnh, thân thể không chịu đựng nổi, chỉ có thể một mình hắn
Về phần tại sao lại xuất hiện ở Thanh Sơn, cũng là do cha mẹ khăng khăng muốn hắn đến tế bái Thiết Đản, người con trai lớn đã mất sớm
Nói thật ra, đối với người con trai chưa từng gặp mặt, Lý Sơn Hải không có sự yêu quý đặc biệt, nhưng cũng không đến mức ghét bỏ, dù sao cũng là con ruột
Cho nên, thuận đường làm tế bái, không thể tính là chuyện khó xử
Chỉ là không nghĩ tới, lại ở chỗ này gặp phải người vợ trước đã bị bỏ quên sau đầu
Thẳng thắn mà nói, khi kết hôn với người vợ đầu, hắn 18 tuổi, chính là ở độ tuổi tuổi trẻ vừa chớm yêu, Hứa Hà Hoa dung mạo ưa nhìn, đương nhiên đã từng có cảm giác vui vẻ
Chỉ là phần vui vẻ này, sau khi đã trải nghiệm nhiều chuyện trong đời, liền dần dần quên đi
Khi gặp người vợ hiện tại đang làm y tá, đối phương tỏ ý có cảm tình với hắn, hỏi hắn đã có đối tượng hay đã kết hôn hay chưa, Lý Sơn Hải nói thẳng hắn là người độc thân
Nguyên nhân cũng rất đơn giản, bởi vì đối phương là người trong thành
Còn về việc có xinh đẹp hay không, có yêu thích hay không, cái đó có đáng để mà ăn cơm ư
Sự thật chứng minh, lựa chọn của hắn không sai chút nào, bây giờ hắn Lý Sơn Hải là người trong thành, cùng người vợ cũng là dân thành phố, nuôi nấng hai đứa con cũng là dân thành phố
Nghĩ tới đây, Lý Sơn Hải cười nhạo thành tiếng, những gợn sóng cảm xúc do vợ trước đẹp đến kinh ngạc lúc nãy gây ra lại lắng xuống
Về sau có lẽ sẽ không gặp lại, thực sự không cần để ý quá nhiều
Hứa Hà Hoa dù xinh đẹp đến mấy, cũng chỉ có thể kẹt lại trong sơn thôn để làm một người nhà quê
Mà hắn, đã bước tới một tương lai tốt đẹp hơn
Hắn không có sai
Cũng sẽ không hối hận
= Một bên khác
“Mẹ, vừa rồi người kia là Lý Sơn Hải phải không?” sau khi đi xa, Hứa Vãn Xuân mới hỏi ra điều băn khoăn
Hứa Hà Hoa cười: “Nha, ngươi còn biết Lý Sơn Hải ư?” Thấy thái độ của dưỡng mẫu rất bình thản, Hứa Vãn Xuân hoàn toàn yên tâm, ngữ khí cũng càng trở nên không thèm để ý: “Con đoán ra, các thím không phải nói hắn rất tuấn tú sao?” “Ngươi cảm thấy hắn xấu xí ư?” “Xấu thì cũng không đến nỗi...” Nói thế nào đây, Lý Sơn Hải có khuôn mặt vuông chữ điền, lông mày rậm, mắt to, sống mũi cao, vẻ ngoài rất phù hợp với hình mẫu tiêu chuẩn, nhất là hôm nay hắn còn mặc bộ áo Tôn Trung Sơn phẳng phiu, trên túi áo ngực còn cài cây bút máy, trông rất bảnh bao và ra dáng trong thời đại này
Nhưng..
Nhiều nhất thì cũng chỉ là ngũ quan đoan chính là cùng
Nhất là đối phương nhìn là biết ngay người đàn ông trung niên, nếu nói lớn hơn dưỡng mẫu một vòng thì cũng có người tin
Còn soái ca ư
Chỉ thế này thôi sao
Hứa Vãn Xuân nhịn không được làm một phép so sánh: “Con cảm thấy, ít nhất phải được như sư phụ ta khi trưởng thành, mới có thể gọi là tuấn tú!” Hứa Hà Hoa bị con gái chọc cười ha hả: “Ngươi mới bé tí tuổi đầu mà, biết cái gì gọi là tuấn hay không tuấn?” Hứa Vãn Xuân liếc mắt: “Con thì nhỏ, nhưng cũng không ngốc, dáng vẻ có đẹp hay không còn có thể không hiểu ư
Ví dụ như con với mẹ đều nhìn rất đẹp đó nha, sư nương cũng là đại mỹ nhân.” Lúc đầu gặp được Lý Sơn Hải, Hứa Hà Hoa còn có chút bực mình, lúc này lại được con gái tâng bốc nên vui vẻ..
Cười toe toét trước mẫu thượng đại nhân, Hứa Vãn Xuân cũng là đắc ý: “Mẹ, con vừa rồi nhìn hắn cầm theo vàng mã, cũng là đến tế bái đại ca phải không?” Liên quan tới điểm này, Hứa Hà Hoa rất rộng lượng: “Hẳn là, Thiết Đản còn chưa gặp cha hắn, nhìn một lần cũng tốt.” “Nữ sĩ Hứa Hà Hoa của chúng ta thật là một người mẹ tốt.” “Hắc, ngươi cái đồ nha đầu thối này, chỉ giỏi dỗ ngọt ta thôi.” “Hắc hắc hắc...”
= Gặp được Lý Sơn Hải chuyện này, hai mẹ con không ai nhắc đến
Giữa trưa hai nhà cùng một chỗ ăn xong bữa bánh sủi cảo nhân cải trắng sau, lại bắt đầu tiết mục tặng quà: “Chúc hoa đào của chúng ta lớn lên khỏe mạnh, thông minh lanh lợi!” “Chúc hoa đào việc học tiến bộ, tương lai tươi sáng!” “Chúc nương hoa đào cả đời hạnh phúc an khang.” Sinh nhật hôm nay, Hứa Vãn Xuân nhận được những lời chúc phúc chân thành và tha thiết nhất của các trưởng bối
Không có bánh ngọt, không có ngọn nến, không có món ngon mỹ vị, chỉ vài bàn bánh sủi cảo nhân thịt heo cải trắng, nhưng vẫn khiến Hứa Vãn Xuân cảm động đến rơi nước mắt, rõ ràng nàng là một người có tính cách rất bình tĩnh..
Thấy đôi mắt hạnh to tròn của tiểu cô nương ngấn nước mắt, Tô Nam là người đầu tiên không ngồi yên, nàng nhanh chóng móc ra khăn giấy giúp lau, ngoài miệng còn ôn nhu dụ dỗ nói: “Ngàn vạn lần không được khóc nhè nha, hôm nay phải luôn thật xinh đẹp, mau lại đây xem sư nương chuẩn bị cho ngươi cái gì?” Hứa Vãn Xuân cũng có chút không được tự nhiên, nàng dùng sức chớp mắt, nén lại những giọt lệ chực trào, mới tỏ vẻ tò mò một cách phối hợp: “Sư nương chuẩn bị gì ạ?” Tô Nam vội vàng từ chiếc ghế phía sau lưng lấy ra một cái túi
Hứa Vãn Xuân mở ra xem, phát hiện là một bộ trang phục mùa đông, trừ áo bông cùng quần bông bên ngoài, mà lại còn có một đôi giày da độn bông: “..
Cái này, đắt lắm phải không?” Tô Nam không quá để tâm, phẩy tay nói: “Sư nương có tiền.” “Tạ ơn sư nương.” Ở chung gần nửa năm, ai nấy đều hiểu tính tình đối phương, Hứa Vãn Xuân không từ chối nữa, thoải mái nhận lấy, trong lòng thì nghĩ, đợi đến sinh nhật của sư phụ và sư nương, nhất định phải đáp lễ thật hậu hĩnh..
Ưm..
Mỗi năm đều phải như vậy
“Đây là vi sư tặng.” Tào Tú vừa lúc đưa lên một hộp gỗ
“Sư phụ còn chuẩn bị riêng sao?” Hứa Vãn Xuân hơi kinh ngạc, lại có chút bàng hoàng vươn hai tay đón lấy, thật ra còn hoảng hồn vì món nhân sâm trong lần bái sư trước, hơn nữa vốn cứ nghĩ quà sư nương cho là quà chung của hai người
Tào Tú ngẩng cằm, rất đắc ý nói: “Mở ra nhìn xem.” Hứa Vãn Xuân theo lời mở ra, sau đó cả người nàng im lặng
“Có phải rất thích không?” Thấy tiểu đồ đệ vui đến ngơ ngẩn, Tào Tú càng thêm tự mãn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thích thì có thích, nhưng..
Nhà ai ăn mừng ngày vui mà lại đem sổ ghi chép mạch chứng làm lễ vật chứ
Dù biết những tài liệu này là mơ ước tha thiết của sinh viên y khoa, Hứa Vãn Xuân vẫn rất im lặng
Đương nhiên, trong lòng thì thầm than sư phụ là đồ đàn ông khô khan, nhưng trên mặt vẫn ngoan ngoãn, khéo léo: “Tạ ơn sư phụ, ta rất thích.” Tô Nam bên cạnh lại không chịu nổi tính nết của trượng phu, nàng chế giễu: “Hoa đào mà, sư phụ ngươi chính là cái lão cứng nhắc, sinh nhật Cảnh Lương từ nhỏ đến lớn, tặng tất cả đều là những thứ này.” Tào Tú bất mãn khi bị thê tử chê bai, những tài liệu này là do hắn từng chữ sao chép từ tập sách 'Kiết Luận Mạch Chứng' mà tổ tiên để lại, rất đỗi trân quý..
Hóa ra sư huynh cũng là “người bị hại”, Hứa Vãn Xuân lập tức cảm thấy cân bằng, sau đó lại mong đợi nhìn về phía dưỡng mẫu
Hứa Hà Hoa đi ra một hồi, khi trở lại, trên tay ôm một chú mèo con lông màu cam
Mèo con rất hung, vóc dáng chỉ lớn bằng bàn tay, nhưng lại không hề ảnh hưởng đến việc nó xù lông, gầm gừ
Lo lắng móng vuốt nó sẽ làm bị thương con gái, Hứa Hà Hoa nói: “Nhìn xem liền tốt, đừng ôm, hung lắm.” Hứa Vãn Xuân không nghĩ tới, trong kiếp trước của mình, vì việc học và công việc quá bận rộn, chỉ có thể “nuôi pet online” cho bản thân, vậy mà ở những năm năm mươi này, lại đồng thời có thể sở hữu cả chó lẫn mèo như nhà giàu, đây chính là niềm vui lớn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng vừa mừng vừa sợ: “Là từ đâu mà có vậy?” Hứa Hà Hoa lại đem tiểu gia hỏa đang giãy giụa ôm chặt lại, mới nói: “Có được từ nhà mẹ đẻ của thím Phong Lan.” Nói xong lại không yên lòng dặn dò câu: “Đợi nuôi mấy ngày, nó quen người rồi thì thả ra, gần đây ngươi đừng có trêu chọc nó, biết không?” Hứa Vãn Xuân thẳng thắn gật đầu: “Ngài yên tâm!”
= Sinh nhật ngày thứ hai
Là ngày Hứa Hà Hoa trở thành giáo viên xóa nạn mù chữ
Ước định là ba giờ chiều, nhưng mới hơn hai giờ rưỡi, hai mẹ con liền xuất phát
Hứa Vãn Xuân sở dĩ đi theo, hoàn toàn là để cổ vũ động viên cho mẹ dưỡng
Nàng có thể nhìn ra, kể từ khi nàng chủ động đề nghị đi cùng dưỡng mẫu trong vài tiết học đầu tiên, toàn thân dưỡng mẫu liền không còn hoảng loạn như vậy
“Dường như đã có người đến.” Nơi dạy học ở ngay trong trạm xá, gia đình này đã dọn đi từ năm ngoái rồi, để lại căn phòng đất lợp cỏ tranh không ai mua, liền giao cho hàng xóm tùy ý sử dụng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.