Chương 214
Phiếu 2Chương 214
Phiếu 2
Phiếu 2
Hai con cá, cũng không ít
Xem ra lần này công ty cung ứng và tiêu thụ thủy sản có nhiều cá hơn, đủ phân phối
Mạt Mạt thu dọn xong, chuẩn bị đi làm
"Thanh Nhân, ở nhà đừng quên lấy phiếu của ba đứa đấy
"Bọn em biết rồi
Buổi chiều Mạt Mạt làm xong phần việc của mình, lại giúp Vương Lâm làm thêm một ít nữa
Đến giỜ tan tầm, toàn bộ đã đối chiếu xong
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chủ nhiệm Triệu cười nói: "Đây là ngày đầu tiên trong tháng này tôi không cần tăng ca đấy
Được rồi, đến giờ tan tâm rồi, ngày mai là ngày phát lương đấy, đừng quên mang theo giấy chứng nhận công tác
"Tuyệt quá, được phát lương rồi
Chủ nhiệm Triệu cố ý nhắc nhở Mạt Mạt: "Ngày mai cháu nhớ mang theo giấy chứng nhận công tác đấy"
"Dạ cháu nhớ rồi
Thời đại này chính là như vậy, tháng này cho dù anh có đi làm việc có một ngày thì tháng sau vẫn được nhận đủ một tháng lương
Có người còn đi làm cùng ngày được phát lương nữa
Trong lòng Mạt Mạt rất vui vẻ, ngày mai là ngày phát lương
Tuy rằng chỉ có ba mươi may đồng thôi nhưng đây là khoản tiền lương đầu tiên trong đời cô, có ý nghĩa rất khác biệt
Ba giờ sáng, ba chị em ăn mặc chỉnh tê, đẩy xe xuất phát, Mạt Mạt đi ngang qua nhà Tiền Y Y, gõ cửa chính
Rất nhanh Tiền Y Y đã cầm sổ lương thực chạy ra, phía sau còn có dì Tiền đi theo nữa
Mạt Mạt nói: "Dì, không cần dì đi đâu, có bọn cháu là được rồi
Dì Tiền nói: "Dì biết hai đứa có quan hệ tốt, nhưng gia đình chúng ta cũng không thể cứ luôn dựa vào sự giúp đỡ của mấy cháu được, đi thôi
Tiên Y Y kéo tay Mạt Mạt: "Mẹ tôi nói đúng đấy, chúng ta đi nhanh đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ đã là tháng bảy, ba giờ trời đã tờ mờ sáng, trên đường cái có không ít người, đều là đi mua đồ ăn
Mạt Mạt dẫn theo cặp song sinh xếp hàng trước quầy bán lương thực, Tiền Y Y đi xếp hàng ở chỗ bán thực phẩm phụ, để dì Tiền ngồi trên xe nghỉ ngơi, chờ sắp đến lượt mình mới gọi bà ấy đến
Lúc này dì Tiền cũng không từ chối nữa, rốt cuộc thì vẫn còn một đứa trẻ trong bụng, sức khỏe cũng không như bình thường
Quầy bán lương thực mở cửa, Mạt Mạt mua lương thực xong liền đưa sổ lương thực cho cặp song sinh: "Để cho dì Tiền trông xe, hai đứa đi tới thế chỗ Y Y mua thực phẩm phụ, chị vào Y Y phải đi làm rồi, đi trước đây
"Chị, chị cứ yên tâm đi làm đi!”
Mạt Mạt vội vội vàng vàng đi đến cửa hàng bách hóa, chủ nhiệm Triệu chào hỏi: "Ở bên này
Mạt Mạt chạy tới, trên trán ướt đẫm mồ hôi, chủ nhiệm Triệu cười: "Đi mua đồ ăn phải không
"Dạ phải
"Chị Vương và anh Lý cũng chưa tới, chờ bọn họ tới rồi cả phòng chúng ta cùng đi nhận lương luôn
"bạ
Vương Lâm và Lý Cường cùng đến, Vương Lâm thở hổn hển: "Mỗi ngày đầu tháng đều luống cuống tay chân như vậy hết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chủ nhiệm Triệu: "Ai cũng giống nhau cả mà, đi thôi, đi nhận lương đi
Mặc dù phòng Mạt Mạt chịu trách nhiệm hạch toán sổ sách, nhưng người trả lương không phải là phòng bọn họ mà là phòng tài chính, chủ nhiệm Triệu nhận đầu tiên, cuối cùng là Mạt Mạt
Mạt Mạt nhận lương ba mươi bảy đồng năm hào, cộng thêm một đồng năm hào tiền trợ cấp, tổng cộng là ba mươi chín đồng
Lại nhận phiếu xong, cô quay lại phòng làm việc rồi lần lượt nhìn xem, hai phiếu xà phòng, phiếu dầu bốn lạng, phiếu vải một thước, một phiếu công nghiệp, phiếu đường nửa cân, một phiếu giấy vệ sinh, một phiếu băng vệ sinh, hai phiếu rượu, năm phiếu thuốc lá
Cửa hàng bách hóa không phát phiếu lương thực
Phiếu lương thực vẫn được phát o các cửa hàng trên đường, còn các loại phiếu khác sau giờ làm việc thì sẽ được phát ở các đơn vị
Bắt đầu từ tháng này, phiếu của Mạt Mạt sẽ được phát tại cửa hàng bách hóa
Cô hơi trợn tròn mắt, mấy loại phiếu này của cửa hàng bách hóa cũng quá tốt, đều là loại phiếu khan hiếm cả
Không nói đến mấy cái khác, chỉ riêng phiếu vải là một năm đã có thể tích trữ được hơn mười thước vải, đủ để may hai bộ quần áo rồi
Còn có phiếu xăng nữa, so với chỗ cha mẹ đang làm việc còn nhiều hơn hai lạng, càng không cần phải nói đến những loại phiếu khác
Khó trách người ta đều đổ xô đến thi tuyển vào làm việc ở cửa hàng bách hóa, xem ra là vì mấy cái phiếu này mà tới