Chương 1482
-Chương 1482
-
Te Hồng không thấy Mat Mat nói tiếp, sốt ruột: "Sau đó thì sao
Ra khỏi ngành thì sao
Không đúng, không phải Trịnh Nghĩa này muốn trèo lên trên sao
Sao lại ra khỏi ngành
Te Hồng chen vào, mạch suy nghĩ của Mat Mạt bị đứt đoạn, nhưng cũng không vội suy đoán, trả lời: "Triều dương từ trên xuống, hiện tại tất cả địa phương đều đang cải cách phát triển, sẽ cần người có khả năng đi lên, Trịnh Nghĩa muốn bằng cấp thì không có bằng cấp, muốn văn hoá thì không có học thức, tư tưởng lại cũ, lại có triều dương gây áp lực ở trên đầu, anh ta cũng không hy vọng nữa, không muốn hai năm nữa bị gạt đi, còn không bằng chủ động ra khỏi ngành
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Hóa ra là như vậy
Đề tài đi chệch rồi, Tê Hồng cũng không nhắc lại chuyện của Trịnh Nghĩa và Kỳ Kỳ nữa
Mạt Mạt chuyên chú lái xe, chờ lúc vê nhà, Mạt Mạt cũng không rảnh mà nghĩ, lôi kéo Tâm Bảo đi thay quần áo
Quần bò màu xanh lam, phối với áo sơ mi trắng tay ngắn, đeo ba lô lệch vai mà Mạt Mạt mua, lại búi tóc lên, cuối cùng là một đôi giày xăng đan, tuổi trẻ dạt dào
Tâm Bảo có nước da trắng, bộ quần áo như thế, cô bé xinh đẹp đã thành cô gái xinh đẹp rồi
Te Hồng cũng không dám nhận: "Đây là con gái tôi sao
Ai u, giả trai đã biến thành gái xinh rồi, để tôi xem trong đại viện còn ai dám nói nhà tôi nuôi hai đứa con trai nữa
Ông cụ non Tâm Bối vây quanh Tâm Bảo: "Chị, chị thật là xinh đẹp, về sau lúc mặc như vậy nhất định không thể ra tay nữa, nếu không sẽ bị lộ đó
Mat Mạt: "..
Hoá ra Tâm Bảo cũng là đứa thích ra tay như vậy
Tề Hồng nghe con trai nói vậy, liên tục gật đầu: "Em trai con nói đúng, con gái à, sau này không thể đánh nhau, mình là con gái, phải thuy mị
"
Tâm Bảo cũng vui vẻ với sự thay đổi của mình, có thể nghe lời nói của mẹ, bó tay rồi: "Mẹ, chuyện này là con giống mẹ mà, ông nội và ông ngoại đã nói rồi, lúc mẹ còn bé cũng như vậy, giống như cái chày gỗ
Mat Mạt: ".
Mẹ cháu thỉnh thoảng quả thực rất giống chày gỗ
Tê Hồng: ".
Được lắm, ông ngoại và ông nội con nói nhiều như vậy
Lúc trước bọn họ còn nói mẹ là có sức sống col"
Mạt Mạt không để ý tới hai mẹ con nhà này tranh cãi nữa, rất lâu rồi cô không dạo phố, cũng thật mệt mỏi, ngồi ở trên ghế sofa uống nước mát, giảm bớt sự nóng bức
Chị dâu Tôn cũng có con gái, nghĩ đến con gái sắp lên cấp ba, muốn chờ tới lúc phát tiền lương, cũng mua một bộ: "Mạt Mạt, bộ này bao nhiêu tiền
Mat Mat có chút sợ đả kích chị dâu Tôn, mặc dù bây giờ quần áo trẻ con không đắt bằng quần áo của người lớn như đời sau, nhưng có nhãn hiệu thì cũng đắt hơn chút
Bộ này của Tâm Bảo cần 105 đồng
Mạt Mạt mua cả thảy ba bộ cho Tâm Bảo
Chị dâu Tôn cũng không phải ngốc, dáng vẻ suy tư của Mạt Mạt, chị ấy đã nắm chắc, chị ấy không mua nổi, vội vàng đổi giọng: "Tôi thấy thật đẹp, định cắt vải để làm, Mạt Mạt cô hiểu biết nhiều, một bộ này cần bao nhiêu tiền
Mạt Mạt cười: "Hiện tại không cần phiếu, vải vóc cũng không đắt lắm, một bộ chắc khoảng chừng 5 đồng"
Chị dâu Tôn nhẹ nhàng thở ra, trong phạm vi chị ấy có thể chấp nhận được: "Vậy được, tôi mua vải, còn muốn mượn máy may trong nhà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mạt Mạt: "Chị cứ dùng thoải mái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chị dâu Tôn vui vẻ đến nhà bếp chuẩn bị cơm tối
Tề Hồng đã đấu khẩu xong với con gái, lôi kéo Tâm Bảo nói: "Còn không mau cám ơn dì Liên đi
Tâm Bảo ở trước mặt Mạt Mạt ngược lại rất thuỳ mị: "Cảm ơn dì Liên
Mạt Mạt nói: "Cháu và Tâm Bối thích là được, nhanh lên lầu dọn dẹp một chút, chờ lát nữa rồi ăn cơm
Tâm Bảo trả lời giòn tan: "Dạ
Bây giờ trong nhà có thêm hai đứa bé, rất náo nhiệt, Tâm Bảo có dáng vẻ của chị cả, cuối cùng Mê Mễ cũng có bạn bè rồi, đi theo sau Tâm Bảo giống như một cái đuôi nhỏ
Buổi tối, trong nhà mới yên tĩnh trở lại, Mạt Mạt nằm Ởở trên giường, nghĩ đến mạch suy nghĩ buổi chiều bị đánh gãy, Trịnh Nghĩa ra khỏi ngành nhất định có lòng đến nhà máy, bây giờ có thể khiến cho Trịnh Nghĩa có hai lòng, chỉ có thể là quan hệ lợi ích giữa anh ta và Diệp Phàm xuất hiện vấn đề
Mạt Mạt nghĩ thông suốt điểm then chốt, tất cả đều đã hiểu ra, đoán rằng mục đích của Kỳ Kỳ cũng là như vậy, cũng không biết ai có thể cười đến cuối cùng